Tui Không Chữa Người Bệnh Này Nữa Đâu

Chương 50: Thế giới thứ hai (11)




NÔ LỆ NHỎ CỦA NGUYÊN SOÁI ĐẾ QUỐC

Lần đầu tiên trong cuộc đời, Odrosse cảm thấy khó chịu vì công việc đột ngột đến.

Nhưng chuyện nghiêm trọng như "chiến sự có biến" không thể trì hoãn được, đây là trách nhiệm của một nguyên soái đế quốc.

Vì thế Odrosse chỉ do dự một giây, bèn nhẹ nhàng rút cánh tay còn lại đang ôm nô lệ nhỏ ra, xoay người xuống giường.

Không hề gây tiếng động.

Sau khi để lại tin nhắn cho nô lệ nhỏ trên bản tin, hắn lấy bộ quần áo trang trọng muốn thay trong tủ ra, nhẹ nhàng rời khỏi phòng.

...

Odrosse thay quần áo rồi lên đường, chưa mất đến nửa giờ đã đến hoàng cung.

Hoàng đế gửi tin triệu hắn vào hoàng cung thậm chí còn đến muộn hơn hắn.

Chắc hoàng đế đã vội vã từ Aegilo về, còn chẳng kịp thay một bộ quần áo trang trọng, chỉ mặc đồ thường ông mặc vào buổi sáng trực tiếp đến gặp Odrosse.

Chẳng hàn huyên lấy một câu, hoàng đế lập tức cho hắn xem tình báo khẩn cấp mà ông nhận được.

Tình báo được mã hóa cao nhất trực tiếp gửi đến thiết bị liên lạc riêng của hoàng đế, bỏ qua nguyên soái đang nghỉ phép.

Những cuộc chiến tranh liên miên xảy ra ở biên giới đế quốc Deler, nhưng hầu hết những cuộc chiến này không phải với các quốc gia khác mà là với đàn dị thú chiếm cứ ở rìa Ngu Tinh.

Đàn dị thú này vốn là cư dân của tinh vực khác, nhưng khi tinh vực đó dần dần mất đi sức sống, các hành tinh lần lượt không sống nổi nữa, theo sự điều khiển của bản năng, những dị thú đó bắt đầu mở rộng sang các tinh vực khác.

Thật ra trí thông minh của những dị thú này không cao lắm, ít nhất thì kém xa con người, nhưng sức mạnh thể chất của chúng vô cùng cao, vũ khí bình thường rất khó gây sát thương cho chúng, chỉ có cơ giáp và tinh hạm mới có thể chiến đấu, trong đó có một số dị thú cấp cao chỉ có cơ giáp cấp S trở lên mới có thể nghênh diện với chúng.

Chưa kể số lượng của chúng khổng lồ, khả năng sinh sản cũng mạnh hơn con người gấp mấy lần, sau khi một đàn chết đi sẽ có đàn khác lập tức tiếp quản.

Chúng như một đàn châu chấu diệt mãi không hết, đi đến đâu gây chiến tranh liên miên đến đó.

Đế quốc Deler chỉ là một trong vô số nạn nhân trên mặt trận bành trướng của chúng.

Một số quốc gia không đủ lực lượng vũ trang đã bị dị thú diệt tộc chỉ trong một lần đụng độ, thậm chí không kịp cầu cứu. Đế quốc Deler đã nhanh chóng thành lập liên minh với ba đế quốc láng giềng và thiết lập phòng tuyến biên giới nghiêm mật nên tình hình khá hơn, mặc dù chiến tranh không dứt nhưng phòng tuyến vẫn không bị dị thú phá vòng vây, đất nước khá vững vàng.

Odrosse cau chặt mày khi đọc tình báo mới.

