Trong Biển Người Tìm Em

Chương 1




Tại bên trong sảnh khách sạn yến hội, rượu cùng bánh kẹo cưới đã sớm được sắp xếp lên khăn trải bàn màu đỏ thẫm, hơn mười bàn tiệc cưới không còn chỗ ngồi, các ca sĩ cùng người chủ trì đang thay phiên nhau lên sân khấu, tất cả mọi người đều chờ mong lễ thành hôn bắt đầu.

Ở phòng hóa trang bên trong hậu trường, có một nữ nhân sắc mặt không được tốt lắm đi tới. Những người khác thấy, có người nhận ra liền lập tức chạy tới ngăn cản: "Hồ Duyệt, hôm nay là ngày trọng đại của con gái ta, đừng nháo đi lên, chẳng lẽ ngươi không hy vọng nàng được hạnh phúc sao? "

Bước chân người nữ nhân chầm chậm dừng lại, miễn cưỡng nở nụ cười, có chút bất đắc dĩ nói: " Dì, vì hạnh phúc của em ấy, nói xong mấy câu cháu liền rời đi."

Thời tiết oi bức thế này dù có mở cửa sổ thì một chút gió cũng không lọt nổi, tiếng cười nói ầm ĩ bên trong đại sảnh yến hội truyền tới làm Hồ Duyệt trong nội tâm nóng nảy khó chịu, đáng ra nàng không nên gặp người đó nữa mới phải, đều sắp thành vợ của người khác, còn có cái gì để gặp.

"Thôi được, tối đa năm phút đồng hồ, hôn lễ sắp bắt đầu rồi đừng làm chậm trễ thời gian."

Hồ Duyệt nghe xong nhẹ gật đầu, không nói thêm lời nào đẩy cửa bước vô phòng hóa trang, bên trong tân nương đang ngồi đưa lưng về phía Hồ Duyệt, màu trắng áo cưới kéo dài tới cửa, bên trên áo được trang trí vô cùng lóng lánh, thợ trang điểm khom lưng tại trước người nàng bổ trang lại, bên cạnh bằng hữu cũng giúp nàng chỉnh sửa trang phục.

Tân nương khuê mật trông thấy Hồ Duyệt tiến đến, tại nàng bên tai vội vàng nói vài câu, tân nương liền lập tức quay đầu lại, trông thấy Hồ Duyệt một khắc này, trên mặt biểu lộ ngoài kinh ngạc, còn có càng nhiều phức tạp cảm xúc khác.

" Tụi mình đi ra trước nha, Thừa Thừa, còn có 10 phút nữa là buổi lễ bắt đầu, khi nào gần đến giờ sẽ vào bảo cậu. "

Bạn thân cùng những người khác đã đi ra khỏi phòng hóa trang, Hồ Duyệt ánh mắt vẫn dừng ở trên mặt tân nương, hai người trầm mặc một hồi lâu, Hồ Duyệt đột nhiên có chút tự giễu cười, cảm thấy đầu óc mìnhthật sự có vấn đề mới chạy tới nơi này, muốn ngăn cản trận này hôn nhân, "Em không nên cùng anh ta kết hôn, nhân phẩm của người này có vấn đề."

Ngay tại mấy ngày trước đây, Hồ Duyệt vô tình bắt gặp hắn ta cùng người bạn thân kia của nàng sự tình, vốn không muốn quản, chia tay đã không muốn lại dầm mình vào vũng nước đục, nhưng dù gì hai người cũng đã từng yêu nhau, coi như là vì hạnh phúc của nàng mà làm ra sự kiện cuối cùng này đi.

Tân nương khuôn mặt dưới lớp tinh xảo trang điểm lộ ra vô cùng kinh ngạc biểu lộ, lời nói bên trong mang theo tràn ngập châm chọc, "Tôi không cùng anh ấy kết hôn chẳng lẽ lại cùng chị? Hồ Duyệt, đừng cái gì cũng tự cho là đúng. "

" Em với bất kì người đàn ông khác kết hôn đối với tôi không có vấn đề gì, chỉ là đừng cùng anh ta kết hôn. Hắn với người bạn thân kia của em dan díu em có biết không? Bọn hắn tại sau lưng như thế nào cười nhạo em, em căn bản là chưa từng nghe qua."

