Đáng tiếc thiên phú hắn có hạn, khổ tu tám trăm năm cũng không lĩnh hội được ảo diệu của bán bộ Thánh Thiên vương, vẫn luôn coi đây là tiếc nuối.
"Cái gì mà ăn nói bậy bạ! Thiên Thánh uy xuất hiện sớm nhất ở thời kỳ Thượng Cổ, niên đại đó mới tồn tại Thiên Thánh chân chính, hiện trên đại lục căn bản không tồn tại Thiên Thánh, sao có thể là Thiên Thánh uy? Dù cho kiên quyết nói thiên thế của Thánh Thiên Vương thành Thiên Thánh uy, đó cũng là Thiên Thánh uy giả, ngụy Thiên Thánh uy lại xưng đạo cái gì?"
Giang Hoài Nguyệt công chúa thản nhiên nói.
Thượng cổ có Thiên Thánh, nhưng thời đại này không có, cái gọi là Thiên Thánh uy bất quá là tự cho mình là thiếp vàng khoe khoang mà thôi.
Trần Cửu Phụng nghe vậy hơi sững sờ, không ngờ rằng Giang Hoài Nguyệt sẽ lấy Thiên Thánh thời đại thượng cổ ra so sánh... Đều không phải là nhân vật cùng thời đại, so sánh như thế quả là hung hăng càn quấy.
"Bổn vương không tranh luận với ngươi nữa, có Thiên Thánh uy ở đây, Trương Cát Tượng được trời ưu ái, người trẻ tuổi kia có kinh tài tuyệt diễm như thế nào đương nhiên cũng sẽ bị áp chế."
Trần Cửu Phụng lạnh lùng thốt.
Giang Hoài Nguyệt công chúa hậm hực không tiếp tục tranh luận cùng Trần Cửu Phụng, trong lòng thầm mắng Trương Cát Tượng, một lão bất tử tu luyện hơn ngàn năm lại không qua được người trẻ tuổi.
Thải Lân công chúa đã ngăn chặn hoàn toàn bảy tên Thiên Vương Đại Giả, tương đối thành thạo điêu luyện, nếu không phải nàng muốn nhân cơ hội nhờ vào đó làm quen một chút với tu vi trước mắt, sợ rằng đã sớm đánh chết bảy tên Thiên Vương Đại Giả kia.
Bảy tên Thiên Vương Đại Giả từng người đã khổ không thể tả, bọn hắn có ý muốn chạy trốn, nhưng căn bản không có cơ hội chạy trốn, đều bị Thải Lân công chúa ngăn chặn toàn bộ, hễ có bất kỳ động cơ chạy trốn nào liền sẽ có nguy cơ bị đánh chết.
"Thiên Thánh uy!"
Bỗng nhiên, Thải Lân công chúa ngẩng đầu, hướng ánh mắt nhìn ra ngoài thành. Rất nhanh, trong tròng mắt của nàng liền lóe lên một tia châm chiếm, Thiên Thánh không thành, sao là Thiên Thánh uy? Sinh linh trong Chân Mộc linh thổ có mạnh cũng không có khả năng có Thiên Thánh uy.
Những bán bộ Thánh Thiên vương kia với Thiên Thánh uy của Thánh Thiên vương, kỳ thật đều là liệt hàng giả mạo hàng tốt bên ngoài.
Tịch Thiên Dạ chắp tay sau lưng, Thiên Thánh uy xuất hiện nhưng trong mắt vẫn không có bất kỳ tâm tình biến hóa gì.
"Người trẻ tuổi không tồi, quả nhiên không giống người bình thường."
Trương Cát Tượng nhìn Tịch Thiên Dạ bất động như núi, trong mắt có mấy phần tán thưởng, đổi thành Thiên Vương Đại Giả khác, Thiên Thánh uy trước mặt sợ là đã sớm biến sắc, sao có thể lạnh nhạt như thế.
"Thiên Thánh uy của ngươi không tồi, ta đây cũng xuất ra một quyền, xem ngươi có thể tiếp được hay không."
