Trong Biển Người Tìm Em

Chương 4




"Vòng đầu tiên không có vị nữ khách mời nào tắt đèn, chúng ta cùng chào đón nam khách mời may mắn này xuất hiện nào." Người mc vừa nói xong, tấm màn sân khấu sau lưng liền chậm rãi nâng lên, nam khách mời không thể chờ đợi nữa xoay người ra ngoài.

"Trời má ơi... " Nếu không phải Hồ Duyệt kịp thời bịt miệng lại thiếu điều chắc bị đạo diễn đá ra ngoài rồi, nhưng cũng không thể trách cô nha, chỉ là người nam nhân này lớn lên thật sự là vượt quá trí tưởng tượng của cô, vốn tưởng rằng nữ khách mời số 8 lớn lên còn khá đẹp vậy cỡ gì cũng tìm một người tương xứng thế, ai ngờ người này... xấu muốn thấu trời xanh.

Nếu chỉ là mặt xấu còn chưa tính, cổ treo một vòng xích vàng chói lóa, người mặc áo sơ mi tím mộng mơ hoa lá hòe làm màu da của hắn càng thêm đen, không phải loại đồng đen quyến rũ, càng giống đất trên khoai tây chưa rửa sạch, quả quần theo trend xanh lá hồi lâu đã thế còn xuyên giày vàng...

Hồ Duyệt dụi dụi mắt, cảm giác nam nhân này vừa đi ra mắt cũng cay cay theo.

"Khách mời số 6 cô sao thế?" người mc cố ý điểm danh Hồ Duyệt.

Hồ Duyệt một bên lau lau gèn trong mắt, nói "À không có gì, nãy lỡ cắt ớt xong quên rửa tay làm giờ cay mắt ghê." có vài người nghe hiểu, đều che miệng lại cười trộm.

"Ở đây có mười hai nữ khách mời, đầu tiên anh cần chọn ra một người mình cảm thấy không thích hợp,sau đó đi đến dập tắt bóng đèn của cô ấy." Nam mc giải thích luật chơi xong,

nam khách mời cười cười, sau đó vậy mà trực tiếp đi đến vị trí của nữ khách mời số 8.

"Cái này có phải theo kịch bản không vậy, số 8 không phải là vợ của anh ta sao?" Hồ Duyệt trong lòng nói thầm, mở to cặp mắt hóng hớt tình hình xung quanh, vị khách mời số 8 kia thế nhưng trên mặt không lộ chút bất ngờ nào, nàng một mực duy trì một nụ cười dịu dàng.

Ngay lúc Hồ Duyệt khiếp sợ cặp này khéo chuẩn bị lao vào xé xác nhau, nam khách quý đột nhiên đổi hướng quay người lại đây, dơ tay tắt vèo cái đèn trướt mặt Hồ Duyệt.

"???" Hồ Duyệt mặt đơ ra, cái quỷ gì thế tự nhiên dập tắt đèn tui?!

"Chà nãy chúng tôi đều thấy anh chuẩn bị đến chỗ nữ khách mời số 8 rồi mà, như thế nào liền đổi ý đem đèn của số 6 tắt mất?" Mc đưa microphone cho nam khách mời kia.

"Thật ra lúc đầu tôi muốn đến gần nữ khách mời số 8 là vì lần đầu tiên đối mặt đã thấy nàng rất xinh đẹp, vì vậy nên muốn được ở khoảng cách gần thưởng thức rõ hơn." nói xong nam khách mời nở một nụ cười cũng không đẹp trai hơn là bao.

Mc tiếp tục hỏi, "Vậy đến gần rồi anh cảm thấy thế nào?" "Nhìn gần mới biết rất xinh đẹp!" Hắn còn cố ý lên giọng như kiểu sợ người khác nghe không được.

Hồ Duyệt từ kinh ngạc chuyển thành phẫn nộ, nguyên lai nãy giờ đều là diễn hết! Nãy không xem kĩ kịch bản chỉ nhìn sương sương một hồi, nào biết mình bị đưa vào tằm ngắm như này.

"Thế vị khách nữ số 6 cũng rất đẹp nha sao anh lại tắt đèn của cô ấy đầu tiên thế?" Người dẫn chương trình bắt đầu châm ngòi nổ.

Nam khách mời nói tiếp, "Mẹ tôi không thích kiểu con gái như vậy."

Không đợi người chủ trì nói thêm gì, Hồ Duyệt muốn bùng nổ, "Tôi là thể loại thế nào cơ? Sao mẹ anh lại không thích? Tôi gả cho anh hay mẹ anh?"

"Hồ Duyệt à bình tĩnh, bình tĩnh, đoạn này không phải muốn cậu cãi nhau thế, cậu đã xem kịch bản chưa vậy? " đạo diễn tại trong tai nghe vừa lo lắng vừa trấn tĩnh lại cô.

