Chuẩn bị tới sinh nhật Hạo Thiên và Ngọc Hy, ông trời vô cùng ưu ái cho sinh cùng ngày, cùng tháng, cùng năm thậm chí cùng giờ, cùng đưa vào ca mổ. Hôm nay là chủ nhật, tới ngày sinh nhật Ngọc Hy rất rất vui. Trái ngược lại với cô bé, Hạo Thiên lại buồn buồn không hiểu do đâu. Cô không thể sang dự sinh nhật cùng với cậu, cậu cũng vậy.
Ngọc Hy dậy từ rất sớm, chào bố xong đến chào mẹ. Cùng mẹ đi chợ mua đồ về nhà nấu ăn. Trên đường không giấu được niềm vui:"Mẹ ơi,mẹ à"
"Cô nương có thôi đi hay không, hôm nay là sinh nhật cô chứ gì? Sao tôi quên được"
"Hì hì, mẹ đúng là mẹ yêu của con"
"Không dám nhận"
***
Lục Hạo Thiên hiện giờ đã 7 rưỡi sáng, cậu vẫn nằm ngủ trong căn phòng rộng lớn, trải đầy nhung lụa. Có vẻ như sinh nhật cũng chẳng khác ngày thường cho mấy. Cứ mỗi khi tới sinh nhật cậu, những người xuất thân trong giới quý tộc sẽ được mời đến dự. Bữa sinh nhật toàn những người lớn, trẻ con đếm trên đầu ngón tay như vậy vui ở đâu? Sự cô đơn trong bữa sinh nhật hồi nhỏ luôn bám lấy tâm trí cậu. Bố thì đi tiếp khách, mẹ tất bật theo. Chẳng ai quan tâm tới vị trí tâm điểm này cả, ai cần một bữa tiệc hoành tráng thế đâu?
Bữa tiệc đón sinh nhật năm nay của Hạo Thiên được tổ chức tại nhà, góp vui bằng sự có mặt của nhiều người. Những ai có tấm thiệp trên tay mới được phép vào. Từng tuổi, từng tuổi một trôi qua đi sinh nhật năm nào cũng đón trong cảm giác cô đơn, không có hơi ấm tình thương.
***
Chẳng mấy mà buổi tối đã đến,căn biệt thự nhà họ Lục đèn sáng trưng, trang trí vô cùng đẹp mắt. Có rất nhiều khách khứa tới dự, mọi người đều diện trên mình trang phục đẹp đẽ. Ngoài ra còn mang theo những món quà xa xỉ. Hạo Thiên hôm nay diện một bộ vest màu trắng tinh, giá của bôn đó cũng không tầm thường. Kiểu tóc được tạo hình gọn gàng. Khi khoác lên mình bộ đồ ấy, trông cậu trưởng thành hơn rất nhiều. Hơn nữa, còn nhằm giới thiệu người thừa kế tương lai với mọi người. Các ông, bà lớn trong giới kinh doanh có mặt đầy đủ, có vẻ như ai cũng muốn lấy lòng gia đình nhà họ Lục. Muốn có chút "dựa dẫm" để thuận buồm xuôi gió. Ở bên ngoài có hai người bảo vệ canh gác, một người kiểm tra vé vào, trang phục đúng quy định của bữa tiệc sinh nhật chưa. Bên trong được trang trí vô cùng đẹp mắt với tông màu chủ đạo là trắng. Phía trần nhà với những chùm đèn điện xa xỉ. Phía trung tâm sân khấu xuất hiện dòng chữ vô cùng nổi bật HAPPY BIRTHDAY. Ảnh của Hạo Hiên được trang trí xung quanh đó. Ông nội Lục Minh chống gậy vàng ra tiếp khách. Lục Cận Duy bận bịu với những khách mời xung quanh. Còn Hàn Tú Thanh nhìn ngắm xung quanh xem còn chỗ nào phải sửa không. Nhân vật chính bữa tiệc ngồi ở bên trong phòng, nhìn bản thân mình trong gương. Sinh nhật thứ 15 này cũng như bình thường thôi sao?
***
Trái ngược với khung cảnh xa hoa, nhà Ngọc Hy chuẩn bị cho cô một bữa tiệc nhỏ để cô đón sinh nhật thứ 15. Mọi thứ được chuẩn bị tươm tất ra bàn ăn nhà bếp. Một chiếc bánh sinh nhật nho nhỏ đặt ở giữa, xung quanh là đồ ăn như bánh kẹo, nước uống, hoa quả,...Ngọc Hy diện bộ váy trễ vai tầng màu hồng nữ tính, phần thân váy xoè rộng. Mái tóc được tết lại càng tôn thêm vẻ đẹp nữ tính, trong trẻo. Ngọc Hy vui vẻ ngồi vào ghế, căn phòng nhỏ sáng rực trong ánh đèn. Trong đầu cô thầm nghĩ không biết Hạo Thiên lúc này đang làm gì. Vì đây là sinh nhật của cả hai nên chẳng thể tới dự được. Thẩm Tuyết Nhi cắt giang dòng suy nghĩ của cô:"Ngọc Hy, con chuẩn bị đi nè, sắp đến rồi"
"À...dạ"
Giang Thành Luân trêu chọc công chúa bé bỏng:"Cô công chúa nhỏ của bố lại tương tư về ai rồi à?"
"Có đâu bố" Mặt Ngọc Hy đỏ bừng hết lên, không khỏi thẹn thùng bởi người cô suy nghĩ là Hạo Thiên, chắc là bố yêu dấu của cô không biết được đâu.
