Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Vạn Xuân Đế Quốc

Chương 155: Bàn cờ khuấy động




Chương 155: Bàn cờ khuấy động

Cự Lượng vượt sông khi bóng chiều sắp lặn đằng Đông. Những bè tre được khiêng xuống sông, sáu thuyền nhỏ chằng buộc. Cầu phao bắc đến giữa dòng, đối phương cho thuyền nhỏ chèo ra bắn tiễn song không gây nhiều khó khăn bởi mưa đá mỗi lượt hơn hai trăm viên dội xuống khiến thuyền địch phải quay đầu.

Hàng nghìn viên đá trút sang bên bờ Bắc dọn đường cho Cự Lượng kéo quân lên bờ. Hùng Cú cho chiến thuyền men theo bờ Bắc dự định cắt cầu phao nhưng bọn Hổ, Cao Lịch dội hàng nghìn quả đạn chắn lối khiến 3 chiến thuyền nhỏ chìm tại chỗ, 1 chiến thuyền lớn bị hư hại nặng buộc Hùng Cú phải lui về trấn nơi ngã ba sông.

Mấy Xa Hải thuyền neo giữa dòng bảo vệ cầu phao, không ngừng bắn đá vào sâu trong bờ theo hướng dẫn.

Yết Kiêu cho quân khiêng ba Mông Đồng đặt lên xe ngựa kéo trên ray gỗ hạ thuỷ ngay bến Huyết để bảo vệ Xa Hải thuyền. Bọn Phan Văn Hầu chưa thể lý giải được cách Thiên Đức chuyển quân và v·ũ k·hí nhanh trên một chiến tuyến phòng ngự trải dài hơn hai chục dặm.

Duệ, cô gái với trí thông minh hơn người, đã thông qua Thiên Đức hội truyền đạt đến dân trong vùng về nguy cơ khi Phan Văn Hầu đánh sang, và rằng đây là lúc họ ủng hộ Thiên Đức quân bằng hành động cụ thể. Thiên Đức quân không thể bại, bại đồng nghĩa với cả vùng thành bình địa.

Ba làng thuộc xã Vũ Ninh, gốc gác bờ Bắc chịu ơn quân Thiên Đức, con em có trong quân nên trừ trẻ em dưới mười tuổi, còn đâu kéo hết cả làng ra gần đường Thiên Đức đốt lửa giữa cánh đồng làm hậu cần cho quân. Đường Vỹ, Long Ngô Động và làng Môn cũng không kém. Ngày hôm sau, dân các làng trong vùng kẻ nọ hô người kia giúp sức bởi nếu Thiên Đức bại đồng nghĩa với họ sẽ tay trắng. Hơn một vạn dân trợ chiến sau lưng khiến sĩ khí quân Thiên Đức lên cao, thề sống mái.

Cự Lượng thiết lập được chỗ đứng chân lúc chập tối ngay trên bờ sông giữa vòng vây ba mặt. Phan Văn Hầu cho bộ binh xông đến đánh hòng đẩy bọn Cự Lượng xuống mé sông nhưng hai lần áp sát đều phải vứt gươm giáo bỏ chạy bởi dầu sôi, nước sôi.

Do có mấy nghìn dân trợ chiến, Cự Lượng và Trương Lôi quyết định đưa thêm quân cùng pháo sang mau hơn, quyết sinh tử. Gần nửa đêm, hơn bốn nghìn quân gồm Thiên Đức và quân Bố Giáp đóng trại tạm dài hơn trăm trượng tự lưng bờ sông cùng hơn trăm khẩu pháo. Trước khi mặt trời lên cao, toàn bộ pháo cùng vạn viên đá, chông được chuyển qua sông tạo thành một khối phòng thủ vững chắc, chống được số quân bảy, tám nghìn của đối phương.

Bản doanh của Phan Văn Hầu đóng trải dài theo hướng Tây - Đông, cách trại của Cự Lượng gần một dặm về hướng Bắc. Nửa đêm về sáng, bộ binh kết hợp cung nỏ của Phan Văn Hầu chia nhiều đội nhỏ tiến đánh thêm một lần nữa nhưng không đẩy lui được quân Thiên Đức do trời tối. Quân Thiên Đức dùng chó cỏ, vịt ngan cảnh giới. Những kẻ chậm chân có thể ăn đá hoặc tiễn bắn vu vơ nên Hầu đành chờ trời sáng rõ.

Nguyễn Quốc Khánh dẫn ba nghìn quân từ thành Bát Vạn ra sẵn sàng xung trận, quyết đẩy lui bọn Cự Lượng.