Vài ngày nay Hồ Duyệt tâm tình đều không tốt, lúc này đặc biệt táo bạo, đem tai nghe dứt sang một bên, "Tính tôi vậy đấy, anh không thích thì cứ nói thẳng. Hơn nữa tuổi của mẹ anh chắc cũng hơi nhiều rồi, cũng không phải gu của tôi đây đâu."

"Chà hôn nhân đại sự nghe theo cha mẹ một chút cũng tốt nha" người chủ trì đại khái là nhận được chỉ thị từ đạo diễn, vội vàng làm dịu lại bầu không khí.

Hắn liền lựa chọn người yêu đều không có tính tự chủ, còn kết cái gì hôn, mọi thứ đều răm rắm nghe theo người khác, thật muốn mắng cho một trận. Chả khác đứa nhóc lớn rồi còn chưa dứt sữa.

"Cô như vậy gả ra ngoài ai mà buồn lấy!" Nam khách mời bắt đầu có chút tức giận, cũng bình thường thôi, cùng Hồ Duyệt cãi nhau nhau xong mấy ai vui vẻ được.

"Tôi thấy sống một mình cũng rất tốt, không nhất thiết vì cần phải kết hôn liền kết hôn, kéo thấp chất lượng cuộc sống của mình làm gì. Hơn nữa, cám ơn anh đã quan tâm, tôi lấy chồng được hay không cũng không liên quan tới anh. Hồ Duyệt ôm cánh tay, lưng thẳng tắp, trên mặt treo một nụ cười chức nghiệp, trong miệng phun dao găm.

Khoảng thời gian sau đó, người dẫn chương trình đều tận lực tránh không để Hồ Duyệt lại nói chuyện, các nam khách mời khác cũng không dám ngay vòng đầu tiên đã diệt đèn của cô, đều chờ hồi sau cô tự tắt, Hồ Duyệt tâm tình lúc này mới có chút sảng khoái, chỉ có điều, trông thấy mấy cái nam nhân một hai đều chọn cái cô nữ thần kinh bên cạnh kia làm cô có chút sốt ruột.

Tập thứ nhất vừa kết thúc, tất cả mọi người thở dài một hơi tựa như bỏ được tảng đá đeo lưng, đạo diễn như gió bay lên sân khấu kéo ngay tay Hồ Duyệt đi vào trong hậu trường.

"Lạy trời phật, Hồ Duyệt, về sau chắc gọi cậu Hồ bà bà quá, sao cậu cũng nói được hết không chịu đọc theo kịch bản gì cả, tớ tìm cậu đến không phải giúp nhanh nhanh tiễn tớ ra đường sống nha." đạo diễn trên đầu giờ đầy mồ hôi, hắn thực sợ Hồ Duyệt lên trên cùng người khác lao vào đập nhau, như vậy hồi sau không cách nào sửa lại được.

Hồ Duyệt không kiên nhẫn xoa xoa huyệt thái dương, "Tôi nói này đại ca, cậu biết xong hết nguyên cái tập này như học qua mấy năm đại học không, không thất hứa đến đây là nể mặt cậu lắm rồi đấy, công việc trả lương thế nào liền vậy, hơn nữa lúc trước trước cậu tìm tôi không phải để đấu võ mồm với bọn họ sao?"

"Được, bà cô, đều là lỗi của tớ, vậy tập thứ 2 sắp tới không còn vấn đề gì đi? Thôi đêm nay tranh thủ thời gian về nhà nghỉ ngơi sớm chút." Nói xong đạo diễn cùng Hồ Duyệt thu thập đồ đạc chuẩn bị đưa cô về nhà.

Hai người đi ra ngoài vừa vặn gặp Bạch Trà Quân, đạo diễn liền nhiệt tình chào hỏi, "Bạch tiểu thư nhà cô ở đâu thế? Có cần tôi cho đi nhờ một đoạn không~"

Hồ Duyệt liếc mắt, ai muốn cùng người này cùng một chỗ, mỗi lần chưa kịp nói xong hai câu đã căng thẳng muốn chết.

Kết quả Bạch Trà Quân chỉ là cười nhạt, hướng phía đạo diễn phất phất tay, "Cám ơn anh, tôi lái xe tới." Nói xong chẳng buồn nhìn ai kia một cái, làn váy hơi bị thổi lên, quay người bồng bềnh trong gió liền đi rồi.

"Hừ, có xe thì rất giỏi? Lão nương nếu không mua phòng ốc đã sớm tậu được xe rồi." Hồ Duyệt bẹp miệng, vụng trộm ở sau lưng nàng dựng thẳng cái ngón giữa.