Bọn họ là như thế nào sau lưng cười nhạo nàng công phu trên giường không tốt, Hồ Duyệt nói không nên lời, theo thật lâu trước khi bắt đầu, hai người ở chung cũng chỉ còn lại có vô tận cãi lộn.

Tân nương nở nụ cười, "Hồ Duyệt, chị không nên nhìn hôn phu tương lai của tôi lại thấy không thoải mái, chúng ta đã chia tay! Lúc trước nói lời chia tay sao không thấy chị quan tâm tôi như vầy. Cả ngày đêm tôi vì chị mà khóc đến không thở nổi, lúc đó chị đang ở đâu? Là anh ấy một mực ở bên cạnh an ủi tôi! Hiện tại chị có tư cách gì theo tôi nói những lời này? "

"Em nói mình muốn kết hôn, tôi còn có thể làm sao? Đóng vai Tiểu Tam ư? Hơn nữa hiện tại, em tình nguyện tin tưởng một cái chỉ nhận thức chưa đầy nửa năm nam nhân thay vì tin tôi" Hồ Duyệt nhíu mày mở to hai mắt nhìn, cô thật sự không thể tin được trước mắt người con gái này đã từng cùng mình chung sống ba năm.

"A." tân nương lạnh lùng cười, "Chị căn bản chỉ nghĩ tới chính mình cảm thụ nào có quan tâm tới tôi, bất kể trước kia vẫn là hiện tại, đều giống nhau, chị chỉ là không cam lòng người trước đây từng yêu chị đến vậy, hiện tại đã yêu người khác mà thôi, đừng ăn nói mập mờ làm tôi lại đối với chị ôm lấy một tia ảo tường. À đúng rồi, cũng đừng chửi bới bằng hữu của tôi, các nàng tất cả đều so chị tốt hơn trăm lần."

Hồ Duyệt thở dài cắn môi dùng sức làm giảm cơn giận trong lòng, "Tính chất công tác của tôi là như vậy, không thể có nhiều thời gian ở cùng em, ban đầu ở cùng một chỗ thời điểm em đã biết rõ, cho nên về sau em cùng hắn qua lại nhiều lần tôi cũng không trách gì em. Được rồi, hôm nay cũng không muốn cãi nhau, đều không có ý nghĩa."

" Chị không cần lại thật thật giả giả nói cái gì mà quan tâm tôi, kỳ thật chị vẫn nghĩ tôi là đứa ngốc? Không thấy chị cùng cái gì gọi là mỹ nữ cơ trưởng làm gì với nhau? Hồ Duyệt, nhớ kỹ, về sau cũng sẽ không có người giống tôi yêu chị đến vậy, chị căn bản không hiểu thế nào là quý trọng người khác."

Nói xong, tân nương đứng dậy túm lấy vạt áo cưới đi ra ngoài, cửa vừa mở ra, những người khác tràn vào, xem thường lẫn cảnh giác ánh mắt tất cả đều rơi vào trên người Hồ Duyệt, giống như chỉ có một mình cô là tội nhân vậy.

"Ha ha, tốt! tùy cô thích nghĩ gì thì nghĩ, đúng là những gì tôi vừa nói đều là bịa đặt đấy, chúc các người đầu, bạc, răng, long." Câu chúc phúc cuối cùng này thật sự là nói nghiến răng nghiến lợi, tốt, rất tốt, trong mắt tất cả mọi người cô đã sớm thành một cái vô tình vô nghĩa người, Hồ Duyệt cũng khinh thường cùng đám người này giải thích cái gì, dù sao cũng không có ý định ở trong mắt mọi người trở thành người tốt.

