Chương 198: Lý phủ thất thủ
Tôn dẫn đường, Thiên Bình dẫn quân kỵ theo sau, gặp một trại quân nhỏ mới dựng chắn lối đến Lý phủ. Thiên Bình thúc ngựa đốc quân phi thẳng vào lối cổng trại đồng loạt nổ súng, châm hàng chục quả đạn cháy ném vào lều bạt, mái tranh kèm thêm vài quả đạn nổ. Quân trong trại không nhiều, áng chừng hơn ba trăm, chạy toán loạn.
Bọn Thiên Bình thúc ngựa vượt trại mà đi, hơn chục ngựa của quân trong trại bị cắt dây, súng hoả mai bắn chỉ thiên nên chạy tứ tung. Quân Siêu Loại sau phút náo loạn vội tụ lại chạy bộ hò hét đuổi theo. Được một quãng, bọn Thiên Bình đột ngột dừng ngựa, nạp đạn rồi quay trở lại bắn một loạt, quân truy đuổi bấy giờ mới chạy tứ tán.
Sau đận bọn Chương tập kích Lý phủ, Lý An sắp 500 quân bản bộ ngày đêm trấn giữ phủ đệ. Thiên Bình dẫn quân đến trước cổng chính, quân bản bộ của Lý An đã rút hết vào trong phủ, tận dụng tường cao dùng nỏ Liên Châu bắn ra cố thủ.
Phạm Kim Huệ xuống ngựa, chọn ra hơn chục nam binh sĩ dùng khiên che chắn chậm rãi tiến gần cửa chính tung liền ba quả nổ cắt ngắn dây cháy chậm vào bên trong sau đó lui ra.
Thiên Bình gọi hàng vài lần nhưng không hiệu quả, kể cả gọi người ra nhận thư chiêu hàng, bèn lệnh cho nữ thân quân ngắm bắn bất cứ kẻ nào thò đầu lên bờ tường. Một lúc sau, quân Siêu Loại trấn giữ trong phủ chỉ dám thay nhau thập thò nhìn ra qua những khe hở canh chừng chờ tiếp viện. Thấy rằng nếu phá cổng xông vào không khó song làm vậy sẽ thiệt nhiều binh mã, lại sợ quân tiếp viện Siêu Loại kéo đến tập hậu, Thiên Bình ngẫm nghĩ rồi quyết lui binh. Quay lại được nửa đường gặp quân tiếp viện do Chương cử đến, lại khiêng theo 3 thần công cùng trăm viên đạn các loại.
Thiên Bình nói với Lý Kế Nguyên và Thanh dẫn 500 tay súng tiến chếch về bên cánh hữu còn bản thân dẫn gần 500 quân trở lại cổng chính Lý phủ. Trên đường Thiên Bình và bọn Lý Kế Nguyên quay lại có gặp vài nhóm binh Siêu Loại nhưng sau vài tiếng súng là chạy sạch.
Thiên Bình lệnh cho thần công nhắm bắn vào cổng chính, trước uy lực của hàng chục quả đạn sắt, một cánh cổng gỗ ở cửa chính Lý phủ đổ xuống, cánh còn lại lỗ chỗ vết đạn bắn. Bấy giờ Thiên Bình mới tiếp tục gọi hàng.
-Những kẻ cố thủ trong Lý phủ nghe đây, kẻ nào buông khí giới, giơ hai tay lên cao theo lối cổng chính ra ngoài ta sẽ cho toàn mạng. Nhược bằng không ta dẫn quân đánh vào thì không kẻ nào sống sót.
Nói đoạn Thiên Bình cho thần công bắn thêm vài loạt thẳng vào bờ tường xây gạch. Tường bao của Lý phủ tuy dày nhưng dùng vữa là vôi trộn cát nên mau chóng thủng một lỗ to bằng cái thúng.
