Chương 195: Cưới hai vợ chung ngày
Chiếm và kiểm soát hai phần mười vùng đất Siêu Loại, trong đó có thành luỹ quan trọng có thể xem như con cáo đã đặt một chân vào trong nhà. Hạ tuần tháng 11, Chương dẫn Thiên Bình và Duệ về gặp bà Dung cùng Phạm Tu, trình bày ý định muốn tổ chức đám cưới với hai cô nàng vào tháng Uyên Ương theo lời hẹn ước.
Bởi do bách tính lân bang đang gặp nhiều khó khăn, Chương không muốn tổ chức linh đình. Phạm Tu và bà Dung phải bàn định rất kỹ càng bởi thân phận của Thiên Bình cũng như di chiếu của tiên vương. Thành thân rồi Thiên Bình sẽ cải về họ Lý ngay hay vẫn giữ họ Phạm?
Phạm Tu bàn thêm với Đoàn Thượng, Triệu Quang Phục và Bỉnh Di. Sau cùng thống nhất rằng đám cưới vẫn tổ chức theo mong muốn của một ông hai bà. Còn việc công bố thân phận thật của Thiên Bình không cần gấp.
Thiên Bình với danh phận là chính thất của Mạc chủ tướng là điều tốt thứ nhất. Điều tốt thứ hai, bản thân Thiên Bình đã cho người trên kẻ dưới thấy, cô thực là một nữ tướng. Từ trận đánh nhanh rút gọn đầu năm đến công thành Luy Lâu, Thiên Bình luôn cầm quân xung kích. Binh sĩ dù nam hay nữ đều nể phục.
Giả tỉ như mới cưới xong, lập tức công bố di chiếu của tiên vương hiệu triệu quần hùng và những người có lòng với nhà Lý sợ là lợi đâu chưa thấy chỉ thấy hại trước mắt. Quần hùng đến bao nhiêu chưa biết nhưng đối phó với các sứ quân lân bang cùng lúc quả thật chưa đủ thực lực. Phạm Tu tính rằng, việc tiết lộ thân phận Thiên Bình với bàn dân thiên hạ cần chọn đúng lúc. Nếu Chương dựng được cơ nghiệp thì thân phận của Thiên Bình sẽ thêu hoa dệt gấm cho chồng.
Vậy lúc nào thì đúng?
Ngẫm đi ngẫm lại, Phạm Tu nói với thân tín:
-Chỗ đứng chân mạnh thì thân phận Công chúa chỉ là tô điểm. Nói gì thì nói, đám văn thân nho sĩ Vạn Xuân này mà chịu dưới trướng vua bà là điều không tưởng. Điều ấy xảy ra khi và chỉ khi quân Thiên Đức lớn mạnh đủ để không b·ị đ·ánh ngã, kẻ yếu hơn phải quy thuận. Di chiếu có viết Thiên Bình được cải về họ Lý sau khi thành thân, không nói cụ thể bao lâu phải thực hiện nên việc tiếp tục trình hoãn cũng không tính là trái di nguyện.
Đám cưới của Chương với Thiên Bình và Duệ sẽ tổ chức vào ngày mùng 3 Tết.
Ba làng Vạn trang hoàng ngày Tết khác hẳn mọi năm song cỗ bàn không làm linh đình. Ty Thông tin - Tuyên truyền của phủ Thiên Đức nói rằng Mạc chủ tướng vì lo cho lưu dân mới đến hãy còn nhiều khó khăn, đại hỉ của phủ sẽ làm đơn giản.
Chương dự định mời các bậc cao niên trong mỗi làng đến tham dự đám hỉ với trà, bánh kẹo kèm vạn lời chúc phúc.
Chương muốn nhưng chưa chắc các cụ cao niên muốn vậy.
Bàn đi tính lại hơn nửa tháng trời, thông qua Thiên Đức hội, Hội Nông dân, Hội Phụ nữ… các vị đại diện gặp Phạm Tu, bà Dung, bà Cả Ngư, Trương Lôi để thuyết phục, đề đạt nguyện vọng của bách tính. Mạc chủ tướng và quân Thiên Đức đem lại ấm no cho cả phủ, nay đám cưới tổ chức đơn giản trong cảnh nhiều lưu dân còn đói khổ cũng là tấm lòng của chủ tướng Thiên Đức. Các vị cao niên đại diện thống nhất đề đạt, quà chúc phúc Mạc chủ tướng của mỗi làng sẽ quy ra lương thực, gia súc, gia cầm hoàn toàn tự nguyện.
