Tướng Phủ Đích Nữ

Quyển 3 - Chương 47-2




“Ta nên làm như thế nào, ngươi chói mắt như vậy, có đôi khi ta thật muốn giấu ngươi đi!” Nạp Lan Tĩnh vừa mới lên xe ngựa, Nhị hoàng tử liền mạnh mẽ ôm Nạp Lan Tĩnh vào trong ngực, nhẹ nhàng nỉ non!

Trên mặt Nạp Lan Tĩnh vốn là căng thẳng giờ không khỏi thả lỏng, hóa ra hắn là vì nguyên nhân này, nghĩ đến Nhị hoàng tử đã biết chuyện của Tam hoàng tử, hôm nay sóng trước chưa dừng sóng sau lại tới, không khéo lại đụng phải Thái tử, Nạp Lan tĩnh không khỏi câu khóe miệng, cái gì cũng không có nói, tay cũng đưa ra ôm lại Nhị hoàng tử, không cần quá nhiều ngôn ngữ, chỉ cần một động tác này, Nạp Lan Tĩnh đã nói rõ tâm tư của mình!

Nhị hoàng tử cảm nhận được động tác của Nạp Lan Tĩnh, thân thể không khỏi căng thẳng, trong mắt lộ ra vô hạn kinh hỉ, không khỏi cúi mặt xuống, nhẹ nhàng hôn lên môi của nàng, mang theo dò xét, mang theo che chở, thật cẩn thận sợ thương tổn tới nữ tử trong lòng!

Người này hôn cũng là khiến từ trong đáy lòng Nạp Lan Tĩnh không khỏi cảm động lên, nàng học theo động tác của Nhị hoàng tử, ngây ngô đáp lại, nhưng không biết, điều này lại thành thống khổ lớn nhất cho Nhị hoàng tử!

Trên trán của Nhị hoàng tử không khỏi toát ra một ít mồ hôi, trong lòng có một cỗ thanh âm hi vọng hắn càng tiến thêm một bước, nhưng là cuối cùng hắn sợ hãi thương tổn tới Nạp Lan Tĩnh, hơn nữa bây giờ là còn đang ở trên xe ngựa, Nhị hoàng tử mạnh mẽ ôm Nạp Lan Tĩnh vào trong ngực, thật chặt, giống như là muốn khảm Nạp Lan Tĩnh vào bên trong thân thể hắn!

Nạp Lan Tĩnh cũng ôm thật chặt Nhị hoàng tử, đối với biến hóa của thân thể hắn, Nạp Lan Tĩnh dĩ nhiên là rõ ràng, kiếp trước nàng cũng từng có một đứa nhỏ, nên đối với chuyện này, rốt cuộc là hiểu rõ, Nạp Lan Tĩnh cảm giác được thân thể hắn nóng dọa người, không biết là bởi vì thân thể của Nhị hoàng tử vốn nóng, hay là vì cái gì, mặt Nạp Lan Tĩnh đỏ vô cùng!

Một đoạn đường này, đối với Nhị hoàng tử mà nói, là dày vò vô cùng dài, hắn muốn đi tắm qua nước lạnh, bình tĩnh một chút, nhưng lại luyến tiếc buông Nạp Lan Tĩnh ra!

Đến bên ngoài phủ Dự chiến tướng quân, Nạp Lan Hiên đã sớm chờ ở cửa, lo lắng Nạp Lan Tĩnh gặp chuyện không may, không nghĩ tới xuống xe ngựa trước lại là Nhị hoàng tử, tay của hắn chờ ở bên ngoài xe ngựa, tự mình giúp đỡ Nạp Lan Tĩnh xuống xe!

Nạp Lan Hiên nhìn dáng vẻ trên mặt của Nạp Lan Tĩnh đỏ bừng, mày không khỏi càng nhíu chặt, có mấy lời hắn là không thể hỏi, nhưng chung quy là có chút lo lắng, đối kháng cùng Hoàng thượng, ai cũng không có nắm chắc được!

“Làm phiền Nhị hoàng tử điện hạ rồi!” Nạp Lan Hiên lạnh mặt, cứng rắn muốn tách Nhị hoàng tử cùng Nạp Lan Tĩnh ra, cho dù là Nhị hoàng tử là hoàng tử được sủng ái nhất thì sao, hắn cũng sẽ không cho phép có người khi dễ muội muội của mình!

