Đường Linh Nhi và Thu Nhược Trần. Một biểu ca, một biểu muội, hôn ước của họ được cha mẹ sắp đặt từ khi còn nhỏ. Năm Thu Nhược Trần 15 tuổi, hắn gặp Linh Nhi lần đầu tiên, lúc đó nàng mới là một đứa bé 5 tuổi, cũng là lần đầu tiên hắn bị một bé gái năm tuổi vừa đôi co vừa ăn vạ vì hắn lỡ làm mất con dế của cô bé. Thu Nhược Trần trầm lặng, lạnh lùng, lại đầu tóc lấm lem, chẳng bận tâm chiếc áo trắng thanh nhã đã bị lấm bẩn mà kiên trì tìm kiếm từng con dế trong hang chỉ để dỗ dành một đứa trẻ. Càng lớn, hắn càng trở nên thâm trầm, nhưng bé gái này lại có thể khiến hắn tìm lại chính mình.
Trên mặt hắn không còn nét mặt lầm lì, cũng biết cười theo những câu chuyện vui đùa của cô bé, không tự chủ được mà yêu thương, chẳng tiếc bất cứ giá nào để nụ cười của cô luôn được rạng ngời. Khi 5 tuổi, Đường Linh Nhi chỉ là một đứa trẻ thích nghịch ngợm. Sau khi biết anh Thu Nhược Trần lại là “Nhược Nhi” - vị hôn phu tương lai của mình, cô bé không ngần ngại gì mà tỏ ra cực kỳ thân thiết. Chơi chung, ăn chung, chung cả chăn gối, khi chia tay quấn quýt bịn rịn không để anh Nhược Trần rời đi... Thậm chí cô bé còn không biết xấu hổ mà muốn chạm vào nơi “nam nữ khác biệt” của hắn... Những việc lớn lao này, không ai không biết, không ai không nhớ, ngoại trừ một người, đó là Đường Linh Nhi của mười hai năm sau.
Đối với khoảng cách 10 tuổi, trong tâm trí Linh Nhi luôn nghĩ vị hôn phu của mình là một lão già cổ hủ, điều này càng làm nàng kiên quyết muốn giải trừ hôn ước! Thế nhưng vị công tử phong nhã tuấn tú, làm nghiêng ngả trái tim của các thiếu nữ này là ai? Từ khi gặp lại hắn, nàng nhớ lại ký ức xưa, tuy không rõ ràng nhưng vẫn còn đọng lại dư âm của cảm giác ngọt ngào, được che chở và yêu thương.