Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Vì Cứu Thế, Ta Trốn Tại Sau Màn Khôi Phục Thần Bí

Chương 54: Duat




Chương 54: Duat

Thế giới phía sau cánh cửa là 1 thế giới có bầu trời màu tím đen, với 1 dòng sông rộng lớn chảy dài trên mặt đất và hướng đến 1 vùng đất sâu thẳm hơn tại phía dưới.

Mặt đất của nơi này gập ghềnh lên xuống liên tục chạy dọc 2 bên con sông, tựa như con sông đó đã chẻ đôi mặt đất nơi đây để cho 1 con tàu to lớn đi qua vậy.

Khắp các dãy núi đá tại đây luôn có thể bắt gặp các bức tượng bằng đất sét nằm im trên các mặt núi đá.

Cùng với đó là những bông hoa súng xanh to lớn rực rỡ nở rộ khắp nơi, mang lại vẻ đẹp duy nhất cho 1 thế giới đầy âm u tử khí như nơi này.

-"Vậy ra đây là Duat sao" !?

Sau khi bước qua cánh cổng thì đoàn người Leona cuối cùng đã tới được thế giới của n·gười c·hết Duat, cả bọn tràn đầy sự tò mò và hiếu kỳ quan sát thế giới kì lạ trước mắt.

-"Âm u, c·hết chóc và lạnh lẽo. Nơi này so với nhà xác của bệnh viện còn kinh dị hơn cả vạn lần, thà để tôi đến nhà xác để điều tra xác c·hết còn tốt hơn đến 1 thế giới quỷ quái như vậy".

Bayek nhíu mày khó chịu đồng thời đưa ra cảm tưởng của bản thân.

-"Con sông to lớn này còn rộng lớn hơn cả sông Nile nữa, mình tò mò không biết chiếc thuyền của Thần Ra mà các cậu hay nói tới liệu có thể to lớn đến mức nào" !

Jason nhìn con sông kia và trở nên tò mò về thứ sẽ chạy trên nó.

-"Đừng quan tâm đến mấy thứ đó, chúng ta cần phải tìm ra ngôi đền của Thần Anubis trước đã".

Kitty cắt đứt sự tò mò của Jason và bắt đầu hối thúc cả bọn nhanh chóng bắt tay vào việc tìm kiếm.

-"Dù em có nói như vậy thì chúng ta nên bắt đầu từ đâu bây giờ" ?

Ngay lúc này Ash nói ra 1 câu khiến cho Kitty sững người lại.



Đúng vậy, cả bọn tuy đến được đây nhưng kế tiếp phải đi đâu thì vẫn chưa có đầu mối chút nào cả.

-"Nếu không thì chúng ta thử đi theo hướng của con sông xem sao ? Dù sao thì 1 trong các điểm đến của nó cũng là [Sảnh Đường Phán Xét] mà, đúng không" ?

Lúc này Aya cũng cười cười đưa ra 1 ý kiến cho cả nhóm, và mọi người đều đồng thuận với ý kiến của cô.

Đi thêm được 1 lúc thì 1 cơn gió lạnh bất chợt ùa tới, khiến cho cả bọn vô thức nắm chặt lớp áo choàng của mình lại.

Sau khi cơn gió lạnh qua đi thì 1 bầu không khí u ám tràn đầy c·hết chóc dần dần bao phủ cả nhóm, từ sau lưng cả nhóm có những bóng người thoắt ẩn thoắt hiện dần dần xuất hiện.

Những bóng người đó đi lại trong tư thế 2 tay bất lực rũ xuống phía trước, lưng hơi còng xuống cùng với đôi mắt mơ màng vô thức, cơ thể họ thay nhau biến mất và xuất hiện mỗi khi họ đi ngang qua nhóm người Leona.

Sợ hãi bao trùm cả nhóm và cả bọn đồng thời kéo chiếc mũ trên đầu mình xuống thấp hơn 1 chút, rồi họ chậm rãi tiến lên tránh gây sự chú ý của những bóng người kia.

-"Những người này là linh hồn n·gười đ·ã k·huất sao" ?

Ash ngay lập tức sợ hãi bưng chặt lấy miệng mình tránh phát ra tiếng hét khi những bóng người kia xuất hiện và đi ngang qua cô.

-"Đúng vậy ! Hơn nữa xem kỹ bọn họ thì sẽ phát hiện họ không chỉ có người Ai Cập, mà còn có người từ các quốc gia lân cận nữa".

Đi tại phía sau cùng Bayek thoáng quay đầu nhìn vào dung mạo và trang phục của những linh hồn kia, rồi anh mới nói ra phát hiện của mình.

-"Có lẽ như Duat không chỉ dành riêng cho người dân Ai Cập thôi nhỉ" ?

Jason cười khan nói.



-"Có vẻ chúng ta đã đi đúng hướng, theo thần thoại thì những kẻ đ·ã c·hết sẽ du hành trong Duat suốt 12 tiếng và vượt qua các thử thách để đặt chân đến được [Sảnh Đường Phán Xét] của Thần Thoth và Thần Anubis".

Leona vừa đi vừa nhỏ giọng nói với mọi người trong nhóm.

