Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Vì Cứu Thế, Ta Trốn Tại Sau Màn Khôi Phục Thần Bí

Chương 203: Sự kết thúc của Đạo Môn




Chương 203: Sự kết thúc của Đạo Môn

Bên dưới lòng bàn chân của Thái Thượng, Kratos vẫn đang vươn tay nâng đỡ bàn chân của lão còn bên cạnh ông là Ngọc Đế cùng Hình Thiên vừa mới ăn xong đào tiên cùng tiên đan.

Kratos cúi đầu nhìn họ rồi hỏi.

-"Sẵn sàng cả rồi chứ" ?

Hình Thiên cùng Ngọc Đế đồng thời gật đầu xem như đáp lại, và Kratos thấy vậy cũng gật đầu với họ rồi nói ra.

-"Như vậy thì hãy sẵn sàng đi".

Nói rồi Kratos kích hoạt quyền năng của mình, và 1 luồng năng lượng kì bí ngay lập tức xuất hiện rồi nhanh chóng tràn đầy toàn bộ cơ thể của ông.

Mỗi nơi mà luồng năng lượng đó chảy qua đều được cường hóa và sức mạnh thể chất của Kratos thì được đẩy lên những giới hạn cao nhất, tiếp đó liên tục đột phá và lại lên thêm 1 tầng thứ cao hơn nữa.

Sau khi toàn thân đã tràn đầy sức mạnh thì Kratos gầm lớn 1 tiếng, toàn bộ cơ bắp đều đồng loạt căng lên và dồn toàn bộ sức lực lên cánh tay cùng chân của Kratos.

Thái Thượng vốn đang nghiền mạnh bàn chân của mình xuống đất thì bỗng cảm thấy từ dưới đó 1 lực đẩy khổng lồ bỗng xuất hiện và đang chậm rãi nâng chân của lão lên, chính vì thế lão không hề nghĩ ngợi mà dồn toàn bộ trọng lượng cơ thể khổng lồ của mình xuống nhằm cố gắng đạp c·hết 3 người bên dưới.

Chỉ là Thái Thượng có nằm mơ cũng không thể nào biết được thứ sức mạnh mà Kratos sở hữu phi lý đến mức nào.

Bán thần Heracl·es trong lúc hoàn thành 12 kỳ công của mình đã từng thay Titan Atlas nâng đỡ cả bầu trời trên vai, và bầu trời đó thì lại mang theo trọng lượng của hằng ha sa số vì tinh tú bên trong vậy mà Heracl·es vẫn có thể gánh nó lên dễ dàng, 1 điều mà trong vô số thần hệ cũng ít có vị thần nào làm nổi.

Nhưng trong thần hệ Hy Lạp thì ngoại trừ Atlas ra vẫn còn có 2 người làm được chính là Heracl·es như đã nói ở trên, cùng vị thần đại diện cho sức mạnh thuần túy Kratos.

Chính vì từng gánh cả bầu trời nên đối với Kratos, trọng lượng của Thái Thượng thật sự chẳng đáng để mà nhắc đến.

Thế nên trong ánh mắt kinh hoàng tột độ của Thái Thượng, Kratos dễ dàng nâng bàn chân của ông ta lên rồi dùng lực hất mạnh khiến cho cơ thể khổng lồ của Thái Thượng lảo đảo rồi té ngã xuống đất nhấc lên khói bụi mù trời.

Và Hình Thiên cùng Ngọc Đế cũng sẽ không bỏ qua thời cơ ngon ăn như thế này được nên caả 2 không hẹn mà cùng lúc phóng thẳng lên trời cao.

-"Thái Thượng" !!!

Trên không trung Hình Thiên vung cây rìu trong tay lên và hô lớn, phía sau của ông cũng hiện ra 1 cây rìu khổng lồ đang vung theo cây rìu mà Hình Thiên đang cầm.

Về phần Ngọc Đế thì không nói 1 lời mà đem Hạo Thiên Tháp giải phóng đến cực hạn, tòa tháp 36 tầng cao v·út trong mây mang theo khí thế nặng nề áp đảo vạn vật rơi thẳng xuống người của Thái Thượng.

Thái Thượng nằm trên mặt đất vừa lấy lại tinh thần thì đã ngay lập tức cảm nhận được nguy hiểm đang đến gần, khi lão ngẩng đầu nhìn lên liền có thể thấy được 2 món hung khí đang cắt ra không khí, ép vỡ không gian mà rơi xuống.

