Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị (Trọng Sinh Chi Đô Thị Tu Tiên)

Chương 856: Long Thần sụp đổ!




"Được được được!"

Long Thần giận quá mà cười, đôi mắt trở nên vô cùng đỏ ngầu, hiện ra sát ý nồng đậm:

"Tiểu tử! Ta vốn muốn bắt tay thân thiện với ngươi, không nghĩ tới ngươi lại không biết tốt xấu như thế, thật cho là ta sợ ngươi hay sao?"

Oanh!

Giọng nói của Long Trần rơi xuống, đồng thời một cỗ khí thế cường đại từ trên người hắn dâng lên, sát ý nghiêm trọng!

"Hôm nay sẽ để cho ngươi mở mang kiến thức một chút, thần công vô thượng của Long tộc ta!"

Bá bá bá!

Giọng nói rơi xuống, hơn ngàn đạo thân ảnh ở trên không trung kia trong nháy mắt vây quanh Diệp Trần vào chính giữa.

"Thần Long Thứ!"

Hơn ngàn cái thân ảnh Long Thần cùng lúc hét lớn:

Ầm ầm ầm ầm!

Trên trời cao lập tức xuất hiện hơn ngàn cái bóng mờ hình con Thần Long, giống như sao chổi rơi xuống hướng Diệp Trần nổ bắn mà tới.

"Hừ!!"

Diệp Trần hừ lạnh một tiếng, Vô Vọng kiếm trong tay vung lên, trên không trung vẽ một cái hình tròn:

Bành bành bành!

Những cái bóng mờ Thần Long kia trong nháy mắt toàn bộ bị vỡ vụn ra.

Bạch!

Ngay sau đó, Diệp Trần sử dụng sức mạnh của Không Gian pháp tắc, thân thể trong nháy mắt ở nguyên tại chỗ biến mất không thấy đâu nữa.

Ngay sau đó đã vọt thẳng vào bên trong hơn ngàn đạo huyễn ảnh Long Thần kia.

Bành bành bành!

Diệp Trần liên tiếp chém ra mấy kiếm, mấy đạo huyễn ảnh Long Thần kia ứng thanh mà nổ tung.

Bá bá bá!

Trong tay Diệp Trần cầm Vô Vọng kiếm, vận chuyển Hủy Diệt pháp tắc, giống như hổ vào bầy dê, chẳng mấy chốc tiêu diệt hơn một trăm đạo huyễn ảnh phân thân của Long Thần.

Tuy nhiên, không nghĩ tới chính là, sau khi Long Thần bị diệt mấy hơn mấy trăm đạo huyễn ảnh phân thân vậy mà tuyệt không kinh hoảng, thay vào đó là khặc khặc cười một tiếng:

"Tiểu tử! Ngươi không cần uổng phí công phu, chỉ cần chân thân ta không chết, huyễn ảnh có thể cuồn cuộn không dứt, ngươi không thể đánh bại được ta! Kiệt kiệt kiệt!"

Sau khi Long Thần cười như điên một lúc, chỉ thân thân thể của hắn hơi chao đảo một cái thì ở trên trời cao quả nhiên lại xuất hiện càng nhiều huyễn ảnh phân thân hơn nữa! Thậm chí so với trước đó càng nhiều hơn!

"Ừm?"

Diệp Trần thấy thế không thể không nhướng mày, lúc trước hắn vẫn đang quan sát, những huyển ảnh này của Long Thần, khí tức của mỗi một đạo huyễn ảnh đều là thật, nhưng lại cùng khí tức của bản thể có chỗ khác biệt.

Không phải là huyễn thuật, cũng không phải là thuật phân thân, dường như ở trong trộn lẫn chân thực và giả tạo, hoàn toàn chính xác là vô cùng quỷ dị.

"Chờ một chút! Chân thực? Giả tạo? Nhỡ rõ lời nói trước đó của ông lão tóc trắng kia đã từng nói một câu, ở bên trong đại điện Thời Không, thật là giả, giả là thật...thật thật giả giả, đó chẳng qua chỉ là huyễn ảnh của các vị diện có thời không khác nhau..."

Oanh!

Sau khi Diệp Trần trải qua một phen trầm tư suy nghĩ thì lập tức thông hiểu:

"Thì ra là thế! Hóa ra môn thần thông vô thượng này của Long tộc, không phải là huyễn thuật cũng không phải là thuật phân thân mà là một loại phương pháp cao minh đối với việc vận dụng Thời Không pháp tắc!"

"Ở sau khi sử dụng môn thần thông này, thời không của Long Thần đã bị biến dạng một chút, không còn ở cùng với thời không mà ta đang ở nữa!"

"Long Thần mà ta nhìn thấy trước mắt là Long Thần của một mili giây trước đó, hay là Long Thần sau một mili giây tiếp theo, lại hoặc là Long Thần của một mili giây tiếp nữa!"

"Bởi vì ta bây giờ đã không ở trên cùng một cái tọa độ về thời gian, cho nên ta có công kích như thế nào đi nữa đối với hắn mà nói đều là vô hiệu!"

"Cho nên, Long Thần mới có thể rất tự tin nói ra, ta mãi mãi cũng không có khả năng đánh bại hắn!"

"Như vậy giống như, một người không bao giờ có thể bắt kịp giây tiếp theo của chính mình!"

