Chương 197: Trước họng thần công, chúng sinh bình đẳng
Số là ba tháng trước Lý Lệnh công giới thiệu cho Lý An một đạo sĩ tuổi ngoại tứ tuần cùng hơn chục môn đệ, bảo rằng vị đạo sĩ sẽ dùng phép thần thông giúp Lý An chống quân Thiên Đức.
Đạo sĩ người Hoa quốc tên Triệu Khuông Vân, biệt hiệu Thông Thiên Đạo sĩ. Triệu Khuông Vân khoe rằng có thể triệu thiên binh vạn mã, hô mưa gọi gió đến đánh đuổi quân Thiên Đức. Lý An bán tín bán nghi, Triệu Khuông Vân liền trổ tài. Ông ta sai môn đệ mua hàng trăm hình nhân về lập một đàn tế, vận y phục đạo sĩ, tay múa thanh kiếm lệnh, tay bắt quyết, miệng lâm râm đọc thần chú một hồi.
Môn đệ của Triệu Khuông Vân nhận lệnh thầy, hoá luôn một lúc hàng trăm hình nhân mới mua về. Bầu trời đang quang đãng bỗng đâu mây đen kéo đến, gió lớn nổi lên kèm theo sương giăng kín lối. Lý An tận mắt nhìn thấy hàng trăm quân sĩ giáp trụ xuất hiện trong làn sương mù mờ mờ ảo ảo. Thông Thiên Đạo sĩ phất kiếm lệnh, lập tức những quân sĩ ấy nhất loạt hô lớn, vung đao kiếm như thể sắp giáp trận tới nơi. Lý An cả kinh. Bấy giờ Thông Thiên Đạo sĩ mới thu quân.
-Nếu đại nhân cấp cho bần đạo hàng nghìn hình nhân giấy nam nữ hoặc hình nhân bện rơm, bần đạo sẽ khiến kẻ địch của ngài kinh hồn bạt vía. Bần đạo che mắt chúng, đại nhân tha hồ đánh g·iết.
Lý An lấy làm mừng, vội dò hỏi kỹ càng rồi sai quân sĩ chuẩn bị theo yêu cầu của Thông Thiên Đạo sĩ.
Môn đệ của Thông Thiên Đạo sĩ sai quân Siêu Loại đốt một lúc cả nghìn hình nhân nam nữ cùng những hình nhân bện rơm lớn nhỏ có dán dấy màu vàng trong khi Thông Thiên Đạo sĩ lập đàn tế bái ngay trước trận tiền.
Trời đang trong xanh bỗng mây đen kéo đến kèm tiếng sấm đì đùng, gió từ bốn phương tám hương ùa đến, cuốn tàn tro của hàng trăm đống lửa vừa mới hoá hình nhân, bốc lên cao theo hình trôn ốc. Trong chớp mắt, một đạo quân hàng nghìn người như từ trên trời xuất hiện trong làn sương khói mờ mờ ảo ảo ngay trên cánh đồng, bọn họ thét lớn, khí thế vô cùng mạnh mẽ.
Bọn Phạm Cự Lượng thấy cảnh này thì thất kinh, chưa biết phải làm thế nào. Hàng nghìn súng hoả mai luống cuống nhất loạt nhắm bắn vào thiên binh thiên tướng giáp trụ sáng loáng lơ lửng giữa thinh không đang áp sát nhưng vô ích.
Bấy giờ Cự Lượng, Triệu Quang Phục lấy làm kinh sợ, vội hạ lệnh cho quân lui về sau. Thiên binh thiên tướng lúc ấy vừa thét vừa bắn hàng nghìn mũi tiễn vào quân Thiên Đức.
Tiếng hò reo vang trời dậy đất, tưởng như quân Thiên Đức sẽ bị nuốt chửng.
Thiên Bình cầm khiên bọc sắt đỡ tiễn, cơ hồ trong lòng hoảng sợ vì quân Siêu Loại có yêu thuật triệu được thiên binh thiên tướng trợ giúp. Bất giác Thiên Bình nhớ lời chồng từng nói khi chế tạo súng, thần công và đạn:
-Đứng trước họng súng, chúng sinh bình đẳng, dù đó có là quỷ thần cũng phải kinh hãi mà lui binh.