"Tới nói này Hồ bà bà khi nào cậu mới bớt ngây thơ đây, người ta nào có chọc giận cậu, lần trước tại quán cafe không cho cậu hút thuốc đều là vì thuốc lá xác thật không tốt cho thân thể sao.

" Woaa hồi trước đi mời tôi tham gia còn gọi Hồ lão sư này Hồ lão sư nọ, hiện tại cùng hội cùng thuyền với mấy người rồi đổi thành Hồ bà bà ngay, có tin tuần sau đây không thèm đến ghi hình nữa không?"

"Ấy ấy Hồ nãi nãi, Hồ tổ tông! Cái tiết mục này thật sự nhờ hết vào cậu, chỉ là tính tình cậu đừng mạnh bạo vậy, động một chút liền nổi cáu là được, tức lên cũng phải nói chuyện thật nhẹ nhàng, đoan trang tẹo."

"Cậu thử vài ngày chưa được ngủ xem có nổi cơn tam bành lên không, còn gặp phải mấy người kiểu thế không giận tím người mới lạ."

"Được rồi cậu cố kìm nén một hồi, tới cũng không thể thiên vị cậu quá được lỡ bị người ta đồn tớ quy tắc ngầm cậu thế thì nhảy sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch."

"Xì được quy tắc ngầm tôi cậu còn ủy khuất cái gì... Mà khoan, cậu muốn quy tắc ngầm tôi?!" Hồ Duyệt hai tay liền ôm ngực, trừng mắt không thể tin được nhìn về đang lái xe đạo diễn.

"Tớ nào dám làm thế, khéo lại bị cậu dập tơi bời... " đạo diễn có chút ủy khuất tiếp tục lái xe.

"Thế nghe còn được." Hồ Duyệt nắm chặt nắm đấm quơ quơ, cô trước đây từng học qua một lớp quyền đạo, chỉ có điều không thật sự học tập chăm chỉ, dơ dơ tay nhìn còn giống dân học võ ra tay phát bị lòi đuôi liền.

Xe vừa đi không lâu, lúc đang dừng đèn đỏ, đạo diễn nhìn sang xe bên cạnh, "Ô, kia là Bạch tiểu thư? nàng với cậu ra là tiện đường nha, lần sau có gì leo lên xe người ta quá giang một đoạn đỡ mất công tớ phải quẹo lại một vòng."

"Thuận đường nỗi gì cô ta đoán chừng sau cái giao lộ này liền rẽ hướng khác, hơn nữa mắc gì tôi phải đi ké xe? Chả qua là người ta chưa mua xe thôi." Hồ Duyệt hất hất tóc, mặt hướng sang bên kia, cô mới không muốn xem nữ nhân kia đi đâu rồi, lớn lên mặt bình thường vậy đã thế còn lùn, tính cách còn như thế, không có cách nào cùng loại người này làm bạn bè.

"Bạch tiểu thư là bạn một khách hàng khác của tớ, khục, nghe nói tính tình nàng siêu tốt, lại ôn nhu lại săn sóc, người ta đối xử với cậu thế chắc cậu lại trêu chọc gì rồi."

"Cậu là bạn học của tôi hay là của cổ? Loại người cư xử như thánh mẫu thế toàn là giả cả, không tin cậu cứ chờ xem, kiểu con gái vậy mới khó làm quen, ở tiết mục này cỡ gì cũng tìm không thấy đối tượng. "

Đạo diễn bất đắc dĩ cười cười lắc đầu, người này, từ nhỏ đã vậy, " Có vài người thật sự đến đây mong tìm được định mệnh cuộc đời mình, trương trình này giúp họ bộc lộ một chút tính cách của bản thân, nữ khách mời đều giống khán giả trông mong lên sóng sẽ đạt được thứ mình muốn."

Sắp đến gần nhà Hồ Duyệt, đạo diễn nhìn đằng trước, đụng đụng cánh tay Hồ Duyệt, "Cậu cùng Bạch tiểu thư thật sự không phải hàng xóm? Nãy giờ đều chạy cùng một đường."

"Đừng mồm thối thế, ai muốn cùng nàng làm hàng xóm." Đang nói chuyện, liếc mắt phát liền thấy xe Bạch Trà Quân chuẩn bị tiến vào khu nhà bên cạnh, lông mi Hồ Duyệt dật dật..., phòng của chính mình vừa vặn ở khu nhà đối diện, hơn nữa đối với cái khu nhà bên cạnh, khoảng cách đặc biệt gần.

"Lý lão đại này, cậu muốn mua phòng ở không? Khu vực đẹp an ninh tốt, đủ hai người ở, nhà còn hướng về phía nam. Nói thật,mua đi, tôi giảm giá 99% cho."

"Cậu lại đến kì động kinh rồi à..."