Sau khi những ý niệm này hiện lên ở trong đầu Diệp Trần, hắn lập tức đột nhiên cảm thấy thoải mái, đối với sự hiểu biết về Thời Không pháp tắc trong nháy mắt cũng tăng lên một bậc thang, đồng thời vừa âm thầm cảm thấy may mắn:

"Long Thần này đối với việc vận dụng Thời Không pháp tắc hiển nhiên còn rất nông cạn, thậm chí khả năng ngay cả chính hắn cũng không biết, thần thông của Long tộc mà chính mình sử dụng là thuộc về phạm trù Không Gian pháp tắc, hắn có lẽ là thông qua lực lượng huyết mạch của Long tộc mới miễn cưỡng thi triển ra một chiêu này, chỉ biết nó là như thế cũng không biết vì sao nó lại như thế! Bằng không mà nói chỉ sợ ta đã chết ở trên tay hắn mấy trăm lần rồi!"

Phải biết, Thời Không pháp tắc chính là đại pháp tắc đệ nhất của vũ trụ!

Cái gọi là vũ trụ thì vũ chính là không gian, trụ chính là thời gian, cho nên căn bản của vũ trụ chính là thời không!

Dù chỉ là lĩnh ngộ một chút về Thời Không pháp tắc thì cũng có uy năng kinh thiên tới giật mình.

Diệp Trần vừa trầm tư ngộ hiểu đồng thời động tác dưới tay cũng không có đình chỉ, vẫn đang vung kiếm công kích tới "Huyễn ảnh phân thân" của Long Thần, đáng tiếc ngược lại càng giết càng nhiều, giống như cuồn cuộn không dứt.

"Kiệt kiệt kiệt!"

Long Thần lại phát ra một tiếng cười điên cuồng đắc ý nữa:

"Tiểu tử! Ta nói rồi, ngươi mãi mãi cũng không có khả năng đánh bại ta! Ta khuyên ngươi vẫn là sớm từ bỏ đi! Kiệt kiệt kiệt!"

Hô!

Diệp Trần dường như đã thật có ý từ bỏ, thân thể ở trên không trung bỗng nhiên không còn tiếp tục tiến công.

"Như vậy mới đúng a! Ở dưới Thần Long Huyễn Ảnh, ta chính là tồn tại vô địch! Cứ tiếp tục lãng phí thời gian như vậy, chẳng bằng chúng ta hảo hảo nói điều kiện một chút, như thế nào?"

Long Thần cho rằng Diệp Trần đã từ bỏ, thế là lại đắc ý thêm lần nữa mở miệng nói.

Đúng như Diệp Trần dự đoán, Long Thần đối với việc lĩnh ngộ Thời Không pháp tắc là có hạn, tuy rằng có thể đứng ở thế bất bại nhưng căn bản cũng không làm gì được Diệp Trần, cho nên hắn mới có thể luôn luôn chủ động cầu hòa

Tuy nhiên, Diệp Trần cúi đầu trậm mặc một lát, bỗng nhiên khóe miệng hơi nhếch lên, bên trong đôi mắt hiện lên một tia sáng:

"Thần Long Huyễn Ảnh sao? Cũng không phải chỉ có mình ngươi có!!"

Trong khi nói chuyện, khí tức cả người Diệp Trần bỗng nhiên bắt đầu xảy ra biến hóa, thân hình thế mà bắt đầu trở nên phai mờ.

"Thần Long Huyễn Ảnh!!"

Sau khi Diệp Trần quát lớn một tiếng:

Ông ~~

Thân hình của Diệp Trần hơi chao đảo một cái:

Bạch! Bạch! Bạch!

Trong nháy mắt, ở bên trong ánh mắt vô cùng kinh ngạc của hơn ngàn cái "Thần Long" kia, Diệp Trần một phân thành hai, hai phân thành bốn, bốn phân thành tám...

Chỉ chốc lát công phu, Diệp Trần thế àm cũng đã biến ảo ra hơn ngàn đạo huyễn ảnh phân thân!

Hai người Lạc Huyền Băng và Phong Hoa Vũ quan chiến ở đằng xa, nhìn thấy cảnh tượng vô cùng quỷ dị này, thì cả hai lập tức xem đến choáng váng, thi nhau dùng bàn tay ngọc che miệng, trong đôi mắt hiện ra vẻ kinh hãi nồng đậm:

"Hắn thế mà...cũng có Thần Long Huyễn Ảnh? Đây không phải là thần thông vô thượng của huyết mạch Long tộc sao? Chẳng lẽ hắn cũng có huyết mạch Long tộc?"

Về phần Long Thần sau khi khiếp sợ đã không nhịn được lớn tiếng gầm hét lên:

"Không có khả năng! Điều này làm sao có thể! Thần thông vô thượng của Long tộc ta, nhất định phải huyết mạch thuần chính của Long tộc mới có khả năng thi triển, ngươi làm sao có thể làm được! Giả! Cái này chắc chắn là giả!!!"

Long Thần thật không thể nào tiếp thu được, cả người đều sắp sụp đổ.

Tuy rằng biểu hiện trước đó của Diệp Trần hoàn toàn ra khỏi ngoài ý liệu của hắn, thậm chí khắp nơi đều đè ép hắn một bậc, thế nhưng hắn vẫn có sự kiêu ngạo của riêng mình, đó chính là huyết mạch Long tộc của hắn, thần thông huyết mạch của hắn!

Diệp Trần cho dù có lợi hại hơn nữa cuối cùng cũng chỉ là nhục thể phàm thai mà thôi, mà hắn hắn chính là Long tộc chí cao vô thượng!

Tuy rằng trước đó bị Diệp Trần áp chế, hắn cũng không cảm thấy mình kém hơn Diệp Trần là bao, chỉ có điều bị quản chế bởi quy tắc của Mê La Tinh Hải cho nên mới hổ xuống đồng bằng bị chó khinh.

Nhưng là bây giờ, Diệp Trần thế mà thi triển ra thần thông vô thượng của huyết mạch Long tộc!

Cú sốc này đối với Long Thần mà nói quả thực không thua gì khai thiên tích địa.

P/S: Ta thích nào....chương thứ 5..... Kim phiếu nha mọi người....