Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi

Chương 1319: Nam nhân tuyệt sắc (1)




Editor: Tường An



“Coi là vậy đi.” Mộ Như Nguyệt cười nhạt, cũng không nói thêm gì.



Đúng lúc này, bán đấu giá sư chậm rãi đi lên đài, thanh âm trong trẻo vang lên: “Các vị, thỉnh yên lặng một chút.”



Trong nháy mắt, đám người vốn đang ầm ĩ chợt an tĩnh lại, đồng loạt dời mắt về phía bán đấu giá sư.



Bán đấu giá sư thanh giọng, nói: “Hiện tại chúng ta sẽ bán đấu giá vật phẩm thứ nhất, đây là chủy thủ ba ngàn năm trước từng được dùng để đồ long.”



Dứt lời, hắn chậm rãi mở tấm vải đỏ bên cạnh, lấy ra một thanh chủy thủ sáng loáng, dù đã qua ngàn năm vẫn mới tinh. Chỉ có vết máu đỏ tươi trên đó chứng tỏ thanh chủy thủ này đã từng trải qua chém giết…



“Mọi người đều biết, chủy thủ có thể đồ long nhất định rất sắc bén, đặc biệt là thanh chủy thủ này được chế tạo từ thạch nhôm, không những cực kỳ sắc bén mà còn cứng rắn vô cùng, bây giờ bắt đầu ra giá, khởi điểm là một trăm linh thạch trung cấp.”



Ma giới tương đồng với Thần giới, những vật phẩm bình thường không thể hấp dẫn người ở đây, mà thứ bọn họ cần chính là linh thạch có thể giúp võ giả tu luyện…



“Năm trăm linh thạch trung cấp.”



Vừa dứt lời, một thanh âm vang lên từ trong đám người.



“Một thanh chủy thủ người khác đã từng sử dụng, không biết có gì đáng để tranh đoạt.”




Trên ghế lô, Đỗ Phỉ Phỉ bĩu môi, nghiêng người dựa vào đệm giường, vẻ mặt tràn đầy trào phúng.



Một thanh chủy thủ mà thôi, có trân quý cũng không đáng với cái giá này, điều bọn họ nhìn trúng chẳng qua là chủy thủ này đã từng dùng để giết một con rồng…



Mộ Như Nguyệt cười khẽ, không nói lời nào, tầm mắt nhìn vê phía hàng ghế phía đài đấu giá…



Thanh âm ra giá dần nhỏ xuống, cuối cùng thanh chủy thủ thuộc về Vưu Kỳ với giá hai ngàn linh thạch trung cấp.



Sau đó, bán đấu giá sư lấy ra một số vật phẩm trân quý, có điều Mộ Như Nguyệt cũng không nhìn trúng những vật đó, mà Vưu Kỳ lại mua được không ít vật phẩm.




“Các vị, kế tiếp chúng ta sẽ bán đấu giá một giao nhân.”



Lời vừa dứt, một nam nhân bị nhốt trong lồng sắt được nâng lên đài.



Nam nhân kia có một mái tóc dài màu thủy lam (xanh nước biển), dung nhan tuyệt mỹ, ngũ quan tinh xảo bao phủ vầng sáng nhàn nhạt.



Hắn có đôi mắt màu lam lạnh băng, tràn ngập địch ý nhìn những người xung quanh…



Giờ khắc này, mọi người tựa như đều bị kinh diễm, hung hăng hít một ngụm khí lạnh.




Từ trước đến nay bọn họ chưa bao giờ thấy một nam nhân có thể mỹ đến mức này, ngay cả nữ tử cũng hổ thẹn không bằng.



“Nam nhân này đúng là cực mỹ, dù sao mặc kệ nam hay nữ, chỉ cần có thể sử dụng là được, nếu có được hắn, phỏng chừng cuộc đời này ta cũng thỏa mãn rồi.”



Đáy mắt Vưu Kỳ hiện lên vẻ tham lam.



Nam nhân này mỹ như một nữ nhân, đặc biệt là phong thái ung dung cao quý kia, càng làm hắn muốn hung hăng chà đạp!



Cho nên, hắn nhất định phải có được nam nhân này bằng bất cứ giá nào.



“Năm ngàn linh thạch trung cấp!”



Năm ngàn linh thạch trung cấp tương đương với năm linh thạch cao cấp, Ma tộc đúng là giàu sang tài phú.



Hiển nhiên, vì có được tuyệt sắc nhân gian kia, Vưu Kỳ hoàn toàn lao tâm khổ tứ.



Đám người nháy mắt trở nên im lặng.