Vạn Cổ Cuồng Đế

Chương 105




Trong nội viện Trường Thương, Đại sư tỷ Nguyễn Quân Trác được xem là một nhân vật truyền kỳ, chưa từng có người dám khiêu khích uy nghiêm cùng địa vị của nàng, cho dù là Mai học trưởng đã đốt phá đến thiên cảnh vẫn như cũ có thái độ cung kính với đại sư tỷ, không dám khiêu khích chút nào.

Đại sư tỷ Nguyễn Quân Trác rất mạnh mẽ, rất nhiều người trong nội viện đều biết rõ. Đã từng có học viên nội viện, sau khi đột phá đến thiên cảnh, tự nhận là có thể chiến thắng đại sư tỷ, hứng thú bừng bừng đi khiêu chiến nàng, kết quả lại thảm bại mà về.

Điều đó chứng minh những tu sĩ vừa đột phá thiên cảnh vẫn không phải đối thủ của đại sư tỷ, xem ra vẫn có chênh lệch rất lớn. Hơn nữa nghe đồn, đại sư tỷ từng giao thủ với các trưởng lão trong học viện, còn kết quả ra sao, thì không người biết rõ.

Cho tới nay mọi người đều hoài nghị, rất có thể đại sư tỷ đã đột phá đến tông cảnh tầng thứ 9, chiến lực có thể sánh ngang với tu sĩ thiên cảnh, hơn nữa đến bây giờ nàng vẫn tìm kiếm phương pháp đột phá đến Chí cảnh,cũng là tông cảnh tầng thứ 10, cho nên đến mới chậm chạp không đột phá thiên cảnh.

Mấy vị nguyên lão kể cả phó viện trưởng Ngu Kim Đấu đã cùng đi tìm viện trưởng Cố Khinh Yên, tình huống của Tịch Thiên Dạ quá mức yêu tà, bọn họ ai nấy đều không vui vẻ được, chỉ lo đây là là họa không phải phúc, không thể lấy lý do Tịch Thiên Dạ là tiên thiên thánh. mầm được mà giải thích cho mọi tình huống được.

Cho dù Tịch Thiên Dạ có tu vi tông cảnh lại nắm giữ thiên niệm cũng có thể miễn cưỡng chấp nhận, thế nhưng tại sao hắn có thể sử dụng thiên niệm thuần thục. đến như vậy, đây không thể là năng lực mà một tu sĩ tông cảnh có thể nắm giữ.

Nhưng mà, khi mọi người tìm tới Cố Khinh Yên, ngay cả cái bóng của nàng cũng không thấy, chỉ nghe âm thanh nàng truyền đến, nàng hiểu rõ tình huống của Tịch Thiên Dạ, hắn không có bất cứ vấn đề gì. Hơn nữa Cố Khinh Yên còn nói một câu đầy thâm ý, học viện Trường Thương không đơn giản như bọn họ tưởng tưởng.


Lời vừa nói ra, chúng nguyên lão đều ngơ ngác không thôi, mọi người cũng không dám nhiều lời nữa.

Bọn họ trở thành nguyên lão của học viện Trường Thương đã rất lâu rồi, cũng biết được một ít bí ẩn của học viện, cũng rất rõ ràng học viện không đơn giản như người ngoài nghĩ, dù sao thủy tổ khai sáng ra học viện chính là một vị bán đế cảnh, một người từng quân lâm toàn bộ đại lục Nam Man này.

Nhưng có một số việc, chỉ có viện trưởng Cố Khinh Yên cùng với ít nguyên lão nòng cốt của học viện mới có khả năng tiếp xúc đến. Mà đám nguyên lão tầm thương như bọn họ được nhiên không có cơ hội biết được những bí mật này.

Bất quá từ trong lời nói của Cố Khinh Yên bọn họ cũng ý thức được một việc, quả nhiên Tịch Thiên Dạ có thiên phú yêu nghiệt như thế là bởi vì được học viện Trường Thương âm thầm bồi dưỡng, chỉ là bọn họ không biết mà thôi.

Đã như thế, mọi người đều nhẹ nhõm cả người.

