Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 566: Buổi Đấu Giá Của Thổ Hào (5)




Đối với người bình thường mà nói thì loại đan dược này có lẽ không có quá nhiều sức hấp dẫn

Thế nhưng đối với đệ tử của học viện Phong Hoa mà nói...

Đây quả thực là một vũ khí lợi hại!

Trong thời gian một ngày đạt được sức mạnh chưa từng có, loại đan dược này có thể giúp bọn họ thoát khỏi nguy hiểm trong việc săn linh thú trong tương lai, có trời mới biết những thiếu niên trẻ tuổi vừa mới trải qua việc săn linh thú có bao nhiêu người bị linh thú trong rừng Linh Vũ làm cho thổ huyết, bao nhiêu lần bọn họ vì linh lực không đủ mà bị những linh thú sức mạnh chẳng lớn đuổi cho chạy loạn khắp rừng, lại có không biết bao nhiêu đệ tử mất mạng tại rừng Linh Vũ?

Có thể nói Huyền Linh đan đối với bọn họ chính là một vật hộ thân!

Trong nháy mắt tăng lên linh lực, có thể đem lại cho bọn họ tốc độ nhanh hơn và phản ứng cũng nhạy bén hơn, khi đối mặt với nguy hiểm có thể dùng sức mạnh này để chạy trốn, giữ được tính mạng!

Người đàn ông kia chỉ vừa nói dứt lời, trong nháy mắt các đệ tử học viện phía dưới liền đứng ngồi không yên.

Ngao ngán chờ dài cổ, hy vọng giá thấp.

Có Huyền Linh đan, sau này bọn họ tham gia săn linh thú sẽ không lo lắng sẽ bị giết ngay lập tức, mặc dù chỉ có một ngày nhận được sức mạnh lớn hơn, bọn họ cũng có thể khiêu chiến với những linh thú mà ngày thường không dám đối đầu!

Hoặc là phẩm chất của linh thạch ngày càng cao, có thể nhận được sự đánh giá cao hơn trong ngày săn linh thú, điều này khiến cho cuộc sống sau này của bọn họ tại học viện cũng sẽ thu được nhiều thứ tốt đẹp hơn.

"Huyền Linh đan bán đấu giá lần này, tổng cộng có năm viên, mỗi một viên giá khởi điểm là năm vạn. Bây giờ, chúng tôi xin đấu giá viên thứ nhấ." Nhìn thấy phía dưới bầu không khí náo nhiệt, người đàn ông trên đài kia âm thầm thở ra một hơi, trong đầu hồi tưởng lại lời dặn dò của Hà Thường Nhạc, lập tức tràn đầy động lực!

"Ái chà, năm vạn, vậy là nếu bán toàn bộ đi, tối thiểu cũng được hai mươi lăm vạn lượng?" Kiều Sở nuốt nước bọt.

Phi Yên liếc hắn một cái rồi nói: "Hai mươi lăm vạn lượng? Huynh thật quá ngây thơ rồi."

Kiều Sở nháy nháy mắt, không chờ hắn mở miệng, phía dưới đã nhao nhao.

"Sáu vạn!"

"Bảy vạn!"

"Mười vạn!"

Từng người từng người một tiếp lời nhau, bọn họ đều giống nhau, đều mặc trang phục của học viện Phong Hoa.

Đối với danh hiệu thổ hào của học viện Phong Hoa mà nói, bọn họ có thể được mặc bộ đồ đó thì đều có thực lực tài chính hùng hậu.

Mấy vạn hay mười mấy vạn lượng đối với bọn họ đều không thành vấn đề, một chút tiền bạc so sánh với chuyện bảo vệ tính mạng thì không có gì đáng kể.

Chỉ trong chớp mắt, viên Huyền Linh đan thứ nhất đã bị thổi giá lên mức giá trên trời: mười hai vạn!

Đôi mắt của Kiều Sở chỉ thiếu chút nữa là rơi luôn ra ngoài!

Đám thiếu niên này thật là chịu chơi!

Đám chết tiệt này, đều tăng thêm từng vạn từng vạn một, không có một số lẻ!

Rất nhanh, viên Huyền Linh đan thứ nhất đã được một tên đệ tử học viện Phong Hoa mua được với giá ba mươi vạn lượng, tiền đè chết người như hắn quả không có gì sánh được, đắc ý đứng dậy hướng về đệ tử bốn phía chắp tay ôm quyền.

Chuẩn xác như vậy, đúng thực sự là đã quá thông thạo rồi!

Cùng là học viên xuống núi như nhau, ai cũng không muốn thấp hơn người khác một bậc.

Thực lực hoàn toàn dựa vào thiên phú, bọn họ vốn chẳng có cách gì, thế nhưng dùng tiền thì... đúng là không uổng phí!

Viên Huyền Linh đan thứ nhất được mua, kéo theo tràn đầy sự giễu cợt, viên kế tiếp đấu giá lại càng kịch liệt hơn!

Từ viên thứ hai trở đi, mỗi một viên Huyền Linh đan sẽ có giá không thấp hơn mười lăm vạn lượng, một con số kinh người nhanh chóng thu hút các thế lực khác ra tay.