Chương 396: Mạnh mẽ bá đạo
Văn Tài không biết hình tượng trẻ trâu của hắn lại xâm nhập lòng người như vậy, từ hoàng đế đến bách quan đều tin tưởng không nghi ngờ.
Trong lòng hắn, còn tưởng rằng sau khi mình đi vào đại thế giới làm nhiều chuyện như vậy, đã sớm làm cho ấn tượng của người ta đối với hắn thay đổi, trong lòng chính là có chút lo sợ, suy tư làm sao có thể tự nhiên chuyển biến một chút.
Nào biết đâu rằng, hình tượng một khi xâm nhập lòng người, há lại dễ dàng thay đổi như vậy.
Băng dày ba thước, không phải chỉ một ngày là lạnh!
Cùng lắm là từ một tên lỗ mãng đầu óc ngu ngốc, tiến hóa thành một tên thanh niên lỗ mãng thông minh vặt, trên bản chất vẫn không có chút thay đổi nào...
"Hoàng Thượng..."
Văn Tài còn muốn cò kè mặc cả, lại bị Hạ Tầm phất tay ngăn lại. Hắn nhìn Văn Tài, trầm giọng nói: "Ngoài ra, trẫm còn có thể để Cẩm Bào vệ cùng Tú Y vệ hiệp trợ ngươi, còn có cái gì muốn nói?"
Hiển nhiên, Hạ Tầm cũng không có thật sự đặt hi vọng ở trên người Văn Tài, mà là đặt ở mấy bộ phận Cẩm Bào vệ cùng Tú Y vệ.
Đổi một góc độ khác mà nói, Hạ Tầm sở dĩ để Văn Tài tra án, rõ ràng chính là nhân cơ hội trả thù.
Về phần rốt cuộc là trả thù cái gì, Văn Tài cho rằng hẳn là trả thù hắn đảm nhiệm nhiệm vụ Kinh Triệu doãn thời gian dài như vậy vẫn không hoàn thành nhiệm vụ Hạ Tầm giao cho, cho nên hoàng đế nhân cơ hội gõ hắn.
Nếu như không có hành động gì, chỉ sợ Hoàng đế thật đúng là sẽ để cho hắn đi tới tiền tuyến một chuyến.
Nhìn vẻ mặt Hạ Tầm, Văn Tài biết được không thể tiếp tục được một tấc lại muốn tiến một thước, trong lòng mắng to không thôi, biểu hiện ra ngoài chỉ đành lộ ra một bộ thần sắc mệt mỏi: "Vi thần tuân chỉ."
Đồng thời, Văn Tài âm thầm suy nghĩ, có nên nhân cơ hội làm dáng một chút, tìm mấy kẻ c·hết thay xui xẻo hay không.
Nhưng ý nghĩ này lập tức bị xóa bỏ, không phải văn tài không hạ thủ được, chủ yếu là Hoàng đế không dễ lừa gạt, huân quý bình thường e rằng còn không được. Nếu thật sự lựa chọn con hổ nào đó ra tay, cũng rất dễ bị cắn trả, cuối cùng có thể là được không bù mất!
Văn Tài nghĩ đến đau cả đầu, trong lòng hết sức khó chịu.
Đây chính là kết quả của việc bị người khác quản chế, nhưng hắn lại không thể phản kháng. Cũng may mắn có không gian vùng vẫy nhất định, nếu không, chỉ riêng sự trói buộc của khung sườn kia cũng đủ để san bằng bất kỳ một góc lăng sừng của người tu hành nào.
Đây cũng là nguyên nhân rất nhiều người tu hành không muốn gia nhập vương triều, mà là tránh ở khổ tu cùng gia nhập môn phái.
Dù tài nguyên ít một chút, tốc độ tu hành chậm một chút, cũng không muốn bản thân bị quá nhiều trói buộc!
Nhưng Văn Tài không có lựa chọn, một là bởi vì thân phận, hai là muốn mau chóng tăng cao tu vi. Trong vương triều mặc dù có đủ loại trói buộc, nhưng dưới sự bao phủ của khí vận Nhân Đạo, hơn nữa phương diện tài nguyên, đều đủ để cho một người tu hành đột nhiên tăng mạnh.
Bằng không, triều đình cũng không cách nào mời chào nhiều người tu hành như vậy gia nhập, người tu hành tu vi càng thấp gia nhập triều đình lại càng chiếm đại đa số.
Sau khi hạ triều, Văn Tài không chút khách khí sai người gọi Công bộ thượng thư, Hộ bộ thượng thư cùng tổng bộ đầu Lục Phiến Môn vào trong nha môn Kinh Triệu Doãn.
Dựa theo phẩm cấp mà nói, Kinh Triệu Doãn đây là tòng tam phẩm, Công bộ thượng thư cùng Hộ bộ thượng thư đều là chính nhị phẩm, chỉ có một tổng bộ đầu Lục Phiến Môn là chính tứ phẩm. Hẳn là văn tài tới Công bộ cùng Hộ bộ bái kiến, mà không phải sai người gọi hai bộ thượng thư đến trong kinh triệu doãn nha môn.
Hành động như vậy, không chỉ là kiêu ngạo cùng thất lễ, quả thực là không đem hai bộ để vào mắt.
