Chương 52: Nhân sư • Sphinx
-"Tôi đã mang đến những người muốn đến Necropolis theo như lời tiên tri của Thần Ra đến gặp người, thưa ngài Nailah" !
Aya và Donkor cung kính cúi đầu trước vị nữ nhân sư đồng thời giải thích lý do họ đến đây.
-"Ô hô !! Là các ngươi sao ? Lũ nhóc mà lão già đã nói sẽ đến để tìm kiếm sự trợ giúp từ ta" !?
Nhân sư Nailah ném điếu thuốc vào gạt tàn rồi dùng 2 chân sau đứng thẳng đi tới trước mặt đám người Leona không ngừng dò xét.
Thân thể của vị nhân sư Nailah khá dài nên khi cô ta đứng thẳng lên thì cũng tầm hơn 2m5, nên khi cô ta đến gần thì nhóm của Leona phải ngẩng đầu lên mới có thể nhìn rõ gương mặt xinh đẹp của vị nhân sư.
Cô ta có mái tóc đen ngắn đang đội 1 cái vương miện vàng hình rắn hổ mang, làn da trắng nõn và đôi mắt xinh đẹp với hàng mi cao v·út được kẻ đậm theo kiểu Ai Cập, trên lỗ tai, chân trước, chân sau và trên cổ của nhân sư Nailah đều đeo đầy các loại trang sức bằng vàng và đá quý.
Nailah có đầu của 1 người phụ nữ xinh đẹp với làn da trắng sáng, 2 bên bả vai, bộ ngực trần và phần bụng trắng nõn là những bộ phận duy nhất của con người trên cơ thể cô.
Phần sư tử của cô có 4 chân mạnh mẽ với 2 chân trước là 2 tay của phần thân người, 2 chân sau là 1 phần của cơ thể sư tử màu đen mạnh mẽ.
Lớp lông của phần sư tử đã che phủ điểm n·hạy c·ảm tại vùng ngực của cô và mở ra hình chữ V kéo dài đến phần bụng dưới của cơ thể người.
Sau 1 lúc dò xét, Nailah mới dừng lại và dùng ánh mắt vô cùng kỳ quái nhìn vào 4 người Leona, Kitty, Ash và Jason.
-"Có chuyện gì sao ngài Nailah" ?
Thấy Nailah nhìn những vị khách từ bên ngoài 1 lúc rồi không nói gì nên Aya đành đứng lên hỏi thăm.
-"Các ngươi muốn đến Necropolis đúng không" ?
Nailah dùng ánh mắt nghiền ngẫm và hỏi thăm cả bọn.
-"Đúng vậy, không biết ngài có thể giúp bọn tôi không" ?
Leona bước lên phía trước ngẩng đầu nhìn Nailah rồi hỏi.
-"Tất nhiên, tất nhiên !! Dù sao lão già kia để ta ở lại đây cũng vì điều đó mà" !
Nailah nở 1 nụ cười vô cùng vui vẻ và đầy thâm ý trên môi khiến mọi người khó hiểu.
-"Đầu tiên để ta giúp các ngươi thu gọn quyển sách nát kia lại đã, cầm 1 quyển sách vài chục ký chạy khắp nơi như vậy khó di chuyển lắm".
Nailah vừa nói dứt lời thì quyển sách luôn được cất trong ba lô sau lưng Leona đã tự động bay ra và lao về phía Nailah.
-"Xin cẩn thận nó nguy hiểm lắm" !!
Leona thấy vậy liền lập tức cảnh báo cho Nailah.
Nailah không trả lời mà đưa chân trước của mình ra đón lấy quyển sách, trong tầm mắt của mọi người thì quyển sách bỗng phát ra 1 luồng năng lượng màu tím đen bắt đầu chui vào cơ thể của Nailah, và trên mu bàn chân của Nailah cũng hiện ra hình Thần Anubis như Leona, Ash và Bayek.