Lão không kịp nghĩ nhiều mà theo bản năng giải trừ Nhất Khí Hóa Tam Thanh thần thông để các món bảo bối quay lại bên người, tiếp đó vội vàng ném đi 4 món bảo vật còn lại của mình là Hỗn Nguyên Phất Trần, Linh Chi Ngọc Như Ý, Bàn Long Quải Trượng cùng Vong Tình Tiên Kiếm lên không nhằm đón đỡ.



Kratos sau khi hất văng Thái Thượng ra cũng tung người nhảy lên và nhìn thấy lão ta đang ném các món bảo bối lên không, thế nên Kratos lập tức vươn 2 tay hướng ra đằng trước mặt rồi giao cổ tay vào nhau tạo nên hình chữ X.

Sau đó Kratos kéo tay phải ra rồi dùng sức đập mạnh cổ tay phải vào cổ tay trái của mình.

Theo 1 tiếng [Coong] vang lên thì 2 cánh tay của Kratos đã bị 1 cặp giáp tay màu bạc có họa tiết đại bàng bao trùm, và âm thanh vừa rồi chính là do cặp giáp tay v·a c·hạm với nhau mà phát ra.

Và theo hành động của Kratos thì toàn bộ số năng lượng mà ông tích trữ kể từ khi đặt chân đến TQ cho đến hiện nay, và được chứa đựng bên trong bộ giáp của Styx đã được phóng thích đồng thời khuếch đại lên nhiều lần.

Từ phần giáp tay của Kratos 1 chùm tia ánh sáng cực đại bắn ra, thiêu đốt mọi thứ trên đường đi của nó và bay thẳng đến các món bảo bối của Thái Thượng.

Chùm tia sáng nuốt lấy cả 4 món bảo bối vào trong mình, và cả 4 món bảo bối chưa kịp làm gì đã bị năng lượng và nhiệt lượng khủng kh·iếp của chùm sáng thiêu đốt thành tro tàn.

Chính vì thế nên lưỡi rìu của Hình Thiên cùng Hạo Thiên Tháp không còn vật ngáng đường nữa nên cứ thế mà đập thẳng xuống đầu của Thái Thượng.

Theo lưỡi rìu rơi xuống thì tay phải cầm rìu của Thái Thượng cũng bị chặt bỏ tận gốc, còn Hạo Thiên Tháp thì đè nát toàn bộ thân trên của lão.

!!!!!!!!

Ngay khi chịu phải đau đớn khủng kh·iếp như vậy thì Thái Thượng không thể kìm được mà phát ra tiếng hét thảm đầy đau đớn như tiếng heo bị thọc tiết rồi hoàn toàn im bặt, chỉ còn lại cánh tay phải đang cầm rìu bị chặt đứt cùng phần thân dưới co giật liên hồi trong biển máu.

---------------------------------

Trở lại vài phút trước, khi mà Thần Trụ Trời vừa xuất hiện và tặng cho Nguyên Thủy 1 cú lên gối làm cho hắn răng môi lẫn lộn.

Thông Thiên đã lập tức thu hồi Tru Tiên Kiếm mà sử dụng phép Pháp Thiên Tướng Địa, biến bản thân thành 1 người khổng lồ cùng kích cỡ với Thần Trụ Trời và Nguyên Thủy.

Nhân lúc Nguyên Thủy đang ngã ra sau thì Thông Thiên đã lao lại gần rồi vung ra hàng trăm nắm đấm cùng lúc lên khắp cơ thể của Nguyên Thủy khiến hắn bị treo lơ lửng lên không.

Ông vun trái móc vào quai hàm rồi lại đấm phải thụi mạnh vào bụng, sau đó nâng chân đá vào giữa hạ bộ làm cho Nguyên Thủy phải hú lên vì đau và thốn, nhưng Thông Thiên không hề dừng lại mà vẫn tiếp tục chuỗi combo trên không liên hoàn của mình và khi hơi thấm mệt liền kết thúc nó bằng 1 cú đá quét vào giữa eo của Nguyên Thủy đá văng hắn ra 1 bên.

Ngay lúc cơ thể khổng lồ của Nguyên Thủy chuẩn bị chạm đất thì Thần Trụ Trời đã chắn ngang và đưa tay ôm lấy eo của hắn rồi vật ngược ra sau, làm cho Nguyên Thủy cắm đầu xuống đất 2 còn cơ thể thì chỉa thẳng lên trời.

Tiếp đó Thần Trụ Trời dùng sức kéo Nguyên Thủy ra khỏi mặt đất.

