Chương 87: Sự chuyển biến của TQ, Thần - Phật va chạm
Tại TQ sau sự xuất hiện của các tiên nhân thì toàn bộ quốc gia này đã thay đổi chóng mặt.
Các tiên thần của Thiên Đình hạ phàm để thông báo cho chính phủ của nước này việc bọn họ sẽ chính thức tiếp quản đất nước, đồng thời giải tán cơ quan nhà nước bằng vũ lực của bản thân.
Các tông môn, giáo phái nhận được truyền thừa từ các tiên thần sẽ thay mặt họ quản lý trần gian.
Còn các tôn giáo khác không nằm trong hệ thống Đạo Giáo - Huyền Môn đều bị phủ định và cấm đoán.
Chúng tuyên bố nếu các thần linh của các tôn giáo đó đầu nhập Thiên Đình trở thành 1 phần của hệ thống thần thoại Hoa Hạ thì mới được cho phép truyền giáo tại TQ, còn nếu bị phát hiện âm thầm truyền giáo sẽ b·ị đ·ánh lên nhãn hiệu là Ma Đạo - Bàng Môn rồi phái binh đến tiêu diệt.
Các chùa chiền Phật Giáo, ni viện, nhà thờ Thiên Chúa Giáo, Hồi Giáo đều bị đóng cửa tịch thu tất cả tài sản.
Tăng, ni bị ép hoàn tục còn không phải bị lưu đày khỏi quốc gia vĩnh viễn, các giáo sĩ và tu sĩ đều bị xem là lũ quỷ la sát dụ dỗ người dân của chúng vào tà đạo.
Những người ngoại quốc, người nhập tịch không có huyết thống của người Hoa Hạ đều bị chúng xem là man di mọi rợ, từ đó tiến hành khu trục xua đuổi họ về nước.
Các con lai tại đây tuy không bị khu trục nhưng phải chịu sự dè bỉu từ người xung quanh, vì dòng máu Hoa Hạ tộc của chúng bị ô nhiễm bởi huyết thống man di.
Còn những nhà trí thức cảm thấy bất bình và phản đối về hành vi của chúng đều bị chúng giam giữ thậm chí là xử tử trước công chúng, khiến cho những người còn lương tri sợ hãi mà không dám nói ra phải nhẫn nhục chịu đựng ách thống trị từ chúng.
Nền giáo dục cơ bản đều bị thay đổi, học sinh không cần học toán, lý, hóa nữa mà thay vào đó là Tứ Thư Ngũ Kinh, điển tịch Đạo Giáo, kinh sách Nho Gia.
Các hoạt động thể thao tuy vẫn còn nhưng được thêm vào các môn võ Kungfu mà chúng gọi là Quốc Thuật vào chương trình dạy học.
Các văn hóa ngoại quốc đều bị cấm đoán, Internet, Game, Anime, Manga đều bị xem là thứ đầu độc tâm trí giới trẻ.
Và chúng tạo nên 1 mạng nội bộ mới mang tên Tiên Võng để thay thế Internet đã bị cấm và ép người bình thường phải sử dụng chúng.
Đồng thời bắt mọi người dân đều phải học lại Chu lễ, làm theo Chu Công.
Người dân được chia làm 4 bậc là Sĩ, Nông, Công, Thương như thời phong kiến, và các Chân Nhân là áp đảo hoàn toàn 4 bậc đó.
Chân Nhân là các người phàm được thu vào các tông môn đó học tiên pháp rồi trở thành tiên nhân.
Khi tông môn, phái phiệt của tiên thần vừa xuất hiện đã có vô số người đến xin học để được trường sinh bất tử.
Nhưng hy vọng rất tốt đẹp, thực tế rất tàn khốc, chỉ có những người có được thứ mà chúng gọi là Tiên Căn mới được thu vào cửa trở thành đệ tử.
Còn lại thì chúng xem họ là lũ phàm nhân hạ đẳng, giao cho họ các đất đai ruộng lúa để họ nuôi trồng các linh quả, tiên thực mà sau đó 60% thu nhập được đều phải nộp lên tiên môn của nơi đó, 20% còn lại là nộp vào thuế của Thiên Đình và 20% còn lại sẽ do người nông dân sở hữu.
Ngoài ra chúng còn cho họ đi vào các động thiên xuất hiện khắp TQ để khai thác các linh thạch nhằm phục vụ cho việc tu hành của mình.
Các động thiên đó đều là các lớp kết cấu cỡ nhỏ ký sinh trên 3 lớp kết cấu lớn của TQ là Tam Giới, gồm Thiên Giới, Nhân Gian và Địa Phủ.
Các động vật thông qua hấp thụ ma lực trong không khí thì sau 1 thời gian cũng bắt đầu sinh ra trí tuệ, có thể suy nghĩ như con người, biết tiếng người, nói tiếng người và có thể sơ bộ hóa thành hình người.