Tuy dị thú khó đối phó nhưng không phải lúc nào cũng mạnh mẽ như vậy, trong cuộc đối đầu lâu dài, mọi người dần dần hiểu ra quy luật: Sức chiến đấu của chúng mạnh nhất trong mùa sinh sôi nẩy nở, nhưng qua mùa sinh sản thì chúng sẽ có kỳ suy yếu rõ ràng.

Một tháng trước là thời kỳ suy yếu mới nhất của dị thú đóng quân ngoài phòng tuyến, Odrosse liên hợp quân đội Liên Bang, vận dụng chiến thuật mới, nhân cơ hội đập tan một nửa hang ổ của dị thú.

Đây là thắng lợi có ý nghĩa lớn lao, bởi cú đả kích phải gánh chịu trong thời kỳ suy yếu cũng sẽ ảnh hưởng đến mùa sinh sôi nẩy nở tiếp theo của chúng, không những biên giới sẽ được yên bình lâu dài mà khi mùa sinh sản tiếp theo của dị thú đến, áp lực cũng sẽ giảm bớt đi hẳn.

Chính vì chiến thắng này mà biên giới đã bước vào thời kỳ hòa bình hiếm có, Odrosse mới yên tâm về hành tinh Thủ Đô nghỉ phép.

Nhưng bây giờ-

"Phòng tuyến B01 bị phá ư?"

Phòng tuyến biên giới bao gồm bốn khu vực rộng lớn, lần lượt là ABCD, đại diện cho bốn Liên Bang. Phòng tuyến của đế quốc Deler nằm ở rìa, là phòng tuyến A. Lần này tuy phòng tuyến B01 tuyên bố bị phá vỡ không thuộc khu vực phụ trách của họ, nhưng lại là ranh giới giữa phòng tuyến của họ và nước láng giềng, nếu không làm gì thì phòng tuyến của nước họ sẽ là quốc gia tiếp theo gặp tai ương.

Điều này thật kỳ lạ, đáng lí ra dị thú sẽ không thể tác oai tác oái trong ba năm tới, vì sao bỗng dưng hùng hổ phá vòng vây phòng tuyến chứ?

Vì liên minh kịp thời nên phòng tuyến của tinh vực họ vẫn rất vững chắc, tuy vẫn không thể đuổi dị thú nhưng cũng hiếm khi bị công phá. Lần trước phòng tuyến bị phá do một vấn đề trong việc đưa ra quyết sách của một vị tướng Liên Bang, xảy ra sai lầm nghiêm trọng trong việc điều phối quân đội.

Hoàng đế gật đầu, gửi đoạn video đến thiết bị kết nối riêng của hắn rồi trầm giọng nói: "Cuộc tấn công xảy ra đột ngột, trong vòng ba giờ, hệ thống theo dõi của chúng ta tại A88 đã ghi lại một phần quá trình, ngươi hãy xem đi."

Odrosse nhận được đoạn video rồi im lặng xem nó.

Đêm khuya và bóng dáng khổng lồ lén lút, thỉnh thoảng lóe lên một chút ánh sáng đỏ tươi, tấn công có trật tự...



Đây là một cuộc tấn công có kế hoạch và tính toán trước, với trí tuệ của dị thú thì không giống thứ chúng làm được, dù video chưa hoàn chỉnh nhưng sau khi xem xong Odrosse vẫn chắc chắn điều này.

Dừng chừng mấy giây, Odrosse chắc mẩm nói: "Những dị thú này không đúng lắm."

Nếu thứ có vỏ ngoài cứng rắn này thông minh đến vậy thì sẽ không bị quân đội hắn dẫn theo phá nát một nửa hang ổ.

Hoàng đế dứt khoát nói: "Sau khi phân tích sơ bộ, các nhà nghiên cứu ở biên giới tin rằng dị thú đã tiến hóa."

Đôi mắt của Odrosse hơi tối lại.