Đây là tấm lòng của dân chúng.
Chương bàn với bốn cô vợ, sau thống nhất Uyển Như đứng ra giá·m s·át tổ chức đám cưới trang trọng, lịch sự nhưng không xa hoa ngay trong quân doanh. Sơn Tây vương, Thái sư Lý Đạo Thành, Phùng Lễ và con trai là Phùng Hiền, Bố Giáp đều nhận thiệp hồng kèm theo thư. Thư nói rằng hiện tại phủ Thiên Đức có nhiều lưu dân mới đến nên chủ trương tổ chức đám cưới thân mật. Chương mong nhận được lời chúc phúc của Sơn Tây vương và những người khác.
Dù Chương muốn giản đơn cũng khó.
Bố Giáp nay đã là Hữu Tướng quân dưới trướng Sứ tướng Phùng Lễ và Viên ngoại lang Nguyễn Chính Nghĩa đã đến chúc phúc tân lang, tân nương kèm theo 100 tấm lụa, 300 nén vàng, 500 nén bạc. Bố Giáp tặng Chương 2 vòng ngọc để cậu làm sính lễ. Đặc biệt hơn, Bố Giáp đưa theo cô con gái lớn Nguyễn Hồng Giang vừa mới 16 tuổi cùng đến.
Nguyễn Hồng Giang muốn được thu nhận vào quân Thần Vũ nên quyết xin theo cha cho bằng được. Bố Giáp thuật đầu đuôi với Chương, và rằng tuyệt không dùng con vào việc thu thập quân tình hoặc ý đồ nào khác.
Chương lấy làm lạ, hỏi Hồng Giang dăm câu ba điều, thấy cô gái hoạt bát lại có phần ương ngạnh nên đồng ý. Lúc này Thiên Bình và Duệ đã về làng Nhất Vạn chuẩn bị làm cô dâu, Uyển Như sắp lâm bồn chỉ còn Lam Khuê thảnh thơi. Ngắm thấy Hồng Giang xinh xắn nên xúi Chương nhận làm em kết nghĩa.
Bố Giáp hơn Chương hơn chục tuổi, Hồng Giang kém Chương 9 tuổi. Chương thấy nhận làm em kết nghĩa thì phải gọi Bố Giáp là cha nên không đồng ý. Lam Khuê biết vậy liền tìm gặp Bố Giáp, chẳng rõ thủ thỉ thế nào, Bố Giáp nói với Chương nên nhận Hồng Giang làm em kết nghĩa song chẳng liên quan gì đến Bố Giáp. Bố Giáp còn muốn… từ con!
Chương thấy Hồng Giang trạc tuổi em gái lúc đến Vạn Xuân nên không phản đối nữa.
Thực tế Lam Khuê lo Bố Giáp cho con gái ở trong quân, con gái xinh đẹp mà kề cận bên Chương sợ rằng có ngày mâm cơm trong nhà lại thêm người.
Lam Khuê lo có cái lý của cô. Tuy nhiên Chương bận trăm công nghìn việc, con gái Bố Giáp có xinh xắn thì cậu trước sau cũng chỉ coi như các nữ binh thân quân mà thôi. Đẹp thôi chưa đủ.
Hồng Giang là con nhà võ, lại trạc tuổi Thái Hương, Trúc nên cả ba mau chóng chơi thân với nhau. Thái Hương và Trúc giúp Hồng Giang làm quen với nơi ở mới cũng như quân phong quân kỷ của Thiên Đức. Chương không cần dặn dò, Thái Hương và Trúc chưa bao giờ đề cập đến công việc riêng được giao. Hồng Giang đủ thông minh để không bao giờ hỏi đến. Sau đó, Hồng Giang được bố trí làm liên lạc cho Thanh.
Đám cưới đằng trai vì thế diễn ra trong quân doanh như tiệc chiêu đãi Nguyễn Chính Nghĩa với Bố Giáp, trang trọng, lịch sự, không xa hoa và đầy ắp tiếng cười.
