Vạn Thú Triều Hoàng

Chương 267: Ba Yêu Cầu




Có thể đoán được chính là, từ hôm nay trở đi, một đệ tử nghèo túng của một tông môn nghèo túng như Cữu Tử Mặc, sẽ nhất minh kinh nhân* hóa thành sao sáng trên trời cao xa xôi mà bọn họ không thể với tới.

Có một số người thở dài cho ánh mắt thiển cận của Võ Đường chủ.

Có một số người trào phúng Vũ Nhạc Vi lả lơi ong bướm.

Rõ ràng là cơ hội ngàn năm có một để bám lên đùi lớn, mà cha con hai người lại dứt khoát lấy gậy đuổi đánh ra sơn môn.

Xứng đáng xui xẻo!

Xứng đáng sống không bằng chết!

Nhìn Võ Đường chủ đã biến thành phế nhân, sự đồng tình trong mắt mọi người đều phai nhạt không ít.

“Liên sư huynh.” Cữu Tử Mặc được Liên Tử Trạc kéo lên từ dưới mặt đất, vẻ kích động trên mặt càng rõ.

Nguyên lai, Thiếu tôn của Chiến Thần Điện bình dị gần gũi như thế, rõ ràng là minh nguyệt sáng trong trên bầu trời, nhưng ánh sáng chiếu xuống nhân gian lại không chói mắt chút nào. Đây mới là cường giả chân chính, khác hoàn toàn hạng người ra vẻ ta đây.

Liếc Võ Đường chủ một cái, Cữu Tử Mặc thề ở trong lòng, phải trở thành một nam nhân lỗi lạc chính nghĩa như Liên Tử Trạc.

“Ngươi là vị kiếm tử thứ tư của Chiến Thần Điện ta.” Liên Tử Trạc khẽ mỉm cười. “Dọn dẹp chút đồ vật, theo ta đến điện tu hành.”

Chính là kết thúc trực tiếp như vậy, mục đích tới đây của Liên Tử Trạc chỉ là tiếp kiếm tử về mà thôi. Bằng không, với thân phận tôn quý của hắn, có từng hạ mình trước một tông môn nho nhỏ cuối cấp?



Nhanh vậy sao?

Ánh mắt Cữu Tử Mặc co rụt một chút, quay đầu lại nhìn Bắc Tam Tam còn chưa trưởng thành, Chân Tiểu Tiểu đi đến đâu núi diệt đến đó, Chu Châu có một quyền trời long đất lở, và cả mọi người đi theo Chân Tiểu Tiểu lâu ngày học hư……

Cảm thấy một khi mình rời đi, chỉ một ngày thôi, Phi Long Quan sẽ bị mấy người bọn họ phá tới bụi cũng không dư thừa.

“Ta……”

Cữu Tử Mặc chần chờ một lát, rồi đột nhiên kiên định ngẩng đầu.

“Phi Long Quan ta tựa hồ đã bị Thiên Hải Cốc xoá tên từ ba năm trước.”

“Nga?” Liên Tử Trạc hơi hơi nghiêng đầu, biểu tình nghi hoặc: “Sư đệ của ta sao có thể không có sư thừa tông môn? Việc này ta nói một tiếng với Thiên Hải Cốc là được.”

Ngón tay khẽ búng vào không trung, một lệnh bài màu tím uy áp ngưng trọng thình lình xuất hiện, bị Liên Tử Trạc nhẹ nhàng đẩy, nó bay nhanh về phía Thiên Hải Cốc.

Đây là năng lực của lão đại.

Một câu, hạo kiếp diệt tông, lặng yên tan biến.

Cữu Tử Mặc hít sâu một hơi, mặc kệ sư tôn và các trưởng lão chết chỗ nào rồi, dù sao Phi Long Quan tuyệt không thể suy sụp ở trong tay chính mình.



Hắn nhìn nụ cười nhẹ của Liên Tử Trạc, lại lần nữa lên tiếng: “Danh dự tuy rằng có thể khôi phục, nhưng tư lịch của các đệ tử khác còn thấp, tuổi cũng không lớn, ta hy vọng phế trưởng lão Hùng Nghĩa của Phục Hổ Đường có thể đảm nhiệm chức Tả hộ pháp của Phi Long Quan, thay ta quản lý đệ tử trong tông.”

Mặc dù Hùng lão bá ở Phục Hổ Đường bị người xa lánh, có điều mệnh bài đặt trong Phục Hổ Đường, không phải muốn chạy là có thể chạy, chỉ đành mượn cơ hội này dẫn hắn đi. Đồng thời có lão nhân gia hắn tọa trấn tông môn, Cữu Tử Mặc sẽ an tâm hơn một ít.

“Hùng Nghĩa là ai? Mệnh bài đưa cho ta, từ hôm nay trở đi, chính là Tả hộ pháp của Phi Long Quan.”

Thậm chí không cần sự chấp thuận của Đường chủ Phục Hổ Đường, Liên Tử Trạc khẽ động ngón tay, một mệnh bài màu trắng lập tức bay ra từ khu cấm địa trong Ô Mộc Điện, uyển chuyển nhẹ nhàng lập loè trên đầu ngón tay hắn.

Ta?

Tả hộ pháp Phi Long Quan?

Lão hán một mắt bỗng dưng bị nhắc tên, chính hắn còn không thể tin được, thân thể cứng lại.

“Tử Mặc, hiện tại, bá bá đã không khác … phế nhân nha!” Thấy Cữu Tử Mặc trọng tình trọng nghĩa, hắn cảm thấy vô cùng vui mừng. Nhưng ba năm trước đây từng chịu trọng thương, tu vi thụt lùi, ngày trước chịu hai roi Đả Hồn Tiên, tổn thương căn cơ, Hùng lão bá nhận định, không thêm mấy năm, đại nạn của mình sẽ tới.

“Sư huynh……” Cữu Tử Mặc không nhìn Hùng bá, hai má ửng đỏ mà nhìn chằm chằm Liên Tử Trạc.

_NL_

Tiểu Mặc nha, ngươi cũng học được cách nói điều kiện đâu!

*Nhất minh kinh nhân: một tiếng hót làm kinh động thế gian.