Tướng Phủ Đích Nữ

Quyển 4 - Chương 67




Trong nháy mắt khi Vận Ninh xoay người, ánh mắt của Xuân Hương hơi nhíu lại, một dòng sát ý xuất hiện, cũng chỉ trong nháy mắt, mọi người còn chưa phản ứng kịp, chẳng biết lúc nào trong tay Xuân Hương nhiều hơn một thanh chủy thủ, mạnh mẽ đâm vào trái tim Sở Thái tử, biến cố này khiến tất cả mọi người bất ngờ, Sở Thái tử mở to mắt, trên mặt mang theo khổ sở rõ ràng, thẳng tắp té xuống!

Thu Nguyệt chợt từ sau lưng Nạp Lan Tĩnh tung người lên, trong tay là ngân châm Nạp Lan Tĩnh giao cho nàng, một tay khác cầm trường kiếm, Xuân Hương ngẩng đầu lên, chợt ngăn cản thế công của Thu Nguyệt, thời gian giống như dừng lại một khắc, trên cổ nàng ta một cây châm tinh tế xuyên qua, miệng Xuân Hương mở rộng, lại không có phản ứng!

Lúc này bọn thị vệ mới chạy vào, bảo vệ đám đông ở sau lưng, cũng bao vây lại Thu Nguyệt cùng Xuân Hương!

"Thái tử điện hạ!" Sứ thần Sở quốc vội vàng nhào tới, nhìn thi thể Sở Thái tử cứng ngắc, trong mắt đốt lên lửa giận nồng đậm, "Vương Gia Đại Dung, chuyện này còn hy vọng cho chúng ta một công đạo (giải thích, giáo phó) hợp lý, chuyện này chúng ta nhất định sẽ bẩm báo toàn bộ cho Hoàng thượng!" Người kia nói xong ôm quyền, trong lúc người nước Sở một mảnh phẫn hận, Sở Nhị hoàng tử có vẻ trấn định hơn, hoặc là từ lúc hắn nhận ra Nạp Lan Tĩnh, luôn chỉ cúi đầu suy ngẫm!

"Chuyện này Bổn vương sẽ tra rõ!" Tương Bình vương lạnh lùng mở miệng, vẫn luôn nhìn không quen dáng vẻ phách lối này của người nước Sở, nhưng sự thật lãi cứ phơi bày trước mắt, ông cũng không thể cãi lại!

"Chuyện này đã sáng tỏ, tên thích khách này chính là người của Hiền phi nương nương các vị, mong rằng Vương Gia Đại Dung giao Hiền phi cho Sở quốc ta xử trí!" Sứ thần Sở quốc ôm quyền, nói đến đúng lý hợp tình, không có chỗ nào là không ổn!

Tương Bình vương nghe xong, trên mặt không khỏi trầm xuống, nói trắng ra thì Sở Thái tử này cũng chỉ là một tử tù, chết cũng đã chết, người nước Sở như hắn sao dám ở nơi này phách lối, thế nhưng Tương Bình vương còn chưa nói gì, ngược lại nghe được Thu Nguyệt cười khẽ một tiếng!

"Ai nói đây là người của Hiền phi nương nương?" Thu Nguyệt nói xong, liền đi tới trước mặt Xuân Hương từ trên mặt nàng lục lọi chốc lát, chỉ chốc lát sau liền bóc xuống một lớp mặt nạ, Thu Nguyệt xoay người, cũng ở trên mặt Sở Thái tử lục lọi chốc lát, giống nhau, gương mặt xa lạ cũng lộ tra trước mặt mọi người!

"Đây là chuyện gì xảy ra?" Sứ thần Sở quốc nhìn gương mặt xa lạ trước mặt, không khỏi lên tiếng hỏi thăm, tay ôm quyền, cũng chậm rãi để xuống!

"Người Sở quốc luôn luôn gian trá giảo hoạt, Phụ vương ta biết được sứ thần Sở quốc đến, liền đã sớm cho người mang Sở Thái tử tới đây, lại không nghĩ rằng Sở Thái tử thế nhưng tính kế đả thương thị vệ, tự mình chạy ra ngoài!" Nạp Lan Tĩnh nói một tiếng, trên mặt trầm ổn nở nụ cười, giống như khiến cho người ta không nhịn được tin tưởng lời nàng nói!"Về phần một màn trước mắt này, ngược lại là việc nhà của Đại Dung, khiến các vị chê cười rồi!"

