Tướng Phủ Đích Nữ

Quyển 4 - Chương 61




Thế nhưng, Nhiếp Các vẫn nhắm chặt hai mắt, không nhìn Vận Ninh hoặc Mạnh Vi, trên mặt mang theo vài phần thống khổ, giống như đang trốn tránh cái gì, hoặc là đang trầm tư!

"Bẩm Thái hoàng Thái hậu nương nương, Vương Gia, Hữu tướng cùng Nạp Lan đại nhân cầu kiến!" Bên trong mọi người không nói lời nào, tiếng nức nở của Vận Ninh càng nghe rõ ràng, cung nhân cúi thấp đầu, không dám nhìn mặt Thái hoàng Thái hậu!

Tương Bình vương nhíu mày thật chặt, "Để cho bọn họ đến Dưỡng Tâm Điện chờ!" Tương Bình vương khoát tay áo, ánh mắt lại nhìn đám người Vận Ninh, nhưng trong lòng cũng không khỏi suy nghĩ, lúc này Hữu tướng cùng Nạp Lan Hiên vào cung, chỉ sợ cũng vì chuyện của bọn họ, "Cũng đưa bọn họ vào Dưỡng Tâm điện!"

"Từ từ đã!" Tương Bình vương vừa dứt lời, Thái hoàng Thái hậu liền đứng ra ngăn cản, "Chuyện của Hiền phi chính là chuyện quản lý hậu cung, nên do Hoàng hậu cùng Ai gia chủ trì, không cần phải đi Dưỡng Tâm điện!" Thái hoàng Thái hậu nói một tiếng, hôm nay bà dám nháo lên, cũng chỉ vì Tương Bình vương là nhi tử của bà, có chút chuyện hẳn sẽ không mù quáng giúp đỡ Vận Ninh, mọi việc cũng nên lấy chữ hiếu làm đầu!

Lại nói, nếu bị mang đến Dưỡng Tâm điện, chính là quốc sự, quốc sự dĩ nhiên nên có Nhiếp Chính vương chủ trì, đến lúc đó Nạp Lan Tĩnh ở bên, chuyện này còn không phải để cho Nạp Lan Tĩnh gây khó dễ, hao tổn tâm trí sắp đặt như vậy, chẳng phải là lãng phí vô ích sao!

"Mẫu hậu nói rất đúng, nếu chỉ là chuyện hậu cung, tự nhiên nhi thần sẽ không tới, thế nhưng, hôm nay có người muốn hại huyết mạch Hoàng gia, chuyện này quan hệ tới Quốc mạch Đại Dung, tuyệt đối không thể làm qua loa, liên quan đến Quốc mạch Đại Dung, dĩ nhiên là quốc sự, dĩ nhiên nên tới Dưỡng Tâm điện điều tra tìm hiểu rõ!" Tương Bình vương nâng tay, cũng để cho người của ông dẫn nhóm người Vận Ninh đi xuống!

Kết quả như vậy, cũng nằm trong suy nghĩ của Nạp Lan Tĩnh, suy cho cùng hiện nay là Tương Bình vương chủ trì triều chính, có chút chuyện nàng không nên hỏi tới quá nhiều, nhưng nàng biết rõ, nếu như chuyện này giao do Thái hoàng Thái hậu xử trí, tất nhiên Vận Ninh sẽ thua thiệt, nên nàng phải tìm cách khiến Tương Bình vương định đoạt!

"Mẫu hậu tuổi tác đã cao, nên an tâm nghỉ ngơi, người đâu đưa Thái hoàng Thái hậu về Từ Ninh cung!" Tương Bình vương mang theo mọi người muốn rời đi, Thái hoàng Thái hậu liền đi theo không rời, nhưng không ngờ Tương Bình vương xoay người nhìn lại trực tiếp hạ lệnh như vậy!

Thái hoàng Thái hậu sững sờ, ánh mắt cũng lạnh lùng nhìn Nạp Lan Tĩnh, bà ngàn tính vạn tính, nhưng luôn không nghĩ tới Nạp Lan Tĩnh sẽ dùng một chiêu như vậy, để cho bọn họ khó lòng phòng bị!