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói, dứt lời liền bước ra một bước, lóe lên liền xuất hiện ở trên không, ngay sau đó một quyền đánh tới chỗ Trương Cát Tượng.
Kinh Đào tiên quyền chiêu thứ nhất Kinh Đào Tương Khởi.
Truyện của Banh Bao
Dù cho lúc chiến đấu với Tiêu Trình, Tịch Thiên Dạ đều không có dùng mười phần sức mạnh thi triển chiêu thứ nhất của Kinh Đào tiên quyền ra.
Bởi vì hắn thấy Tiêu Trình không xứng để hắn thi triển ra chiêu thứ nhất của Kinh Đào tiên quyền.
Nhưng Trương Cát Tượng trước mắt lại là một kẻ địch rất có uy hiếp, Tịch Thiên Dạ cũng không thể không trịnh trọng mà đối đãi.
Kinh Đào tiên quyền chiêu thứ nhất của Tịch Thiên Dạ, như Chân Long từ trong sóng lớn chui ra ngoài, khí thế to lớn đánh tới chỗ Trương Cát Tượng.
"Vừa có thể áp chế Thiên Thánh uy xuống mà vẫn có thể bộc phát ra sức mạnh đáng sợ như vậy."
Trương Cát Tượng hơi kinh ngạc nhìn Tịch Thiên Dạ, Thiên Thánh uy bị hắn áp chế, cao thủ Thiên Vương cảnh bình thường sẽ không thể gia tăng sức mạnh thiên địa, Thiên Vương chiến khí cùng Thiên Vương pháp tắc cũng sẽ tiêu tán, dưới tình huống như thế khả năng chỉ thi triển ra sức mạnh tương đối nhỏ.
Nhưng giờ khắc này quyền pháp của Tịch Thiên Dạ như đã vượt ra cực hạn thiên địa, chẳng những sức mạnh không có chút nào tiêu giảm, ngược lại so lúc trước càng mạnh hơn.
Sắc mặt Trương Cát Tượng ngưng trọng, người tuổi trẻ trước mắt quả nhiên khó đối phó, hắn kỳ thật cũng không có nghĩ qua, chỉ nghĩ có Thiên Thánh uy sẽ áp chế được Tịch Thiên Dạ, cuối cùng người này lại khác biệt rất lớn với các tu sĩ bình thường.
"Thủy hành chi quyền, đúng lúc! Cái ta tu luyện chính là pháp tắc hệ Hỏa, tương khắc tương sát, xem ai cao hơn một bậc."
Trương Cát Tượng hừ lạnh một tiếng, cũng là bước ra một bước, từng đoàn từng đoàn lửa kinh người từ trên người hắn toát ra, những hỏa diễm kia đáng sợ vô cùng, mặt ngoài không phát ra nhiệt đồ gì nhưng nếu dám đụng chạm chúng, sợ là cao thủ Thiên Vương cảnh bình thường trong nháy mắt đều sẽ bị đốt thành tro bụi.
"Liệu Nguyên Thiên Hỏa Kính!"
Trương Cát Tượng gầm lên giận dữ, thi triển Liệu Nguyên Thiên Hỏa Kính mạnh mẽ nhất mà mình tu luyện ngàn năm ra.
Liệu Nguyên Thiên Hỏa Kính chính là một bộ pháp môn thượng cổ, hắn chỉ lấy được phần đứt đoạn, nhưng dù như thế thì hắn dựa vào cái này cũng trèo lên hạng nhất nhân tộc.
Thậm chí cường giả cấp độ bán bộ Thánh Thiên vương khác đều có chút kiêng kị hỏa diễm này của hắn.
"Liệu Nguyên Thiên Hỏa của Liệt Diễm thần cung!"
Trong đôi mắt Tịch Thiên Dạ có một tia kinh ngạc, Trương Cát Tượng tu luyện pháp môn có quan hệ tông môn trong nhân tộc Thiên Vực.
