Chương 42: Bí mật của Armana
Trải qua 1 vòng thảo luận cuối cùng tất cả mọi người đều đã thống nhất được ý kiến với nhau.
Đầu tiên sẽ do chính phủ Ai Cập ra mặt mời 1 vị giáo sư chuyên ngành nguyền rủa từ Học viện phép thuật Alenxandria đến để bảo đảm an toàn, sau đó dưới sự giá·m s·át của vị giáo sư thì bọn họ sẽ bắt đầu tiến hành mở hầm.
Và chỉ trong 2 ngày sau đó, dưới sự cam đoan không có dấu hiệu nguyền rủa từ bên kia cánh cửa của vị phù thủy già được mời đến giá·m s·át.
Vị phù thủy đi tới và hô lên "Alohomora" những chiếc khóa bên trong cánh cửa bắt đầu chuyển động và cánh cửa kim loại dày cộm dần dần mở ra trước ánh mắt kích động của những người xung quanh.
Từ bên trong cửa hầm ngầm 1 luồng không khí âm u, lạnh lẽo thoát ra và đi kèm với nó là 1 mùi h·ôi t·hối, mốc meo, ẩm ướt.
-"Ọe, cái mùi quái quỷ gì thế này" ?
Jason sợ hãi che mũi lại.
-"Tại sao lại có mùi ẩm mốc, không lẽ phía dưới đã bị nước từ sông Nile hoặc mạch nước ngầm tràn vào sao" !?
1 nhà khảo cổ hét lớn đầy tuyệt vọng, những người khác cũng không cảm thấy vui chút nào vì việc tràn nước vào mộ sẽ khiến các cổ vật và văn hiến bị hư hại.
Dù đã mở được cửa nhưng không có ai đi xuống thăm dò cả, tất cả mọi người đều nhất trí đợi khoảng 3 tiếng mới bắt đầu xuống mộ thăm dò.
Và khi thời gian đã điểm Leona cùng với các đồng bạn và những nhà khảo cổ khác cùng đeo lên mặt nạ phòng độc, sau đó hơn 20 người bắt đầu đi xuống cái hầm tối đen phía dưới.
-"Lumos".
Theo thần chú vang lên ngón tay của mọi người đều đồng loạt sáng lên ánh sáng trắng nhẹ, 20 người chia thành 4 nhóm, mỗi nhóm 5 người và chậm rãi đi xuống.
Leona không ngừng quan sát các tấm phù điêu trên những bức tường, trong đầu của cô không ngừng ghi nhớ và phân tích các chữ tượng hình trên đó.
Trải qua khoảng 3 tiếng thăm dò, dù gặp phải khá nhiều cạm bẫy nhưng nhờ phép Protego bảo vệ nên các loại tên độc, bẫy sập đều bị dễ dàng giải quyết và cả đám người đã đem cái hầm ngầm này thăm dò rõ ràng.
Cái hầm ngầm này là 1 hầm mộ nhỏ chôn xác ướp cá sấu với 5 phòng, rất nhiều cổ vật tại đây vẫn hoàn toàn nguyên vẹn và nằm trong trạng thái hoàn hảo nhất.
Các nhà khảo cổ đều rất vui mừng vì phát hiện ra những món này, nhưng chỉ có mình Leona là khác biệt.
Cô đang đứng tại dãy phòng cuối cùng, nhìn vào 4 bức tường xung quanh mà nhíu chặt chân mày.
-"Sao vậy Leona, cậu thấy có gì kì lạ sao" ?
Kitty tiến tới gần Leona nghiêng đầu dò hỏi.
-"Không, hoàn toàn không có gì lạ. Dù mình đã thử gõ tất cả cách vách tường và phiên dịch các chữ tượng hình kia thì nơi này chỉ đơn giản là hầm mộ chứa xác ướp cá sấu của Akhenaten mà thôi".
Leona nhíu chặt chân mày trong khi đi dạo xung quanh căn phòng.