“Dự chiến tướng quân khách khí!” Nhị hoàng tử nhìn thấy động tác của Nạp Lan hiên, trên mặt cũng không có tức giận, lại càng phát ra khách khí, trong lòng hắn vô cùng hiểu rõ, chính là bởi vì Nạp Lan hiên có hành động như vậy, mới chứng minh hắn thật sự quan tâm tới Nạp Lan Tĩnh!

Hai người lại khách khí một phen, Nạp Lan Hiên mới mang theo Nạp Lan Tĩnh trở về, nhưng mà bây giờ sắc trời đã tối sầm, Nạp Lan Hiên muốn nói chuyện cùng Nạp Lan Tĩnh một chút, nhưng cái này lại là một ít chuyện của nữ hài tử, hắn thật đúng là không có cách hỏi ra miệng, trong lòng liền nghĩ khi nào thì để cho Vũ nhi qua đây khuyên nhủ, bởi vì trong lòng hắn có chuyện, cùng Nạp Lan Tĩnh hàn huyên vài câu, liền trở về viện của mình, Nạp Lan Tĩnh bận bịu cả một ngày, rốt cuộc là có chút mệt mỏi, liền trở về sân viện của mình!

“Tiểu thư, người nói Hoàng thượng sẽ vì Tam hoàng tử ban hôn sao?” Đến sân viện của chính mình, Thu Nguyệt mới dám hỏi ra miệng, nếu là không có cái gì ngoài ý muốn, sợ là đã có người phát hiện Tam hoàng tử cùng cung nhân của Sở Ngạo Sương phát sinh quan hệ như vậy, nếu là cung nhân tầm thường Hoàng đế có lẽ sẽ không quan tâm tới, chẳng qua lại là người Sở Ngạo Sương mang theo từ Sở quốc đến, ông ta nhất đinh phải coi trọng!

Đối với Tam hoàng tử, Lưu Thúy cùng Thu Nguyệt kỳ thật là không quen thuộc, cho nên rơi vào cái báo ứng như vậy, trong lòng các nàng là không có cảm giác gì, đối với an bài của Nạp Lan Tĩnh, đều cảm thấy hết giận, Tam hoàng tử chiếm đoạt cung nhân của hoàng tẩu tương lai của mình, nghĩ đến sẽ trở thành một đoạn giai thoại!

“Sợ là hắn đã được cứu!” Nạp Lan Tĩnh giọng trầm xuống, mùi hương trên người Thái tử đúng là mùi hương ở Vọng Cảnh Các kia, hắn đi tới Vọng Cảnh Các, sợ là đã cứu đi Tam hoàng tử!

Nạp Lan Tĩnh dùng qua loa đồ ăn sáng, nhiều ngày qua, có chút chuyện nàng luôn cảm thấy hoài nghi vô cùng, nhìn dáng vẻ của Hoàng đế, hẳn là cực sủng ái Nhị hoàng tử, nhưng là, những ngày qua, Nạp Lan Tĩnh không thể không thừa nhận, Hoàng đế chưa từng có ý định để cho Nhị hoàng tử thượng vị, chuyện này thủy chung làm cho Nạp Lan Tĩnh nghĩ mãi mà không ra!

Nàng có thể nhìn ra, Thái tử đương nhiên cũng nhìn ra, hắn thế tất sẽ cứu Tam hoàng tử, không cho Tam hoàng tử cùng Sở Ngạo Sương có liên quan gì!

Nạp Lan Tĩnh yên lặng suy nghĩ chuyện của mình, nhưng hoàng cung bên kia liền vô cùng náo loạn! Sở Ngạo Sương nổi giận đùng đùng ra khỏi Vọng Cảnh Các, trong mắt lộ ra nồng đậm lãnh ý, nàng nắm tay thật chặt, vô cùng hận!

Nhưng thời điểm nắm tay lại, phát hiện cánh tay đau dữ dội, nàng cúi đầu, không biết khi nào trên y phục của nàng cũng nhỏ lên vết máu, từng đóa, rơi lên y phục thật dài của nàng, giống như là thêu lên trên đó đóa hoa!

Sở Ngạo Sương giơ cánh tay lên, phát hiện cổ tay có một vết thương nho nhỏ, nếu không phải có vết máu căn bản không phát hiện được, bởi vì miệng vết thương nhỏ, máu kia chảy cũng chậm chậm ngưng tụ thành một cái vòng tròn, chậm rãi rơi xuống, bởi vì giọt máu nhỏ, cho nên cung nhân phía sau đều không có phát hiện!