Lúc này Nguyên Thủy nơi nào còn bộ dạng kiêu căng ngạo mạn khi xưa, giờ đây hắn ta mặt mũi bầm dập răng rơi đầy đất, máu me đầy mặt thê thảm vô cùng.

Nhưng Thần Trụ Trời mới không vì bộ dạng hiện tại của Nguyên Thủy mà dừng tay, ông bấm phép định thân lên hắn rồi nhảy ngược người ra xa rồi nhìn về phía Thông Thiên.



Thông Thiên thấy vậy liền cúi người xuống rồi gật đầu ra hiệu.

Tiếp đó trong ánh mắt sợ hãi và bất lực của Nguyên Thủy thiên tôn thì Thông Thiên cùng Thần Trụ Trời bắt đầu lao tới gần hắn từ 2 phía.

Thông Thiên vừa chạy lại gần vừa giơ cánh tay phải của mình lên và nói với Nguyên Thủy đang bị định thân trước mặt.

-"Thân là 1 đạo sĩ chỉ biết bế quan tu luyện suốt ngày đến cả tập thể dục cũng không có mà lại dám chơi cận chiến với lão phu, ngươi thật đúng là chán sống rồi đó Nguyên Thủy" !!

-"Để cho lão phu dạy ngươi thể thuật là chơi như thế nào, ăn ta [Thòng Lọng C·hết Chóc] này đi, Nguyên Thủy" !!!

Dứt lời Thông Thiên giáo chủ dậm chân và biến mất, khi xuất hiện trở lại thì ông cùng với Thần Trụ Trời đã cách Nguyên Thủy chỉ không tới nửa mét.

Rồi cả 2 cùng lúc quấn cánh tay phải cơ bắp của mình vào giữa cổ của Nguyên Thủy tạo thế gọng kìm từ cả 2 phía.

Chỉ trong thoáng chốc Nguyên Thủy bỗng cảm thấy phần cổ đau đớn rồi hoàn toàn mất đi mọi cảm giác của cơ thể, còn tầm mắt của hắn ta thì tự động nhấc cao trong khi xoay mòng mòng trên không.

Trong khi đang xoay tròn giữa trời thì Nguyên Thủy cố gắng hạ tầm mắt xuống để nhìn rõ nguyên do, và thứ đập vào mắt của hắn chính là 1 cơ thể người khổng lồ không đầu đang quỳ dưới đất rồi chậm rãi ngã xuống.

Còn Thông Thiên giáo chủ thì khom người gỡ cây rìu khỏi cái xác không đầu của hắn rồi ném nó cho Thần Trụ Trời và nói gì đó nhưng Nguyên Thủy không cách nào nghe rõ được.

Và Nguyên Thủy thấy vậy thì không cần ai nói cũng ngay lập tức nhận ra điều gì đã xảy ra với mình.

Thì ra là đòn t·ấn c·ông kết hợp vừa rồi của Thông Thiên cùng Thần Trụ Trời đã chém phăng đi đầu của hắn.

Nhưng mà Nguyên Thủy tuy đã b·ị c·hặt đ·ầu lại vẫn chưa c·hết, bởi vì hắn ta đã kịp thoát xuất nguyên thần ra khỏi cơ thể đang c·hết dần rồi phóng đi như bay lên không trung.

Cùng thời điểm đó thì nguyên thần của Thái Thượng cũng đã thoát khỏi cơ thể mà bay về cùng hướng với Nguyên Thủy rồi đụng vào nhau.

Cả 2 nguyên thần chạm vào nhau rồi nhanh chóng từ ký ức cử đối phương mà hiểu rõ được tình hình hiện tại của chúng, sau 1 lúc suy nghĩ thì nguyên thần của Thái Thượng đã truyền ý niệm sang cho Nguyên Thủy về kế hoạch cuối cùng của chúng.

Rồi cả 2 âm thầm bay v·út lên tầng cao nhất của Đại Xích Thiên, nhằm tránh đi sự dò xét của Ngọc Đế cùng Thần Trụ Trời và Thông Thiên bên dưới.

Và trong lúc đám người Ngọc Đế cùng Thông Thiên nhận ra được nguyên thần của chúng đã kịp thời trốn đi mà ra sức tìm kiếm, thì cả 2 nguyên thần tại tầng cao nhất của Đại Xích Thiên đã thành công hợp nhất lại với nhau và trở thành 1 rồi bắt đầu b·ốc c·háy lên dữ dội.

Khi đám người Ngọc Đế nhận ra có 1 nguồn năng lượng cực kì hỗn loạn vừa xuất hiện trên đầu và chuẩn bị bay lên để dò xét, thì từ trong khối năng lượng đó truyền ra giọng nói mang đầy oán hận của cả Thái Thượng và Nguyên Thủy.