Kỳ thực, các vị nguyên lão cũng không biết, cho dù Cố Khinh Yên cũng không thật sự hiểu rõ tình huống của Tịch Thiên Dạ, nàng chỉ là biết giữa Tịch Thiên Dạ cùng sư tôn của mình có mối quan hệ mà không ai biết, cũng có thể Tịch Thiên Dạ yêu nghiệt như thế là do sư tôn đang bồi dưỡng hắn. Ở trong mắt nàng sư tôn là người có năng lực thông thiên triệt địa, không có gì mà người không làm được, người giống như thần linh vậy.

Vì thế cho dù Tịch Thiên Dạ có yêu nghiệt đến đâu nàng cũng không cảm thấy kỳ quái chút nào.


Mặc dù nàng là đệ tử của sư tôn, nhưng sư tôn rất ít khi dạy dỗ nàng, nhưng dù cho như thế nàng cũng đã trở thành người có thiên phú nhất ở học viện Trường Thương trong một ngàn năm qua.Vậy nếu như sư tôn toàn tâm toàn ý, dốc lòng bồi dưỡng một người nào đó, nàng thật sự không dám tưởng tượng người đó sẽ được bồi dưỡng thành quái vật gì.

Rất nhanh, trong nội viện đồn đại một ít tin tức.

Tịch Thiên Dạ mạnh mẽ như thế là bởi vì được học. viện trường thương âm thầm bồi dưỡng, hắn chỉ có tu vi tông cảnh lại có thể tu luyện ra thiên niệm, chính là bởi vì Tịch Thiên Dạ tu luyện một môn bí pháp có một không hai của học viện, mà loại bí pháp này chỉ có viện trưởng mới được phép tu luyện. Còn có người nói, học viện Trường Thương đã xem Tịch Thiên Dạ trở thành người nối nghiệp trong tương lai của...

Theo thời gian trôi qua,tin đồn càng được thêm mắm thêm muối, cuối cùng còn có người cho rằng thánh hồn tổ tiên của học viện Trường Thương luôn đi theo bên người Tịch Thiên Dạ, không ngừng giáo dục hắn.

Nói chung, rất nhanh mọi người đều tìm được lý do vì sao Tịch Thiên Dạ mạnh mẽ như thế. Một lần nữa hắn lại trở thành kẻ may mắn trong mắt tất cả mọi người, là thiên kiêu chỉ tử được trời cao chăm sóc, khiến không biết bao nhiêu người ước ao cùng ghen tị.

Nguyễn Quân Trác cũng rất nghỉ hoặc, nàng cũng biết học viện Trường Thương có lưu lại truyền thừa của một vị tổ tiên có tu vi bán đế cảnh. Nhưng có thể bồi dưỡng Tịch Thiên Dạ đến trình độ như thế chỉ trong thời gian ngắn ngủi, vậy cũng là quá nhanh đi, đến cùng là học viện sử dụng phương pháp gì?

Sóng gió ở bên ngoài, Tịch Thiên Dạ đương nhiên sẽ không lưu ý, hắn thản nhiên ngồi tu luyện trong học xá. Đối với hắn, cho dù xảy ra bất cứ chuyện gì cũng không phải là chuyện lớn, hơn nữa hắn chỉ triển lộ ra một chút sức mạnh để giáo huấn mấy học viên nội viện mà thôi.


Năm ngày tĩnh tu trôi qua, Tịch Thiên Dạ đã bước vào đỉnh cao của tông cảnh tầng một.

Từ khi đột phá đến tông cảnh, việc tu luyện của hắn đã không dễ dàng như trước nữa, nếu muốn đánh chắc cơ sở cùng đạo cơ, dù cho là tiên đế cũng phải từng bước đi lên.

Ngày thứ sáu, quận chúa Thiên Huân lại đến thăm hỏi Tịch Thiên Dạ.

"Tịch huynh, Thiên Huân có quấy rầy huynh tu luyện không?" Thiên Huân quận chúa khẽ mỉm cười nói.

