Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc

Chương 89




Cơ hội!
Bốn gã Huyết Nha gần như cùng lúc xuất kích trường quyền quán chú chân khí về phía đầu, lưng, ngực, eo của Lâm Phi.
Quyền phong gào thét uy mãnh, bá đạo như sắt thép!
Khi bọn chúng xuất quyền, Lâm Phi khẽ bay lên, nghiêng người sang một bên, vừa hay tránh được bốn đòn tấn công đó.
Cùng lúc đó, tay trái Lâm Phi vòng thành quyền, sau khi đỡ được trọng quyền, giữ chặt được nắm đấm của tên Huyết Nha.
Một cú đánh đó khiến cú đấm của tên Huyết Nha lệch hướng, lại vừa hay đánh vào cánh tay tên dối diện!
Hai tên Huyết Nha ý thức được, thu lại lực theo bản năng mới không cắt đứt cánh tay đó.
Lâm Phi vừa chạm đất, liền hạ thấp thân hình như một tàn ảnh, ngang tay ra, khuỷu tay liền giáng xuống ngực tên Huyết Nha kia!
Hai tay tên Huyết Nha kia bị Lâm Phi nắm lấy, không kịp ngăn lại, chỉ có thể xoáy lên không trung, theo quán tính, tách rời nắm đấm của mình ra.
Cùng lúc đó, ba tên Huyết Nha còn lại một lần nữa liên tiếp xuất nắm đấm về phía Lâm Phi. Mục tiêu tấn công của bọn chúng đều là các bộ phận như tim, bụng, phổi... dường như không để trống một khắc nào.
Bốn người tấn công, nhìn có vẻ hỗn loạn nhưng thực ra lại rất đồng đều, mỗi một quyền đều không dùng toàn lực, nhưng hễ có cơ hội đánh trúng sẽ trợ giúp, tăng dần sức lực, dùng nhiều mức sức mạnh, tăng cường sức mạnh và tốc độ của nắm đấm!
Quyền pháp của bốn tên Huyết Nha này dùng đều giống nhau, chuyên tấn công tử huyệt, mạnh và hiểm.
Cùng với chân khí mạnh tu luyện được, dù không liên miên không dứt như chân khí truyền thống trong gia đình, nhưng lực công phá lại không hề yếu!
Sau khi bốn người đạp chân xuống đất, không ít chỗ đã bị lún, xi măng tan tành, bụi bay mù mịt!
Nhiều người quanh nhà kho nhìn thấy cảnh này cảm thấy hoa mắt, căn bản nhìn không rõ bọn chúng đang đấu chiêu thức gì.
Cũng chỉ có người của tổ đặc công là có thể nhìn ra được, nhưng lại tập trung tinh thần, không thể rời mắt.
- Giống như sự kết hợp của, quyền pháp mạnh, xảo trá, không hổ danh là tinh nhuệ Nha Vũ, Huyết Nha...
Đặc công Phương Vũ cảm thán.
- Thật khó chịu, uổng công chúng ta được huấn luyện đặc biệt bao năm trong quân đội, lúc này lại chỉ có thể nhìn bọn chúng ra tay như vậy.
Lương Thông nói.
Tần Nham lại suy tư:
- Thực lực của bọn họ thực sự lợi hại, nhưng các cậu cũng không nên tự xem nhẹ mình, bọn chúng đều dùng phương pháp tốc hành, tổn thọ luyện ra được.
- Từ bỏ chuyện tu luyện võ cổ truyền thống, dùng ngạnh khí công lưu truyền rộng rãi trong giới cổ võ bức ép mở ra huyệt đạo, tu luyện chân khí, kết hợp với quyền pháp giết người không kiêng kỵ, những cao thủ cùng cấp thông thường đều không phải là đối thủ của Huyết Nha.
- Chỉ có điều mọi người xem, từ khi bắt đầu, Lâm Phi vẫn chưa hề đánh trả. Dù hắn bị Huyết Nha bao vây đánh tại chỗ, nhưng Huyết Nha lại không hề có thực lực làm hại hắn...