"Như thế là hiểu lầm rồi!" Mọi người nghĩ dù Nạp Lan Tĩnh nói chân thành thế nào, nhưng Sứ thần Sở quốc tự nhiên sẽ không tin tưởng, nhưng Sở Nhị hoàng tử (CV là để Sở Thái tử nhưng Tà thấy k đúng lắm nên sửa lại) cũng giành trước lúc mọi người mở miệng nói, khiêm tốn lễ độ, ngược lại làm cho người ta cảm giác hắn tin Nạp Lan Tĩnh!

"Điện hạ!" Sứ thần Sở quốc không khỏi kêu một tiếng, chuyện này Nạp Lan Tĩnh nói chạy trốn liền chạy trốn, nơi nào có phần đạo lý này!

"Còn không mau trở lại?" Sở Nhị hoàng tử không vui nhíu mày một cái, cho dù sứ thần có không vui, cũng đành phải đứng ở một bên!

"Đã sớm biết bên cạnh Bổn cung có mật thám, nhưng không nghĩ là nàng!" Vận Ninh cười một tiếng, giống như tất cả đều nằm trong kế hoạch của nàng!

Thu Nguyệt lui về bên cạnh Nạp Lan Tĩnh, nàng cùng Xuân Hương từ nhỏ được nuôi dưỡng ở bên người Vận Ninh, dĩ nhiên hai người quen thuộc lẫn nhau, nàng phát giác Xuân Hương có chút không ổn thỏa liền vội vàng báo cho Nạp Lan Tĩnh, Nạp Lan Tĩnh vốn nghĩ Vận Ninh đã sớm phát giác, chỉ là trong lòng vẫn lo lắng nên nói cho Vận Ninh, vậy thì mới có một màn này hôm nay!

"Cái này, đây không phải là cung nhân Từ Ninh cung sao?" Lưu Thúy thấy cung nhân này nhìn quen mắt, không khỏi sợ hãi than một tiếng, tuy nói gióng nói không lớn, nhưng khiến không ít người đều nghe rõ ràng!

Nạp Lan Tĩnh nghe tiếng không khỏi quay đầu lại, lạnh lùng trợn mắt nhìn Lưu Thúy một cái, Lưu Thúy kinh hãi, có lẽ biết được mình nói sai, nhanh chóng cúi đầu xuống, Nạp Lan Tĩnh khẽ nhíu mày, nhưng trong lòng thì rất hoài nghi, Lưu Thúy vẫn luôn biết chừng mực, quyết sẽ không lỗ mãng như vậy, chuyện này đến cuối cùng là nàng cố ý, hay là Lưu Thúy kinh ngạc không cẩn thận nói ra!

"Ngược lại Vương phi nương nương thật có lòng, nha đầu bên cạnh đối với cung nhân Từ Ninh cung lại rất quen thuộc!" Đồng quý phi cười lạnh một tiếng, ý tứ trong lời nói, giống như muốn nói Nạp Lan Tĩnh cùng người ta cấu kết hãm hại Thái hoàng Thái hậu!

Nạp Lan Tĩnh khẽ cười một tiếng, "Đồng Quý phi nương nương có lẽ có điều không biết, chúng ta làm vãn bối phải thường đi Từ Ninh cung thỉnh an Thái hoàng Thái hậu nương nương, nha đầu bên cạnh ta nhận biết cung nhân Từ Ninh cung cũng không có gì là lạ!" Nạp Lan Tĩnh cũng đáp lại lời đổ cho Đồng Quý phi, ám chỉ nàng ta không hiểu được hiếu thuận!

Sắc mặt Đồng Quý phi khó coi, lúc ấy nàng mới vừa vào cung Hoàng đế sủng ái hết sức, trong mỗi ngày cũng chỉ ngây ngô ở bên trong Dực Khôn cung, sau đó Kiếm Thiếu Phong xảy ra chuyện, thân thể Đồng Quý phi lại không được tốt, tự nhiên ít đi Từ Ninh cung, "Ngươi!" Vẻ mặt Đồng Quý phi liền biến sắc, nhưng cũng không muốn nhận thua như vậy!

"Đủ rồi, trước mặt Sở Nhị hoàng tử còn ra thể thống gì!" Tương Bình vương không vui quát một tiếng, chỉ đăm chiêu nhìn Nạp Lan Tĩnh!