"... Loại tiến hóa này hẳn là mang tính cá nhân. Hành vi của các dị thú trong video cho thấy đặc điểm rõ ràng bị thao túng. Chúng ta nghi ngờ một số dị thú đã tiến hóa về mặt tinh thần, chúng lập ra kế hoạch rồi chỉ huy dị thú cấp thấp một cách trật tự, lấy B01 làm điểm thử rồi tiến hành một cuộc tấn công." Hoàng đế bổ sung.

Odrosse im lìm một lúc lâu.

Rất có thể dị thú đã tiến hóa về mặt tinh thần - Dù chỉ là một số rất ít - Nhưng ai cũng biết điều này có ý nghĩa gì.

Vốn dĩ dị thú có vỏ cứng đã khó đối phó, hàng năm đế quốc phải đầu tư rất nhiều tài chính và quân lực để đảm bảo phòng tuyến an toàn, giờ dị thú lại tiến hóa, độ khó canh giữ biên giới chắc chắn sẽ tăng lên đáng kể.

Hơn nữa trình độ tiến hóa đến mức nào, sau này có tiếp tục lan rộng trong các dị thú không?... Những câu hỏi này sẽ trở thành một con dao treo lơ lửng trên đầu đế quốc, có thể chém xuống bất cứ lúc nào.

Odrosse nói: "Ta biết rồi, ta sẽ quay lại biên giới ngay."

Hoàng đế nói: "Chiều mai sẽ có một hạm đội tiếp viện lớn từ Felicius tới biên giới. Nguyên soái đi cùng hạm đội đi."

Odrosse gật đầu, "Tuân lệnh bệ hạ."

Hạm đội tiếp viện có lộ trình chuyên dụng, tốc độ nhanh, hơn nữa hắn đi cùng hạm đội tiếp viện thì có thể đảm bảo an toàn cho hạm đội luôn.

Sáu giờ tối, các quan cao cấp của đế quốc đúng giờ mở hội nghị, sau khi hoàng đế chiếu ra tình báo và video, hội nghị nhất trí cử thêm nhân lực và vũ khí tiếp viện tới biên giới.

Khi hội nghị kết thúc, Odrosse về phủ thì đã là mười giờ tối, Tô Đoạn đã ăn tối dưới sự giám sát của rồng, đi dạo rồi tắm rửa sạch sẽ, bây giờ cậu đang dẩu mông nhỏ lục lọi gì đó trong tủ.

Nghe thấy tiếng hắn bước vào phòng, cái đầu đen nhỏ nhạy bén xoay lại, trong khi cậu vẫn ngồi quỳ ở đó.

Ánh mắt của Odrosse dừng lại vài giây trên nơi đặc biệt tròn mềm mượt mà đang vểnh lên, đưa tay xoa xoa mái tóc mềm mại của nô lệ nhỏ, thấp giọng hỏi: "Em đang làm gì đấy?"

Tô Đoạn nói nhỏ xíu: "Tôi đang sắp xếp quần áo."

Hôm nay Odrosse đi rất gấp nên tủ quần áo hơi lộn xộn, cậu rảnh rỗi không có gì làm bèn giúp Odrosse sắp xếp lại tủ quần áo.

... Chỉ là có vẻ cậu không giỏi việc nhà, càng sắp xếp thì càng trở nên bừa bộn.

Odrosse liếc nhìn ngăn tủ trông có vẻ lộn xộn hơn cả lúc hắn đi, im lặng vài giây, quả quyết bỏ qua chủ đề này, hỏi: "Tối nay em đã ăn gì rồi?"

Tô Đoạn nghĩ rồi nghiêm túc kể tên vài món.

Thật ra cậu cứ háo hức muốn ăn chất dinh dưỡng mãi thôi, nhưng tinh thần thể của Odrosse tin chắc cậu ăn rau sẽ tốt hơn, nên cậu chỉ có thể ngồi ngắm nhìn chất dinh dưỡng trong nhẫn không gian thôi.

Odrosse kéo cậu đứng dậy, tự nhiên vỗ nhẹ lớp bụi không tồn tại trên mông và đùi cậu rồi nói: "Ngày mai ta sẽ lên đường đến biên giới."

