Vạn Cổ Tinh Không

Chương 19: Đám Đông Tiến Vào.




Nhưng đám người không có quan tâm, bọn họ chỉ muốn nhanh chóng vào được bên trong.

Đám tu sĩ rất nhanh đã tràn vào cũng gần một nửa dân số, hai mươi vị Phá Đan lúc này bắt đầu trở nên yếu ớt, bọn họ chỉ có thể cầm cự được năm phút. Nếu những người còn lại không thể vào được, đây cũng xem như vận khí bọn họ không tốt.

Thời gian trôi qua, bên ngoài vẫn còn không ít tu sĩ vẫn chưa vào được, Nhã Huyền Cơ cùng những cao thủ còn lại, cuối cùng cũng kiệt sức, bọn họ thu hồi linh khí, cánh cửa ngay lập tức đóng, phong ấn cũng vì thế mà tự động kết nối.

"Đóng?"

Không ít người tiếc nuối nhìn cánh cửa trước mặt, trong lòng tràn ngập không cam lòng.

Bên trong bảo tháp, một trăm vạn người đã xuất hiện ở tầng thứ nhất, trước mắt bọn họ chính là một khu thế ngoại đào tiên, vùng đất nơi đây cực kỳ rộng lớn, so với bên ngoài tháp cũng rộng rất nhiều. Bọn họ không thể nghĩ ra, bên trong bảo tháp nhỏ bé này, lại cất giữ một bí cảnh rộng như vậy.

Nhìn trước mặt cây cối xum xuê, thác nước hùng vĩ liên tục chảy xuống, kèm theo đó là, linh khí bên trong này nồng đậm hơn bên ngoài rất nhiều.

Một trăm vạn người phân tán khắp nơi, trong đó có cả Diệp Vô Song, tinh anh đệ tử Linh Bảo Tông.

Bọn hắn đồng loạt nhảy xuống vực, rất nhanh liền chạm đến mặt đất, nhìn khu rừng rậm rạp chằng chịt, trong lòng không khỏi hiện lên một tia bất an.

Ngay trước tầm mắt bọn họ, xuất hiện vô số quả trứng khổng lồ màu trắng, các đệ tử tông môn lớn, đã nghe trưởng bối dặn dò qua một lần, cho nên bọn họ không có làm bất kỳ cái gì, chỉ cẩn thận đi ngang qua.

Bọn họ biết, nhưng đám tu sĩ tán tu lẫn gia tộc thì khác, bọn họ không biết bên trong di tích có cái gì, đối với những thứ nơi đây cực kỳ lạ lẫm.

"Cái này là cái gì? Trứng yêu thú sao?"

Có không ít tu sĩ tò mò, đem bàn tay đặt lên đó sờ qua vài lần, bọn hắn nhìn đồng bọn bên cạnh dò hỏi.

Hai mươi đệ tử tông môn ngay lập tức phản ứng, vội vã hô lớn.

"Đừng động vào thứ đó!"

Đáng tiếc, khi bọn họ ý thức được đã quá muộn.

Chỉ thấy trên từng tán cây, mấy con yêu thú nằm ngủ đột nhiên tỉnh giấc, lần này không phải vài con, mà đồng loạt cả mấy ngàn con yêu thú đồng thời thức tỉnh. Bọn nó cảm giác được ba động từ trên quả trứng truyền đến, vội vã tung cánh bay lên cao rít gào.

Ngao…

"Không… Không Linh Thú! Đều là Linh Tuyền cảnh Không Linh Thú"

"Xong!"

Từng đám tán tu, gia tộc, lẫn tông môn nhỏ, sắc mặt xám như tro, bọn họ ý thức được lần này nguy hiểm.

Tu vi bọn họ chỉ vừa tới Thông Linh cảnh mà thôi.

Từng đệ tử của hai mươi tông môn lớn sắc mặt ngay lập tức trầm xuống, hai trăm người bọn hắn tuy đều là Linh Tuyền cảnh, nhưng đấu với mấy ngàn yêu thú này, khó có thể bảo toàn tánh mạng, chứ đừng nói đi cứu những người khác.

Đám tu sĩ tràn ngập sợ hãi, yêu thú bay dày đặc trên bầu trời, từng âm thanh rít gào không ngừng vang lên.

Có không ít người phát hiện, trên cổ của những con yêu thú có mang theo pháp bảo công pháp, lẫn đan dược các loại.

"Các ngươi xem, trên cổ bọn nó có bảo tàng."

Từng người bình tĩnh lại nhìn lên, lúc này ai cũng thấy rõ ràng, hai trăm đệ tử Linh Tuyền cũng ý thức được, sắc mặt toàn bộ lúc này không còn vẻ sợ hãi. Mà thay vào đó là tràn đầy tham lam, nhìn đám yêu thú trên cao không ngừng suy nghĩ.

"Chúng ta người đông, liền lập một đội đem những yêu thú này chia ra đánh giết, nếu ai kết liễu được yêu thú liền nhận được đồ vật đó."

Đúng lúc này một người liền nảy ra ý tưởng, hắn tên là Lâm Kỳ Phong, tinh anh đệ tử xếp hạng Thiên Bảng thứ năm tại Linh Bảo Tông, đi cùng hắn là Diệp Vô Song, Hạ Uyển Nhi cùng mười tren đệ tử Tinh Anh khác bên trong tông.

Những tu sĩ chung quanh nghe Lâm Kỳ Phong nói vậy, ai nấy đều gật đầu đồng ý, bọn họ nhanh chóng phân chia ra, mỗi nhóm sẽ có hơn hai mươi người.

Tạo thành một đoàn thể, hai trăm cao thủ Linh Tuyền cảnh cũng hiểu được, bọn họ tu vi mạnh, nếu tập hợp lại chém giết, khả năng đoạt bảo sẽ càng nhanh.

Lúc này mấy ngàn con yêu thú Không Linh Thú bay vút xuống, bọn nó ngay lập tức tấn công đám người bên dưới.

"Mau chuẩn bị chiến!"

Diệp Vô Song sắc mặt lạnh lẽo hô lớn, thanh kiếm nắm chặt trong tay.

"Giết!"

Đám yêu thú rất nhanh tấn công bọn họ, rất nhiều tu sĩ còn chưa chuẩn bị, đã bị Không Linh Thú gắp bay lên cao, sau đó dùng móng vuốt xé toạc thân thể bọn họ ra làm nhiều mảnh, máu tươi từ không trung đổ xuống như mưa. Những con Không Linh Thú khác bay tới mở to chiếc mỏ dài nhọn của mình, đem xác tu sĩ đang rơi xuống nuốt vào trong bụng.

Máu tươi khiến vô số tu sĩ trở nên loạn, dần dần đã có hơn hai vạn người chết trong bụng yêu thú.