“Tại sao có thể như vậy, nhanh đi mời Ngự y!” Sở Ngạo Sương nhìn chằm chằm vết thương này, trong lúc này phát hiện hình như là bị cái gì xuyên thấu giống như nhau, hai bên đều là vết máu, Sở Ngạo Sương cả kinh, lại phát hiện ngón tay của nàng căn bản là không cử động được, giọng nói của Sở Ngạo Sương liền thay đổi!

“A, Công chúa!” Nhìn sắc mặt của Sở Ngạo Sương thay đổi, mọi người mau chóng qua nhìn một chút, đều bị một màn trước mắt này dọa sợ, chạy nhanh ra ngoài tìm Ngự y!

Mắt Sở Ngạo Sương mở thật to, nàng đột nhiên nhớ tới đau đớn vừa rồi, trong lòng giống như nghĩ tới điều gì, đứng ở nơi đó trừ người của mình ra, liền chỉ còn lại có Nhị hoàng tử cùng Tam hoàng tử, đối với mình ra tay nhất định một trong hai người bọn họ, Sở Ngạo Sương không kịp nghĩ nhiều, bước nhanh quay trở lại, máu dọc theo cánh tay, không khỏi chảy xuống đất, trên mặt đất chảy xuống một một dấu vết huyết sắc!

Thời điểm khi Sở Ngạo Sương quay lại, Nhị hoàng tử đã sớm không có bóng dáng, chỉ nhìn thấy Tam hoàng tử nửa nằm trên mặt đất, vẻ mặt ngốc lăng nhìn ngân châm trong tay, Nạp Lan Tĩnh chính là đâm trên người của mình một cái nho nhỏ như vậy, liền để cho thân thể mình dơ bẩn!

“Kiếm Thiếu Huyền!” Sở Ngạo Sương nhìn ngân châm trong tay Tam hoàng tử, sắc mặt đại biến, bởi vì miệng vết thương của nàng thật nhỏ vô cùng, hung khí gì đó dĩ nhiên cũng là tinh tế, mà ngân châm này trong tay Tam hoàng tử, dĩ nhiên là làm cho Sở Ngạo Sương nghĩ đến, đây chính là hung khí làm thương tổn nàng!

Tam hoàng tử nghe thấy giọng nói, hơi hơi ngước mắt, nhìn vẻ mặt tức giận của Sở Ngạo Sương, cũng chẳng có để ý bao nhiêu, nhẹ nhàng ngước mí mắt, tầm mắt cũng là thủy chung dừng ở trên ngân châm này!

Sở Ngạo Sương vô cùng tức giận, sắc mặt cũng là có chút trắng đi, chỗ cổ tay của nàng bị thương, cũng bởi vì nàng nóng lòng muốn tìm ra hung thủ, chính là ngay cả để cho hạ nhân băng bó đơn giản một chút đều không có, lúc này đã chảy không ít máu, sắc mặt tự nhiên là có một ít trắng!

Sở Ngạo Sương nhìn bộ dạng không thèm để ý của Tam hoàng tử, lửa giận trong lòng lại càng lớn hơn, nàng mạnh mẽ đi lên phía trước vài bước, vung lên bàn tay, muốn hướng về phía Tam hoàng tử đánh xuống, nhưng đột nhiên cảm thấy trong thân thể xuất hiện một tia khác thường!

Cùng lúc đó, mấy cái cung nhân bên cạnh, sắc mặt cũng dần đỏ bừng, Sở Ngạo Sương không khỏi toát ra một ít mồ hôi, trên người nóng khó chịu, nàng trong lòng cảm thấy không tốt, muốn khắc chế một phen, nhưng dược tính này đến cực nhanh, nàng cưỡng chế chính mình thân thể không khỏi trống rỗng, nhưng không có nghĩ đến các cung nữ này nhưng lại không có định lực như vậy, đã sớm xé rách y phục của chính mình, Sở Ngạo Sương nhìn nửa thân trên thân trần của các nàng, lực ý chí dần dần mất đi, mắt các nàng toàn bộ dừng ở trên mặt Tam hoàng tử, giống như Ngạ Lang thấy mỹ thực ngon miệng, đều không khỏi hướng trước mặt hắn đánh tới!

Bên này, cung nhân Sở Ngạo Sương phái đi tìm ngự y, mau chóng đi lên phía trước, cũng là đụng phải Hoàng đế cùng An Ảnh Lệ cùng một chỗ nói chuyện phiếm, cung nhân kia trong lòng sốt ruột, liền không có tiến lên hành lễ, làm bộ không có nhìn thấy, liền chạy nhanh đi lên phía trước!

