Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Vì Cứu Thế, Ta Trốn Tại Sau Màn Khôi Phục Thần Bí

Chương 102: 3 đứa trẻ




Chương 102: 3 đứa trẻ

Tại TQ có 1 khu vực được biết đến với tên gọi là bán đảo Liêu Đông.

Kể từ khi Orochi đầu độc vùng biển của TQ thì nơi này đã trở thành cấm địa với các sinh mạng

Bất cứ kẻ nào dám bén mảng đặt chân đến đây sẽ ngay lập tức trúng phải thứ độc có thể hòa tan cả linh hồn lẫn cơ thể trong tích tắc.

Nhưng không phải tất cả sinh vật đều không sinh tồn được tại đây, những yêu quái và nhân loại đã ký tên mình vào món bảo bối Vạn Yêu Thư của Đắc Kỷ vẫn thản nhiên mà sống tại nơi rừng thiên nước độc này.

Nhờ vào tính độc hại của Liêu Đông hiện tại mà bọn họ nhờ đó đã tránh khỏi sự t·ấn c·ông lẫn dò xét của các tiên thần thuộc Thiên Đình.

Nơi đây được dựng lên và nảo hộ bởi Đắc Kỷ và 2 em gái của cô ta còn nhóm của Atreus có nhiệm vụ giải cứu và đưa các nạn dân tới được nơi này.

Thời gian tạm quay về thời điểm mà Atreus, Thrúd và Angrboda vừa đặt chân đến đây.

Khi cậu ta vừa mới đặt chân đến TQ đã ngay lập tức chịu sự kỳ thị lẫn dè chừng đến từ những người dân ngu muội sống tại đất nước này.

Sự độc tài của đất nước này đã lên cao tới 1 mức độ kinh khủng khi mà người dân sẵn sàng làm theo mọi mệnh lệnh từ Thiên Đình hoặc giáo phái đưa ra.

Dù vậy điều đó vẫn không khiến cậu quá để ý vì cậu biết tính bài ngoại của nơi này nhưng cậu không ngờ rằng bọn chúng lại có thể nhẫn tâm xuống tay với những người dân từng là đồng bào của mình theo lệnh từ Thiên Đình.

Cậu đã nhìn thấy những người dân trí thức và đạo đức biết phân rõ đúng sai đứng ra bảo vệ hoặc chứa chấp nhóm của cậu lẫn các yêu tinh quỷ quái đang bị săn đuổi.

Atreus không nhịn được mà đã ra tay cứu người đồng thời g·iết sạch đám người kia.

Kì lạ thay dù là lần đầu tiên g·iết người nhưng Atreus không hề cảm thấy buồn nôn hay khó chịu, giống hệt như lúc cậu cùng Kratos chiến đấu với lũ quái vật và binh lính bất tử của Odin vậy.

Có lẽ trải qua những gì được chứng kiến tại đây khiến cho Atreus đã sớm không xem lũ ngu dân đó là con người nữa.

Trong nhận thức của cậu ta hiện tại thì có lẽ chúng chỉ là những con thú vật và ác quỷ mang hình hài nhân loại không hơn không kém.

Sau khi được Atreus giải cứu thì 1 yêu quái trong số những tù nhân đã kể cho họ về Vạn Linh Quốc nằm tại bán đảo Liêu Đông mà Đắc Kỷ đã thành lập.

Vì cảm thấy bất bình cho họ nên Thrúd đã quyết định bảo vệ cho bọn họ đến được Liêu Đông.

Atreus và Angrboda cũng không có ý kiến nào với việc đó.

Atreus sớm đã không chịu nổi cách đối xử độc tài của Thiên Đình đối với những thường dân tại đây nên cậu vô cùng sẵn lòng giúp đỡ họ.

Còn Angrboda thì cảm thấy tình cảnh của họ và mình vô cùng giống nhau nên muốn giúp họ.

Vì để chạy trốn khỏi sự săn đuổi của Odin nên cô đã phải sống ẩn dật trong rừng Ironwood trong khi bọn họ muốn đến được bán đảo Liêu Đông để tránh thoát Thiên Đình.

Thế là hàng chục người và yêu dưới sự bảo vệ của 3 đứa nhỏ bắt đầu hành trình đi đến bán đảo Liêu Đông của họ.

Trong chuyến đi của mình Atreus cuối cùng đã phải đối mặt với thần bí đến từ vùng đất này mà không phải các người bình thường nữa.