Bách tính Thiên Đức, mỗi làng cử mười người đại điện đem quà cưới đến gồm gia súc, gia cầm và lương thực. Sau những lời chúc tụng, họ ở lại dùng bữa cơm thân mật với bọn Chương.
Chương rước hai nàng về dinh, nhận hàng ngàn lời chúc phúc của nam phụ lão ấu trong vùng. Phạm Thiên Bình và Nguyễn Diệu Huyền chính thức trở thành vợ của Chương. Ngôi thứ trong nhà đã phân chia xong từ lâu, đám cưới xong, cuộc sống thường nhật không có gì thay đổi.
Con gái đầu lòng Mạc Thiên Kim từ ngày lọt lòng chỉ trừ đêm khuya, còn như ban ngày hết người nọ đến người kia ẵm bế.
Mấy ngày sau đám cưới, Chương lên chức bố lần thứ hai. Lâm Uyển Như hạ sinh con gái, Chương đặt tên là Mạc Mai Lan. Lâm Chí Hoà bí mật đến thăm cháu ngoại, tặng luôn 500 nén vàng.
Sau rằm tháng Giêng, Duệ thì thào với Chương rằng… thấy trong người khang khác, Chương nghe thế lấy làm mừng.
Thiên Bình dù đã là chính thất phu nhân nhưng vẫn chưa động phòng với chồng, lý do rất đơn giản là công việc bận đến tối mặt. Về đến nhà lại bế ẵm hai đứa trẻ, buông chúng ra là ngủ quên trời đất. Lam Khuê sau ba tháng nghỉ sinh đã quay trở lại giúp Duệ một số việc hòng giảm tải cho cô nàng vừa mới cấn thai.
Trở thành một người vợ, người mẹ, dù chưa tổ chức đám cưới nhưng Lam Khuê thay đổi hoàn toàn. Cô có con với người đàn ông mình yêu và mặc nhiên thấy rằng những gì cô đang cố gắng chính là vì chồng, vì con. Ý niệm Chương nương tay khi đánh chiếm Siêu Loại vì thế mà nhạt đi. Của chồng công vợ, con gái sẽ có những thứ tốt nhất.
Đã dần thành nếp, dù bận rộn đến đâu thì gia đình 6 người lớn, 2 trẻ nhỏ thường xuyên ăn tối đông đủ. Bữa cơm vẫn một trong số các cô vợ nấu nướng và Chương vẫn là người đàn ông duy nhất trong nhà. Bao công việc bộn bề đều để lại bên ngoài cửa nhà.
Nhiều người, nhất là các trưởng bối, nhận ra sự thay đổi của Chương sau mấy tháng trở thành cha của một bé gái. Cậu quan tâm nhiều hơn đến những đứa trẻ dưới 6 tuổi và Trưởng Ty Giáo dục nhận lệnh làm kế hoạch xây dựng các lớp mầm non trông trẻ từ 2 đến 6 tuổi. Hàng trăm cặp đôi Thiên Đức đã có con cái song phân nửa chưa được chú ý chăm bẵm. Chương nói với Trưởng ty rằng, trẻ mầm non phải được uống sữa dê, sữa bò hàng ngày, ăn uống đầy đủ để ngày sau chúng cao lớn hơn, khoẻ mạnh hơn bọn Thái Hương hay Tôn dạo trước.
Tôn đã về Thiên Đức kể từ ngày chiếm Luy Lâu, cậu được bố trí nắm quân tình báo, chịu trách nhiệm bí mật tuyển quân, đào tạo cách thức hoạt động dựa trên hiểu biết của bản thân. Những quân báo do Tôn tuyển chọn rất ít người biết mặt.
Do đã có ý định từ trước, Chương dặn Thiên Bình và Duệ sắp xếp cho Tôn và Thái Hương thường xuyên làm việc cùng nhau hòng phát sinh tình cảm. Tuy nhiên, tình cảm vốn là thứ khó gượng ép, Tôn thân với Thái Hương song lại có thiện cảm với cô gái từ Sơn Tây mới đến. Thái Hương lại chưa nghĩ đến chuyện tình duyên, cô thiếu nữ lấy Thiên Bình làm gương, muốn xông pha lập công nơi trận tiền.