Trừ Yêu Truyện

Chương 112: Thân mình ti tiện




A Dung bị giày vò đến mức cả người bủn rủn vô lực, trận hoan ái vừa rồi đã tiêu hao hơn phân nửa sức lực của nàng, tay nhỏ vô lực nện lên ngực đầy mồ hôi của Thái Cửu, giống như vừa làm nũng lại vừa khiêu khích.

Tâm tình Thái Cửu dường như không tồi, hắn cũng không ngăn A Dung lại mà tùy ý nàng đánh, chỉ nhìn nàng một cái rồi nhàn nhạt đáp:"Nữ nhân ngu ngốc, đứa bé hấp thu dương tinh ta bắn vào, tự mình chuyển hóa thành năng lượng."

Hấp thu dương tinh? Đây là cái bí thuật kì cục gì?

Khuôn mặt A Dung tức khắc đỏ lên như quả táo, làn da ửng hồng lan tràn ra hết xương gò má khiến khuôn mặt nhỏ càng thêm kiều diễm, yểu điệu. Thái Cửu liếc nhìn nàng một cái, cảm thấy A Dung không mảnh vải che thân cùng bộ dáng thẹn thùng ở trước mặt có thêm vài phần thuận mắt.

Hắn kiên nhẫn giải thích với A Dung:"Mỗi nam nhi Đông Hoàng chúng ta đều có tư chất vượt trội, sinh ra đã có được linh lực dư thừa bởi vì lúc còn là thai nhi đã có thể hấp thụ tinh huyết quý giá của phụ thân, sau đó chuyển hóa thành năng lượng của chính mình, hấp thụ càng nhiều thì đến khi sinh ra sẽ càng cường đại. Ngươi hẳn là cảm thấy vinh dự, ti tiện như vậy mà lại có thể dưỡng dục huyết mạch cao quý của Đông Hoàng chúng ta."

A Dung nghe đoạn trước còn cảm thấy lạ lẫm nhưng nghe đến đoạn sau lại khiến nàng bực mình. Cái gì mà ti tiện? Mỗi lần hắn kể ra Đông Hoàng ưu việt thế nào đều muốn hạ thấp nàng, làm thế để phụ trợ cho sự cao quý của hắn sao? Vừa rồi hắn còn chẳng biết xấu hổ mà ngủ với thân mình ti tiện của nàng đấy, thời điểm cao trào như thế sao không nói, sung sướng xong rồi liền bắt đầu giẫm đạp lên tự tôn của nàng. Thật là tên khốn nạn không biết xấu hổ!

A Dung dùng hết sức lực đẩy Thái Cửu ra, tức giận nói:"Thỉnh điện hạ về sau quản thật tốt nửa dưới của mình, thân mình ti tiện này của ta không xứng được điện hạ sủng hạnh, đừng để thân mình cao quý của điện hạ bị vấy bẩn."

Nàng nói xong liền nằm ra sát mép giường, quay lưng về phía Thái Cửu, giũ chăn che lại cơ thể, thoái mạ hắn trong lòng vài câu rồi bắt đầu ngủ.

Thái Cửu nhìn bóng dáng A Dung, có chút không vui, nữ nhân này lại bắt đầu làm càn.

Được hắn sủng hạnh là vinh hạnh của nàng mà nàng còn tỏ ra không vui, lại còn tay đấm chân đá với hắn, thật là ăn gan hùm mật gấu. Nếu không phải trong bụng nàng đang mang hài tử thì hắn đã sớm xử tử nàng, dám khiêu khích hắn như thế. Ai thèm khát thân thể nàng, nếu không phải nàng câu dẫn hắn thì hắn còn lâu mới liếc nhìn nàng một cái.

Thái Cửu thấy trong ngực nặng nề, hắn cũng giũ chăn ra nằm xuống nghỉ ngơi. A Dung cố ý quấn hơn phân nửa cái chăn, túm lại chặt chẽ không chịu buông tay. Thái Cửu gi_ật nửa ngày cũng không giành được chăn, hắn nhìn A Dung, nhỏ giọng cảnh cáo:"Đồ Sơn Dung, buông tay."

A Dung dùng thân mình đè nặng hơn nửa cái chăn, không chịu buông tay, nhắm mắt giả vờ ngủ.

Thái Cửu tức giận với tay vào trong chăn, vặn lại thân mình A Dung, hắn còn chưa kịp nói ra những lời nói tàn nhẫn, A Dung đã lập tức mở miệng đánh đòn phủ đầu:"Điện hạ quá đáng như vậy, vừa nãy tàn bạo tra tấn ta, bây giờ đi ngủ ta cảm thấy lạnh cả người, hài tử cũng không thoải mái nên mới muốn đắp cả cái chăn, chẳng lẽ đến cái chăn điện hạ cũng không muốn đưa sao? Ngày mai ta sẽ đi nói với mẫu phi, điện hạ chính là ác liệt khi dễ người."

"Ngươi... Ngươi..." Thái Cửu nhìn vẻ mặt nắm chắc thắng lợi của A Dung, nhất thời nghẹn lời, nữ nhân này còn học được cách đi mách lẻo.

Mẫu phi che chở cho nàng như thế, Thái Cửu biết nếu A Dung đem sự tình tối nay thêm mắm thêm muối một phen, mẫu phi chắc chắn sẽ hung hăng phạt hắn. Được thôi, đệm chăn nhường cho nàng là được, hắn là nam tử hán đại trượng phu, không đôi co cùng nữ nhân. Thái Cửu buông lỏng tay, nằm trên giường phía ngoài, hắn cầm áo ngoài đắp lên bụng bắt đầu ngủ.

Hiện giờ đã là cuối thu, ban đêm nhiệt độ không khí có chút thấp, A Dung cố ý muốn chỉnh Thái Cửu cho nên mới tìm cớ bá chiếm cả cái chăn. Nàng cuốn chăn bọc lấy cả thân mình rồi mới yên tâm ngủ.

Đêm tối yên tĩnh, trên giường hai người mỗi người chiếm một phương, an tĩnh ngủ.

Khi ngủ đến nửa đêm, lạnh lẽo dần dần đánh úp, cánh tay Thái Cửu nổi đầy da gà, hắn chà sát tay, vô thức sờ sờ vị trí bên cạnh. Chạm được một vật thể mềm mại ấm áp, hắn tiến tới theo phương hướng nguồn nhiệt, bàn tay to sờ soạng, xốc chăn lên chui vào.

Ôm thân thể phiếm mùi hương nữ nhân, Thái Cửu thoải mái cọ cọ, thật mềm thật ấm, khiến nhiệt độ cơ thể hắn dần dần tăng trở lại, hắn thu lại cánh tay, ôm càng thêm chặt.

"Ưm..." A Dung bị Thái Cửu ôm chặt khiến nàng không thoải mái mà ưm một tiếng, tay nhỏ đẩy đẩy ngực Thái Cửu, không ngừng giãy giụa.

Thái Cửu bị động tĩnh của nàng đánh thức, hắn mở to mắt liền phát hiện chính mình đang ôm chặt lấy Đồ Sơn Dung, nửa thân mình đều đè lên người nàng.

Nháy mắt cả kinh, Thái Cửu buông lỏng tay, thối lui về sau một chút. Hắn có chút ảo não vỗ đầu mình, sao hắn lại có thể ôm Đồ Sơn Dung. Hơn nữa hình như là hắn chủ động ôm nàng.