"Vương Gia khách khí!" Sở Nhị hoàng tử nhàn nhạt nở nụ cười nói một tiếng, nâng lên cánh tay ôm quyền, "Như thế ngược lại là hiểu lầm, nhưng rốt cuộc Hoàng huynh là ở Đại Dung rời đi, tại hạ hi vọng Vương Gia có thể giúp tại hạ tìm Hoàng huynh về, không biết Vương Gia có thể hay không?" Sở Nhị hoàng tử cười lạnh nhạt, ngược lại sứ thần sau lưng hắn lại lo lắng, theo bọn họ nghĩ chuyện này rõ ràng chính là quỷ kế của Đại Dung, nhưng Sở Nhị hoàng tử lại tin!

"Đây là tự nhiên!" Tương Bình vương cười một tiếng, hơi phất phất tay, để cho người mang hai cỗ thi thể này xuống, chỉ chốc lát sau phía trên tòa đại điện liền thu dọn thỏa đáng, tuy nói trong không khí vẫn còn tản ra mùi máu tươi nhàn nhạt, cũng không tí ti ảnh hưởng đến yến hội tiếp tục, đến khi bữa tiệc kết thúc, mọi người trong lúc đó nói chuyện thậm chí có mấy phần quỷ dị nhưng trông thật vui!

Sau khi bữa tiệc giải tán, quả nhiên Tương Bình vương để lại Nạp Lan Tĩnh, Tương Bình vương đuổi những người bên cạnh, cùng Nạp Lan Tĩnh ngồi ở trong Dưỡng Tâm Điện, sau khi mọi người rời khỏi ngược lại trong Dưỡng Tâm điện rất an tĩnh, thế nhưng chỉ có âm thanh của ánh nến cháy!

"Cho dù bà ấy có muôn vàn không phải, cũng là Mẫu hậu của Phụ vương, Phụ vương không cầu gì khác, chỉ cầu các ngươi có thể lưu bà ấy một mạng!" Tương Bình vương nặng nề thở dài một cái, trên mặt mang theo vài phần mệt mỏi!

Nạp Lan Tĩnh khẽ cau mày, lúc ấy Sở Thái tử lúc tiến vào, Bích Lâm liền lặng lẽ cùng mình nói rõ ràng, trong lòng Vận Ninh đã đoán được Xuân Hương thực sự đã gặp chuyện không may, mà Xuân Hương giả này cũng là người của Thái hoàng Thái hậu, Vận Ninh liền lợi dụng Xuân Hương giả này cho Thái hoàng Thái hậu dùng thuốc, hôm nay, Thái hoàng Thái hậu ở Từ Ninh cung hôn mê bất tỉnh!

Thế nhưng Thái hoàng Thái hậu đã phân phó Xuân Hương giả, để cho nàng ta mượn cơ hội giết Sở Thái tử, Thái hoàng Thái hậu đã sớm ngờ tới Sở Thái tử sẽ nói yêu cầu như vậy, mà Tương Bình vương nhất định sẽ không đồng ý, nhưng Sở Thái tử vừa chết, tát nhiên Sở quốc sẽ làm khó dễ, bà ta đang đánh cuộc, nếu như giang sơn ở trong lòng Tương Bình vương nặng hơn, đến lúc đó Vận Ninh cùng mình đều sẽ bị đưa đến Sở quốc, hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

Tâm tư của Thái hoàng Thái hậu cũng rất ác độc, thế nhưng Lưu Thúy lại kêu một câu như vậy, thật ra khiến mọi người nhìn vào, trông như tất cả chuyện này đều do một tay Nạp Lan Tĩnh bày kế !

"Phụ vương yên tâm!" Nạp Lan Tĩnh gật đầu một cái, nhưng cũng không giải thích cái gì, liền lui ra ngoài!

Vừa ra cửa, đột nhiên Lưu Thúy quỳ trên mặt đất, "Tiểu thư, thật xin lỗi, nô tỳ, nô tỳ cũng không biết tại sao lại nói ra lời như vậy!" Đầu Lưu Thúy gõ trên mặt đất, phát ra tiếng vang nặng nề, cũng chỉ chốc lát, cái trán của nàng liền đỏ thẫm một mảnh!

