03
Sau đó tôi uống say như chết, say đến nỗi không biết mình về nhà kiểu gì. Đột nhiên có điện thoại gọi đến.
“Alô?”
“Alô Cố Niệm Niệm à, mày cũng gan lắm! Mày xem video mà tao gửi cho mày chưa?”
“Cái gì? Video nào cơ?”
“Hôm qua mày uống nhiều lắm, tao thấy mày không tự mình về được nên gọi cho anh mày đến đón.”
“Kết quả là mày lên cơn say rượu thả thính cả anh mày đấy. Anh mày bảo tao rằng sau này đừng gọi mày đi uống rượu nữa.”
Tôi không tin nên mở video đấy lên. Trong video, tôi đang sờ soạng Cố Vong, nhìn chằm chằm vào mặt anh, cười: “Anh đẹp trai như thế, đã có người yêu chưa? Anh thấy em có được không.”
Từ cơn say bỗng bừng tỉnh lại, tôi đã nhớ ra chuyện hôm qua. Sau khi thả thính xong thì tôi cũng ngủ luôn.
Ban đêm, trời trút xuống một trận mưa to. Cố Vong đỡ tôi nằm trên giường, cởi giày, đắp chăn cho tôi. Đột nhiên có tiếng sấm vang lên, tôi vô thức ôm lấy cổ của Cố Vong.
Cả người Cố Vong áp sát lên người tôi: “Niệm Niệm, đừng sợ. Có anh ở đây, nghe lời, buông anh ra.”
Bởi vì khi bố mẹ tôi bị tai nạn, thời tiết cũng như thế này nên cứ trời mưa là tôi lại cảm thấy sợ hãi. Mỗi lần như vậy thì Cố Vong lại ở bên tôi cả đêm.
Tôi siết chặt tay hơn, mút lấy cổ của Cố Vong rồi dần dần sang gáy. Anh phát ra một tiếng hừ nhẹ. Mút đến khi xuất hiện dấu hôn tôi mới ngừng lại. Đôi mắt hiện lên sự uất ức: “Anh, em thích anh, anh có thể đừng thích người khác có được không?”
Anh nói: “Niệm Niệm, chúng ta là anh em, có lẽ em đã coi tình cảm của em dành cho anh là tình thân mà thôi.”
Tôi không ngừng lắc đầu, nước mắt bất giác rơi xuống: “Không phải đâu, em không còn nhỏ nữa rồi, em biết phân biệt tình thân và tình yêu. Tình cảm em dành cho anh không phải là tình thân mà là tình cảm nam nữ.”
“Anh có biết không, thật ra em đã sớm biết chúng ta không phải là anh em ruột. Từ nhỏ em đã thích anh rồi.”
Cố Vong đang lau nuóc mắt cho tôi bỗng nhiên dừng lại, nhìn tôi: “Em...biết rồi?”
Tôi không trả lời mà ôm mặt anh sau đó hôn lên môi anh. Hình như anh không có phản ứng gì. Bởi vì, trước đây khi thức dậy tôi sẽ luôn hôn lên mặt anh. Anh cũng không đẩy tôi ra mà cứ như vậy cho đến khi tôi ngủ say.