Các tu đạo sĩ đến từ núi Nga Mi, nơi nhận truyền thừa thuật pháp từ Thái Thượng Lão Quân.

Đối phương có tổng cộng 50 người mặc đạo bào màu trắng đang chia nhau canh giữ vài chiếc xe tải chứa đầy tù nhân trong đó.

Trong số đó có người thường cũng có các yêu quái với các đặc điểm chưa hoàn toàn biến mất.

Xung quanh chúng là 1 lớp kết giới màu vàng đang bao trùm chúng lại, tránh khỏi các cuộc t·ấn c·ông bất ngờ cũng như sự thay đổi của thời tiết.

Sau khi dùng phép thuật để che dấu những nạn dân đi theo mình tại 1 nơi an toàn, cả 3 ngồi tụ lại bàn bạc cách vào trong lớp kết giới kia mà cứu người.

-"Như vậy mình sẽ hấp dẫn chú ý từ bọn chúng trong khi 2 cậu tìm cách đột nhập vào trong đó, được chứ" ?



Angrboda cười nhẹ đưa ra ý kiến của mình.

-"Không được" !

-"Không chấp nhận" !

Atreus và Thrúd lập tức cự tuyệt lời đề nghị của Angrboda.

-"Vậy các cậu có ý tưởng nào không chứ bọn mình đã thảo luận suốt 3 tiếng rồi đó" !

Đưa tay lên nhìn đồng hồ 1 cái Angrboda mới hỏi ngược lại cả 2.

Lông mày Atreus nhíu lại còn bộ não thì đang vận chuyển hết công sức nhằm tìm ra giải pháp giải cứu những tù nhân kia.

-"Aaaaaaa !!! Mình chịu hết nổi rồi" !

Thrúd bất ngờ thét lớn làm cho cả Atreus và Angrboda giật nảy mình.

Trong lúc cả 2 chưa kịp lấy lại tinh thần thì Thrúd đã đứng lên và cầm lấy 1 thanh kiếm lớn và 1 cây chùy sắt trong tay.

Những tia sét xanh nổ tí tách trên tóc và mắt của cô và nhanh chóng bao trùm cả cơ thể cô lại.

Vị nữ thần trẻ tuổi bước ra khỏi nơi ẩn núp mà tiến tới nơi đóng trại của bọn tu sĩ.

-"Lũ rác rưởi kia có ngon thì đối mặt với bà đây này" !!

-"Bình tĩnh đã Thrúd".

Atreus nhanh chóng đưa tay nắm lấy cổ tay của Thrúd khi nhận thấy hành động liều lĩnh của cô.

Dù là con trai của thần sức mạnh và người khổng lồ nhưng cậu bé lại bị Thrúd kéo theo ra ngoài bởi sức mạnh thể chất của cô.

Và lẽ dĩ nhiên cả 2 nhanh chóng bị phát hiện.

-"Thật là" !!

Angrboda đưa tay đỡ trán và thở ra 1 hơi dài bất đắc dĩ.

Nhưng cô bé vẫn không lao ra ngoài mà vẫn ẩn núp tại chỗ chuẩn bị phép thuật nhằm hỗ trợ cho bạn của mình.

-"Là con nhóc bờm sư tử và thằng nhóc còi cọc đang bị truy nã" !

-"Bắt lấy chúng đem về đổi linh thạch đi" !!

-"Chúng ta trúng giải lớn rồi" !!!

Bọn chúng nhanh chóng hành động sau khi phát hiện cả 2.

Trong khi phân phó cho vài tên trong số đó tiếp tục canh giữ tù nhân thì số còn lại đều tung các pháp thuật lẫn bảo bối của mình ra.

Ngũ Lôi Pháp, Trọng Thủy Pháp và vô số đạo thuật dựa theo nguyên lý ngũ hành, âm dương, sấm sét và gió bão cùng lúc được phóng đi.

Đi kèm với chúng là đủ loại bảo bối khác nhau với đủ loại màu sắc xẹt qua bầu trời.

Phi kiếm, phi đao, chuông, đỉnh, vòng sắt, tháp, bức tranh, gậy tròn, kích cùng với đủ loại bảo bối kì lạ có năng lực kì dị được các tu sĩ kia phát động.

Đối mặt với cơn mưa đủ màu đang lao tới cả 2 kia, Thrúd nắm chặt thanh kiếm lớn và cây chùy trong tay rồi quét về phía chúng.