“Người này là người trong cung ai, cũng là không có quy củ như vậy!” Cung nhân kia bởi vì cách Hoàng đế quá gần, Hoàng đế cùng An Ảnh Lệ đương nhiên là nhìn thấy, An Ảnh Lệ hơi cong khóe miệng một cái, cũng là không nói gì, hôm nay, bởi vì nàng coi như thông tuệ, Hoàng đế cũng trùng hợp cưng chiều nàng, nàng cũng coi như là có thể diện, trước mặt cung nhân dĩ nhiên là muốn kiêu ngạo chút, nhìn cung nhân kia không có quy củ như vậy, tự nhiên là muốn mở miệng răn dạy vài câu!

“Câm mồm, trước mặt Hoàng thượng làm sao tới lượt ngươi nói chuyện, Tần thiếp giáo quản bất lợi, cầu Hoàng thượng thứ tội!” An Ảnh Lệ vẻ mặt khủng hoảng hành lễ, mấy ngày nay nàng ở trước mặt Hoàng đế chính là bộ dạng thông tri đạt lễ!

“Thôi!” Hoàng đế khoát tay áo, An Ảnh Lệ mau chóng đứng lên hành lễ, cung nữ kia nghe xong lời nói này, vẫn là cứ thế đi lên phía trước, người trước mặt Hoàng đế, tự nhiên là cản nàng lại!

“Tham kiến Hoàng đế Đại Dong!” Cung nhân kia vô cùng sốt ruột, nhưng ở dưới mái hiên của người không thể không cúi đầu, nàng rốt cuộc biết đây là hoàng cung Đại Dong, không phải nàng có thể nói coi là, nhưng mặc dù như vậy, giọng nói của nàng cũng nồng đậm bất mãn!

Hoàng đế vừa nghe liền biết là người của Sở Ngạo Sương, chẳng qua chỉ là một cái cung nhân của Sở quốc, ở trước mặt chính mình còn ương ngạnh như vậy, trong long Hoàng đế tự nhiên là không vui, nhưng cuối cùng bận tâm thẻ diện của hai nước, không có phát tác, cố tình cung nhân này trong lòng sốt ruột, không đợi Hoàng đế nói cái gì, liền mở miệng, “Hoàng đế Đại Dong thứ tội, Công chúa ở Vọng Cảnh Các bị người ám toán, nô tỳ đi trước thỉnh Ngự y qua xem một cái!” Trong lòng cung nhân kia vô cùng phẫn nộ, chính là nói ra việc này!

“Người tới đi tuyên Ngự y!” Hoàng đế cau mày thật chặt, so với việc cung nhân này vô lễ, Hoàng đế càng chú ý đến ý tứ trong lời nói của nàng ta, hôm nay Sở quốc công chúa ở trong hoàng cung Đại Dong bị ám toán, nếu là truyền ra ngoài, rốt cuộc sẽ làm bị thương thể diện của Đại Dong, mặt Hoàng đế trầm xuống, liền mang theo mọi người chậm rãi đi tới Vọng Cảnh Các kia!

Trên mặt An Ảnh Lệ nồng đậm ý cười, nếu như cung nhân kia không sốt ruột, hoặc là nói Sở Ngạo Sương thân thể không khoẻ, Hoàng đế chắc chắn cũng sẽ không tự mình đi xem!

Thời điểm khi mọi người đến Vọng Cảnh Các, nhìn phía dưới một người đều không có, mọi người mau chóng đi lên tầng trên, trên lầu trống trải kia, có chút giọng nói mê loạn truyền đến, người nghe mặt đỏ không thôi, sắc mặt Hoàng đế đen dọa người, dường như là nghĩ tới điều gì, bước chân nhanh hơn!

Thời điển Tam hoàng tử nhìn mọi người đánh về phía hắn, trong lòng mới phát hiện không đúng, mau chóng đứng lên, cũng không nghĩ đến khí lực của các cung nhân này, lớn dọa người, lại đánh cho Tam hoàng tử bị thương, chính là mất một ít khí lực, thật vất vả đánh mọi người xuống đất, đạt được tự do, đứng lên vừa muốn rời đi, liền nhìn thấy vẻ mặt tức giận Hoàng đế dẫn theo không ít người tiến vào!

Hoàng đế bị cảnh tượng trước mắt làm tức giận rồi, chỉ thấy trên người Tam hoàng tử có chút hỗn loạn, mà bọn nữ tử nằm trên mặt đất, y phục lại không chỉnh tề, có vài cái cũng là bị xé nát, bên trên còn có chút vết máu, không cần tưởng cũng là đã biết xảy ra chuyện gì!