Chương 103: Bạch Trạch và tình trạng hiện tại của Thiên Đình
-"B-Bạch Trạch" !!
Những người ngồi xung quanh vốn đang bàn bạc với nhóm của Atreus hét lên đầy ngạc nhiên khi nghe được con thú tự báo tên mình.
-"Bạch Trạch là cái gì cơ" ?
Atreus bỏ tay ra khỏi dây cung và đưa tay gãi đầu khó hiểu trước phản ứng của họ.
Thrúd và Angrboda cũng không khá hơn chút nào, cả 2 đều lộ ra vẻ mặt khó hiểu trước những phản ứng đầy kích động của các nạn dân.
-"Là yêu thánh, yêu thánh đó" !
-"Bạch Trạch là 1 trong Thập Đại Yêu Thánh của Cổ Thiên Đình đó" !!
-"Đừng tin lời nó Atreus, nó sẽ g·iết hết tất cả chúng ta đó" !!!
1 vài người trong số đó hét lên nhằm ngăn cản Atreus bắt chuyện với con thú.
1 số khác thì hoảng loạn trốn vào trong lều cắm trại.
Số còn lại bắt đầu kể những nội dung về Bạch Trạch mà họ biết được thông qua tiểu thuyết mạng mà họ đọc ngày trước cho nhóm người Atreus nghe.
Nhóm người Atreus cũng yên lặng
lắng nghe những gì họ sắp kể.
Bạch Trạch cũng đứng yên nghe bọn họ huyên thuyên về những nội dung trong cái tiểu thuyết mạng được gọi là Hồng Hoang Lưu kia.
Nhưng càng nghe lông mày của Bạch Trạch càng nhíu chặt lại vì ông ta không cảm thấy gã Yêu Thánh mà họ kể có chút nào giống bản thân mình.
Ông ta không phủ định bản thân là yêu quái nhưng yêu quái cũng có yêu quái yêu quý nhân loại và ông là 1 trong số đó.
Nếu không yêu quý nhân loại thì ông không cần thiết đến gặp Hiên Viên để kể về thông tin của lũ yêu ma quỷ quái sẽ gây hại đến nhân loại làm gì.
Thế mà bây giờ trong tiểu thuyết hiện đại thì lũ nhóc con này lại xem ông là yêu quái chuyên đi g·iết người.
Cái gì mà gợi ý cho Đế Tuấn thành lập Cổ Thiên Đình, trở thành quân sư kiêm 1 trong Thập Đại Yêu Thánh, quá đáng hơn là còn nói ông bày ra cái trò đồ s·át n·hân tộc để luyện Đồ Vu Kiếm.
Dù không biết cái gì là thánh nhân, vu tộc, tiên thiên linh bảo hay hậu thiên pháp bảo cái gì nhưng Bạch Trạch có thể biết rõ ràng 1 điều là lũ nhóc con trước mặt đang vu khống mình.
Hơi thở của Bạch Trạch dần trở nên nặng nề vì tức giận, đôi cánh liên tục phe phẩy 1 cách thô bạo còn 9 con mắt thì đều tràn đầy lửa giận mà quan sát đám người.
-"IM LẶNG HẾT ĐI CÁI LŨ TIỂU TỬ NÀY !! CÁC NGƯƠI ĐANG NÓI BẬY NÓI BẠ GÌ VỀ THẦN THÚ BẠCH TRẠCH VẬY HẢ" !!!???
Đúng vào lúc này 1 ông lão không nghe nổi nữa mà hét lên từ trong lều, đánh thức toàn bộ những nạn dân đang nghỉ ngơi khỏi giấc ngủ.
Ông lão bước ra khỏi lều tay chống gậy chậm rãi đến gần bọn họ với 1 gương mặt đầy tức giận.
Những người khác cũng đã tỉnh giấc bước ra xem tình hình và đều sửng sốt trước con thú màu trắng đang đứng lặng trong màn đêm kia.
Ông bước tới trước mặt Bạch Trạch rồi khom người trước con thú.