Quả nhiên Tô Đoạn không chú ý mình bị chiếm hời, sự chú ý của cậu bị câu tiếp theo thu hút: "Đột ngột vậy... Sắp có chiến tranh rồi sao?"

Odrosse dắt cậu ngồi xuống mép giường, đáp: "Chưa chắc, chỉ là có chút chuyện bất ngờ thôi, phải đợi lúc sau mới phán đoán được."

"Chiến tranh." Tô Đoạn nói: "... Nguy hiểm lắm."

Cậu đã từng chứng kiến cảnh chiến đấu giữa quân đội loài người, mỗi một lần giao chiến đều đi kèm với sự mất mát của vô số sinh mệnh ngã xuống. Một người dù mạnh mẽ đến đâu cũng không thể đảm bảo an toàn cho mình trong một cuộc hỗn chiến đầy vũ khí. Khi quân đội giải tán chỉ còn lại máu tươi và xác chết, mùi máu và chết chóc vẫn mãi đọng lại trên mảnh đất này hàng chục năm.

Bùn đất có mùi máu và hơi ẩm không thích hợp cho thực vật sinh trưởng, nhất là với thực vật mở linh trí, nếu hấp thụ lâu dài chất dinh dưỡng có tà khí sẽ gây tổn hại đến linh lực của chính chúng. Vì vậy lần nào Tô Đoạn trông thấy dấu vết quân đội đóng quân cũng sẽ bỏ chạy thật xa.

Odrosse không phản bác, bởi lẽ dù là hắn cũng từng bị thương nặng trên chiến trường.



Hắn chỉ nói: "Mọi chuyện rồi sẽ qua."

Tô Đoạn gật đầu, ngẩng đầu trông mong hỏi: "Tôi đi cùng anh được không?"

Odrosse im lìm.

Thật ra hắn đã nghĩ về chuyện này trên đường về nhà.

Hắn không yên tâm nổi khi bỏ nô lệ nhỏ ở nhà một mình, tinh thần thể không thể tách khỏi chủ nhân quá lâu, hơn ba ngày sẽ tạo ra gánh nặng cho não, hắn không thể đưa ra quyết sách và lên chiến trường trong trạng thái như vậy, mà chỉ mỗi việc đến biên giới đã mất hơn ba ngày rồi, vì vậy hắn để nô lệ nhỏ ở nhà nghĩa là nô lệ nhỏ thoát khỏi sự bảo vệ của hắn.

Nhưng cũng có thể giao cho Arvid chăm sóc... Nhưng công việc của Arvid cũng không nhẹ nhàng hơn hắn là bao, bận đến tối mắt tối mũi, lấy đâu ra sức để chăm lo mọi mặt cho nô lệ nhỏ đây?

Huống chi hắn vẫn nhớ rõ ràng lần trước rồng của Arvid đánh hơi được nô lệ nhỏ, vì thế chỉ cân nhắc thoáng qua cách này rồi bác bỏ hẳn luôn.

Mặc dù nói khách quan thì biên giới nguy hiểm hơn hẳn Thủ Đô Tinh, nhưng ít ra ở đó rồng của hắn sẽ đi theo bảo vệ nô lệ nhỏ mọi lúc, điều này khiến hắn yên tâm hơn là để người ấy ở lại Thủ Đô Tinh.

Dù chiến sự có nghiêm trọng hơn hắn dự kiến, nhưng chỉ cần hắn sắp xếp thỏa đáng, dù chiến tuyến bị phá thì nô lệ nhỏ ở phía sau cũng có thể an toàn sơ tán.

Vì vậy đối với câu hỏi của Tô Đoạn, Odrosse đã có sẵn đáp án trong đầu-

Chả là vẫn còn một chuyện.