Tông môn này tên là Liệt Diễm thần cung rất cổ lão, đã từng xuất qua thần linh.
Liệu Nguyên Thiên Hỏa, chính là Thần thuật chiêu hiệu của tông môn này, được xưng là một trong mười hỏa diễm cực kỳ mạnh mẽ của Thái Hoang giới.
Liệt Diễm thần cung cũng giống với Ngọc Thần sơn, đều là thánh địa thần tông thời kỳ Thượng Cổ, khác biệt với Thiên Lan thần tông chính là bọn họ còn kéo dài cho đến nay, trong nhân tộc Thiên Vực bọn họ vẫn còn có truyền thống kế thừa, môn đồ đệ tử trải rộng toàn nhân tộc Thiên Vực.
Thiên Dạ thánh tổ chưa tu luyện qua Liệu Nguyên Thiên Hỏa nhưng lại được chứng kiến uy lực của Liệu Nguyên Thiên Hỏa chân chính. Cái gọi là Liệu Nguyên Thiên Hỏa trước mắt Trương Cát Tượng, so với Liệu Nguyên Thiên Hỏa chân chính đương nhiên chỉ là một trò cười.
Đương nhiên, mặc dù không phải Liệu Nguyên Thiên Hỏa chân chính nhưng lại có khí tức Liệu Nguyên Thiên Hỏa, nếu như hắn đoán không sai, chắc là công pháp tàn khuyết được cải biên dựa trên Liệu Nguyên Thiên Hỏa mà ra. Mặc dù không thể so sánh với Liệu Nguyên Thiên Hỏa chân chính, nhưng uy lực cũng tướng đối đáng sợ.
"Xem ra Chân Mộc linh thổ mặc dù ngăn cách, nhưng bởi vì đã từng là một bộ phận của Tinh Linh tộc tổ giới, cho nên còn sót lại một số di tích thời đại thượng cổ. Cái gọi là Thánh Kiếm quyết, hoặc là Liệu Nguyên Thiên Hỏa Kính trước mặt, cũng đều là từ bên trong di tích thượng cổ di tích được kế thừa mà có."
Tịch Thiên Dạ như có điều suy nghĩ nói.
Ánh mắt của hắn nghiêm túc không ít, dù sao Liệu Nguyên Thiên Hỏa xưng là một trong mười hỏa diễm mạnh nhất Thái Hoang giới, có danh tiếng như thế đương nhiên không phải hạng thông thường.
Hỏa diễm của trương Cát Tượng nung đỏ cả bầu trời, hàng loạt Liệu Nguyên Thiên Hỏa Kính hóa thành một đầu man ngưu hồng hoang màu đỏ thắm, tấn công Kinh Đào tiên quyền của Tịch Thiên Dạ.
Cái gọi là xung khắc như nước với lửa, cả hai va chạm đột nhiên bộc phát ra một sức mạnh không có gì sánh kịp, nổ tung nát vụn cả vùng trời của Xương Trạch thành, Xương Trạch thành lớn như vậy nếu như không phải có pháp trận bảo hộ sợ là cũng sẽ ầm ầm sụp đổ.
Trương Cát Tượng đạp chân lùi lại phía sau hơn trăm trượng, từng sợi tóc dựng thẳng lên, con mắt trừng lớn đôi tay đều hơi run rẩy.
Liệu Nguyên Thiên Hỏa của hắn thế mà không làm bốc hơi Thủy hành quyền pháp của Tịch Thiên Dạ, ngược lại bị Thủy hành quyền pháp kia đụng vào người hắn.
Hắn cực kì khó tin!
Ngoại trừ Quỷ Minh Hàn Nguyên Thủ của U Minh tộc, Thánh Quang Thiên Thủy Quyết của Tinh Linh tộc, hắn không biết sức mạnh hệ Thủy nào có thể ngăn chặn Liệu Nguyên Thiên Hỏa của hắn.