-"Bạch Trạch đại nhân, tôi xin thay mặt những đứa trẻ kia xin lỗi ngài. Xin ngài không cần thiết chấp nhặt với lũ tiểu tử này" !!
-"Bọn chúng chỉ là bị tiểu thuyết mạng đầu độc mà thôi, chúng tuyệt đối không có ý gì xấu đâu".
Ông lão vô cùng thành khẩn nói xin lỗi thay cho những người trẻ tuổi lỗ mãng kia.
Những người trẻ tuổi lúc này cũng chợt nhớ ra những gì họ biết thông qua tiểu thuyết hoàn toàn không có tính chính xác mà chỉ là phóng tác dựa trên truyền thuyết thần thoại.
Chưa kể Bạch Trạch trước mặt họ hoàn toàn không có cảm giác khát máu hoặc quỷ quyệt mà ngược lại mang đến 1 cảm giác quý phái và ưu nhã như 1 học giả.
Dù đang tức giận nhưng Bạch Trạch vẫn không mở miệng mắng to hay tỏ ra thái độ thù địch nào, thần thú trước mặt dù đang phẫn nộ nhưng vẫn kìm nén cơn giận của mình bằng sự lý trí và học thức của bản thân, không hề giống Bạch Trạch nham hiểm mà tiểu thuyết nói tới.
Bọn họ lúc này mới xấu hổ vô cùng mà đến gần Bạch Trạch rồi đồng thanh xin lỗi.
-"Thôi được rồi, ta bỏ qua cho sự xúc phạm của các ngươi".
Khi nhìn thấy những người trẻ tuổi kia thành tâm xin lỗi như vậy thì Bạch Trạch cũng không tiếp tục so đo để làm gì.
Tiếp đó thần thú nhìn vào gương mặt của Atreus rồi cúi đầu trước cậu.
-"Thay mặt những người và yêu được các vị cứu, xin hãy nhận lấy lời cảm ơn của lão phu" !
Bạch Trạch nở 1 nụ cười nhẹ khi nhìn thấy 3 đứa trẻ không ngừng nói những câu như "Không có gì" "Đây là việc bọn cháu nên làm" các loại.
-"Các vị không ngại để lão phu vào trong kết giới chứ".
-"Mời vào".
Angrboda đưa tay mở ra 1 lỗ lớn cho Bạch Trạch đi vào khu cắm trại của cả bọn.
Sau khi bước vào trong kết giới, Bạch Trạch nằm xuống trước đống lửa và để mặc lũ trẻ con to gan đầy tò mò đang sờ vào lớp lông của mình.
-"Lão phu đã dõi theo hành động của các vị được 1 lúc kể từ khi cả 3 chạm trán với đám đệ tử của phái Nga Mi kia".
-"Lúc đầu thì lão phu tính ra tay nhưng khi cảm thấy được thần tính tỏa ra từ 2 vị tiểu hữu đây thì lão phu đã lùi lại để quan sát".
-"Quả nhiên các vị tiểu hữu đây khác biệt với đám tiên nhân đang hoành hành tại đây ! Xin đa tạ" !!
-"Thì ra cảm giác bị dòm ngó kia là do ông sao, ông Bạch Trạch" !!
Atreus thốt lên kinh ngạc, ngay sau đó cậu mới hỏi.
-"Lúc nãy ông có nói là muốn giúp bọn cháu đúng không" ?
-"Đúng vậy. Lão phu sẽ giúp mọi người đến được bán đảo Liêu Đông, nơi con tiểu hồ ly kia đang quản lý".
-"Nhưng mà sao ông biết được" ?
-"Lão phu đã đọc khẩu hình của các vị từ xa, đối với các sinh vật hình người thì lão phu có thể dễ dàng đọc được hết các khẩu hình bằng mọi ngôn ngữ".
-"Tuyệt thật" !
Những người xung quanh đồng loạt thốt lên kinh ngạc.
Không chút để tâm lời khen xung quanh mình Bạch Trạch đưa móng vuốt của mình ra.