"không biết quận chúa đến đây là có chuyện gì?” Tịch Thiên Dạ nhàn nhạt nói.

" vốn dĩ Thiên Huân cũng không muốn tới quấy rầy Tịch huynh tu luyện đâu, Tịch huynh chính là rồng trong loài người, thời gian của huynh quý giá vô cùng. Tuy nhiên, dạo gần đây thành Trường Thương xuất hiện một ít thứ mới lạ, ta nghĩ Tịch huynh sẽ cảm thấy hứng thú." Íquận chúa Thiên Huân khiêm tốn nói.

"ồ”" con ngươi Tịch Thiên Dạ hơi co lại, thứ có thể làm cho hắn cảm thấy hứng thú cũng không nhiều.

Quận chúa Thiên Huân khẽ mỉm cười, cũng không thèm để ý thái độ lạnh nhạt của Tịch Thiên Dạ, nàng rất rõ tính cách của hắn, cho nên trực tiếp lấy một cái bình ngọc nhỏ đặt ở trước mặt Tịch Thiên Dạ. Bình ngọc này được trạm trỗ rất tinh xảo, là dùng Hàn ngọc thượng hạng để chế tạo ra, rất là quý giá. Bình ngọc này bất phàm như vậy, có thể nghĩ đồ vật chứa bên trong càng có giá trị.


Tịch Thiên Dạ tiếp nhận bình ngọc, cẩn thận nhìn một chút, trong con ngươi hắn đột nhiên hiện lên một vẻ cố quái.

"Chất lỏng chứa trong bình ngọc này gọi là Thiên Bảo linh dịch, e là Tịch huynh không biết, bởi vì thứ này cũng mới vừa xuất hiện gần đây thôi, nhưng chỉ trong thời gian ngắn ngủi đã có nổi tiếng khắp thánh Trường Thương rồi, bây giờ thứ này rất được ưa chuộng."

"Thiên Bảo linh dịch này là không phải linh dịch tầm thường, Thiên Huân cũng phải trả cái giá rất lớn mới chiếm được, hôm nay cố ý đến đây đưa tặng cho Tịch huynh, tin rằng thứ này rất có lợi cho việc tu luyện của Tịch huynh, hơn nữa lần này Thiên Huân đến là muốn mời Tịch huynh cùng ta đi tham gia một cuộc tụ tập nhỏ, không biết Tịch huynh có hứng thú không?”

Đôi mắt đẹp của quận chúa Thiên Huân nhìn về Tịch Thiên Dạ, trong mắt hiện vẻ mong đợi.

Tịch Thiên Dạ liếc nhìn bình ngọc trong tay, ánh mắt hiện vẻ quái lạ. Làm sao hắn lại không biết Thiên Bảo linh dịch, sao có thể không biết tên gọi của thứ này, bởi vì chính hắn là người đặt tên cho thứ này, đây là một trong những sản phẩm mà Thiên Bảo kinh doanh. Hắn không ngờ rằng, thứ này mới vừa đẩy ra thị trường không bao lâu, lại lần nữa trở về trong tay mình, hơn nữa còn là quận chúa Thiên Huân tự mình đưa tới.

Liên quan với việc xây dựng Thiên Bảo cung, hắn đã không quản nhiều nữa mà giao toàn quyền cho hai người Hoa Nhất Nhiên cùng Chu Khánh Diêm phụ trách. Lúc này Thiên Bảo cung đã gần như xây dựng xong xuôi, đã bắt đầu thực hiện kế hoạch kinh doanh phát triển.

"Quận chúa điện hạ, cảm ơn lòng tốt của ngươi, ta tin tưởng thành ý của ngươi." Tịch Thiên Dạ trả Thiên Bảo linh dịch cho quận chúa Thiên Huân, mỉm cười nói.

Quận chúa Thiên Huân nhíu mày, nói: "Tịch huynh, thứ này thật sự rất quý giá, bây giờ có tiền cũng không mua được. Thiên Huân cho rằng thứ này rất có ích cho huynh nên mới cố gắng mua đến tay, ngươi nhất định phải tin tưởng ta, ta không có ác ý."