Bên ngoài Dưỡng Tâm điện, Hữu tướng cùng Nạp Lan Hiên đã đợi ở ngoài cửa, nhìn thấy Tương Bình vương tới đây, nhanh chóng hành lễ, Tương Bình vương khoát tay áo, mang theo mọi người ngồi vào chỗ của mình, lúc này ánh mắt mới rơi vào trên mặt Hữu tướng!

"Hôm nay lâm triều Hữu tướng còn không bản tấu nào, cũng không nghĩ trưa lại vội vội vàng vàng vào cung như vậy, có chuyện gì vậy!" Tương Bình vương liếc nhìn Hữu tướng, mọi người đều có lòng riêng, ông cảm giác mình cùng Nạp Lan Hiên, Nạp Lan Tĩnh là người một nhà, hôm nay trước mặt có người ngoài, dĩ nhiên là hỏi thăm người ngoài trước!

"Bẩm Vương gia!" Hữu tướng không khỏi đứng dậy, hơi ôm quyền, thế nhưng khi nhìn về phía Mạnh Vi, trên mặt mang theo vài phần khó hiểu, rốt cuộc là người lão luyện trong quan trường, dĩ nhiên là biết được điều gì nên hỏi, điều gì không nên hỏi, cho dù thấy chuyện này có chút kỳ quặc, cũng sẽ không chủ động hỏi thăm chuyện hậu cung, "Thần cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, hôm nay là Nạp Lan đại nhân, mạnh mẽ mang tướng thần vào hoàng cung, trong lòng thần cũng có muôn vàn nghi vấn!"

"Hả?" Tương Bình vương nhíu mày, tự nhiên ánh mắt rơi vào trên người Nạp Lan Hiên!

"Bẩm Phụ vương, có lẽ Hữu tướng biết rất tinh tường về lệnh bài kia đấy!" Nạp Lan Hiên khom người, cũng từ trong tay áo lấy ra một lệnh bài trình cho Tương Bình vương, Tương Bình vương khẽ híp mắt, nhìn lệnh bài, rõ ràng là lệnh bài của Hữu tướng phủ, mà Hữu tướng cũng thấy rõ ràng!

"Hôm nay, Vương phi nương nương truyền lời, nói là phát hiện có người muốn hại Đại hoàng tử Điện hạ, thế nhưng ở chung quanh thế phát hiện lệnh bài tặc nhân rớt xuống, chuyện này tới cùng có quan hệ trọng đại, Vương phi nương nương vội vã vào cung bẩm báo Phụ vương, cũng cho người đưa lệnh bài cho nhi thần, trong lòng nhi thần gấp gáp, nhưng lại không thể nói ra được, bứt dây động rừng, chỉ đành phải trước tiên mời Hữu tướng đi ra, ở trên đại điện sẵn lòng giải thích, có chỗ nào đường đột, còn mong Hữu tướng đại nhân tha lỗi!" Nạp Lan Hiên nói chuyện uyển chuyển, nhưng lệnh bài kia, tự nhiên không phải Nạp Lan Tĩnh cho, hôm nay hắn dẫn người xông vào Hữu tướng phủ, đoạt lệnh bài, dĩ nhiên là rất dễ dàng!

"Nạp Lan đại nhân trung thành, tự nhiên Bổn tướng sẽ không trách tội!" Sắc mặt Hữu tướng tái xanh, nhưng lại không thể nói cái gì, chuyện này Nạp Lan Hiên đã coi như giải thích rõ, nếu tiếp tục dây dưa nữa cũng có vẻ ông tồn ý định khác, như vậy cũng chỉ có thể âm thầm ăn thua thiệt!

"Hữu tướng không trách tội, nhưng Bổn vương cũng rất khó hiểu, lệnh bài của Hữu tướng phủ, làm sao sẽ xuất hiện ở trên người của tặc nhân!" Tương Bình vương nói xong, chợt ném lệnh bài xuống đất, tỏ rõ sự tức giận của ông, hôm nay Kiếm gia cũng chỉ còn dư lại hai vị hoàng tử Đại hoàng tử cùng Nhị hoàng tử, nếu như Đại hoàng tử  xảy ra chuyện, rốt cuộc Nhị hoàng tử vẫn là tiểu hài tử, không cách nào bảo đảm, hắn nhất định có thể trưởng thành, nếu như Nhị hoàng tử cũng gặp chuyện không may, đến lúc đó, Kiếm gia này liền vô hậu, bất kỳ một ai trong Kiếm gia, gặp phải chuyện này, dĩ nhiên là rất không vui!