Nhưng bất kể là Công bộ Thượng thư hay Hộ bộ Thượng thư đều không hề tức giận, đều là Duật Tôn tự mình đi tới trong nha môn Kinh Triệu doãn. Sự kiêng kỵ đối với Văn tài chỉ là một phần nhỏ, phần nhiều vẫn là kiêng kỵ đối với Thượng phương bảo kiếm.
Tuy Văn Tài không chém được bọn họ, nhưng nếu như bắt bọn họ vào ngục, thanh danh một đời kia cũng bị hủy hoại trong chốc lát.
Về phần văn tài có làm hay không xảy ra loại chuyện này, từ sau khi tự tiện xông vào Binh bộ cùng Kế Tỉnh ẩ·u đ·ả Tả bố chính sứ xảy ra, thanh danh của hắn đã "Xú danh lan xa" không có một quan viên nào sẽ hoài nghi điểm ấy...
Văn Tài đợi không đến một canh giờ, hai bộ thượng thư và Bộ Thần Lục Phiến Môn trước sau đã đến. Nếu không phải nha môn Kinh Triệu phủ không ở nội thành, tốc độ còn có thể nhanh hơn một chút.
"Được rồi, Mã thượng thư (Công bộ thượng thư) Vương thượng thư ( Hộ bộ thượng thư) và cả Liễu đại nhân, ta không nói nhảm nhiều nữa. Hiện tại chúng ta là châu chấu cột trên một sợi dây thừng, ai cũng trốn không thoát. Hôm nay ta nói vẫn còn đó, nếu ta thật sự bởi vì vụ án này mà bị lưu đày, ta dám cam đoan kết cục của ba vị tuyệt đối sẽ không tốt hơn ta đâu, trước khi ta c·hết nhất định sẽ kéo ba vị cùng xuống nước..."
Lời Văn Tài không chút khách khí, hơn nữa Trình Thải Ngọc ở ngay bên người, khí thế cường đại của Chân Tiên cảnh không chút che giấu đè xuống ba người.
Mã thượng thư và Vương thượng thư đều là văn nhân, tu vi tuy rằng cũng có nhưng là thập phần nhỏ yếu, ngược lại không cảm thụ được bao nhiêu áp lực. Ngược lại là Bộ Thần, hắn cách Chân Tiên cảnh giới chỉ có nửa bước, nhưng chính là chênh lệch nửa bước này, lại là để cho hắn gắt gao bị khí thế của Trình Thải Ngọc ngăn chặn, không thể động đậy chút nào.
Không có bất kỳ lời nói mềm mại nào, Văn Tài ngay từ đầu đã dùng bá đạo cường hoành đến cực hạn. Hắn cũng không cần lôi kéo ba người, thậm chí không quan tâm trong lòng ba người chửi rủa mình như thế nào, hắn chỉ cần đối phương làm tốt chuyện của mình.
Về phần trả thù tiếp theo, Văn Tài không thèm để ý chút nào, chỉ cần tu vi của hắn đủ mạnh là có thể áp đảo hết thảy.
Trong lòng Văn Tài hết sức rõ ràng, hắn không phải là người lăn lộn trong quan trường, cũng không muốn lãng phí thời gian ở trong quan trường, quan trường chỉ là một cái mượn lực hắn tu hành mà thôi.
Bên nào nặng bên nào nhẹ, trong lòng của hắn hết sức rõ ràng!
Mã thượng thư và Vương thượng thư đều là lão hồ ly, trong lòng tuy có chút khó chịu nhưng mặt ngoài lại không biểu lộ ra. Văn tài là ở chỗ Hoàng thượng, một khi xảy ra vấn đề nhất định sẽ kéo bọn họ xuống nước.
Điểm ấy trong lòng bọn họ đều hiểu rõ, chỉ là Văn Tài đem hết thảy đều mở ra mà thôi.
Sau khi hơi có chút khó chịu, bọn họ cũng rất nhanh hiểu được quyết tâm của Văn Tài.
Tu vi của Bộ Thần cao nhất, bởi vậy cũng phải đối mặt với áp lực lớn nhất. Nhưng tính tình của hắn cương cường, trong đó có chút khôn khéo, biết rõ văn tài bây giờ là thứ hắn không thể trêu vào, có lẽ Mã thượng thư và Vương thượng thư chỉ phải đối mặt với việc bị hạ ngục, nhưng rất có thể hắn sẽ phải đối mặt với việc trực tiếp chém đầu.
Đối với điểm ấy, trong lòng Bộ Thần vẫn là hết sức rõ ràng.
Hơn nữa có cường giả cảnh giới Quỷ Tiên ở một bên, bất kể là đại nghĩa hay là thực lực, Văn Tài đều chiếm cứ thượng phong tuyệt đối. Chỉ cần Bộ Thần không ngốc, liền biết nên lựa chọn như thế nào.
"Thuộc hạ hiểu, tất cả đều nghe theo đại nhân như Thiên Lôi sai đâu đánh đó." Bộ Thần vội vàng tỏ thái độ.
Văn Tài có chút kinh ngạc nhìn qua Bộ Thần, còn mang theo một tia vui mừng.
Theo hắn biết, Bộ Thần Lục Phiến Môn luôn luôn cao ngạo, bởi vậy Văn Tài xuất hiện ít nhất có sáu bảy phần là chuẩn bị cho Bộ Thần. Hiện tại thấy Bộ Thần thức thời như thế, Văn Tài cũng thả lỏng rất nhiều.