Tương Tư Chốn Bồn Hoa

Chương 6




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ly Âm nhẹ nàng đưa tay mở ra hộp gỗ,nàng liền bị món đồ nằm bên trong làm cho giật mình.

"Mẫu hậu,đây là..." Ly Âm có chút sững sờ đưa mắt nhìn mẫu hậu của mình.

"Phải.Nó là Sa Hoành,là thanh kiếm mà ngoại tổ phụ của con tặng cho mẫu hậu lúc sinh thần mười ba tuổi. Người nghĩ rằng,ta sẽ theo con đường của gia tộc đâu ai nghĩ rằng ta sẽ lựa chọn bước vào hoàng gia." Bàn tay mang hộ giáp vàng quý báu của hoàng hậu nhẹ nhàng sờ lên vỏ kiếm,đôi mắt bà hiện lên sự hoài niệm.

Để được ở bên cạnh người mình tâm ái,bà đã đánh đổi lấy tự do mà mình.Không được cưỡi ngựa tung hoành tráng cũng không được múa gươm múa kiếm.

Bà không hối hận vì lựa chọn của mình nhưng tiếc nuối thì không thể tránh khỏi.

"Mẫu hậu,món đồ này quá quý giá.Là ngoại tổ phụ tặng cho người, Ly Âm không dám nhận." Nàng biết thanh kiếm kia là Sa Hoành,nó trong thiên hạ là độc nhất vô nhị.Kiếm khí sắc bén những thanh kiếm bình thường khác khó mà địch nổi.

"Nha đầu ngốc,ta cho thì con cứ nhận lấy.Ngoại tổ phụ con năm đó tặng cho ta là muốn thanh kiếm này có thể tung hoành ngang dọc.Nhưng hiện tại trong tay ta, nó chỉ là một món đồ trang trí sắc bén mà thôi, con mang nó theo mới đúng thực với cái tên Sa Hoành này của nó."

"Nhưng.."

"Không nhưng nhị gì cả.Phụ hoàng con tặng Hoàng giáp,con nhận.Ngoại tổ phụ tặng Lung Nguyệt thương,con nhận.Hoàng huynh con tặng Liên Hoa cung,con cũng nhận.Vậy sao đến lược mẫu hậu con lại từ chối.Hay là con chê món quà này của ta không đủ quý giá." Hoàng hậu híp mắt nhìn nữ nhi yêu quý của mình.

"Nào có,nữ nhi xin nhận.Mong mẫu hậu đừng sinh khí." Ly Âm sờ sờ mũi,nàng không nghĩ tin tức của mẫu hậu mình lại nhanh đến vậy.

"Bẩm hoàng hậu, công chúa,đã đến giờ rồi ạ."Một nô tỳ từ bên ngoài bước vào nhẹ giọng thông báo.

...

...

Hoàng hậu cuối cùng không nhịn được ánh đèn đỏ lên,lệ liền long lanh trong khóe mắt.

"Con nhất định phải bình an trở về.Không được tham công sung chiến bước chưa!?" Hoàng hậu nhẹ nhàng ôm lấy Ly Âm,dặn dò nữ nhi mình thêm một lần nữa.

Một đứa hai đứa đều không để cho bà bớt lo,nhất là đứa nhỏ này. Nữ nhi lên chiến trường,làm sao mà bà có thể yên lòng như lời nhi tử cùng phu quân nói.

"Nữ nhi xin ghi nhớ lời mẫu hậu dạy." Ly Âm nhịn không được cũng sụt sịt mũi.

Dặn dò thêm đôi ba câu hoàng hậu liền phải rời đi.Bà phải cùng hoàng đế xuất hiện để cổ động sĩ khí của binh sĩ.

Ly Âm nhìn theo bóng lưng bà đến khi không còn thấy nữa. Lúc này nàng mới xoay người, nhìn mình trong gương điều chỉnh lại cảm xúc của mình.

