Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 35: Hội nghị gia đình





Sau khi rời khỏi Quốc vương lằng nhằng, về đến nhà, bần đạo lại được hưởng thụ đãi ngộ của anh hùng! Nhìn bộ dạng của hạ nhân hoan hô nhảy nhót, cảm giác thật sự cũng không tệ!

Gia gia độ lượng bảo người làm thêm đồ ăn, quyết định này làm cho nhiệt tình của mọi người đạt tới cao trào, đến ngay cả hai hộ vệ của ta bình thường tỉnh táo cũng cười nói với ta: "Thiếu gia, nếu người mỗi ngày đều quyết đấu thì thật tốt đó!"

Ngất! Ngươi thì tốt rồi, nhưng còn bần đạo? Ăn no lại đi quyết đấu sao?

Thật vất vả mới an bài xong mọi thứ, gia gia, phụ mẫu và ta ở cùng một chỗ bắt đầu thảo luận chuyện sau khi chiến đấu.

"Quốc vương tìm ngươi làm gì vậy?" Mẫu thân đối với ý đồ của quốc vương cảm thấy hứng thú.

"Hắn muốn mua quyển trục "Đại phong ma chú" của con!" Ta vô tội nói.

"Ngất, ngươi gạt hắn nói là do công lao của quyển trục?" Mẫu thân nói: "Ngươi không biết lừa gạt Quốc vương là tội gì sao? Thật là to gan lớn mật!"

"Hắc hắc! Nếu thế thì sao, hắn không có khả năng biết được!" Bần đạo tự tin nói: "Dù là biết thì con cũng có lý do thoái thác, hắn cũng sẽ chỉ đành ngậm bồ hòn mà thôi!"

"Được rồi, nhưng nếu hắn muốn mua quyển trục thì ngươi làm sao bây giờ?"

"Bán! Hắn lúc đấy đã muốn mua, con cũng đã đồng ý bán!"

"A! Vậy ngươi đem cái gì đưa cho hắn!"

"Hắn chê đắt, không có mua!"

"Ngươi đòi bao nhiêu?" Mẫu thân hỏi: "Ngay cả Quốc vương cũng không mua nổi?"

"Không nhiều lắm!" Bần đạo ủy khuất nói: "Con còn bớt cho hắn ba thành. Cũng chỉ có 1 ức kim tệ!"

"A!" Ba người đều kinh hãi la lên, mẫu thân lại càng kêu lên: "Đã bớt ba thành mà còn bán giá 1 ức? Ngươi cũng quá đen tối đi! Hắn không thể bị gạt như vậy?"

"Dám đòi Quốc vương cái giá trên trời như thế thì rất phiền toái, thà ngươi nói thẳng là không bán! Hắn trở về lại nghĩ ngươi đang trêu đùa hắn!" Gia gia cũng nói như vậy.

"Ha ha, cháu có phương pháp tính toán hợp lý, tính ngay trước mặt hắn, hắn không một chút tức giận!"

"Ồ! Ngươi tính thế nào?" Mẫu thân hỏi.

Bần đạo liền đem cách tính ra nói cho bọn họ nghe.

"Dường như có lý!" Gia gia nhận xét.

"Hừ! Căn bản là nói bậy!" Mẫu thân không hổ là làm kinh doanh, chớp mắt đã nhìn ra trò mèo: "Pháp thuật của ngươi chỉ có phạm vi vài thước, còn Tinh linh Nữ hoàng sử dụng cấm chú cấp 14 có phạm vi vài dặm, không phải cách nhau quá xa sao? Người ta bỏ ra 1 ức mua thì đúng là nuốt không nổi, nhưng cái của ngươi chỉ đáng giá khoảng vài trăm vạn. Chắc chắn bọn hắn bị cái tên quyển trục của ngươi doạ cho sợ hãi. Đúng là vô dụng!"

"Hắc hắc! Cũng là mẫu thân lợi hại!" Bần đạo bội phục.

"Ta có một nghi vấn! Vì sao Tiểu Ngũ có thể thắng được hai trận quyết đấu này chứ?" Phụ thân luôn ít lời đột nhiên mở miệng nói: "Nhìn thế nào cũng thấy thực lực của hắn kém xa so với người ta, nếu nói hắn dùng thần khí để chiến thắng thì còn nghe được, đằng này hắn cơ hồ chỉ dùng thực lực để chiến thắng, ta nghĩ mãi cũng không rõ rốt cục là tại sao?"