"Bẩm Vương gia, chuyện này thần cũng không biết rõ, cũng chỉ là một lệnh bài, Hữu tướng phủ nhiều người như vậy, có lẽ do ai đó không cẩn thận làm mất, hoặc giả có người cố ý trộm đi, cũng không kỳ quái!" Trên mặt Hữu tướng không có bất kỳ biến hóa, suy cho cùng Tương Bình vương là người cần chứng cứ rõ ràng, nếu như hôm nay cầm quyền là Kiếm Thiếu Niệm, có lẽ sẽ khư khư cố chấp, nhưng Tương Bình vương sẽ không, trong lòng Hữu tướng cũng không có chút nào sợ hãi, giết hại Hoàng tử, sự tình liên quan trọng đại, tuyệt đối sẽ không bởi vì một lệnh bài mà định ra tội của mình!

Nạp Lan Hiên cùng Nạp Lan Tĩnh nhìn nhau, tuy nhiên cũng không nói lời nào, chuyện này vốn do bọn họ bịa đặt, nếu như thật lòng đi thăm dò, tất nhiên không khó tra được, bọn họ cũng chỉ tìm cớ, kéo Hữu tướng vào thôi, để chuyện hậu cung, biến chuyển thành chuyện triều đình thôi!

"Vương Gia, Hữu tướng bình tĩnh chớ vội nóng nảy, chuyện này chân tướng như thế nào, thật ra khiến người khác khó hiểu, nơi này của Bổn cung cũng có một món đồ, là nhóm cung nhân nhặt được từ Ngự Hoa Viên, không biết Hiền phi có thể nhận thức không!" Mạnh Vi ngồi ở chỗ đó, nhàn nhạt cười một tiếng, gương mặt vốn tuyệt lệ, nhưng vào lúc này xen lẫn vẻ đẹp tự tin, đáng tiếc người ở chỗ này không có bất luận kẻ nào có tâm tư đi thưởng thức vẻ đẹp của nàng!

Mạnh Vi từ trong ống tay áo chậm rãi lấy ra ngoài một hà bao, nhìn kiểu dáng của hà bao kia, ngược lại có chút bình thường, chỉ là thủ pháp thêu hà bao kia, chỉ cần người quen thuộc với Vận Ninh đều biết được, tất nhiên do Vận Ninh tự tay thêu, hơn nữa phía trên thêu một chứ Nhiếp thật to, cũng càng phát chói mắt!

Nạp Lan Tĩnh không khỏi cau mày, cái hà bao này nàng nhớ, lúc Vận Ninh vẫn còn là Lương Đễ của Thái Tử, vì quyền lợi của mình, ở giữa chu toàn Nhiếp Các cùng Thôi Nguyên, đưa cho Nhiếp Các, vật này, nên cất giữ cẩn thận, tại sao lại rơi vào trên tay Mạnh Vi, Nhiếp Các là người thuộc Hình bộ, tự nhiên rất có lòng đề phòng với những chuyện không may, làm sao hắn có thể để đồ này rơi vào trong tay Mạnh Vi, ánh mắt Nạp Lan Tĩnh hung hăng trợn mắt nhìn Nhiếp Các một cái, nhưng thấy trên mặt Nhiếp Các cũng có mấy phần không dám tin, nhìn thẳng vào hà bao này!

"Thủ pháp này đúng là nô tì tự nghĩ ra, màu sắc hoa vắn cũng là loại ngày thường nô tì yêu thích, nghĩ đến xuất phát từ tay nô tì cũng đúng, nhưng một chữ Nhiếp này, nô tì cũng không nhận biết!" Trên mặt Vận Ninh giống như suy tư, trong giọng nói mang theo lạnh lùng khác thường, chữ Nhiếp này nàng nói nàng không biết được, lại khiến cho người ta khó hiểu, đến tột cùng là không biết được chữ phía trên, hay không nhận biết Nhiếp Các này!