-"Buồn cười ! Ta dù sao cũng là Nhân Sư Nguyên Sơ(Primordial Sphinx) cũng như là sinh vật đầu tiên được chính tay lão già tạo ra, chỉ là 1 quyển sách được Anubis viết ra cũng muốn nguyền rủa ta sao ? Dù Anubis có đích thân tới hạ lời nguyền thì bà đây sẵn sàng cho thằng nhóc đó hạ 5000 năm, chỉ cần dính phải dù chỉ 1 lời nguyền thì bà đây lập tức t·ự s·át luôn" !!!
Tự tin tuyên bố như vậy xong, từ trên người Nailah phát sáng lên 1 vầng sáng tựa như mặt trời.
Vầng sáng đó vừa xuất hiện đã lập tức trung hòa luồng năng lượng màu tím đen từ quyển sách khiến cho hình Thần Anubis trên mu bàn chân của Nailah biến thành 1 luồng khói đen và tan biến vào không khí.
Nailah thuận tay dùng phép thuật kéo 1 chiếc điện thoại cũ bị cô tùy tiện vứt tại 1 góc nào đó vào tay, sau đó [Tử Linh Thư Anubis] trên tay của Nailah bắt đầu dung hợp với chiếc điện thoại cũ đó.
Sau 1 lúc, trong ánh mắt kinh ngạc và bất ngờ của mọi người, nó từ 1 quyển sách kim loại dày nặng đã biến thành 1 chiếc điện thoại cảm ứng mang Style Ai Cập cổ đại màu đen viền vàng.
-"Thời đại mới rồi ai mà còn cầm sách chạy lung tung nữa chứ, ta đã đem tất cả tri thức bên trong nó đưa vào chiếc điện thoại này rồi và cái điện thoại này các ngươi cứ lấy xài tùy ý nó sẽ không đặt lời nguyền lên người chạm vào nó nữa đâu".
Sau khi làm xong Nailah liền tùy tiện ném chiếc điện thoại cho Leona rồi nói.
-"Nhưng, nhưng bọn tôi phải trả lại nó để giải lời nguyền kiểu gì với chiếc điện thoại này bây giờ" !?
Jason cũng 1 mặt nhăn nhó hỏi ra câu hỏi trong lòng mọi người.
-"Yên tâm đi. Chỉ cần các ngươi đặt điện thoại lên cái bệ là lời nguyền sẽ tự động giải trừ thôi, quan trọng là thần tính và tri thức của cuốn sách thôi chứ nó cũng chỉ là 1 quyển sách kim loại bình thường thôi mà".
Nailah không thèm để ý chút nào nhún vai trả lời.
-"Tiếp theo, nếu các ngươi muốn đến được Duat thì các nguoi không thể cứ vậy mà đi được. Lũ linh hồn tại thành phố đó sẽ ngay lập tức bám lấy các ngươi 1 khi các ngươi đặt chân đến đó, khi bị bám lấy thì sự sống của các ngươi sẽ trôi đi dần và chậm rãi trở thành 1 n·gười c·hết".
-"Giống như việc bọn họ cố gắng leo lên thuyền của Thần Ra đúng không" ?
-"Chính xác !! Các vong hồn lang thang tại Duat sẽ cố gắng bám víu lấy thứ ánh sáng mang tên sinh mệnh trong người của các ngươi với hy vọng chúng sẽ lên được con thuyền của Thần Ra".
Nói rồi Nailah rút từ dưới bàn cạnh chỗ cô ngồi lúc nãy ra 1 cái hộp cát tông, cô nàng nhân sư đưa chân trước cũng mình vào đó moi móc 1 hồi rồi rút ra 1 chùm dây chuyền với phần mặt dây bằng vàng tựa như 1 cái Dog Tag.
-"Các ngươi hãy đeo thứ này lên, nó sẽ bảo vệ các ngươi khỏi các vong hồn lang thang tại Necropolis".
Nailah bắt đầu phân phát vòng cổ cho mọi người tại đây, ngay cả Aya và vị tài xế là 1 trong các bảo vệ của Ramses cũng được tặng 1 cái.
-"Còn thằng nhóc kia, ngươi là chồng của Aya sao ? Ngươi yếu quá đấy, có muốn trở thành 1 Medjay không ? Ta sẽ thay mặt lão già ban tặng ân huệ cho ngươi" ?