Sấm sét được phóng ra từ 2 món v·ũ k·hí lao v·út lên không dễ dàng đánh bật các món bảo bối và khiến chúng dạt sang 2 bên.

Ngay khi Thrúd có hành động thì Atreus cũng sớm đã kéo căng dây cung, 1 mũi tên ánh sáng xanh dịu tức tốc hình thành trên cây cung đó.

Sau khi đọc lên vài lời chú bằng ngôn ngữ Elves cậu bé cũng bắn mũi tên đang được kéo căng đi.

Từ 1 mũi tên duy nhất chúng đã chia ra làm vô số mũi tên tương tự rồi đón lấy cơn mưa phép thuật đang

đổ xuống.

Đòn t·ấn c·ông từ cả 2 phía v·a c·hạm trên không trung tạo ra những làn sóng năng lượng phát tán ra xung quan.

Những tiếng chíu chíu, xẹt xẹt, đinh đương vang lên liên tục đi kèm với đủ loại màu sắc rực rỡ đang xen tại trên không.

Ngay khi mũi tên cuối cùng tan biến trong không khí thì đạo thuật cuối cùng cũng tan biến theo nó.

Các món bảo bối của lũ tu sĩ cũng đã bị sấm sét mà Thrúd thả ra đánh văng khắp mặt đất.

Không chút chần chừ, lũ tu sĩ 1 lần nữa điều khiển các món bảo bối khiến chúng bay lên không để tiếp tục t·ấn c·ông.

Thrúd và Atreus cũng tiến hành phản kích với 1 sự ăn ý vô cùng cao.

Sau vài lần giao thủ thì cuối cùng nhóm của Atreus đã thành công lấy ít thắng nhiều mà đánh bại tất cả lũ tu sĩ vừa nãy.

-"Cả 2 người thật là ! Bộ 2 cậu quên mất các con tin rồi hay sao" ?

Không cho cả 2 người họ tự hào thì Angrboda cũng đã bước ra khỏi chỗ ẩn núp, cô bé vừa tiến lại gần vừa phủi 2 bàn tay của mình vào nhau.

-"C·hết rồi ! Đánh hăng quá mình cũng quên mất" !!

Thrúd vỗ đầu la lên còn Atreus cũng ngơ ra tại chỗ.

Hiển nhiên cả 2 đã quên mất mục đích của mình vì mãi đánh nhau.

Lúc cả 2 quay đầu nhìn về phía các chiếc xe tải thì mới phát hiện lũ tu sĩ đang canh giữ cũng đã bị các sợi dây mây cột lại thành những đòn bánh tét.

Cả 2 nhìn nhau 1 lúc rồi chỉ biết yên lặng mà nghe Angrboda trách cứ vì sai lầm của mình.

Sau đó cả 3 cùng nhau tiến hành giải cứu cho các tù nhân.

-"Mọi người né ra sau 1 chút nào".

Thrúd tiến lại gần 1 chiếc xe tải rồi đưa tay của mình ra nắm lấy cửa thùng xe.

-"Đừng lo lắng, bọn tôi sẽ đưa mọi người ra khỏi nơi đây sớm thôi".

Angrboda cũng làm tương tự với 1 nụ cười nhẹ trên môi.

Atreus đưa 2 tay mình lên nhìn 1 lúc mới gãi đầu tiến lại 1 chiếc xe khác.

1 lớp kết giới có mục đích ngăn chặn việc cứu viện lập tức hiện lên chặn lại hành động của cả 3.

Nhưng bằng vào thần bí của bản thân cao hơn các đạo thuật này quá nhiều nên cả 3 dễ dàng nghiền nát và khiến chúng vỡ tan như những mảnh giấy mỏng.

Cánh cửa kim loại bị Thrúd dùng tay không nhẹ nhàng kéo rớt ra ngoài.

Angrboda thì mở ra 1 lỗ hổng lớn trên cửa để các tù nhân trốn ra.



Còn Atreus sau 1 phen gồng hết sức mình mà cánh cửa vẫn lù lù bất động thì có lẽ dòng máu của Kratos đang chảy trong người cậu bé cũng nhìn không nổi nữa mà phải cho cậu bé sử dụng 1 phần sức mạnh từ nó.