Nhiếp Các nghe Vận Ninh nói, thân thể chợt run lên, nhưng tau của hắn nắm thật chặt, giống như trong lòng đang làm đấu tranh gì!

Nạp Lan Tĩnh nhìn thấy đến giờ trong lòng đã rõ ràng, có lẽ chuyện này từ lúc bắt đầu đều nằm ở trong tay Vận Ninh, nàng chính là hoài nghi, biểu tỷ của mình, chưa từng biểu lộ rõ ràng như vậy!

"Vậy cũng thật kỳ là, vật này là của Hiền phi, thế nhưng chữ lại không phải Hiền phi thêu, ngược lại kỳ quái!" Mạnh Vi tấm tắc thở dài, nhưng cũng không vội nói toạc ra, tú công trong cung này cũng là người lợi hại, muốn tra ra màu sắc hoa này cùng chữ này có phải xuất phát từ tay một người hay không, rất dễ dàng, nàng khẽ ngửa đầu, giống như đang hưởng thụ Vận Ninh giãy giụa chết như thế nào!

"Hoàng hậu nương nương, Hiền phi nương nương chỉ nói, màu sắc hoa văn của hà bao này có lẽ xuất phát từ tay nàng, cũng không có nói nhất định là Hiền phi nương nương thêu, tú công của Hiền phi nương nương rất cao, dĩ nhiên người trong cung rất quen thuộc, nếu như có người cố ý bắt chước, cũng không kỳ quái, ngược lại Hoàng hậu nương nương thật khiến ta tò mò, nếu nhìn thấy hà bao này, nên bẩm báo Thái hoàng Thái hậu nương nương, chuyện lớn như vậy cũng dám giấu diếm, hoặc nói, hôm nay Hoàng hậu nương nương mới lấy được, vậy thì thật dự trùng hợp!" Nạp Lan Tĩnh cười một tiếng, trong lời nói cũng chặn lại đường lui của Mạnh Vi, trong cung này mọi người đều không phải đèn đã cạn dầu, trong cung, không thể nhất tin chính là nói trùng hợp!

"Hoặc là, Hoàng hậu nương nương nên...giải thích một chút, thân phận thật sự của Nhị hoàng tử!" Nạp Lan Tĩnh cười một tiếng, cũng dời đề tài đến trên người của Nhị hoàng tử!

"Đến tột cùng ngươi có ý gì, chuyện này Hoàng thượng đã định đoạt, chẳng lẽ ngươi đang hoài nghi Hoàng thượng?" Sắc mặt Mạnh Vi không khỏi trầm xuống, cho dù là thân phận Nhị hoàng tử đã định xuống, chuyện này, trong lòng nàng cũng không cách (nào)...thản nhiên đối mặt!

"Ý gì? Tới cùng là Hoàng hậu nương nương động tay chân gì, Bổn Vương phi nhìn rõ ràng!" Nạp Lan Tĩnh cười lạnh một tiếng, ánh mắt cũng giống như một thanh lợi kiếm, hung hăng đâm về Nhiếp Các!

Mạnh Vi còn muốn nói điều gì, nhưng Nhiếp Các chợt ngẩng đầu lên, "Vương Gia, vi thần đáng chết, vi thần đáng chết, Nhị hoàng tử, hắn, hắn là con trai của vi thần!" Nhiếp Các nói xong, nước mắt của hắn không khỏi rơi xuống, vào giờ khắc này, trong tim của hắn vô cùng rõ ràng, hắn làm như vậy cũng là lấy đứa bé của chính mình, đẩy về phía vực sâu vạn kiếp bất phục!

Mọi người hình như sững sờ, cũng không có ngờ tới cái kết quả này, nhưng Mạnh Vi phản ứng mạnh nhất, "Ngươi đừng vội ở chỗ này nói bậy!" Mạnh Vi không dám tin nhìn Nhiếp Các, từ đầu đến cuối nàng không có ngờ tới, mẫu tử các nàng cộng lại, cũng so ra kém một người Vận Ninh, hôm nay Vận Ninh đứng ở ranh giới thắng bại, từ đầu đến cuối nàng không có nghĩ đến, ở thời khắc quan trọng nhất, Nhiếp Các, Nhiếp Các tình nguyện chết cũng muốn bảo vệ Vận Ninh!