Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi

Chương 997: Tử thiên cảnh gặp nguy (1)




Thư Ninh nhìn ánh mắt thâm tình biểu lộ của Kim Khải, cười lạnh nói: "Kim Khải, gương vỡ khó lành, có một số chuyện, đã sai lầm sẽ không còn cơ hội nữa, ta không cách nào tha thứ hành vi lúc trước của ngươi!"



Lời này giống như một búa tạ hung hăng nện vào ngực Kim Khải, hắn toàn thân vô lực, lui về phía sau vài bước, thống khổ nhắm mắt lại.



"Một cơ hội thôi, cũng không được sao?"



Thư Ninh nhìn hắn, lắc lắc đầu, sau đó không nói thêm gì nữa, đi lướt qua bên cạnh Kim Khải.



Trong nháy mắt đó, Kim Khải rất muốn vươn tay bắt lấy nàng, nhưng cuối cùng vẫn vô lực...



Trong phòng, Tử Thiên Cảnh nhìn về phía nữ tử đi từ ngoài vào, nét mặt tươi cười lười biếng tùy ý mang theo vài phần ý vị không rõ.



"Những lời vừa rồi, ta đều nghe được..."



Thư Ninh ngẩn ra một chút, cũng không nói gì.



"Nếu..." Tử Thiên Cảnh hơi ngừng một chút, "Ngươi có cần giúp gì thì có thể tìm ta, ngươi đã cứu ta một mạng, bất luận thế nào ta cũng sẽ giúp ngươi..."



"Ngươi lo dưỡng thương trước đi", thần sắc Thư Ninh nhàn nhã, đảo mắt qua khuôn mặt tuấn mỹ của Tử Thiên Cảnh, "Hiện tại, ngươi ngay cả tự vệ cũng là cả một vấn đề."




Tử Thiên Cảnh cứng họng, khẽ nheo mắt, đáy mắt xẹt qua tia nguy hiểm, cười nhạt nói: "Ngươi đang... xem thường ta sao? Thực lực trả ân tình cho người khác ta vẫn phải có, cho nên, nếu ngươi cần thì có thể tìm ta hỗ trợ."



Thư Ninh không nói thêm gì nữa, thần sắc bình tĩnh như không hề bận tâm đến lời Kim Khải nói.



"Phòng của ta nhường lại cho ngươi, ta ngủ ở phòng thuốc bên cạnh, nếu ngươi có cái gì không tiện hành động thì cứ gọi ta một tiếng."



Không tiện hành động?




Tử Thiên Cảnh ho khan hai tiếng, cười khổ, từ khi nào mà hắn lại ra nông nỗi này? Đột nhiên, Tử Thiên Cảnh nhớ tới Mộ Như Nguyệt, nếu như có mẫu thân ở đây, chỉ cần một viên đan dược là có thể giải quyết vấn đề rồi...



Thư Ninh nhìn Tử Thiên Cảnh một cái rồi bước ra khỏi phòng, thân ảnh thanh nhã như hoa cúc dần dần biến mất khỏi tầm mắt của hắn.



Nhìn bóng lưng nữ tử rời đi, ánh mắt Tử Thiên Cảnh có chút hoảng hốt.



Không thể không nói, nữ nhân này khiến người ta có cảm giác an tâm, trước mặt nàng, tâm tình hắn có thể bình tĩnh lại, giống như đặt mình giữa trăm hoa, được hương khí thanh nhã bao phủ...



--------------------




Trong đại sảnh, Tô Chấn đang nói chuyện với lão giả bên cạnh, bất chợt nhìn thấy một thân ảnh đi tới dưới ánh nắng sớm, hắn hơi sửng sốt, sau đó lộ ra nụ cười miễn cưỡng.



"Thư Ninh, mau tới gặp gia chủ Nguyên gia."



Nguyên gia đã từng là thế lực ngang ngửa Tô gia, nhưng cách đây không lâu đã bắt tay với Bắc Ma cung, thực lực tiến bộ vượt bậc, gia chủ Nguyên gia Nguyên Lạc Tâm lập tức thiên nguyên đột phá lên tới linh nguyên...



Cho nên, hiện tại Tô gia chỉ có thể ngước mắt nhìn lên Nguyên gia.



Có điều, thiếu gia Nguyên gia Nguyên Lâm vô tình nhìn trúng Thư Ninh, có lẽ đây là một cơ hội nịnh bợ Nguyên gia, cho nên Tô Chấn làm sao có thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy?



Chỉ cần liên hôn với Nguyên gia, còn sợ Tô gia không nịnh bợ được Bắc Ma cung sao?



Cho dù thiếu gia Nguyên gia tính tình tàn bạo nhưng vì tương lai Tô gia, hi sinh một nữ nhân thì đã sao? Huống chi, vì toàn bộ Tô gia, nàng cũng sẽ không cự tuyệt...



Thư Ninh nhíu mày, nàng đã biết ý đồ của gia chủ Nguyên gia đến đây lần này...