- Lẽ nào hắn chỉ đang thăm dò?
Uông Thiết ngạc nhiên hỏi.
Tần Nham gật đầu:
- Rất có thể, hắn đang đo độ sâu hồ nước của đối thủ. Theo ý hắn, ngay sau khi giết chết Huyết Nha, hắn sẽ không bỏ qua cho toàn bộ Thanh Phong Đường...
- Nhưng có lẽ hắn còn không biết, Thanh Phong Đường dù gì cũng chỉ là một đường khẩu dưới Hắc Long Hội mà thôi... Dù thế nào, ta cũng thấy Huyết Nha lành ít dữ nhiều...
- Tên này có phải thiếu một sợi gân? Lẽ nào là Hỗn Thế Ma Vương chuyển thế? Một mình muốn đối kháng lại bá chủ thế giới ngầm của ba tỉnh?
Khi mấy tên đặc công đang thì thầm phỏng đoán, thảo luận, cục diện đã có sự thay đổi.
Chân khí của bốn tên Huyết Nha đột nhiên dâng cao, Thái Dương huyệt của mỗi người đều nhô lên, mắt sáng lên.
Bốn tên này bị thái độ chiến đấu nhẹ nhàng, bình thản của Lâm Phi chọc giận, bắt đầu dùng toàn bộ chân khí và sức mạnh.
Bùn đất trên mặt đất liền bị giẫm nát, toàn bộ rạn nứt, những hòn đá bị chân khí bắn tan liên tiếp, rơi xuống xung quanh nhà kho.
Mấy người né không kịp, bị đá rơi vào sưng đầu, đau đớn kêu khóc thảm thiết.
Bọn họ không thể ngờ, dưới sự uy hiếp của 4 người, Lâm Phi vẫn có thể di chuyển nhẹ nhàng như cá gặp nước như vậy?
Lâm Phi luôn thoát khỏi những đòn chí mạng đúng lúc, sau đó dùng tay đẩy trọng quyền của 4 người đó ra, nhảy lên, tránh các cú đá mạnh, dường như mỗi chiêu thức đều lặp đi lặp lại nhiều lần trong đầu hắn, hắn luôn có thể tìm ra những cách xử lý tốt nhất.
Điều khiến bọn họ càng khiếp sợ là, Lâm Phi vẫn cười hả hê?!
- Ha ha! Thú vị đấy! Sư phụ của chúng mày là ai? Không ngờ có thể đưa “Đoạt mệnh quyền” trong quyền pháp căn bản của phái Không Động dung hợp vào một bộ phận “Thất thương quyền” của tuyệt học Không Động?
Bốn gã Huyết Nha đều bị đánh lui, mặt đỏ phừng, khí tức hỗn loạn.
Bọn chúng nhìn Lâm Phi khiếp sợ. Tên này không những không hề thấy mệt, đỏ mặt, lúc này lại ung dung bình thản nhìn bọn chúng, lại có thời gian phân tích lai lịch quyền pháp của bọn chúng!?
Chính xác, thầy dạy bọn chúng thực sự là một cao thủ đến từ phái Không Động, hơn nữa quyền pháp này cũng là để tạo nên trận pháp phối hợp, đặc biệt cải biên từ Đoạt mệnh quyền.
Điểm nổi bật là mạnh và hiểm, mọi chiêu đều nhằm vào bộ vị trí mạng của đối thủ, ngoài ra dùng sự phối hợp để tận dụng mọi thứ, lấy công thay thủ!
Ngay cả những người đứng xem như Tần Nham cũng không khỏi thất thanh. Tên này rốt cuộc có lai lịch thế nào, sao lại có thể dễ dàng đoán ra con đường võ học của người khác. Hắn còn trẻ như vậy, lẽ nào đã thấy hết những công phu đó?!