Thiên Bình ngẩng nhìn thiên binh thiên tướng lơ lửng cách mặt đất chừng một trượng đang hô hào xông lên, tiễn cũng từ đó mà bắn ra tới tấp chợt nhếch miệng cười, miệng lẩm bẩm:
-Để xem thiên binh thiên tướng chúng bay mạnh hay v·ũ k·hí chồng ta làm ta mạnh hơn.
Đoạn thét lớn:
-Thần Vũ quân nghe lệnh, bắn thẳng về phía trước! Bắn thẳng! Bắn thẳng! Đừng nhắm bắn bọn ma quỷ kia.
Mệnh lệnh của Thiên Bình được các Trung đội trưởng, Tiểu đội trưởng lặp lại. Ngay sau đó hàng nghìn khẩu súng bắn một loạt. Tiểu đoàn Thiên Đức thấy vậy cũng bắn theo, vừa bắn vừa lui.
Phạm Bạch Hổ cũng hạ lệnh thần công bắn thẳng, quân Thiết xa của Kình Ngư phụ hoạ bằng cách bắn hết số hoả hổ đem theo vào khoảng không đầy sương mù đang áp sát.
Sau vài loạt đạn như vậy quả nhiên cơn mữa tiễn bắn từ thiên binh thiên tướng giảm hẳn trong khi những bóng hình ẩn hiện giữa thinh không vẫn không ngừng thét vang. Thiên Bình hiểu ra vấn đề liền hạ lệnh:
-Có bao nhiêu quả nổ tung hết!
Những binh sĩ Thần Vũ có quả nổ liền giơ khiên che chắn xông lên trước, châm lửa tung quả nổ. Bấy giờ Phạm Bạch Hổ hiểu ra đích nhắm không phải đám thiên binh thiên tướng liền bắn vài loạt đạn hỗn hợp đá dăm, nhựa thông, mạt sắt, vôi bột, thêm vài chục quả nổ, đạn cháy. Hoả pháo liên hoàn cũng bắn hú hoạ vào làn sương. Hổ cho bắn các phía đến hết đạn mới thôi, lạ thay, thiên binh thiên tướng hò reo mãi mà không áp sát, tiễn cũng ngưng bắn.
Phạm Cự Lượng buộc phải cho lui quân về thành Luy Lâu do không rõ thực hư tà thuật của đối phương. Thiên Bình biên thư kể rõ sự tình cho Chương. Chương đọc xong thư thì chau mày một hồi, cho gọi gấp Cự Lượng về bản doanh bàn giao cánh quân phụ cho Lượng phụ trách.
Ngay chiều muộn hôm ấy, Chương đến thành Luy Lâu trên một thương thuyền chở đầy nậm rượu nhỏ đủ hình dáng cùng vài trăm vỏ bình gốm lựu đạn mới làm xong.
Triệu Quang Phục và Thiên Bình, Lạc Thổ thuật lại thêm một lượt những gì đã nhìn thấy trong buổi sáng cho Chương nghe. Sau cùng Chương ra lệnh cho binh sĩ trong thành Luy Lâu đổ nước giải trộn lẫn với phân người kèm máu gà, vịt, lợn vào trong các bình gốm nhỏ. Trước sau được hơn một nghìn bình như vậy, mỗi bình sẽ dùng khăn xô bịt miệng lại. Bên cạnh đó, hàng chục hũ mắm tôm bốc mùi cũng được trưng dụng.
Đoạn Chương gặp riêng Thiên Bình và bảo:
-Em bảo nữ binh lấy hết đồ lót vừa mặc làm v·ũ k·hí, nếu cô nào đang đến kỳ càng tốt. Lấy nước giải, máu bẩn quết hết lên đồ lót, sáng sớm mai xung trận quấn những thứ đó vào gạch đá mà bắn càng xa càng tốt.
-Để làm gì chứ? Đồ của đàn bà con gái là thứ xú uế…
-Chẳng cần biết tà thuật bọn Lý An dùng là cái gì nhưng mục đích của chúng là che mắt ta cho quân bên ấy áp sát. Thứ nữa, những đồ xú uế sẽ làm vấy bẩn phép. Em rất sáng dạ, nếu bắn vào đám ảo ảnh ấy chỉ tốn đạn mà thôi. Anh đồ rằng muốn triệu được thiên binh thiên tướng ắt phải có đàn tế đâu đó ngay trận tiền.