-"Vậy sao cậu vẫn nhíu mày" ?
-"Chính bởi vì không có gì kì lạ nên nó mới là thứ kì lạ nhất ở đây, nếu chỉ là 1 hầm mộ bình thường thì cần gì phải dùng bản đồ và phép thuật để che dấu, chưa kể lúc mở hầm thì rõ ràng có mùi ẩm mốc được phát ra" !
Leona đi tiếp và cô dừng lại trước 1 tấm phù điêu bằng vàng khắc hình Akhenaten và Nefertiti.
-"Nguyện thần Aten che chở chúng ta như đã hứa, chúng ta sẽ mãi mãi thuận theo ngài".
Leona mở miệng đọc lên chữ viết trên tấm phù điêu.
-"Rốt cuộc thần Aten đã hứa hẹn gì, và tại sao ông ta lại dấu diếm nơi này ? Rốt cuộc mình đã bỏ sót thứ gì" !?
Kitty đứng cạnh nhìn thấy cô bạn thân của mình đang không ngừng đi đi lại lại, sờ này chạm kia trong khi đang nhíu chặt mày lại.
-"Sao cậu không thử đem ma lực đưa vào những thứ này xem, biết đâu sẽ có gì đó phản ứng với ma lực" ?
Kitty đưa ra đề nghị.
-"Đúng rồi, ma lực !! Ma lực và ma pháp, Kitty nhanh đi gọi mọi người lại và đem ma lực đưa vào những món đồ ở đây xem".
Leona giật mình và ngay lập tức quay đầu yêu cầu Kitty đi gọi người.
Và khi tất cả mọi người theo yêu cầu của Leona thử đem ma lực của mình đưa vào những món đồ cổ, có 1 số món thoáng sáng lên những đường hoa văn chứng tỏ nó là 1 món đồ phép thuật.
Thấy vậy mọi người lập tức lên nhiệt tình và tản ra xung quanh tìm kiếm, Jason cũng đi theo giúp họ 1 tay.
Khi cậu đi qua 1 bức tường, cậu đã thử chạm vào nó và ngay lập tức vách tường biến mất khiến cho Jason lảo đảo xém té ngã nhưng may mắn được 1 nhà khảo cổ kéo lại.
Vách tường đã biến mất và hiện ra 1 cầu thang tối đen như mực, không khí phía dưới hoàn toàn mang lại cảm giác ẩm ướt và âm u rõ ràng hơn nhiều.
Cầu thang này khác hẳn những cái trên vì độ dài không hợp lý của mình, nó kéo dài xuống dưới với hình chữ Z và phải mất đến 5 phút mới hoàn toàn xuống được đến tầng phía dưới.
Khi mọi người bước xuống đến phía dưới thì nơi này đã hoàn toàn thay đổi bộ dạng vốn có của 1 hầm mộ, và khiến cho tất cả người nhìn thấy đều kinh ngạc và ngây dại bởi sự đồ sộ của nó.
Trước mắt mọi người lúc này là 1 cung điện hoàng gia Ai Cập cổ đại được xây dưới lòng đất, những trụ đá to lớn, những bức tường và cổng được dát vàng, những con sông uốn khúc chảy dài len lỏi qua các con đường trong cung điện.
-"Cái quái gì thế này" !!!!!
1 vị giáo sư già dụi mắt liên tục vì không tin được điều mình thấy.
-"Tên Pharaoh điên đó !! Ông ta rốt cuộc đã hy sinh bao nhiêu mạng sống và tiền của để đục xuyên mặt đất và dẫn nước sông Nile chảy vào nơi đây chứ" !!
-"Mọi người nhìn kìa, là cá sấu khổng lồ".
1 người khác bỗng chỉ tay về 1 phía trong dòng sông và ho lớn.
Mọi người cùng nhìn vào nơi được chỉ, và cả bọn sững người vì độ to lớn của con cá sấu bạch tạng đằng kia.