"Đúng vậy! Ta cũng có chút nghi vấn, thực lực hài tử này kém người ta không phải chỉ một ít, nhưng mà từ kết quả thì lại ngược lại, một trận thì có thể là may mắn, nhưng mà hai trận, ba trận đều thắng thì không thể bảo là may mắn được!" Gia gia nói.

"Cháu không phải là quyết đấu hai trận sao? Tại sao lại có "tất cả ba trận" ở đây chứ?" Bần đạo kháng nghị.

"Hừ! Một đánh với mười tám mà mười tám người đó so với ngươi đều lợi hại hơn? Còn lần này chuyện năm người đánh 50 tên, ngươi quên rồi à. Ngươi tự tính bản thân trong mấy năm nay đã đánh bao nhiêu trận rồi, đánh chết, tàn phế cuối cùng có bao nhiêu người? Bản lãnh của ngươi kém hơn so với người ta, nhưng tại sao người đánh luôn là ngươi, còn bị đánh luôn là người khác? Hơn nữa ta còn biết hai hộ vệ ta phái theo bảo vệ ngươi cũng chưa bao giờ phải ra tay giúp ngươi cả!" Gia gia kỳ quái nói.

"Đúng vậy! Còn nữa, ngươi xem các ca ca của ngươi, tại trường học đánh nhau thì thắng nhiều thua ít, mà dù có thắng thì khi về mặt mũi cũng bầm dập, quần áo tả tơi, liếc mắt là biết vừa mới đánh nhau! Còn ngươi thì ngược lại, mỗi lần trở về quần áo sạch sẽ, không có một hạt bụi. Nếu không phải là người ta tìm đến tận cửa thì ta cũng không biết là người có nhiều "chiến tích vĩ đại" như vậy!" Mẫu thân âm thanh kỳ quái nói.

"Đúng vậy! Lúc nãy nếu không phải có phụ thân ngươi nhắc nhở, thật đúng là khiến cho ngươi thừa dịp dấu giếm đi! Nói đi, có bí mật gì!" Gia gia nói.

"Hắc hắc! Nào có ạ! Bất quá là thích dùng đầu óc nhiều thôi!" Bần đạo khiêm nhường nói.

"Ý ngươi là các ca ca của ngươi đều ngu ngốc không có đầu óc hả?" Mẫu thân bất mãn nói.

"Không! Ý con không phải vậy! Mẫu thân đừng nghĩ oan cho con như thế!" Bần đạo vội vàng nói. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://thegioitruyen.com

"Vậy là chuyện gì xảy ra? Ttrước kia thì lớn nhỏ lộn xộn còn không nhìn ra, bây giờ ngược lại, đến ma đạo sư mà còn bị ngươi đập bẹp, tên gia hoả đó chính là cùng cấp với ta, chính ta đánh với hắn cũng không dám nói là thắng, mà dù có thắng cũng là thắng thảm, không giống như ngươi lại thắng nhẹ nhàng như vậy! Như vậy tính ra ngươi thu thập ta cũng nhẹ nhàng vậy sao?" Âm thanh mẫu thân càng nói càng thấp, hơn nữa vẻ mặt có chút uể oải!

"Ha ha! Kỳ thực con không phải là đối thủ của mẫu thân!" Bần đạo nói.

"Tại sao? Trong lĩnh vực của ngươi ta không thể thi triển được ma pháp mà! Không có pháp thuật thì ta làm gì được nữa!" Mẫu thân nói.

"Ha ha! Người có thể bỏ chạy trước, với tốc độ của người thì con đuổi không kịp, chỉ cần thời gian lĩnh vực trôi qua thì người có thể tùy ý xử trí con!"

"Đúng vậy! Tại sao Uy Khắc Lạp ma đạo sư không chạy chứ?" Mẫu thân hỏi.

"Tên ngu ngốc đó lần đầu tiên đụng phải, không biết chi tiết, cũng không biết phương pháp ứng phó!"