Quân Siêu Loại trong Lý phủ lúc này mới chịu ra hàng, tất cả phải ngồi xổm dưới đất, hai tay để ra sau gáy. Duy chỉ có con trai trưởng của Lý An là Lý Quang Minh cùng hơn trăm thân tín không chịu ra hàng.
-Lý Quang Minh nghe rõ, em họ của ngươi, Trịnh Lam Khuê là thê th·iếp của Mạc chủ tướng. Mạc chủ tướng không có ý s·át h·ại người trong Lý phủ, cũng không muốn phóng hoả. Ngươi hãy nghĩ cho kỹ.
-Con ả thối tha đừng nói càn, chúng bay có giỏi thì cứ vào đây, ông quyết sống mái với chúng bay. Lý Quang Minh này thà c·hết không hàng.
-Thân mẫu của ngươi giờ là nhạc mẫu của Mạc chủ tướng.
Thiên Bình túm lấy một hàng binh, đưa cho anh ta bức thư để đem vào cho Lý Quang Minh. Lát sau, Lý Quang Minh mới chịu dẫn số quân còn lại ra hàng. Thiên Bình trói tất cả lại dẫn ngược vào trong phủ, riêng Lý Quang Minh chỉ bị tước khí giới và giáp trụ.
-Ta muốn gặp mẫu thân và hiền muội của ta.
Thiên Bình nói:
-Ngươi không cần phải gấp, lệnh đường, lệnh đệ và lệnh muội của ngươi vẫn khoẻ mạnh. Từ hôm nay Lý phủ sẽ là của chúng ta, nếu ngươi thực là người biết nhìn xa trông rộng, tốt hơn nên nói binh sĩ dưới quyền ngoãn ngoãn. Kẻ nào có ý trốn chạy ta sẽ g·iết không tha.
Gần nửa canh giờ sau bọn Trương Văn Long kéo gần ba nghìn quân đến vây Lý phủ. Thiên Bình đứng trên bờ tường nói:
-Ta đang giữ Lý Quang Minh làm con tin, các người cứ xông vào mà cứu. Song ta có lời khuyên, muốn làm vậy nên làm mau trước khi chồng ta đưa quân đến, khi ấy các người khó có đường lui binh.
Trương Văn Long mắng:
-Con nha đầu thối, ông đây sẽ băm mày thành trăm mảnh.
Thay vì đáp lời, Thiên Bình cho thần công đặt trong sân trước của Lý phủ bắn ra ngoài một loạt rồi cho quân sĩ đưa Lý Quang Minh ra giữa cổng chính. Trương Văn Long đang suy tính thì quân cấp báo rằng Sứ tướng đã lui binh về hướng Tây Nam, qua sông Khoai. Đại quân Thiên Đức đang kéo đến cùng thần khí.
Trương Văn Long nghe vậy đành thu quân rút nhanh về hướng Tây.
-Chồng ngươi là Mạc chủ tướng ư?
Thiên Bình đáp lời Lý Quang Minh:
-Lam Khuê là chị em của ta, cho đến nay chúng ta chưa đưa tin này ra ngoài chính là vì nghĩ đến gia quyến của Lam Khuê và địa vị của Lý Sứ tướng.
Lý Quang Minh không còn có ý chống cự, trong thư, Lý phu nhân đã kể rõ sự tình, và rằng nếu người trong Lý phủ chống cự, quân Thiên Đức sẽ san thành bình địa.
Chương dẫn đại quân đến, nghe Thiên Bình thuật lại tình hình bèn lập tức lệnh cho Lý Kế Nguyên, Nguyễn Lạc Thổ, Phạm Thị Thanh dẫn Đại đội Thần Vũ và Tam Vạn kèm súng pháo của Phạm Bạch Hổ nhắm hướng tường thành thẳng tiến.