Nhưng thật sự, Thủy hành quyền thuật vừa mới của Tịch Thiên Dạ về sức mạnh chưa hẳn mạnh hơn hắn, nhưng về thuộc tính lại chế trụ Liệu Nguyên Thiên Hỏa Kính của hắn.
Cũng là không biết vì nguyên nhân gì mà Liệu Nguyên Thiên Hỏa Kính của hắn không có cách nào ngăn cản quyền thuật kia ra bên ngoài tường lửa.
Trương Cát Tượng không dễ chịu, hai tay đều bị chiêu thứ nhất Kinh Đào tiên quyền chấn động tê vô cùng. Nhưng Tịch Thiên Dạ cũng là không dễ chịu, sức mạnh của hắn chênh lệch với Trương Cát Tượng quá nhiều, có phần khác xa nhau.
Mặc dù về thuộc tính, "Thủy Linh kinh" cùng "Kinh Đào tiên quyền" của Tịch Thiên Dạ chế trụ được Liệu Nguyên Thiên Hỏa giả mạo. Nhưng bởi vì thiếu sức mạnh nên Tịch Thiên Dạ chịu thiệt, tổn hại, bất lợi lớn hơn.
Trương Cát Tượng chỉ là tê hai tay, nhưng lục phủ ngũ tạng của hắn đều bị sức mạnh của Trương Cát Tượng chấn thương.
Đương nhiên, Tịch Thiên Dạ có Minh Hoàng Luyện Thi thuật, hầu như trong phút chốc có thể khỏi hẳn thương thế. Cho nên kết quả cuối cùng, giữa hai người có thể nói là cân sức ngang tài.
"Đến đây!"
Biểu lộ của Trương Cát Tượng chợt chút lạnh, hắn là cao thủ vang danh thiên hạ lâu nay, thế mà không làm gì được một người trẻ tuổi, rõ ràng quá mất mặt.
"Tới!"
Tịch Thiên Dạ cười nhạt một tiếng, có cao thủ như thế luyện tay cho hắn, đương nhiên cầu còn không được.
Trong lúc nhất thời, hai người lần nữa chiến đấu cùng nhau, thân ảnh bao trùm toàn bộ bầu trời, chiến đấu đến trời đất mù mịt.
Tịch Thiên Dạ mặc dù về sức mạnh không bằng Trương Cát Tượng, nhưng thủy hệ pháp tắc lại trên một bậc Liệu Nguyên Thiên Hỏa Kính của Trương Cát Tượng, lại thêm Minh Hoàng Luyện Thi thuật có thể xưng bất tử bất diệt, chiến đấu với Trương Cát Tượng lần nữa vẫn cân sức ngang tài.
Trong Xương Trạch thành, mọi người đã hoàn toàn vỡ tổ.
"Cái gì! Tịch Thiên Dạ kia thế mà cân sức ngang tài với Trương Cát Tượng, nửa ngày cũng phân không ra thắng bại, hắn chẳng lẽ thật chính là cao thủ bán bộ Thánh Thiên vương?"
"Cao thủ bán bộ Thánh Thiên vương trẻ tuổi như thế, thật là không thể tưởng tượng nổi. Chẳng phải là nói là tương lai hắn dễ dàng đột phá thành Thánh Thiên vương chân chính sao?"
"Ông trời ơi..! Trương Cát Tượng tuổi tác quá cao, hắn tương lai có thể đột phá thành Thánh Thiên vương chân chính hay không cũng chưa biết, nhưng Tịch Thiên Dạ như thật là bán bộ Thánh Thiên vương, vậy tương lai chắc chắn có thể đột phá là Thánh Thiên vương chân chính a."
Trước một Thánh Thiên vương bất kỳ ai cũng chỉ có cung kính cùng thần phục, dù cho hoàng đế chín đại hoàng bộ, lúc đối mặt với Thánh Thiên vương đều cung kính không dám phân biệt quân thần gì.
Bởi vậy rõ ràng, trở thành Thánh Thiên vương chân chính sẽ làm rạng rỡ tổ tông, uy lâm thiên địa.