-"Để lão phu vẽ ra bản đồ trước đã".
Trên chiếc móng vuốt sắc nhọn của ông hiện lên 1 tia sáng xanh dịu nhẹ.
Bạch Trạch bắt đầu vẽ những vệt sáng xanh lên mặt đất.
Đầu tiên là 1 bản đồ TQ lớn, sau đó ông bắt đầu chia nó ra thành những tỉnh và khu vực nhỏ lẻ dựa theo vị trí địa lý của chúng.
Cuối cùng Bạch Trạch viết tên của những tỉnh đó lên mặt đất và 1 tấm bản đồ TQ tinh vi đã hoàn thành trong chưa đầy 5 phút.
-"Nơi chúng ta đang ở là tại đây".
Móng vuốt của Bạch Trạch chỉ vào tỉnh Giang Tây.
-"Nơi chúng ta cần đến là nằm ở đây".
Nói rồi Bạch Trạch chỉ vào khu vực có ghi chữ Liêu Ninh ngay trung tâm.
-"Xa quá vậy" !!??
Atreus, Thrúd và Angrboda lập tức hét lên.
TQ vốn rất rộng nên đừng nhìn chỉ cách nhau vài tỉnh như vậy nhưng nội việc phải đi qua những tỉnh đó không cũng chả khác gì đi nửa bản đồ của 1 quốc gia bình thường cả.
-"Không ổn chút nào ! Chúng ta có khả năng sẽ gặp phải lũ tu sĩ hoặc thậm chí là thiên binh nếu đi qua những tỉnh lân cận mất" !!
Angrboda trầm ngâm 1 lúc rồi mới nói ra suy nghĩ của mình.
Các nạn dân xung quanh cũng lộ ra bộ dạng lo lắng khi nghe Angrboda nói vậy.
Bây giờ nhóm người của họ đã đạt đến 3 chữ số nên rất dễ dàng bị lũ thiên binh và tu sĩ phát hiện ra.
-"Chưa kể lương thực và nước uống đủ cho hàng trăm người đi đến được Liêu Ninh cũng là cả vấn đề".
Gương mặt các nạn dân đều hiện ra vẻ sầu khổ và lo lắng khi nhận ra vấn đề họ đang phải đối mặt.
So với nhiều người khác thì bọn họ đã rất may mắn được nhóm người Atreus giải cứu, nhưng để đến được nơi an toàn kia thì nguy hiểm trên đường là khó tránh khỏi.
-"Nếu vậy thì lão phu đề nghị mấy đứa hãy đi trong các tỉnh ven biển sẽ dễ dàng tránh được sự truy lùng của chúng hơn".
Bạch Trạch đưa ra đề nghị của mình.
-"Nhưng mà không phải các tỉnh đó đã hóa thành đất c·hết rồi sao" !?
Nghe vậy Atreus mới nghi ngờ hỏi.
-"Đúng vậy, kể từ năm ngoái khi mà cuộc chiến của Orochi và Susanoo diễn ra thì các vùng ven biển đó đã hóa thành đất c·hết với mức độ phóng xạ siêu cao và dư âm từ độc của Orochi".
-"Chưa kể động vật lẫn thực vật còn sống sót tại đó đã bị biến đổi trở nên kinh khủng và ma quái khiến cho nó càng nguy hiểm hơn".
-"Tôi còn nghe nói các xác c·hết đ·ã c·hết bởi t·ai n·ạn do Orochi gây ra tại đó đã hóa thành cương thi cả" !!
1 nữ nạn dân ôm lấy cơ thể mình, dù sợ hãi khi nghĩ tới việc đó nhưng cô vẫn báo lại cho những người khác biết.
Các nạn dân xung quanh càng thêm lo lắng và bất an, nhưng ngoại trừ trầm mặc ra thì họ không còn biết nói hay làm gì vào thời điểm này.
-"Như vậy thì tại sao ông lại muốn bọn cháu đưa các nạn dân đi theo con đường đó" ?