Nailah bất chợt hỏi thăm Bayek đồng thời đưa ra 1 đề nghị.
-"Vâng ! Tôi nhất định sẽ không khiến ngài thất vọng. Nên xin ngài hãy cho phép tôi được trở thành 1 Medjay của Thần Ra".
Nghe được lời đề nghị của Nailah, Bayek lập tức quỳ 1 chân xuống và cúi đầu vô cùng thành khẩn.
-"Rất tốt".
Thấy Bayek biết điều như vậy Nailah cũng bắt đầu đem sức mạnh ban cho Bayek để anh có thể thức tỉnh các năng lực đặc biệt.
Từ trên trán của Nailah sáng lên ánh sáng tựa mặt trời và chiếu rọi toàn thân của Bayek.
-"Ta đã ban ân huệ cho ngươi, ngươi cứ đi theo Aya nó sẽ dạy cho ngươi cách sử dụng các năng lực mà ngươi đang có".
Nailah nói rồi lại đưa tay vào trong hộp cát tông tiếp tục moi móc, sau 1 lúc cô móc ra 1 cái bao tay kì lạ và ném cho Bayek.
-"Cái Hidden Blade này ta làm lúc rãnh ngươi cứ giữ lấy mà dùng, Aya cũng sẽ dạy cho ngươi cách dùng nó".
Bayek nghe Nailah nói vậy mới bắt đầu quan sát cái bao tay mà cô vừa ném qua, nó là 1 cái giáp tay có 2 mặt kim loại trước và sau, mặt trước khá dày dùng để chặn đòn đánh trong khi mặt sau lại được thiết kế có 1 cơ quan nhỏ gắn 1 lưỡi dao nhỏ trên đó.
-"Aya nhóc hãy đi theo chúng để bảo vệ cho chúng".
Nailah quay mặt qua nhìn Aya và ra lệnh, Aya nghe vậy cũng cúi người trước cô nàng nhân sư.
-"Nghe và ghi nhớ 1 điều mà ta sẽ nói đây !! Tuyệt đối, tuyệt đối không được tháo vòng cổ xuống, dù là ngươi có gặp người tốt và đáng tin đến mức nào tại Duat cũng tuyệt đối không được tháo vòng cổ xuống vì bất cứ lý do gì. Nghe rõ chưa" !!!
Bằng 1 giọng nói nghiêm khắc Nailah đã cho cả bọn lời cảnh báo vô cùng quan trọng, cô liếc xung quanh 1 vòng và tạo nên 1 áp lực vô hình lên những người bị cô nhìn chằm chằm vào.
-"Ta chỉ muốn tốt cho các ngươi mà thôi, nếu các ngươi còn muốn an toàn rời khỏi Duat thì tốt nhất nên nghe theo lời ta".
Thở dài 1 hơi Nailah mới quay đầu bước lại chỗ chiếc ghế và bắt đầu hút cho xong điếu thuốc dang dở.
-"Được rồi, các ngươi mau đi đi để ta nghỉ ngơi, và nhóc Donkor ngươi ở lại đây 1 chút"!
Nailah lười biếng bắt đầu đuổi người ra khỏi căn phòng của mình.
Dù khá nghi hoặc tại sao Nailah lại giữ Donkor ở lại, nhưng cả bọn Leona cũng đành phải quay về phía trên để chuẩn bị chuyến hành trình nguy hiểm đến Necropolis.
-"Ngài Nailah, không biết ngài gọi tôi lại có chuyện gì sao" ?
Donkor cung kính đứng 1 bên chờ đợi mệnh lệnh từ Nailah.
-"Nhóc Donkor à ! Sau khi lũ nhóc kia đi thì lập tức đi liên hệ các Medjay của chúng ta đồng thời thông báo cho chính phủ Ai Cập để chúng chuẩn bị sẵn sàng c·hiến t·ranh đi. Chiến tranh sắp đến rồi" !!
Donkor giật bắn mình khi nghe được những gì Nailah nói, nhưng khi ông nhìn thấy gương mặt vô cùng nghiêm trọng của cô nàng nhân sư thì ông biết cô không nói giỡn, nên ông đành phải đem câu hỏi của mình nuốt xuống bụng.