-Em có thấy trước khi thiên binh thiên tướng xuất hiện thì quân Siêu Loại đốt rất nhiều đống lửa.
-Như vậy đàn tế hẳn gần những đống lửa ấy, chúng chỉ doạ ma ta mà thôi. Em phổ biến với anh em binh sĩ, dặn họ không phải kinh sợ. Thiên binh thiên tướng đồ sát được chúng ta thì đã làm rồi. Bọn chúng chỉ là thùng rỗng kêu to, ma quỷ hiện hình. Trong tay chúng ta có thần khí nhất định trấn được.
Chương gọi Yết Kiêu đến họp cùng vào nửa đêm, yêu cầu Yết Kiêu sáng sớm chỉ dùng Xa Hải thuyền bắn pháo nghi binh, không t·ấn c·ông nữa. Theo đó, rút toàn bộ 800 tay súng về, nâng tổng số quân lên 3500 người.
Lý An không hiểu Chương nhưng Chương thì hiểu rõ Lý An. Một người không tin vào bói toán, yêu thuật mà nay phải dùng đến cách ấy ắt hết cách mất rồi, nếu không nói là tuyệt vọng. Sau cuộc chạm trán vào buổi sáng, hẳn Lý An sẽ tăng thêm binh mã hòng dốc tay một phen do quân Thiên Đức phải lui vì sợ, hòng tạo một chiến thắng sốc lại tinh thần.
Như Chương đoán định, sớm hôm sau Lý An đưa đại quân áp sát các lô cốt gần thành Luy Lâu, khoảng cách chưa đầy một tầm tên bắn. Chương dặn quân sĩ trên lô cốt chú ý các đống lửa do quân Siêu Loại đốt, ghi nhớ vị trí báo lại cho pháo binh.
Quân Thiên Đức xuất thành chia quân nghênh chiến. 3500 tay súng chia đội hình tả - trung - hữu dàn hàng ngang tiến lên, pháo các loại theo sau.
Quân Siêu Loại triệu thiên binh thiên tướng vây liền 6 lô cốt, đứng trên mặt thành không thể nhìn thấy bóng dáng các lô cốt trong làn sương mù dày đặc.
Tiễn bắn như mưa rào trấn áp quân Thiên Đức, bọn Thiên Bình, Lạc Thổ cho quân bắn hai loạt nhắm vào hàng nghìn ảo ảnh rồi chạy về bờ hào thành thiết lập rào cố thủ.
Sương mù phủ kín lô cốt, Chương đứng trên tường thành chẳng nhìn thấy gì. Tuy vậy, cậu vẫn thản nhiên nhìn ngắm quang cảnh trước mặt, thậm chí còn uống trà do nữ binh đem đến. Quân sĩ dưới thành thấy chủ tướng điềm nhiên như vậy càng thêm chắc dạ.
Chờ đến khi làn sương mù kèm đám ma quỷ ẩn hiện chỉ cách quân Thiên Đức độ mươi trượng, hàng nghìn thiên binh thiên tướng hò la chỉ trỏ đòi đánh đòi g·iết thì Chương mới khẽ gật đầu.
Bấy giờ hàng nghìn quân sĩ Thiên Đức mới cầm khiên che chắn cơn mưa tiễn tiến lên vài trượng ném những nậm rượu đựng nước giải trộn phân. Quân sĩ trong lô cốt nghe pháo hiệu, bấy giờ mới ngồi trong lô cốt tung mắm tôm, đồ lót phụ nữ ra xung quanh. Vài chục quả nổ được những binh sĩ ném vào làn sương mù đang vây kín lô cốt. Binh sĩ nghe nhiều tiếng la hét đau đớn đúng là tiếng người bèn báo về thành tăng cường thêm quả nổ.
Thần công giá trên tường thành nhận lệnh khai hoả trước, khi mà Chương đứng trên cao nhìn thấy những loạt đạn đá xuất hiện từ làn sương mù bắn đến, chắc mười phần sương mù chỉ che mắt chứ chẳng có ma quỷ nào. Phạm Bạch Hổ ở dưới cho bắn cấp tập hàng chục loạt đạn các loại, chủ yếu là đạn cháy, đạn nổ.
-Tất cả xung phong!
Thiên Bình tuốt gươm ra lệnh, hơn ba nghìn tay súng bấy giờ mới nhất tề chạy thẳng về phía trước thi nhau khai hoả vào khoảng không.