"Vậy chiến tích trước kia của ngươi thì sao? Đặc biệt là lần quyết đấu với Thạch Nguyên Nhị Lang, hắn biết rõ mọi chi tiết của ngươi mà? Tại sao lại còn thua thảm như vậy?" Mẫu thân hỏi.

"Tên ngu ngốc đó đúng là rất quen thuộc con nhưng đồng thời con cũng rất quen thuộc hắn. Hắn biết con sẽ dùng quyển trục nên khi hắn chuẩn bị sẽ chọn chiến thuật và trang bị chống quyển trục! Ha ha! Nhưng mà con còn nghĩ xa hơn nữa, con biết hắn dựa vào con mà xếp đặt chiến thuật cho nên con dựa vào sự xếp đặt của hắn mà xắp xếp, cho nên con thắng!"

"Cái này thì ta hiểu được, vậy còn trước kia thì sao? Chẳng lẽ ngươi cũng biết chiến thuật của bọn họ sao? Ngươi nói cụ thể một chút." Gia gia nói.

"Có lúc biết có lúc không, tùy tình huống mà định ra. Kỳ thực sở dĩ cháu bách chiến bách thắng có thể là do cháu và mọi người có phương thức đánh giá lực lượng mạnh yếu khác nhau?" Bần đạo tiện thể liền dạy cho bọn họ một khoá binh pháp.

"Ồ! Khác nhau thế nào?" Gia gia hưng phấn hỏi. Lão nhân từng nhòm ngó một chỗ trong ngũ đại cường giả, đối với lực lượng vẫn khao khát không thay đổi!

"Đại đa số mọi người đều đem lực lượng xem ở chỗ mạnh yếu của đấu khí và ma lực! Đúng không?"

"Đúng vậy! Như ta, đấu khí so với người khác mạnh hơn rất nhiều, bản thân ta có thể đánh cho mấy chục võ sĩ của Thạch Nguyên gia răng rơi đầy đất, cái này không phải là lực lượng sao?" Phụ thân nói.

"Đúng là lực lượng, bất quá trong mắt con thứ này chỉ là lực lượng hạng hai!"

"Vậy lực lượng hạng nhất là cái gì?" Gia gia hỏi.

"Trí tuệ" Bần đạo khẳng định.

"Trí tuệ? Không hiểu! Nói cụ thể chút!" Gia gia nói.

"Lấy một ví dụ vậy, lấy phụ thân mà nói, trình độ của người đại khái có thể lấy một địch một ngàn, nói vậy thì bình thường người có thể đánh bại một đội quân một ngàn người, có đúng không? Phụ thân!" Bần đạo hỏi.

"Ừ! Không sai lắm! Nếu mà nhiều hơn thì ta không chịu được!" Phụ thân cố gắng tỏ ra khiêm nhường.

"Nhưng nếu như con là chỉ huy thì đại khái có thể bắt sống được người! Người có tin không?"

"Hừ! Ngươi nhiều mưu mô như vậy, còn có thần khí nơi tay, chỉ sợ tự ngươi cũng có thể bắt sống ta, còn muốn 1000 người sao?" Phụ thân không phục.

"Con không động thủ, chỉ là chỉ huy!"

"Không thể được!" Gia gia liền nói ra: "Vũ kỹ của hắn đều là do ta dạy, ta có thể nói rõ ràng cho ngươi, ngươi đừng xem thường Kiếm thánh trẻ tuổi nhất trên đại lục, hắn từng một mình ở tại Tinh linh chi sâm ngây ngốc trong mười năm, cùng ma thú nơi đó chiến đấu suốt mười năm, vũ kỹ được ma luyện trong sinh tử tuyệt đối không phải dễ chọc! Ta dám nói, nếu là một ngàn người của Thanh Long quân đoàn thì hắn có thể miễn cưỡng thắng được, còn các quân đoàn khác, kể cả Cận vệ quân Vương gia hắn cũng có thể nhẹ nhàng đánh bại được hai đội một ngàn người. Nngươi làm sao có thể bắt sống hắn?"

"Dựa vào trí tuệ mà! Trước tiên phải xem địa điểm chiến đấu nè, thời gian nè, phương thức nè, …… Sau khi chuẩn bị sẵn sàng thì có thể được! Không tin người quy định chi tiết, cháu nói ra chủ ý, phụ thân ứng đối, xem có thể bắt sống được hay không!"