***
Phía bên gia đình Hạo Thiên, mọi thứ được chuẩn bị kĩ càng, không thiếu sót thứ gì. Hạo Thiên bước ra sân khấu, trông cậu hôm nay như ánh mặt trời chiếu sáng rực rỡ, ánh mắt sâu thăm thẳm không ai nhìn thấu. Chiếc bánh sinh nhật khổng lồ được bưng ra ngoài. Ông nội Lục Minh đại diện lên phát biểu:"Cảm ơn mọi người đã tới dự tiệc sinh nhật của cháu trai tôi, nhân tiện đây tôi cũng muốn nói đây sẽ là người thừa kế tương lai, đảm nhiệm vai trò lãnh đạo gia tộc họ Lục"
Hôm nay Lăng Đình Tuấn theo ông bà Lăng tới dự tiệc. Phía dưới còn có một ánh mắt nhìn Hạo Thiên không rời lúc nào, như rằng chìm đắm trong vẻ ngoài hút hồn ấy. Ngoài ra còn có cậu của Hạo Thiên, em trai Hàn Tú Tú Thanh- Hàn Minh Định đang ngồi phía dưới nhìn thằng cháu trai từng ngày lớn lên của mình. Hàn Minh Định xoay người nói với Hàn Tú Thanh ngồi bên cạnh:"Chị à, nhìn thằng bé càng lớn càng đẹp trai đó chứ! Haha"
"Cậu nói cái gì ảo ảo hơn được không? Chứ cái đó ai mà chả biết" Hàn Tú Thanh vỗ vai cậu em mình.
"Chẳng mấy mà lấy vợ được rồi" Ánh mắt Hàn Minh Định chăm chú nhìn.
"Cậu lo thân cậu chưa xong mà đã nghĩ tới cháu cậu rồi, bao giờ cho người chị sắp già tới nơi này ăn cỗ cưới đây hả?"
Hàn Minh Định giở giọng nũng nịu như hồi còn bé ở nhà với chị, tựa người vào vai Hàn Tú Thanh:"Còn lâu chị mới già, vẫn trẻ lắm"
Mọi người cứ thế dần đem tới món quà đắt tiền tặng cho Hạo Thiên, từng người từng người một đi lên. Ánh mắt cậu vẫn lạnh băng, không nói lời nào.
Hàn Minh Định nhìn Hạo Thiên hồi lâu:"Chị này, có phải thằng bé chịu nhiều tổn thương quá rồi không? Em thấy thương nó quá"
Hàn Tú Thanh hơi cúi người:"Ừm...Nhiều lúc chị thấy thương nó lắm..."
Đang nói chuyện thì Lục Cận Duy đi tới, Hàn Minh Định chán ngấy ra mặt. Lục Cận Duy nắm lấy tay Hàn Tú Thanh:"Mình đi thôi em"
"Ê ê, bỏ tay bẩn thỉu của anh ra khỏi chị gái tôi ngay"
"Minh Định"
Hàn Minh Định từ trước tới giờ vốn không ưa thích gì Lục Cận Duy - người con trai đã phá hỏng bao nhiêu ước mơ hoài bão của người chị thân thương. Ngay từ ngày chị lên xe hoa về nhà chồng, mối thù này thầm khắc ghi trong lòng. Gia tộc họ Lục cũng rất có máu mặt trong giới kinh doanh, không thể tùy tiện động tới. Hàn Minh Định Không thể chấp nhận người chị gái mình coi như báu vật bị hành hạ trong tay Lục Cận Duy được.
Sau một lúc, Lục Cận Duy ngồi xuống cạnh Hàn Tú Thanh:"Hàn Minh Định, em đã lớn rồi không còn trẻ con nữa"
"Ừm...thì sao?"
"Thôi, con trai còn đang ở trên sân khấu kìa" Không muốn cãi nhau to tiếng, Hàn Tú Thanh lên tiếng hoà giải.
Ông nội Lục Minh mở ra hòm chứa toàn những thứ đồ ngọc trai, vàng bạc quý giá đem tặng Hạo Thiên. Lục Cận Duy đem mấy cái sổ đỏ ra tặng cho cậu. Hàn Minh Định lên tặng cậu cháu trai mấy cái xe hơi đắt tiền. Cuối cùng là Hàn Tú Thanh, cô tặng cậu một bôn quần áo hàng hiệu mà mình đã cất công lựa chọn kĩ lưỡng hàng giờ đồng hồ. Ngoài ra còn đem ra hộp bánh tự làm giơ ra trước mặt Hạo Thiên:"Ta đa, còn đây là bánh mẹ và cậu tự làm. Do là mẹ ít khi làm nê không thể ngon được như ngoài quán..."
Chưa kịp nói hết Hạo Thiên ôm lấy Hàn Tú Thanh:"Con cảm ơn mẹ yêu"
Hàn Tú Thanh thoáng nét bất ngờ trên khuôn mặt nhưng nhanh chóng mỉm cười đáp lại cái ôm của con trai. Hàn Minh Định ngước nhìn lên trần nhà:"Còn ai làm cho nữa ta"
"Cảm ơn cậu nhỏ"
"Đây là lần thứ hai cậu làm đấy, lần thứ nhất cậu nhỏ làm cho chị yêu, lần thứ hai làm cho cháu trai cưng đấy"
"Rồi rồi"
***
Chiếc đèn xung quanh nhà Ngọc Hy vụt tắt, thay vài đó là ánh đèn dưới nến. Ngọc Hy vui vẻ ước nguyện lên diều ước của mình. Cô mong ước gì cũng chẳng ai biết được ngoài cô. Lục thổi nến ước lên điều ước, không hiểu sao trong đầu cô xuất hiện hình bóng Hạo Thiên. Cô ước rằng bố mẹ sẽ luôn mạnh khoẻ, gia đình hoà thuận. Hạo Thiên luôn vui tươi, mọi điều bình an sẽ đến với cậu ấy.