Hồ Duyệt mặt đều muốn lạnh băng mong chạy nhanh thoát khỏi nơi chết dẫm này, thế nhưng thật giống như tất cả mọi thứ đều muốn cùng Hồ Duyệt đối đầu vậy, lầu này ở bên trong ngoại trừ chỗ đó sảnh yến hội vậy mà không còn lối ra nào khác, Hồ Duyệt lại không muốn phải đi qua nơi đó, không muốn phải nhìm mặt nữ nhân kia lần nữa.

Đứng tại cửa sổ cuối cùng ở hành lang, Hồ Duyệt đầu ngón tay cầm điếu thuốc, chỉ là hút một hơi, lại có chút xuất thần, chính mình tới đây một chuyến đến cùng còn có cái gì ý nghĩa.

"Ôi chao? Hồ Duyệt?" ngay lúc Hồ Duyệt đang đứng đờ ra, sau lưng một người con trai đi lại vỗ vai, rất cao hứng thăm dò sắc mặt cô, "Thật là cậu? Trùng hợp như vậy?"

"Lý lão đại? Như thế nào lại ở đây?" Người trước mặt này thật đúng là Hồ Duyệt trường cấp hai bạn học, mấy trăm năm đều không có liên hệ qua, lúc trước còn trối chết đuổi theo chính mình, chỉ tiếc Hồ Duyệt từ nhỏ đều chỉ thích nữ nhân.

"Chú rể cùng bọn tớ có chút quen biết, đúng rồi, nghe nói cậu giờ đã thành tiếp viên hàng không rồi~ không hổ là năm đó hoa khôi của lớp, hiện tại đã có đối tượng chưa vậy? Liệu tớ còn có cơ hội hay không đây?"

Nam đồng học cười trêu ghẹo nàng, Hồ Duyệt cũng không có tâm tư cùng hắn nói chuyện tào lao, nhả ra một ngụm khói, ghét bỏ nghiêng qua liếc hắn, "Cô dâu chính là bạn gái cũ của tôi. Hơn nữa đã nói bao nhiêu lần người ta chỉ thích nữ, đừng đứng đây đùa giỡn đi làm cái gì thì đi đi."

Nam đồng học hậm hực cười cười, có chút xấu hổ, nói lảng sang chuyện khác, "Đài của tụi mình hiện tại vốn đang có một cái làm quen lẫn nhau tiết mục phát trên TV, nhu cầu cấp bách cần người tham gia, mấy ngày tớ đang tìm cậu đó, thế nào đổi số lại không báo nhau một tiếng làm tìm mãi không thấy người đâu."

"Tôi lại chưa kết hôn, làm quen cái gì ở đây?"

"Như này, cậu là chưa hiểu rồi, đây là một show tìm người để kết thân, mức độ phổ biến lại không dậy nổi, tỉ lệ người xem khá thấp, mà nói là quen nhau thật ra lại ba phần thật bảy phần giả không cần quá quan trọng."

"Không có hứng thú." Hồ Duyệt bây giờ mà nói tâm tư muốn tàn tới nơi rồi, hơi đâu tham gia cái gì khác phái thân cận tiết mục, đồng tính cô cũng không muốn đi.

Gặp Hồ Duyệt quay người chuẩn bị đi mất, nam đồng học mặt dày mày dạn đuổi theo, "Tớ thề, chỉ cần có cậu ở đó đảm bảo loại này tục tằng thân cận tiết mục có là cái gì."

"Tôi càng tục tằng."

"Không không không, cậu cùng các nàng những cái... son phấn tầm thường kia không giống nhau, thật đấy! Hơn nữa nhiều như vậy xinh đẹp nữ khách mời đâu rồi, chân trời xa xăm nơi nào lại không có mỹ nhân, cậu hội sẽ tìm được một người a."

Hai người một bên nói một bên đi ra ngoài, trong đại sảnh một cặp đôi đang đứng trên lễ đài, dựa theo người chủ trì an bài trao nhẫn cho nhau, sau đó cười hướng dưới đài nhóm khách quý thăm hỏi.