Atreus hỏi ra nghi vấn của mình.
-"Vì nó nguy hiểm đến mức lũ tu sĩ không dám tới nên nó mới an toàn với chúng ta".
Sừng của Bạch Trạch sáng lên, từ đó thả ra tia sáng chiếu rọi tới các nạn dân.
Tinh thần của họ theo đó cũng bình tĩnh lại nhờ phép thuật của Bạch Trạch.
-"Còn Thiên Đình thì sao" !?
Bạch Trạch liếc nhìn ông lão vừa mới hỏi và nở 1 nụ cười nhẹ nhàng.
-"Chúng hiện tại không có thời gian để mà quan tâm đến hạ giới lúc này đâu" .
Vẻ bất ngờ hiện ra trên gương mặt của bọn họ.
-"Thiên Đình đang tích cực chuẩn bị cho c·hiến t·ranh nên không có thời gian để chú ý đến chúng ta lúc này".
-"Dù không biết nó sẽ diễn ra trong bao lâu nhưng đây là cơ hội cho chúng ta".
-"Khoan đã Bạch Trạch" ?
Atreus lo lắng mở miệng cắt ngang.
-"Có chuyện gì sao Atreus" ?
Đầu của Bạch Trạch nghiêng nhẹ với vẻ nghi hoặc.
-"Lúc nãy ông mới nói là c·hiến t·ranh sao ? Ông có thể kể rõ hơn được không" ?
-"À ! Thì ra cậu để ý đến việc đó sao ? Thế thì để lão phu nói rõ vậy".
Bạch Trạch gật đầu bày tỏ ông đã hiểu và bắt đầu kể.
-"Kể từ năm ngoái khi mà các khu tự trị thoát khỏi sự khống chế của chính phủ TQ đã khiến cho nguồn năng lượng tín ngưỡng(niềm tin) của chư tiên thần tại Thiên Đình sụt giảm nghiêm trọng".
-"Cho nên Thiên Đình đã quyết định phải thu phục lại các tỉnh đã tách rời khỏi Trung Nguyên".
-"Theo lão phu đoán thì sẽ là các vùng Mông Cổ, Tây Tạng, Tân Cương và Đài Loan, Hồng Kông".
-"Về cơ bản thì TQ tuy to lớn nhưng số lượng người tín ngưỡng vào Thiên Đình không được nhiều lắm, chưa kể chúng còn bị Phật Môn do Như Lai Phật Tổ thống lĩnh tranh đoạt đi phần lớn".
-"Không có tín ngưỡng thêm vào thì quyền năng, sức mạnh của chư tiên, thần, phật sẽ bị suy giảm đáng kể".
-"Chưa kể việc t·ranh c·hấp quyền hạng của các thần tiên sở hữu chức vụ tương đồng càng khiến cho nhu cầu tín ngưỡng tăng lên".
-"Hả ! Các vị thần tại đây phải dựa vào tín ngưỡng để mạnh lên sao" ?
Thrúd có chút bất ngờ đưa tay lên gãi mái tóc như bờm sư tử của mình.
-"Cha của cháu, chú Baldur và cha của Atreus rõ ràng không cần nhận tín ngưỡng nhưng vẫn mạnh nha" !!
Cô bé khó hiểu lẩm bẩm.
-"Ông có thể kể cụ thể hơn được không Bạch Trạch" ?
Ngồi nghe từ nãy giờ Angrboda mới hỏi ra câu hỏi của mình.
Các nạn dân vốn chỉ là người thường hoặc yêu quái vừa hóa hình vốn không biết về những thứ đó nên đều nhìn Bạch Trạch với ánh mắt tò mò.
Bạch Trạch gật đầu rồi bắt đầu giải thích rõ hơn.
-"Lão phu sẽ lấy 1 ví dụ cho dễ hiểu vậy".
-"Các ngươi hẵng đã nghe qua cái tên Thiên Bồng Nguyên Soái đúng không" ?
Đám người trẻ tuổi lúc nãy bắt đầu ồn ào.