-"Nếu các ngươi đã phá hủy Đạo Môn của bọn ta thì cũng đừng hòng mà giữ lại được Thiên Đình nữa" !!!!

Sau khi đã nói xong thì 1 tràng tiếng cười đầy đắc ý cũng từ khối năng lượng đó phát ra, và đi kèm với nó là 1 v·ụ n·ổ năng lượng không thua kém gì Big Bang xuất hiện.

---------------------------------



Tại Vạn Thọ Sơn - Ngũ Trang Quan thuộc Tiên Giới, Trấn Nguyên Tử đại tiên vừa phân phó cho 2 đồng nhi Thanh Phong, Minh Nguyệt đi pha trà mời Prithvi dùng thì bầu trời bỗng đột ngột tối sầm lại, còn đất đai dưới chân thì rung chuyển liên hồi.

Trấn Nguyên Tử hốt hoảng ngẩng đầu nhìn lên trời rồi ngay lập tức đứng hình lại vì khung cảnh trước mặt mình.

Trên bầu trời 1 lỗ thủng vô cùng khổng lồ đã xuất hiện và các khung cảnh quen thuộc trên Thiên Đình cũng hiện ra trước mắt của ông.

Nhưng bộ dạng của chúng bây giờ thì không còn lại bất kỳ vẻ nguy nga tráng lệ hay là tiên khí bồng bềnh nào nữa cả.

Bởi vì toàn bộ đình đài lầu các, lầu vàng gác ngọc cùng hàng ngàn cảnh tiên trên Thiên Đình đang sụp đổ với 1 tốc độ chóng mặt.

Chưa dừng lại ở đó mà từ trong lỗ thủng đó 1 lượng nước khổng lồ chảy xiết còn hơn cả sông Hoàng Hà cũng ồ ạt chảy ra bao phủ cả mặt đất, và số nước đó cũng theo lỗ thủng do Zeus tạo ra mà chảy thẳng xuống Trái Đất cùng Địa Phủ.

---------------------------------

Và trong thời điểm đó tại Nhật Bản, Isana Takeru hiện đang hôn mê cũng rơi vào 1 giấc mơ kì lạ, rơi vào 1 thế giới xám xịt hỗn độn không 1 bóng người.

-"Nơi đây là nơi nào" !?

Takeru nhìn quanh 1 lúc rồi bất an lẩm bẩm, dù cho có tập trung quan sát như thế nào đi nữa thì xung quanh cậu chỉ là 1 mảnh xám xịt không 1 bóng người, không có bất kỳ âm thanh nào khác ngoài giọng nói của cậu.

Dù cậu có hét lớn hay làm gì đi nữa thì âm thanh mà cậu phát ra không thể nào truyền ra xa được, cũng như không có bất kỳ người nào khác có mặt để cùng cậu trao đổi.

Chính vì thế nên Takeru chỉ có thể vươn tay ra trước mặt rồi chậm rãi lần mò bước tới phía trước.

-"Có ai không" ?

-"Có ai ở đây không ? Nếu có xin hãy trả lời tôi đi" !!

Cậu thiếu niên cứ thế vừa kêu to vừa chậm rãi lần mò tiến về phía trước, và cậu cứ đi và tiếp tục đi trong vô định cùng bất an như thế suốt 1 thời gian dài mà cậu không hề hay biết mà cảm nhận được.

Cho đến khi trước mặt Takeru xuất hiện 1 thanh kiếm cũ kĩ rỉ sét đang cắm vào mặt đất

thì cậu mới dừng lại và tò mò quan sát nó, nhưng dù nhìn thế nào thì đó cũng chỉ là 1 thanh kiếm rỉ bình thường mà thôi.

Thế rồi sau 1 lúc do dự thì Takeru đã quyết định sẽ chạm vào nó xem sao, thế là cậu chậm rãi vươn tay ra.

Nhưng ngay khi tay của cậu chạm vào chuôi của thanh kiếm, thì bất ngờ từ đằng sau 1 thân hình mềm mại xuất hiện và áp vào lưng của cậu.

Trong lúc suy nghĩ của Takeru đang c·hết máy vì bị 2 ngọn núi ép vào lưng của mình thì giọng nói của 1 thiếu nữ đã vang lên bên tai.

-"Nếu là mình thì mình sẽ không chạm vào 1 thứ đáng ngờ như vậy đâu, Takeru-kun".