Nhưng kết cục của chúng là sẽ bị lũ tiên nhân kia bắt nhốt cưỡng ép thu làm thú cưỡi, còn không sẽ bị g·iết c·hết để lấy đi nội đan để chúng tu luyện hoặc chế tạo pháp khí.
Lý do cho việc này vì ma lực/linh khí trong không khí dù tràn đầy nhưng người TQ không thể hấp thu được chứ đừng nói là tu luyện
Và để giải quyết khó khăn đó thì các linh quả, tiên thực, linh thạch đã hút ma lực vào và phát triển, trở thành thứ quan trong nhất để chúng tu luyện, các nội đan yêu thú cũng tương tự vì chúng không có khái niệm người Hoa Hạ và TQ nên lẽ dĩ nhiên chúng có thể hấp thu ma lực được.
Từ đó 1 tên tiên nhân tại Thiên Giới đã nghĩ ra phương pháp là nếu không thể hấp thu linh khí trong trời đất được thì chỉ việc hấp thu từ các món kể trên, sau đó dùng nó để tu luyện và chỉ cần tu luyện có thành là cơ thể sẽ tự sinh ra linh lực/ma lực để sử dụng các pháp bảo và tiên thuật.
Nhờ vào ý tưởng tàn ác này của hắn cuộc sống của các yêu thú có thể nói là được viết nên từ máu và nước mắt của những đồng bào.
May mắn có 3 chị em Đại Yêu Quái xuất hiện, cô chị cả tự xưng là Cửu Vĩ Nữ Vương đã ra tay cứu chúng và đưa đến sống với mình tại các vùng đất gần biển đã bị bỏ hoang sau sự tàn phá của Orochi.
Nhờ vào chướng khí độc hại của Orochi mà các yêu quái may mắn có 1 nơi sống sót, nhưng để sống tại 1 vùng rừng thiêng nước độc như vậy cũng vô cùng khó khăn gian khổ.
Dù đó chỉ là dư âm sót lại từ độc tố của Orochi nhưng nó dư sức g·iết c·hết cả những tiên nhân trên trời kia.
Thiên Đình lúc trước đã phái thần của Ôn Bộ thuộc 4 Bộ (Lôi, Hỏa, Ôn, Đấu) xuống giải quyết, nhưng dù họ là thần chuyên về bệnh dịch và độc đi nữa cũng bó tay chịu c·hết trước thứ độc tố của Orochi.
Đó là thứ độc tố dư sức g·iết thần chỉ với 1 giọt nhỏ, có thể so với nó chỉ có độc của Hydra Hy Lạp và Jörmungandr Bắc Âu là so nổi.
Từng có 1 tên tiên nhân thuộc Xiển Giáo là Xích Tinh Tử tự tin về đống pháp bảo và thực lực của mình cộng thêm được sư phụ tặng cho pháp bảo Tị Độc Châu đã cả gan xâm nhập vào đó.
Kết quả sau đó là Bát Quái Tử Thụ Tiên Y của hắn bị hòa tan thành nước, Tị Độc Châu hoàn toàn vỡ nát, Âm Dương Kính, Thủy Hỏa Phong, Lục Tiên Kiếm 3 món bảo bối thì b·ị c·ướp đi và bản thân hắn cũng trúng độc đau đớn cùng cực khi da thịt liên tục thối rữa.
Việc này khiến cho sư phụ của hắn là Nguyên Thủy Thiên Tôn cực kỳ tức giận đã bấm tay tính quẻ nhằm tìm ra thủ phạm, nhưng hắn chỉ tính ra được là do 3 đứa trẻ ngoại quốc mang trong mình 1 phần dòng máu của thần ngoại quốc gây ra.
Còn lý do mà các yêu quái có thể sinh tồn tại nơi độc địa đó là do Đắc Kỷ sau khi quay về từ Thiên Giới đã vượt biển đến Nhật Bản, rồi không chút ngừng nghỉ mà đến Đền Ise tỏ ý muốn giao lưu và bày tỏ thỉnh cầu của mình đến Amaterasu cùng Orochi.
Sau khi thảo luận cuối cùng Orochi đã đồng ý giúp cô ta, chỉ cần nhân loại hoặc yêu quái thuộc phe của Đắc Kỷ đồng ý chuyển giao linh hồn mình vào Vạn Yêu Thư mà Amaterasu và cô ta tạo ra đều sẽ được miễn nhiễm với độc tố đó.
Dù vậy quyền sinh sát của họ sẽ bị nắm trong tay Đắc Kỷ, chỉ cần cô ta muốn thì họ sẽ hồn phi phách tán bất kỳ lúc nào nhưng bù lại họ sẽ không sợ bị săn g·iết nữa.