Trong sự ngạc nhiên vì cánh cửa bỗng trở nên nhẹ đi mà không kịp thu sức lại, Atreus đã đem cánh cửa kéo đứt rời ra và rơi xuống đất trong bộ dạng méo mó.

Sau khi thu nhận thêm vài chục nạn dân nữa thì số người và yêu được nhóm của Atreus giải cứu đã lên tới 3 chữ số.

Trong khi đoàn nạn dân đang nghỉ ngơi để chuẩn bị cho chuyến hành trình ngày mai, nhóm của Atreus cũng đang thảo luận với những người biết đường nhằm tìm ra con đường an toàn nhất để đến được Liêu Đông thì 1 vị khách đã tới thăm bọn họ.

Vừa nghe được tiếng bước chân xuất hiện, nhóm của Atreus ngay lập tức vào tư thế sẵn sàng chiến đấu.

Mũi tên ánh sáng được Atreus kéo căng trên dây cung nhắm thẳng vào khu vực tối mà tiếng bước chân truyền tới.

-"Xin đừng t·ấn c·ông hỡi các hậu duệ của những vị thần ngoại quốc ! Lão phu đến đây để giúp đỡ các vị".

Từ trong màn đêm 1 con thú có màu trắng tinh khiết có bộ dạng như 1 con sư tử bước ra.

Nó có 1 cặp sừng cong như sừng dê, bộ lông bờm dày và kéo dài tới phần mông cùng với 1 cặp cánh lớn trên phần lưng của nó.

Đặc biệt là trên đầu nó có 3 con mắt nằm ở 2 bên và 1 con mắt dọc giữa trán, 2 bên sườn phía dưới cánh là 2 hàng mắt mỗi bên 3 cái, tổng cộng là 9 con mắt tất cả và đang dùng 3 con mắt trên đầu nhìn nhóm người Atreus.

Trên người nó tỏa ra 1 thứ ánh sáng trắng dịu nhẹ vừa ma mị lại vừa thần bí.

-"Lão phu tên là Bạch Trạch, rất vinh hạnh được gặp các vị".

Bạch Trạch khuỵu 1 chân trước xuống và thoáng cúi đầu.

----------------------------

Tại núi Takachiho thuộc tỉnh Miyazaki, Nhật Bản.

Takeru cúi đầu nhìn cái hộp được chôn dưới chân món tạo vật bằng đồng có hình dáng như 1 ngọn thương đang ghim vào đỉnh núi kia.

-"Trong đây hoàn toàn trống rỗng" !

~"Đúng vậy Master, Ame-no-Nuhoko trong đây đã bị lấy đi mất".

~"Nếu ngài không nhanh chóng tìm ra Ame-no-Ohabari thì tôi sợ rằng phải tạm biệt ngài rồi".

-"Đừng có nói chuyện đáng sợ như vậy chứ Eva-chan ! Tôi chỉ là làm biếng 1 chút thôi mà có cần phải hù tôi như vậy không" !?

-"Mà lỡ tôi có c·hết thì cứ nhờ những thân thể khác tạo lại cơ thể là được rồi mà".

~"Tôi sợ rằng nếu ngài c·hết đi thì phần linh hồn đang trú ngụ trong cơ thể này của ngài sẽ không trốn được để mà phục sinh đâu".

-"Cô...." !!

Trong khi đang nói chuyện với Eva thì bỗng nhiên điện thoại trong túi của cậu run lên.

Đưa tay vào túi và lấy điện thoại ra xem, lông mày Takeru nhíu lại vì người vừa gửi tin nhắn cho cậu là cô chị gái của bạn thân Taiga Aika.

Kể từ khi cậu kể hết về mối quan hệ của cậu và 2 Servant cho cô thì Aika đã tránh mặt cậu cả năm trời.

Dù cậu liên tục nhắn tin trò chuyện thậm chí là điện thoại trực tiếp thì Aika luôn trả lời kiểu "À" "Ừ" "Biết rồi" cho có, vậy mà bây giờ cô lại nhắn tin cho cậu.

-"Mình đang có việc bận nên đừng gọi hoặc nhắn tin cho mình nữa".

Lông mày của Takeru nhíu chặt lại trong khi đọc dòng tin nhắn của Aika.

-"Khi nào xong thì mình sẽ ngay lập tức đến gặp cậu sau......sao" !?

Ngón tay Takeru nhanh chóng bấm lấy 1 dãy số.

-"Trả lời mình đi Aika" !!