Đôi mắt nhu hòa khi đối diện với hoàng hậu bỗng chốc không còn, thay vào đó là sự lạnh lùng cương nghị cùng sự cuồng ngạo.

"Đi thôi." Ly Âm dẫn đầu đi nhẹ giọng hô.

"Vâng" Bốn người Xuân Hoa,..liền đáp lời cùng nàng đi ra ngoài.

******

Tám vạn quân đứng nghiêm trang chỉnh,áo mũ chỉnh tề, gươm kiếm ngang hông khiến không khí thật hùng hồn.

Trong quân, những binh sĩ hàng đầu cầm lên hai cờ hiệu khác nhau.

Cờ hiệu màu đỏ,thêu bằng chỉ vàng chữ "Thiên" hùng hồn có phượng hoàng đang vươn cánh_đó là đại diện cho binh sĩ của Thiên Dực doanh.

Cờ hiệu màu đen,cũng là bằng chỉ vàng thêu chữ "Thục" có hoàng long quấn quanh _đó là đại diện cho binh sĩ chính thức của Thục quốc.

Và Thiên Dực doanh dưới sự đồng ý của hoàng đế cùng Tĩnh quốc công_ngoại tổ phụ của Ly Âm thì nó đã hoàn toàn thuộc về nàng.

....

....

Hôm nay,bệnh tình của hoàng đế đột nhiên có chút khởi sắc, bất chấp những lời khuyên can của thái y,ông nhất định phải xuất hiện trước binh sĩ dũng mãnh của Thục quốc này.

Để tiễn nữ nhi của mình ra chiến trường cũng là để cho những binh sĩ của ông biết,phía sau họ luôn có một Thục quốc hùng mạnh,vững chắc.

"Nguyệt Hy công chúa tiếp chỉ" Chung tổng quản bước ra,cao giọng hô.Vì không khí trang nghiêm,yên tĩnh cho nên âm thanh vang vọng đi thật xa.

"Nguyệt Hy xin tiếp chỉ." Nguyệt Hy vừa quỳ,lập tức phía sau tám vạn binh sĩ cũng đều quỳ xuống. Các phi tần,công chúa hay hoàng tử cũng không có ngoại lệ.

Trước uy nghiêm của hoàng đế,ai cũng phải cúi đầu.

"Phụng thiên thừa vận,hoàng đế chiếu viết. Nay Liêu Dương làm càn dám xâm phạm Thục quốc,trẫm lệnh Nguyệt Hy công chúa nhanh chóng mang quân dẹp yên bờ cỏi.

Truy phong Nguyệt Hy công chúa thành Đại tướng quân,giữ nguyên danh hào,có quyền quyết định mọi việc trong quân,chúng binh sĩ nhất nhất tuân theo.Ai kháng lệnh....giết.

Khâm thử." Chung tổng quan thật nghiêm túc,cao giọng truyền xuống ý chỉ của hoàng đế.

"Thần xin tiếp chỉ." Ly Âm cung kính nhận lấy chiếu chỉ,chờ đợi ý chỉ thứ hai.

"Phụng thiên thừa vận,hoàng đế chiếu viết.Hỡi những binh sĩ dũng mãnh,uy vũ của trẫm, nay Thục quốc,quê hương của các ngươi đang bị xâm phạm.Hãy thay trẫm nói cho bọn cuồng đồ Liêu Dương biết rằng,Thục quốc này có bao nhiêu hùng mạnh.

Không luận xuất thân,chỉ cần lập công ắt có thưởng.

Lập công ít thưởng ngàn vạn lượng vàng.

Lập công nhiều thưởng công danh xứng đáng.

Khâm thử."

"Thần,xin thay mặt chúng binh sĩ Thục quốc tiếp nhận chiếu chỉ."Ly Âm đưa hai tay tiếp nhận chiếu chỉ từ Chung tông quản.

Nguồn google tỷ tỷ