"Tiểu thư, có lẽ Lưu Thúy cũng không phải cố ý!" Thu Nguyệt nhìn không đành lòng, nhanh chóng ở trước mặt Nạp Lan Tĩnh biện hộ giúp!

Nạp Lan Tĩnh cũng im lặng, chỉ là tìm tòi trong mắt càng đậm, hôm nay Lưu Thúy quá khác thường, bây giờ cung nhân bên ngoài Dưỡng Tâm điện còn nhiều mà, nàng khấu đầu như vậy, rõ ràng chính là muốn cho tất cả mọi người biết được mình là một người chủ tử có bao nhiêu hà khắc, "Đứng lên đi!" Thật lâu sau, Nạp Lan Tĩnh mới nói, thế nhưng trong lòng đối với Lưu Thúy không khỏi nhiều thêm phần phòng bị!

"Đa tạ tiểu thư!" Lưu Thúy cúi thấp đầu, thế nhưng lúc đứng dậy, thân thể lảo đảo, suýt chút nữa ngã xuống, Thu Nguyệt vội vàng ở một bên đỡ, đụng phải mu bàn tay nàng, không khỏi nhíu mày một cái, nhanh đặt tay ở trên trán của nàng, "Làm sao lại nóng như vậy?" Thu Nguyệt kêu lên, không trách được hôm nay Lưu Thúy khác thường như vậy, hóa ra do thân thể nóng vô cùng!

Nạp Lan Tĩnh khẽ nâng mắt, "Có lẽ bị gió rét, Thu Nguyệt dìu Lưu Thúy vào trong xe ngựa đi!"

Ba người ra khỏi Huyền Vũ môn, cũng nhìn thấy nhóm người Sở Nhị hoàng tử không hề rời đi, một nhóm người đang đứng đó, "Vương phi nương nương!" Nhìn thấy Nạp Lan Tĩnh ra ngoài, Sở Nhị hoàng tử không khỏi đi lên phía trước, hơi ôm quyền, làm một lễ của một người thư sinh!"Tại hạ mạo muội, có thể hay không kiếm một chỗ nói chuyện?"

Nạp Lan Tĩnh gật đầu một cái, để Thu Nguyệt trước dìu Lưu Thúy vào xe ngựa, mình cùng Sở Nhị hoàng tử đi xa một chút, về phần Sứ thần Sở quốc, cũng đều để cho bọn họ đứng chờ ở một bên!

Cảm thấy đi đủ xa, người bên kia sẽ không nghe được cuộc nói chuyện của bọn họ, Sở Nhị hoàng tử mới dừng được bước chân, "Nhị đệ, không bây giờ cũng nên kêu Nhị muội rồi !" Sở Nhị hoàng tử cười một tiếng, ngược lại lộ ra mấy phần thật thà!

"Cũng chỉ là một xưng hô thôi!" Nạp Lan Tĩnh nói không quan tâm, đã bị Sở Nhị hoàng tử nhận ra, cũng không có tiếp tục giả bộ làm gì!

"Cũng tốt, suy cho cùng vẫn là bội phục bản lãnh của Nhị muội, ngay cả hai tầng mặt nạ cũng làm tinh xảo như vậy, lừa gạt nhiều người như vậy!" Sở Nhị hoàng tử cười một tiếng, ở trên đại điện hắn thấy rõ ràng, tay Thu Nguyệt tay rơi vào trên mặt Sở Thái tử, tuy nói lột xuống một gương mặt giả, thật ra thì cũng chỉ là lộ ra một cái khác, còn mặt mũi chân chính hoàn toàn cũng không có lộ ra, "Thế nhưng, oàng huynh trời sanh tính đa nghi, Nhị muội động tay chân, có thể làm cho hắn không phát giác ra, càng làm cho tại hạ bội phục!"

Nghe Sở Nhị hoàng tử lời nói, trên người Nạp Lan Tĩnh không khỏi nhiều hơn mấy phần đề phòng, không tệ, người chết ở trên điện hôm nay thật ra chính là Sở Thái tử, nếu hắn rơi vào trên tay của mình, quyết định sẽ không để cho hắn bình an rời đi, nhưng chủ ý này cũng không phải là Nạp Lan Tĩnh an bài, mà là đứa bé Kiếm Nghi, "Ngươi nghĩ như thế nào?" Giọng nói Nạp Lan Tĩnh đột nhiên thay đổi rất lạnh!