-"Có, có, bọn tôi biết" !
-"Đó là tiền thân của Trư Bát Giới vô cùng nổi tiếng sao có thể không biết" !
Bạch Trạch cũng không để ý tới họ mà tiếp tục kể.
-"Thiên Bồng Nguyên Soái vốn thuộc Bắc Cực Tứ Thánh lệ thuộc dưới trướng của Tử Vi Đại Đế".
-"Tứ Thánh bao gồm Thiên Bồng Nguyên Soái, Thiên Hữu Phó Soái, Hắc Sát Tướng Quân cùng Chân Vũ Tướng Quân".
-"Bản thân hắn ta vốn dĩ là đại nguyên soái thống ngự hơn 8 vạn thủy quân, đồng thời nắm giữ chức vị lôi thần chuyên dùng sấm sét hàng yêu trừ ma".
-"Địa vị của hắn ta cao đến mức đã từng được tôn xưng là Bắc Cực Pháp Chủ Thiên Bồng Đô Nguyên Soái Thương Thiên Thượng Đế, gần như áp đảo cả Tử Vi Đại Đế là Bá Ấp Khảo được phong lên sau chiến dịch Phong Thần chỉ có tiếng không có miếng kia".
-"Lôi Bộ 24 vị chính thần hầu như đều bị hắn ta c·ướp sạch quyền hạng về chức vụ lôi thần, biến họ thành lũ vô công rỗi nghề".
Những người xung quanh cùng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc khi nghe được những thông tin mà Bạch Trạch kể ra.
Thật khó tin Trư Bát Giới năm xưa lại có quá khứ oai hùng đến như vậy.
-"Nhưng kết cục của hắn ta thì các ngươi đều đã rõ ràng".
-"Tịnh Đàn Sứ Giả đúng không" ?
1 yêu quái có cái đầu lợn rừng hỏi ra.
Bạch Trạch nhẹ gật đầu xác nhận câu trả lời.
-"Dù quyền hạng cực lớn nhưng khi các tiên thần khác bắt đầu được cung phụng và mạnh lên thì hắn ta dần không theo kịp được nữa".
-"Kẻ đứng đầu Lôi Bộ là Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thần Phổ Hóa Thiên Tôn vừa mạnh mẽ lại trí tuệ đã c·ướp lại quyền hạng của lôi thần về mình".
-"Thuận tiện tước quyền hưng vân bố vũ(kéo mây làm mưa) của Lôi Công là Lôi Chấn Tử đồng thời đem hắn cùng với Điện Mẫu, Phong Bá và Vũ Sư thu về trướng trở thành 1 tên tiểu thần".
-"Từ đó Lôi Bộ không chỉ lo việc hàng yêu phục ma mà cũng đồng thời nắm luôn quyền làm mưa làm gió chốn nhân gian".
-"Còn trong Bắc Cực Tứ Thánh thì vị thần xếp chót là Chân Võ Tướng Quân sau 1 thời gian tích tụ thì cuối cùng đã bộc phát".
-"Hắn ta thành công vượt mặt Thiên Bồng, Thiên Hữu và Hắc Sát đem thần chức của bản thân tăng lên đặt ngang hàng với vị thần mà mình lệ thuộc là Tử Vi Đại Đế".
-"Từ đó về sau hắn ta được tôn là Đãng Ma Thiên Tôn đem các chức vụ của Tứ Thánh quy về 1 mình hắn".
-"Chưa hết hắn ta còn là Huyền Vũ, 1 trong tứ phương thần thú và là người trấn thủ phương Bắc, điều đó càng khiến hạ giới tín ngưỡng vào hắn nhiều hơn".
-"Nhờ vào lượng tín ngưỡng khổng lồ đó hắn đã trở thành Chân Vũ Đại Đế hoàn toàn soán quyền của Tử Vi Đại Đế để mà trở thành người thống trị phương Bắc, biến Tử Vi thành vị thần chỉ có danh không có quyền".