Hoàng Ngưu, Hùng Cú nhận lệnh cho phân nửa chiến thuyền bất chấp t·hương v·ong phá kỳ được đường lui của Thiên Đức, kết hợp với bộ binh, kỵ binh dọn sạch Thiên Đức trên bờ. Phan Văn Hầu thống nhất với Nguyễn Quốc Khánh dùng một nghìn kỵ binh đột kích dọn đường cho bộ binh.

Tất cả sẽ cùng hợp vây vào cuối giờ Mão.

Mỗi bên đều có những dự định của riêng mình.



Lý Đạo Thành gửi thêm mật thư cho Tô Trung Từ, lược bày rằng Thiên Gia Bảo Hựu khuông phò nhà Lý, trước nay chưa từng gây hại đáng kể nào cho Trữ quân và Sơn Tây vương, từng đánh Vũ Ninh vương và Quảng Trí quân. Tỏ rõ ý định phù Lý diệt loạn. Nay bọn Lý An, Quốc Khánh và Phan Văn Hầu hợp sức đánh, nếu Thiên Đức bại, tự dưng mất cái gai ở giữa hai sứ quân châu Vũ Ninh. Thiên Đức còn chỉ thấy lợi, không thấy hại. Lý Đạo Thành muốn Tô Trung Từ lựa thời điểm này đánh chiếm bờ hữu ngạn còn Lý Đạo Thành xin mượn đường cho hai nghìn thuỷ binh đến trợ giúp Thiên Đức. Nếu Tô Trung Từ bằng lòng, Lý Đạo Thành nguyện ý lùi trại tiền phương hai mươi dặm, tuyệt không có ý quấy quả khi Tô Trung Từ đánh Vũ Ninh vương.

Thư đi tin lại, Tô Trung Từ còn đương tính toán thì nhận tin thuỷ binh Vũ Ninh vương đem ba nghìn quân về Thiên Đức liền lập tức đồng ý với đề nghị của Lý Đạo Thành.

Tô Trung Từ thấy đây là cơ hội ngàn vàng để chiếm đất, lệnh năm nghìn quân thuỷ bộ sẵn sàng.

Phùng Lễ giao cho Phùng Hiền hơn hai nghìn thuỷ binh cùng 40 chiến thuyền rời bến khi trời vừa tối, âm thầm xuôi dòng Xích Giang. Tối đó cũng là buổi tối mà Cự Lượng dẫn quân vượt sông.

Bản thân Phùng Lễ huy động hơn bốn nghìn bộ binh sẵn sàng chờ lệnh vượt sông đánh sang bờ tả ngạn.

Đấy là sự biến đầu tiên.

Tính cả Thiên Đức, thượng tuần tháng Chạp có đến 6 sứ quân động binh vì Phan Văn Hầu khơi mào cuộc chiến.

Lý Đạo Thành thực lo Thiên Đức bại, ông muốn tham gia vì hai lẽ. Lẽ đầu tiên bởi vì ông chắc chắn Lý Thiên Bình là đích nữ của tiên vương. Thứ nữa, nếu Thiên Đức bại, bí mật của thần khí mà Chương hứa cho sẽ rơi vào tay Phan Văn Hầu và Lý An, tự nhiên Sơn Tây vương sẽ bất lợi.

Sĩ tốt được chọn tiếp ứng Thiên Đức đều hồ hởi vì lẽ đơn giản, họ cảm thấy thiện cảm với đội quân ít người dám chống lại kẻ mạnh hơn.

“Kẻ thù của kẻ thù chính là bằng hữu”.

Phùng Sứ tướng đã nói vậy trước khi xuất quân.

Nguyệt dẫn bọn Chương lòng vòng đến quá nửa đêm thì đến cánh đồng làng Đa Hội. Đích Chương nhắm đến chính là thành Bát Vạn. Chương không có sơ đồ bố trí binh mã trong thành, chỉ có mô tả của Duệ, Uyển Như và Thái Hương cùng với bọn Trương Lôi. Trương Lôi không biết Chương đến thành Bát Vạn, cậu không muốn những tướng sĩ gắn bó nơi này trong lòng có hút xao động.

-Từ đây đến cổng thành khoảng hai dặm, không thể lại gần hơn nữa, thưa thầy. - Nguyệt nói. - Bên hữu là làng Đa Hội, bên tả, cách đây khoảng một dặm cho trại quân nhỏ.