Hồ Duyệt trong nội tâm như bị kéo ra một vệt rách, máu chảy ra thật nhiều, chỉ nhìn thoáng qua, cảm giác chính mình dần hít thở không thông, cúi đầu hướng đi ra phía ngoài, không hiểu sao những cái bàn này bày cả đống vậy, chỉ có mỗi đài phụ cận mới có rảnh ke hở, Hồ Duyệt không thể không theo dưới ánh mắt người nọ đi qua, xấu hổ người đều muốn cứng ngắc lại.

Nam đồng học một đường đuổi theo cô, vẫn còn tiếp tục nói, "Hồ lão sư cậu cứ coi như truyền thụ kinh nghiệm lại cho những tiểu cô nương kia đi, mấu chốt nhất chính là, chuyện này có tiền cầm a ~ chỉ cần tỉ suất xem tăng lên rồi, tớ cũng sẽ không quên hậu tạ cậu."

Nghe được đến có tiền cầm, Hồ Duyệt bước chân dừng lại, Hồ Duyệt bởi vì vay tiền mua nhà, mỗi tháng lãi con lãi mẹ làm cho cô muốn sứt đầu mẻ trán, còn thiếu 1 đống khoản nợ, phòng ở đều có rồi lại thiếu tiền lắp đặt thiết bị.

Lúc trước khắp nơi hào phóng đi mượn thật nhiều tiền mua nhà, chính là vì muốn cùng bạn gái có một nơi gọi là tổ ấm, cô tổng là muốn yên ổn một chút sinh hoạt, thậm chí Hồ Duyệt còn nghĩ đổi công việc tiếp viên hàng không hiện tại thành một phần bình thường làm việc và nghỉ ngơi thời gian công tác, kết quả đâu rồi, phòng ở đã mua, người lại không còn, liều sống thiếu chết chịu nhiều như vậy ủy khuất, lại chả có ý nghĩa gì.

Ngay lúc Hồ Duyệt trong lòng nghĩ những việc này, trên đài vừa lúc nâng bó hoa lên ném, cũng không biết là cố tình hay cố ý, bó hoa to bay một thường thẳng tắp đập vào Hồ Duyệt trên đầu, đau đến lảo đảo, còn kém há mồm chửi tục.

Người chủ trì đằng kia thấy thế hứng khí bừng bừng mở giọng thét to, "Mời vị này may mắn mỹ nữ lên đài, tiếp nhận cô dâu và chú rể chúc phúc, kéo dài thời khác hạnh phúc của chính mình."

Hồ Duyệt lúc này không chỉ có đầu bị nện đau, ngực tức muốn ứa máu, hôm nay đại khái đi ra ngoài hẳn là không xem giờ hoàng đạo, mình giờ như một cái cụp đuôi đào tẩu cún còn bị người đuổi theo đá một phát.

Lờ mờ ở bên trong, một nữ nhân mặc một bộ váy trắng liền đi tới, bởi vì so Hồ Duyệt thấp hơn nửa cái đầu, còn thoáng nhón chân xem Hồ Duyệt đỉnh đầu vết thương, vốn là rất đáng yêu hình ảnh, thế nhưng nàng cười, sau đó lời nói không khác nào dao găm đâm vào Hồ Duyệt nội tâm, "Độc thân cũng không cần như vậy dốc sức liều mạng đoạt, bị thương rồi à? Coi như là dính dính vợ chồng mới cưới không khí vui mừng, kế tiếp kết hôn hẳn là cô đi."

Nàng không biết chuyện của Hồ Duyệt, lời nói khẳng định là vô tâm, nhưng Hồ Duyệt từ lúc bắt đầu đến bây giờ một mực nghẹn cái kia một hơi, bị như vậy một đâm liền triệt để bùng nổ, "Cút! Đều cút cho tôi!"

Hất lên cánh tay, Hồ Duyệt hùng hổ ngẩng đầu quay người, giẫm phải người nọ giày cao gót, đằng đằng sát khí bỏ đi chỉ còn lưu lại một bóng lưng xinh đẹp.