Trong 1 bầy cá sấu vài chục con đang nằm trên bãi cát, thì nó lù lù nằm giữa với 1 màu trắng tinh đặc trưng với chiều dài toàn thân ít nhất cũng không dưới 10m.
-"Mức độ to lớn này thật bất hợp lý, chưa kể chúng còn sống dưới lòng đất như thế này nữa".
1 người lính khó tin nói.
Nói xong câu đó người lính bắt đầu kêu gọi mọi người trở lên trên, vì đi xuống quá nhiều người rất dễ kinh động lũ cá sấu.
Sau khi lên trên lại và trải qua thảo luận, thì nhóm 4 người Leona và vị phù thủy cùng 1 người lính sẽ đi xuống thăm dò trước.
Cả bọn đi xuống lại và bắt đầu đi theo con đường chính để đi vào cung điện, 2 bên của con đường là những đầm lầy đầy cá sấu và rong rêu.
Vừa bước vào cổng thì thứ đập vào mắt Leon là 1 khoảng sân rộng và dài, 2 bên đường đi là những cái bệ đá và tượng của loài chó rừng màu đen nằm phía trên.
Những màu sơn và họa tiết đều rõ ràng như mới, Leona có thể dễ dàng đọc hiểu được các ý nghĩa của những chữ tượng hình được khắc trên cổng, bệ và tường của cung điện.
-"Không cần ngạc nhiên đâu, chỉ cần dùng phép thuật thì việc giữ gìn những vật phẩm như vậy chỉ là việc dễ dàng".
Vị phù thủy thấy được sự nghi hoặc của mọi người nên ông chậm rãi giải thích nguyên do cũng như nguyên lý hoạt động của nơi này.
Cả cung điện cổ này theo lời vị phù thủy thì đều được bao bọc và che dấu bởi 1 lớp kết giới, lớp kết giới đó sẽ giữ gìn và bảo quản mọi thứ bên trong nó cho đến khi cạn nguồn cung cấp ma lực, còn nguồn cung cấp thì tạm thời vẫn chưa tìm ra được.
Vượt qua khoảng sân sẽ đến sảnh chính, nơi đây lại chia ra vô số phòng nhỏ, mỗi phòng lại có sự sắp xếp và trang trí khác nhau.
-"Phòng bếp, phòng tắm, nhà vệ sinh, kho vũ khi, kho vàng bạc châu báu, chỉ đi qua 1 vòng mà đã có nhiều phòng như vậy. Không biết bên trong còn nữa không" !?
Jason khó tin lẩm bẩm.
Nhưng cậu lại bị Leona dùng ánh mắt khó chịu nhìn chằm chằm vào người, vì Jason hiện tại đang đeo 1 đống báu vật trên người, túi ba lô sau lưng cũng đã đầy vô số thanh v·ũ k·hí.
-"Đừng nhìn mình như vậy, mình chỉ lấy về cho giáo sư mà thôi".
Jason vẫn tự tin tuyên bố.
Trong khi cả đám đang bàn tán về bố cục nơi đây thì 1 âm thanh kì lạ bất chợt vang lên từ 1 căn phòng chưa được khám phá.
Âm thanh đó giống như 1 thanh kim loại bị kéo lê trên mặt đất 1 cách nặng nề vậy, anh lính rút súng ra đề phòng còn Jason thì đưa tay ra sau lưng rút 1 cây búa với 2 đầu xòe ra hình cái quạt và cầm trên tay.
Trong sự đề phòng của mọi người 1 bàn tay khô đét quấn đầy băng vải vươn ra chộp vào trên khung cửa.
Theo đó 1 mùi hương kì lạ tỏa ra và 1 thân ảnh mặc trang phục Ai Cập cổ đại, toàn thân quấn đầy băng vải và tay cầm 1 thanh Khopesh xuất hiện từ sau cánh cửa.
-"Xác ướp" !!
Leona hít sâu 1 hơi và nghiêm túc nhìn vào cái xác ướp trước mặt họ.