- Chậc chậc, thật sự là làm khó cho chúng mày, công phu mạnh thực sự của phái Không Động đều là tu thân dưỡng tính, tiến hành theo tuần tự công pháp thượng thừa nội gia, dạy cho chúng mày chỉ là bản lĩnh làm địch bị thương 10 thì hại bản thân 8 phần. Xem ra... Đãi ngộ của chúng mày cũng không ra gì.
Lâm Phi cười hì hì nói.
Bốn gã Huyết Nha nóng mắt, tên tiểu tử này không chỉ xỉ nhục mà còn thương hại bọn chúng! Loại càng giác này khiến bọn chúng phẫn nộ hơn là làm nhục!
- Chớ vội càn rỡ! Ai thắng ai thua còn chưa biết được!
Bốn người lấy lại tinh thần, lần này vì tức giận mà tốc độ và sức mạnh tấn công cũng tăng lên, trong nháy mắt bao vây lấy Lâm Phi, quyền phong như hổ hét vang rừng, sư tử rống vang trời.
Một gã Huyết Nha giơ hai nắm đấm, như búa tạ đâm thẳng về hướng ngực Lâm Phi!
Lúc này Lâm Phi có vẻ như không còn hứng thú với việc chiến đấu nữa, hắn đã thăm dò được lai lịch của mấy người này, cũng biết được đại khái thế lực phía sau Thanh Phong Đường không hề đơn giản, ít nhất cũng có cao thủ cổ võ trấn giữ.
Thấy 4 người này dùng hết sức bao vây, tấn công, Lâm Phi cười nhạt, tập trung tĩnh khí, tước khi đòn tấn công của bọn chúng đến, hắn nắm chặt hai tay, hít một hơi thật sâu...
Ngay khi quyền của tên Huyết Nha bên phải sắp đánh vào đầu hắn, Lâm Phi không lui mà tiến, nghiêng người sang phải, nắm tay phải hóa ra một móc câu, móc đúng vào giữa ngực tên Huyết Nha đứng chắn bên trái.
- Tổn thương phổi!
Tên Huyêt Nha đó kêu lên đau đớn, người bay thẳng ra ngoài, phun ra một ngụm máu tươi!
Ba tên Huyết Nha khác bị vồ ếch, đang định tiếp tục huy động trọng quyền, thân hình Lâm Phi lại uyển chuyển lạ kỳ, đã ra sau lưng một tên Huyết Nha khác!
Tên Huyết Nha đó vừa đánh ngang một đòn quay lại theo bản năng thì Lâm Phi đã kịp né tránh, cúi người, đẩy hai nắm đấm ra!
- Nát ruột gan!
Hai nắm đấm đó xuyên thẳng vào bụng tên Huyết Nha đó, thậm chí còn nghe được tiếng kêu của nội tạng trong đó!
- Hự!
Tên Huyết Nha này phổ huyết, hai mắt trợn tròn, phẫn nộ, ngã rầm xuống, chết ngay tại chỗ!
Hai gã Huyết Nha còn lại như ý thức được điều gì, nhưng bọn chúng lại hoảng hốt, cho Lâm Phi có đủ thời gian lại gần.
Hai nắm đấm như truy hồn đoạt mệnh ma trảo ấn đúng vào tim ai tên đó!
- Phốc!
Hai người ngã xuống đất cùng lúc, giữ chặt phần tim bị đánh trúng, huyết tương trào ra nơi cổ họng.
Bọn chúng có thể cảm nhận được tâm mạch của mình đã bị hao tổn nghiêm trọng, dù không mất mạng nhưng đã không thể tái chiến được.
Nếu không phải thể chất bọn chúng tốt, lại có ngạnh khí công hộ thể, Lâm Phi lại không có chân khí nội công, nếu không hai nắm đấm vừa rồi đã lấy mạng chúng rồi!
Ba tên Huyết Nha còn sống co quắp trên mặt đất, không dám nhìn Lâm Phi, còn Lâm Phi lại cười thản nhiên.
- Không... Không thể nào... Mày... Mày sao có thể... Thất... Thất Thương Quyền!