Hắn rút tay ra khỏi mái tóc Tô Đoạn, chậm rãi đưa xuống nắm lấy bờ vai thon gầy của cậu, cụp mắt nhìn cậu nói: "Muốn đi... Thì phải đánh dấu."

Tô Đoạn sửng sốt chốc lát mới nhận ra "khắc dấu" mà hắn nói nghĩa là gì.

Cậu gãi gãi gò má, nói lí nhí: "Tôi tưởng anh quên rồi chứ." Odrosse đã hai lần ngăn người khác khắc dấu lên người cậu, cậu cứ ngỡ là chuyện đã xong rồi, không cần phải đánh dấu nữa.

Odrosse thấp giọng kiên nhẫn giải thích: "Nếu chúng ta ở Thủ Đô Tinh thì không khắc cũng không sao, nhưng biên giới kiểm tra nghiêm ngặt, nếu không nhập thân phận có thể sẽ bị hệ thống căn cứ xem là kẻ xâm nhập bất cứ lúc nào, bây giờ không kịp làm chứng minh thân phận cho em, nên đành... Để em lấy thân phận nô lệ để đi."

Tô Đoạn tiếp tục gãi má, lý trí nói cho cậu biết Odrosse nói có lý, nhưng cậu lại chậm chạp mãi không nói được câu đồng ý.

Không phải cậu sợ đau, chỉ là loáng thoáng cảm thấy nếu khắc dấu kia thì khoảng cách giữa cậu và Odrosse sẽ ngày càng lớn.

Lòng bàn tay ấm áp mềm nhẹ xoa lên tóc cậu, Odrosse nói: "Chúng ta sẽ dùng chất liệu có thể xóa được, về rồi ta sẽ giúp em xóa nó đi, được không?"

Tô Đoạn chớp mắt hỏi: "Xóa được sao?" Rõ ràng hệ thống nói với cậu vật liệu dùng để khắc dấu nô lệ ở thế giới này một khi nhiễm vào thì mãi mãi không thể xóa được.

Odrosse nói: "Viện nghiên cứu đã phát triển một vật liệu mới. Khi thử nghiệm, nó tạo ra bước sóng giống với vật liệu ban đầu nhưng có thể xóa đi bằng thuốc thử đặc biệt. Thử nghiệm lâm sàng cấp ba đã được duyệt, dự kiến ​​cuối năm nay sẽ thay thế hoàn toàn trên cả nước, chúng ta được sử dụng trước."

Trong thời đại tinh tế, chế độ nô lệ thực chất là sự thụt lùi của nền văn minh, đế quốc đã lên kế hoạch xóa bỏ hệ thống này nên viện nghiên cứu đã phát triển loại vật liệu mới trông như không có tác dụng gì này.

Chỉ cần chính sách thay đổi, giấy chứng nhận thân phận có thể thay đổi bất cứ lúc nào, đến nay, dấu vết nô lệ đã khắc mà không thể gột rửa luôn là thứ trói buộc nô lệ nặng nhất.

Chỉ là cải cách rất khó khăn, chế độ nô lệ kéo dài đến tận ngày nay thì tự nhiên có kẻ được lợi, quần thể được lợi ích từ chuyện này vô cùng đông, hơn nữa hầu hết đều là quý tộc có quyền thế, vì vậy quá trình xóa bỏ chế độ nô lệ được định sẵn là lâu dài và gian nan.

Cũng giống như việc triển khai vật liệu mới này, tuy đã nghiên cứu từ lâu nhưng do nhiều yếu tố thực tiễn khác nhau nên cuối năm mới có kết quả tốt nhất.

Tô Đoạn nói: "... Ra là vậy."

"Vậy được." Cậu nhấn mạnh: "Lúc về phải xóa đó nha."

Odrosse hôn lên trán cậu, trong mắt có ý cười, nói: "Được, ta sẽ bảo Arvid đưa vật liệu sang đây."

___

14/12/2023.

11:55:49.

___

Năm mới vui vẻ nhé mọi người:333