Quả nhiên sương mù tan rất mau!
-Nhìn thấy đàn tế đằng kia chưa? Nhắm bắn vào chỗ đó cho ta!
Chẳng mấy chốc, hơn ba chục khẩu thần công trên tường thành dội đạn về chỗ đàn tế đặt gần một lô cốt.
Sau ba loạt thần công nhắm vào đàn tế là một cái bàn lớn đầy hoa quả, nến đèn thì sương mù biến mất như chưa từng xuất hiện. Từ trên cao Chương nhìn thấy đối phương đông đến cả vạn người. Binh sĩ Thiên Đức không còn bị che mắt, dù thấy địch đông, thay vì sợ lại hào hứng bội phần.
Phạm Bạch Hổ thấy sương mù tan hẳn, được quân canh trên các lô cốt chỉ hướng, cho khiêng súng pháo lên mà bắn.
Pháo cẩu qua đầu, thần công bắn thẳng yểm trợ bộ binh hành tiến.
Chương xuống khỏi tường thành, nhảy phốc lên ngựa theo đội nữ thân quân hơn trăm người ra hướng cửa Nam đích thân đốc quân. Chương nói với Hổ:
-Hôm nay có gì trong thành đem ra bắn hết, phải đánh cho chúng một trận kinh hồn táng đởm, chiếm Lý phủ.
Đoạn Chương phi ngựa lên nói với Thiên Bình:
-Em dẫn kỵ binh đánh về cánh tả, nhắm Lý phủ mà tiến, kẻ nào chống cự diệt sạch không tha.
Hoàng Ngưu đem thêm 50 ngựa trong thành ra, Kim Huệ theo Thiên Bình cùng đội nữ thân quân. Chương đưa súng lục và túi đạn dặn Thiên Bình:
-Chiếm được Lý phủ thì cố thủ, anh sẽ đến ngay.
Thiên Bình lập tức thúc ngựa dẫn gần hai trăm quân trang bị súng hoả mai, HM60 vòng sang bên tả. Chương ở lại đốc quân đánh chếch, cũng hướng về bên tả.
Quân Siêu Loại đông hơn gấp ba lần nhưng trước sức ép của hơn ba nghìn khẩu súng và vài chục khẩu thần công thi nhau bắn đuổi, có muốn cảm tử cũng khó. Quân Thiên Đức dàn hàng ngang vừa đi vừa bắn, thần công khiêng sát theo sau. 15 Thiết xa vượt lên trước đoàn quân che chắn tiễn, những xe Liên nỗ phóng lao cũng bắn như chưa từng được bắn.
Lý An cho quân kỵ xông thẳng vào đội hình Thiên Đức nhưng Liên nỗ phóng lao và hoả mai khiến kỵ binh chẳng khác nào bia di động. Nhắm đối phương đang núng thế, Chương thúc quân tiến nhanh hơn, bản thân cưỡi ngựa vượt lên trước dùng AK bắn điểm xạ vài loạt khích lệ tinh thần quân sĩ.
Quân Thiên Đức thấy chủ tướng xông pha lên trước liền hè nhau vọt lên, không cần giữ đội hình nữa mà ai nhanh chân thì đuổi địch, ai nhanh tay thì bắn nhiều. Bắn có thể không trúng nhưng khí thế trong quân vô cùng cao.
Quân Siêu Loại nhiều kẻ vội bỏ khí giới mà chạy thoát thân. Lý An cố sức cho pháo bắn chặn nhưng chỉ được đôi ba loạt, pháo thủ cũng bỏ pháo chạy khi thần công dội đến.
Nhắm tình hình thuận lợi, Chương cắt Đại đội Thần Vũ và phân nửa Tiểu đoàn Tam Vạn nhắm hướng Lý phủ trợ chiến cho Thiên Bình, bản thân cầm quân truy kích đối phương đến mãi làng Văn Lãng mới ngưng. Quân Siêu Loại chạy hết sang bên kia sông Khoai.
Đại quân của Lý An c·hết gần hai nghìn, vài trăm b·ị t·hương và gần nghìn quân giơ tay xin hàng. Trong số những người t·hiệt m·ạng có cả Thông Thiên Đại sư và vài môn đệ.
Thông Thiên Đại sư bị trúng đạn thần công vỡ đầu mà về trời.