Trói Buộc: Cô Vợ Của Quỷ

Chương 35: Tôi trả món nợ đó thay cho anh




Cơn gió cuối cùng của mùa đông thổi tới, băng bên ngoài đã tan gần hết chuẩn bị cho một mùa xuân sắp đến, thời gian trôi qua thật quá nhanh. Người người đều đang bận rộn đón chào năm mới, ai nấy cũng vui vẻ hớn hở, trên mặt luôn là những nụ cười tươi rói.

Ấy thế mà, Jury chỉ thấy tẻ nhạt, nhớ gia đình, nhớ khu vườn yêu dấu, không biết bản thân đã bị giam lỏng bao nhiêu ngày. Cô liếc nhìn lên chiếc đồng hồ trên tường, kim đã chỉ vào 6h tối, những ngày này cô và Toume đều rất ít gặp nhau. Dù không tra tấn tinh thần của nhau, nhưng Jury vẫn không thoát khỏi những suy nghĩ đầy u uất.

Cái miệng nhỏ đếm từng con số trên đồng hồ, Jury thở phào một hơi, cũng đến lúc cô bình tâm đối mặt mọi chuyện, đích thân cô đến xin Deon cho mình được gặp Anna nói vài lời.

Hắn thấy vậy tất nhiên không từ chối, đưa Jury đến gặp Anna để họ nói chuyện với nhau, hắn sẽ cơ hội chia rẽ tình cảm giữa Jury và Toume hơn.

Cánh cửa ngày nào bị khóa, từ khi bị bại lộ nó đã mở ra, Jury một mình đi vào bên trong. Anna, người con gái có gương mặt giống y đúc mình, chỉ khác mỗi tỉ lệ cơ thể và giọng nói kia đang nhìn chằm chằm về phía cô.

Jury bình thản đi tới hỏi thăm sức khỏe của Anna, ả vui vẻ tiếp chuyện với cô, thậm chí còn kể cô nghe chuyện tình giữa ả và Toume. Từng câu từng chữ nghe qua có vẻ bình thường nhưng thực tế bên trong đầy hàm ý.

Khi Jury hỏi đến mối quan hệ giữa ả và Toume bây giờ, ả vẫn giữ nguyên câu nói trước đây, giữa họ không còn gì nữa. Sở dĩ Toume để ả ở lại vì muốn báo đáp ân tình cứu mạng của ả, nhưng Jury không ngốc tới nổi không nhận ra giữa họ vẫn còn chút gì đó vấn vương.

" Vậy chị vẫn còn yêu Toume chứ ? " Jury hỏi,

Anna chỉ cười lạnh không trả lời, Jury nhìn vào cử chỉ cũng đoán được ả rất yêu Toume.

Cô lại ngỏ ý hỏi ả một câu nữa : " Nếu tôi đồng ý tiếp nhận chất độc...

Thì sẽ như thế nào ? "

" Thì Toume sẽ không đồng ý việc đó !!! " Anna lạnh nhạt đáp.

Quả thật, Toume bây giờ rất yêu Jury, nhưng tình cảm giữa cô và anh ta đã không còn như trước, cô vẫn không thể tha thứ cho người chồng từng lừa gạt mình. Dù anh ta không còn ý định đem cô ra cứu Anna nữa, nhưng trước đó cũng vì Anna mà anh ta mới tiếp cận cô.

Vậy nên, Jury cho rằng đến lúc cô trả món nợ này thay cho Toume, cũng coi như cô trả lại ân tình mà suốt gần một năm qua Toume luôn cố gắng chăm sóc cô.

Anna ngoài mặt tỏ vẻ khó xử nhưng trong lòng lại vui như hoa nở. Nói không chừng, Jury làm vậy thì giữa cô ấy và Toume sẽ sớm chấp dứt với nhau. Lúc đó, ả sẽ có cơ hội nhảy vào thay thế Jury !

Mục đích cô tìm tới Anna đã xong, cũng chẳng còn gì để nói với nhau nữa, cô nhanh chóng chào ả quay trở về, vừa ra khỏi cửa lại gặp ngay ánh mắt si tình của Kiyoto.

Cô vẫn còn nhớ rõ lần anh ta thổ lộ, những lời nói ấy cứ văng vẳng tồn tại trong tâm trí, khi anh ta định mở miệng bắt chuyện, Jury lại lạnh lùng vờ anh ta mà bỏ đi.



Về đến phòng cô chưa kịp thở, người chồng xấu xa lại tung cửa đi vào, chất vấn những câu hỏi đầy mệt mỏi : " Jury ! Em tìm Anna để làm gì chứ ? "

" Nói chuyện ! "

" Anh đã nói chúng ta không còn liên quan gì tới cô ta ! Sao em còn cố tình tìm cô ta nói chuyện chứ ? "

Jury nhàn nhã sờ lên gương mặt của Toume, hít một hơi thật sâu, nói cho anh nghe một chuyện, cô muốn thay Anna nhận lấy chất độc, coi như cô trả giúp anh món nợ giữa anh và ả.

Toume lập tức không đồng ý, anh ôm chặt lấy Jury hết lời khuyên ngăn, ban đầu đúng là anh có ý định đó nhưng giờ đây nó đã không còn nữa. Anh không muốn Jury bị tổn hại, càng không muốn cô dùng cách đó giầy vò nhau.

Rõ ràng, tình yêu anh dành cho cô là thật lòng, ngay cả mạng sống của anh cũng có thể trao cho cô, thế mà cô lại dùng đủ mọi cách xâu xé trái tim anh.