-"Còn Thiên Bồng sau khi thất thế thì cũng bị Ngọc Đế đem làm con tốt thí cho Phật Môn, từ nay không còn Thiên Bồng chỉ còn Trư Bát Giới".
Không khí im lặng bao phủ cả khu nghỉ ngơi.
Họ không ngờ rằng các thần chức của Thiên Đình lại cạnh tranh nhau khủng kh·iếp đến vậy.
-"Tại sao Ngọc Đế không ra tay ngăn cản việc đó chứ" ?
Trong số các nạn dân có người không nhịn được mà hỏi thăm.
Bạch Trạch ngẩng đầu nhìn lên trời và nở nụ cười khinh thường.
-"Vì hắn không thể" !
!!!!????
Liếc nhìn gương mặt khó tin của những người xung quanh 1 vòng, Bạch Trạch mới nói rõ nguyên do.
-"Trên Thiên Đình có tổng cộng là 3 phe phái đối chọi với nhau".
-"Thứ nhất là phe của những kẻ chiến thắng trong Phong Thần chiến dịch là Xiển Giáo".
-"Thứ 2 là phe của các tiên thần đã thua cuộc là phe Tiệt Giáo và quan chức nhà Thương".
-"Và cuối cùng là phe của Ngọc Đế, nơi của các tiên thần cổ xưa nhất trong Thiên Đình".
Atreus nhíu chặt chân mày, cậu vô cùng khó hiểu mà hỏi thăm Bạch Trạch.
-"Ông ta không phải người đứng đầu Thiên Đình sao ? Tại sao ông ta lại để chia phe phái như vậy" ?
Hỏi xong cậu liền nghĩ tới Odin vị Thần Vương độc tài của Bắc Âu.
Dù hắn ta không hoàn thành tốt công việc như 1 kẻ thống trị nhưng ít ra hắn ta vẫn đoàn kết được toàn bộ Asgard.
Đồng thời lừa không ít anh hùng, chiến binh tài giỏi của Scadinavia vào Valhalla.
Sau đó cậu lại nghĩ tới người ông nội mà cha đã kể.
Dù cha luôn gọi ông ấy là "Lão già" "Trâu già gặm cỏ non" "Tên khốn không có phong thái của Thần Vương" "Thần Vương l·ừa đ·ảo" "Con bò háo sắc" các loại cách gọi thiếu tôn trọng.
Nhưng cậu vẫn nghe ra được Kratos không hề ghét cách làm việc của ông nội mình, thứ ông ghét là bản tính háo sắc cũng như cách hành sự tùy tiện, muốn gì thì làm đó của Zeus.
Cậu vẫn nhớ như in vẻ mặt ước ao và kiêu ngạo của cha mình khi ông kể về hành động của Zeus khi đối mặt với Typhon.
Trong khi các vị thần bị khí thế của Typhon áp đảo đến mức không thể cử động thì chỉ duy nhất Zeus dám đứng ra đối mặt với con rồng đó.
Zeus đã kéo Typhon vào 1 tầng thứ nguyên khác để mà chiến đấu, để lại các quái vật con của hắn lại cho các vị thần khác giải quyết.
Cuối cùng lũ quái vật còn sót lại sau khi đã bị chư thần tiêu diệt phần lớn đã trở thành minh chứng cho thành tựu của các anh hùng sau này.
Mở ra thời đại mà các anh hùng tung hoành và để lại vô số thần thoại lẫn truyền thuyết.
Và cuối cùng kết thúc cả 1 thời đại bằng cuộc chiến thành Troy lừng danh.
Dù đời tư vô cùng tùy tiện thậm chí có thể nói là hỗn loạn nhưng các vị thần của Ólympos đều được Zeus thống trị vô cùng gọn gàng.
Từ trên trời lẫn dưới đất đều bị Zeus chi phối bằng quyền uy tối thượng mà không vị thần nào dám phản đối.
Nhưng Ngọc Đế lại không làm được như vậy, điều đó khiến cho Atreus tự hỏi lý do thật sự phía sau việc đó.