Bỉnh Di nhận chim câu đưa tin về, nghe tiếng súng đì đùng đằng xa biết là quân Thiên Đức đang đánh ba trại lớn trấn gần tường thành liền dẫn 300 quân Thiên Gia Bảo Hựu trang bị hoả mai và mươi khẩu thần công hợp sức đánh mạnh.
Ba trại quân Siêu Loại bị vây công hai mặt, chưa giáp trận đã phải bỏ trại mà chạy gấp, sợ bị quây kín. Bọn Lạc Thổ và Bỉnh Di bắt được hơn ba trăm tù binh đưa ngay về phủ Thiên Đức.
Chương vào Lý phủ, gia nhân trong phủ đệ nhìn thấy cậu thì mắt tròn mắt dẹp không dám tin vào sự thật. Bấy giờ quanh Lý phủ, quân Thiên Đức có gần hai nghìn tay súng và quân pháo, mã.
Chương mau chóng cho quân thu dọn toàn bộ thư từ, sổ sách trong Lý phủ đem về cho Duệ và Hàn Thuyên, Bỉnh Di cùng xem. Lý Quang Minh được gọi đến, anh ta không phải quỳ nên đứng nhìn Chương không chớp mắt. Chương thản nhiên nói:
-Chờ quân sĩ thu dọn xong thư phòng, anh sẽ về phủ Thiên Đức gặp mẹ.
-Ngươi thực là Mạc chủ tướng?
-Đúng vậy.
-Ngươi đã làm gì cha ta?
-Ta chưa bắt được nhưng Lý phủ bây giờ đã nằm trong tay ta. Anh không cần lo cho Lý Sứ tướng, vợ ta là nghĩa nữ của ông ấy, ta không có ý hại.
-Ta nghe nói chủ tướng Thiên Đức còn trẻ, nay vẫn không tin điều ấy.
-Lời tán dương của anh ta xin nhận nhưng việc quân tình đang cấp bách. Hẹn anh dăm bữa nửa tháng sẽ hàn huyên sau. Nếu anh đầu quân cho Thiên Đức thì chỗ tốt còn nhiều, ngày rộng tháng dài, anh không cần trả lời vội.
Phạm Cự Lượng nhận tin Lý phủ tràn ngập quân binh, ngang nhiên dẫn mấy trăm quân đến đóng trại tạm gần Lý phủ. Chập tối hôm ấy sau khi họp bàn, Chương bàn giao Lý phủ cho Phạm Cự Lượng và Triệu Quang Phục cùng 2000 quân đóng giữ. Chương và Thiên Bình dẫn số quân còn lại về Thiên Đức ngay trong đêm, đem theo tài liệu còn lại và Lý Quang Minh cùng hơn trăm thuộc hạ thân tín. Số hàng binh bị tạm giữ trong Lý phủ chờ thẩm vấn trước khi thả về hoặc tạm giữ.
Lý phủ mất vào tay Thiên Đức thực là đòn giáng mạnh vào tinh thần Lý An nói riêng và ba quân tướng sĩ Siêu Loại nói chung. Quân Siêu Loại còn đông nhưng thế chân kiềng đã mất. Biểu tượng quân sự, thành Luy Lâu, và Lý phủ, nơi ở của Lý Sứ tướng và gia quyến đã không còn. Tình cảnh của Lý An vô cùng khốn đốn.
Báo cáo tình hình với Lý Lệnh công xong xuôi, Lý An cáo bệnh, giao lại binh quyền, ở luôn Thư Đôi, đóng cửa không tiếp khách. Vợ và các con đều đã rơi vào tay Thiên Đức, sống c·hết không biết ra sao lại thêm thất trận liên miên khiến tinh thần Lý An xuống rất thấp. Ông không còn nghĩ ra cách nào để chống lại đối phương mạnh hơn về mọi mặt.
Trong một buổi sớm, Lý An đã mất gần bốn nghìn binh mã trong khi đối phương chẳng hao tổn là bao. Lần đầu tiên trong đời cầm quân, Lý An nghĩ đến việc quy hàng.