Quan sát bằng mắt thường, những ngọn đuốc trên tường thành tạo thành một đường ngang thẳng tắp. Nguyệt dẫn cả đội tiến thêm gần trăm trượng nữa thì dừng ven một gò nhỏ nằm chơ vơ giữa cánh đồng. Cổng thành Bát Vạn sáng rực trong đêm, đoàn người lũ lượt ra khỏi cổng thành ngoặt về hướng sông Thiên Đức.

-Bọn họ hẳn là tăng viện cho đám Phan Văn Hầu, khoảng cách bây giờ liệu có dưới hai dặm không Nguyệt.

-Chắc chắn không đến hai dặm ạ.

-Trại quân nhỏ em áng chừng bao nhiêu?

-Trại này dựng để kiểm soát thương nhân và bà con đi chợ nên chỉ khoảng hai trăm, hơn không đáng kể đâu thầy.

Chương nói với những người bên cạnh, gom tất cả lại thành một vòng tròn rồi phổ biến:

-Chúng ta sẽ t·ấn c·ông thành Bát Vạn sau đó nhổ sạch trại lính rồi rút mà không cần bí mật gì cả. Có hai lối, một là vòng theo hướng đầm lầy về an toàn, hai là nhắm hướng Tây Nam hội quân với anh Lượng. Lối này gần nhưng nguy hiểm, mười phần đụng độ bọn Phan Văn Hầu. Ta biết mọi người không ai s·ợ c·hết nhưng ta để mọi người lựa chọn về theo lối nào.

Nữ binh nào đó hỏi.

-Chủ tướng, chủ tướng chọn lối nào?

-Ta lười nên chọn lối gần.

-Chủ tướng đi đâu anh em theo đấy, không có ý khác.

-Nhưng mà cứ dân chủ, ai theo lối đầm lầy sẽ do Thái Hương dắt thì giơ tay.

Chương thì thào hỏi đến hai lần nhưng chẳng có cánh tay nào giơ lên giữa ánh trăng khuya mờ mờ tỏ tỏ.



-Rất nhiều người ở đây ta còn chưa nhớ hết tên nhưng chúng ta cùng đi cùng về. Sau đêm nay, tên tuổi của các người sẽ được khắc lên một phiến đá dựng bên bờ Bắc sông Thiên Đức, dù còn sống hay c·hết đều vậy.

Đoạn Chương nói với Nguyệt:

-Chúng ta cần di chuyển về gần trại đó, khoảng hơn trăm trượng là được.

Rồi nói với tất cả:

-Lối về gần, chỉ hơn nửa canh giờ là đến bờ sông, bởi vậy chúng ta phải ém thêm chút nữa, chờ đám quân khi ra khỏi thành mới t·ấn c·ông. Trại quân đó không biết lớn nhỏ ra sao nhưng chúng ta sẽ hoá vàng sau đó chạy đến vị trí tập kết rồi mới vòng về bờ sông. Ưu tiên dùng hoả hổ sau đó mới là tiễn, tất cả nghe rõ chưa?

Nguyệt dẫn đội về hướng Nam được thêm một quãng thì buộc phải dừng vì có nhóm quân đốt đuốc đi tuần.

-Thưa chủ tướng, có hai chục.

-Diệt gọn được không?

-Bọn cắc ké này không cần chủ tướng bận tâm.

-Diệt sạch, lấy quần áo vận tạm cải trang.

Hơn năm chục người trườn bò trên những thửa ruộng nằm im chờ đợi rồi nhất loạt đứng bật dậy. Sau tiếng hô:

-Ai?

Một binh sĩ nào đó đáp:

-Thiên Đức!

Hơn năm chục nỏ Liên Châu bắn thẳng ở cự ly chưa đến ba trượng, không kẻ nào kịp kêu một tiếng, cũng chẳng kẻ nào kịp quay lưng chạy. Những ngọn đuốc vừa rơi xuống đất lập tức được nhặt vội, giơ lên cao. Những kẻ xấu số bị lột sạch quần áo, hai chục quân Thiên Đức vận tạm rồi theo lệnh Chương, họ chậm rãi đi về hướng làng Đa Hội sau đó vòng lại. Trường hợp gặp quân lính đối phương mà nhắm hạ được thì hạ luôn, không được hãy lấy lí do quay lại gần trại nhỏ, Nguyệt sẽ đón đường, có ám hiệu nhận nhau trong đêm.

Thái Hương và một nữ binh ở lại chờ, Nguyệt dẫn bọn Chương đi, đến khi thấy ánh lửa bập bùng cùng lều trại nơi xa mới dừng bên gò đất nhỏ ven đường.