Ngay cả thể diện của một thằng đàn ông Toume cũng vứt bỏ quỳ xuống cầu xin sự tha thứ không biết bao nhiêu lần, đổi lại chỉ là sự vô tâm của cô vợ này.

Những gì Toume quả thật xuất phát từ sự thật lòng nhưng Jury làm sao tha thứ được, thử hỏi cả thế gian tình yêu bắt bằng sự lừa dối phải tha thứ bằng cách nào đây ?

" Ngay từ đầu anh đã lợi dụng tôi...bảo tôi tha thứ...

...Tôi phải tha thứ như thế nào đây ? "Jury lạnh lùng để lại vài câu.

" Jury..."

Toume chỉ còn biết lặng thinh nhìn Jury quay bước, anh đau lòng đến nổi trái tim như bị bóp nghẹt. Không thể ngờ, tình cảm giữa họ lại đi đến mức cùng cực như vậy !

....

Ngay sáng ngày hôm sau, khi Toume đang còn bận dạy học, Jury thừa cơ lén tới tìm Deon, Kiyoto cũng có mặt ở đó. Cô thẳng thừng đề nghị Deon giúp cô truyền chất độc sang cho mình, Kiyoto sửng sốt khi nghe được, anh lên tiếng ngăn cản nhưng ý Jury đã quyết, không ai có thể thay đổi.

Cho dù bây giờ Toume có xuất hiện ở đây cô cũng phải làm như vậy !

Deon mang vẻ mặt thân thiện chấp nhận yêu cầu, Jury quyết định như vậy hắn càng mừng, sai người đưa tin cho tất cả thành viên trong gia đình đến chứng kiến và đích thân đưa Jury đến chỗ Anna.



Hắn ngăn cấm không cho phép bất cứ ai vào trong, Toume hay tin chạy đến cũng đã muộn, anh đành ở bên ngoài chờ đợi.

Nửa giờ đồng hồ trôi qua, tất cả mọi người đều sốt ruột, khi thấy cánh cửa mở ra ai nấy cũng đều có chung một biểu cảm thương xót. Cô gái tươi tắn ngày nào giờ đây lại trở nên yếu ớt và xanh xao !

Jury vừa bước ra khỏi cửa, chất độc lập tức bộc phát, cô khụy ngay xuống sàn, Toume nhanh chóng đỡ lấy cô. Cả cơ thể nhỏ bé run lên từng cơn vì đau đớn, Jury nhìn Toume bằng ánh mắt vô hồn, có vẻ như chất độc lần này sang người Jury không thích ứng nên bộc phát mạnh mẽ.

Phân nửa gương mặt Jury hiện lên những đường máu bị nhiễm độc, nhìn chẳng khác gì một con quái vật. Nó hành hạ tới mức Jury phải hộc máu, ấy thế mà cô lại không kêu la như Anna, chỉ rơi đúng vài giọt nước mắt, cố vịn vào người Toume đứng lên. Sau đó lại ôm lấy ngực, bám víu vào tường bước từng bước nặng nề, chưa đi được bao xa cô đã ngất.

Toume vội bế Jury trở về, trái tim anh đau nhói, nhìn người vợ mình yêu thương bị chính sự ích kỉ của bản thân làm hại mà tự trách vô cùng.

Jury nằm trên giường mê mang, cả người đều đau đớn, dù trong mơ cô vẫn cảm nhận được nó đau đến mức chết đi sống lại. Tay cô liên tục cào vào nhau đến nổi chảy máu, Toume lập tức kềm chặt hai tay cô. Mặc cho cô cào vào người mình, càng nhìn cô đau bao nhiêu anh càng hối hận và yêu cô nhiều bấy nhiêu.

Không biết đã qua bao lâu khi Jury tỉnh dậy đã là sáng hôm sau, cô nhìn ra bên ngoài, mọi thứ đều như cũ. Ngay cả gương mặt xấu xí hôm qua cũng không còn, cơ thể lành lặn không một vết thương, trừ bàn tay đầy dấu cào cấu.

Jury hiểu ngay chỉ khi chất độc bộc phát cô mới giống như lúc đó !

Đúng lúc, Toume vào xem tình hình, thấy Jury đã ổn anh mới thở phào nhẹ nhõm. Còn chưa bình yên được vài phút, Jury đã đề nghị hoãn lại việc tổ chức hôn lễ. Chỉ còn 10 ngày nữa là tổ chức, cô lấy lí do cơ thể yếu ớt, công thêm sắc diện thay đổi, không muốn có một hôn lễ không mấy vẹn toàn mà dời lại.

Tất nhiên, Toume khó từ chối với lí do đó, bấy giờ anh mới hiểu tại sao Jury lại một hai muốn trả món nợ ân tình đó cho anh.

Vẫn là vì cô không muốn lấy anh !

Anh bình thản nhìn vào dấu ấn trên vai Jury rồi mới đồng ý, xong lại cúi xuống hôn lên trán cô một nụ hôn, thì thầm : " Anh sẽ tìm cách chữa trị cho em...

Hôn lễ của chúng ta chỉ hoãn lại trong vòng hai tháng !

Anh nhất định bắt em phải gả cho anh !!!

Đám cưới tổ chức phải thật long trọng để người người đều biết !

Fujiwara Jury là vợ của Kimura Toume này !!! "

Nói xong Toume liền bỏ đi, Jury bỗng chốc lại thấy tuyệt vọng, không ngờ cô đã làm đến mức này mà anh ta vẫn không chịu buông.