-"Nhưng chúng ta cũng phải cẩn thận vì biết đâu những thử thách đó sẽ bất chợt xuất hiện không chừng".

Vừa quan sát chung quanh đề phòng nguy hiểm, Aya vừa nhỏ giọng nhắc nhở những người khác.

Thế là nhóm của Leona phải cùng linh hồn của những người đ·ã c·hết cùng đi men theo con sông để tiến sâu hơn xuống lòng đất.

Đi được 1 khoảng thì 1 tiếng cười bỗng vang lên từ sau lưng làm cả bọn giật bắn người, không đợi họ quay lại thì 1 bóng người đã từ phía sau bay lên trước mặt cả đám.

-"Ta cứ nghĩ mình cảm giác sai lầm đây ! Không ngờ được tại Duat ta lại có thể gặp được người sống, thật là khiến ta giật mình" !

Trước mặt nhóm người Leona là 1 người phụ nữ Ai Cập xinh đẹp cao 2m5, cô ta mặc 1 chiếc váy dài màu trắng tinh, đầu đội cài tóc bằng vàng và đeo đầy các trang sức vàng trên người.

Điều khiến mọi người để ý là 2 bên cánh tay trần của cô ta quấn đầy các băng vải chuyên dụng để ướp xác, dưới hông của cô ta là 2 đôi cánh chim lớn đang xếp lại.

-"Chào mừng đã đến với Duat hỡi các người phàm ! Tên ta là Nephthys, nữ thần của c·ái c·hết và t·ang l·ễ. Nguyên cớ gì mà để thân là người sống các ngươi đến thế giới của n·gười c·hết này" ?

Nephthys nở 1 nụ cười thần bí và quan sát đám người Leona bằng ánh mắt dò xét.

Vị nữ thần tên là Nephthys này dù chỉ đang đứng im nhưng cảm giác thần thánh cùng khí chất cao quý mà cô ta đem lại đã khiến cho những linh hồn kia cảm thấy sợ hãi và thần phục.

Dù không có ý thức rõ ràng nhưng bọn họ đã hét lên những tiếng kêu the thé cao v·út, rồi họ đồng loạt quỳ xuống không ngừng dập đầu xuống đất và đọc lên những câu nói khó hiểu.

Nhóm người Leona cũng không khác gì những linh hồn kia, họ cũng bị khí chất thần thánh và uy thế khủng kh·iếp của tồn tại vượt xa sự hiểu biết của nhân loại kia áp đảo khiến cả bọn vô thức quỳ 1 chân xuống đất trước cô ta.

-"Thưa nữ thần Nephthys ! Bọn tôi trong lúc vô tình đã chạm vào [Tử Linh Thư Anubis] nên đã bị nguyền rủa, hiện tại mạo hiểm đến Duat này nhằm trao trả lại quyển sách vào Thần Điện của Anubis để giải trừ lời nguyền".



Cung kính cúi đầu trước Nepthys, sau đó Leona mới lấy chiếc điện thoại và mở nó ra đưa cho Nephthys xem.

Nephthys không đưa tay cầm lấy mà cô ta chỉ đưa đầu lại gần xem xét, Leona thấy vậy cũng bắt đầu lướt màn hình của chiếc điện thoại để Nephthys có thể xem được nội dung trong nó.

-"Đây đúng là quyển sách mà Anubis đã viết ra ! Chỉ là tại sao nó lại có hình dạng kì lạ như vậy" ?

Kinh ngạc và vui sướng hiện lên trên gương mặt xinh đẹp của Nephthys, đồng thời cũng khó hiểu vì bộ dạng của nó.

Nghe thấy vậy đám người Leona đều không biết phải trả lời làm sao, như nhìn thấu sự bối rối của họ Nephthys cũng bỏ qua không tiếp tục hỏi đến cùng.

-"Các ngươi không trả lời được cũng không sao, có lẽ Anubis đã cố tình chế tạo nên nó như vậy ! Lúc nãy các ngươi có nói là muốn đến Thần Điện để trả lại quyển sách đúng không" !?

Trong suy nghĩ của Nephthys thì có lẽ quyển sách biến dạng như vậy là do Anubis gây ra, nhưng chỉ có nhóm người Leona mới rõ ràng trong lòng về kể đã biến nó thành như vậy, nhưng họ không dám nói ra cho Nephthys biết.

-"Đúng vậy, không biết ngài có thể giúp đỡ chúng tôi được không" !?

Aya tiến lên khom người đồng thời không quên tìm kiếm sự giúp đỡ từ vị nữ thần trước mắt.

-"Tất nhiên ta sẽ giúp các ngươi. Nhưng các ngươi cũng phải giúp lại ta mới công bằng, đúng chứ" ?

-"Không biết chúng tôi có thể giúp gì cho ngài" !?

-"Ta muốn các ngươi mang theo quyển sách đó đến Vương Cung của Anubis để giúp ta giải thoát thần Osiris, anh trai của ta khỏi sự giam cầm từ đứa con bất hiếu kia".

Nephthys thản nhiên nói ra mục đích của mình.

-"Giải cứu Thần Osiris sao" !?

Cả đám kinh ngạc khi biết được nội dung của cái nhiệm vụ từ trên trời rơi xuống này.