Vì chỉ cần quyển sách Vạn Yêu Thư không bị phá hủy thì họ có thể tiến hành trọng sinh trở lại, quyển sách có chức năng tương tự Phong Thần Bảng trọng bảo của Thiên Giới vậy.
Và các tăng, ni không chịu hoàn tục đều bị đuổi ra khỏi đất nước nhưng may mắn cho họ là các quốc gia Tây Tạng, Mông Cổ, Tân Cương độc lập đã tiếp nhận họ và cho họ 1 nơi để tiếp tục học tập tu hành.
Còn tu sĩ thì được Vatican phái người đến đón đi, gia nhập vào 1 tôn giáo thờ Thiên Chúa mới được thống nhất từ vô số các tôn giáo Abrahamic nhau sau sự xuất hiện của thần tích Thiên Chúa Giáo kia.
----------------------------------------
Và cuộc chiến của cậu thiếu niên và vị thần tiếp tục.
Cậu thiếu niên sử dụng Thần Túc Thông và ngay lập tức biến mất khỏi Trái Đất mà xuất hiện tại 1 thế giới hư vô hỗn độn, vị thần kia cũng tạm thời rời khỏi nơi mình trấn giữ mà hiện ra phía đối diện.
Từ dưới vương tọa pha lê của vị thần hàng vạn sinh vật hình người có cánh trên đỉnh đầu mang vòng sáng hiện ra, trên tay chúng cầm những thanh kiếm, mũi thương rực lửa rồi lao tới cậu thiếu niên.
Chúng nâng v·ũ k·hí và phát ra những đòn công kích bằng ánh sáng ẩn chứa năng lượng ngang bằng những cơn bão mặt trời về phía cậu.
Đối mặt với chúng cậu ta chỉ bình tĩnh kết ấn Vô Úy rồi chờ đợi chúng lao tới mình.
Ngay khi v·a c·hạm vào làn da trắng nõn mềm mại của cậu ta những đạo ánh sáng đó ngay lập tức hóa thành những đóa hoa sen rực rỡ sắc màu lơ lửng xung quanh cậu.
Dù bị chặn lại nhưng lũ thiên sứ đó vẫn tiếp tục lao tới, lũ cầm thương ném những mũi thương có thể dễ dàng xuyên thủng tinh cầu vào cậu.
Còn lũ cầm kiếm cũng chém tới và bao vây cậu khắp 8 hướng không cho cậu 1 chút không gian để chạy trốn.
"Hāṃ".
Miệng cậu thiếu niên khẽ mở phát ra 1 âm tiết ngắn nhưng vang vọng.
Các mũi thương đang lao tới vốn đang nhắm về phía cậu đều đồng loạt đổi hướng lao xuống khoảng không phía dưới.
Các lưỡi kiếm rực lửa đều biến thành những bó hoa sặc sỡ, các cánh hoa lập tức bay lả tả trên không khi chạm vào cơ thể của cậu.
-"NAMO, SIDDHI, SIDDHI, SUSIDDHI, SIDDHI KARA, RÀJA KUJANMAN, MAMA ‘SRÌ, ASAMA SIDDHI, SVÀHÀ".
Cậu thiếu niên đưa tay ra kết ấn ta muội và tụng lên câu chân ngôn 1 cách dõng dạc.
Sau lưng cậu hiện ra pháp tướng khổng lồ của Bất Động Minh Vương với bộ dạng hung tợn khủng bố miệng đầy răng nanh, tay phải cầm kiếm tay trái cầm dây thừng.
Theo sau đó là 4 vị Minh Vương khác cũng đáng sợ không kém hiện ra sau lưng cậu thiếu niên, phân biệt là:
- Giáng Tam Thế Minh Vương.
- Quân Trà Lợi Minh Vương.
- Đại Uy Đức Minh Vương.
- Kim Cương Dạ Xoa Minh Vương.
Cùng với nhau họ tạo thành 5 hộ pháp Minh Vương hùng mạnh và khủng bố bậc nhất Phật Giáo.
Rồi Bất Động Minh Vương và thanh kiếm trên tay hòa làm 1 biến thành 1 con rồng to lớn không thể đo đếm được.
Mỗi chiếc vảy trên người con rồng đều chi chít kinh văn bằng tiếng Phạn và trên cổ nó có 1 hoa sen đỏ tươi rực lửa bay xung quanh.
4 vị Minh Vương còn lại cũng biến thành 4 tia sáng chui vào con rồng hóa thành tứ chi của nó, mỗi chi đều có đủ 5 ngón vô cùng sắc bén có thể dễ dàng xé rách không gian.
Con rồng bay v·út lên rồi mở cái miệng to lớn của nó ra hút lấy những thiên sứ kia vào trong.
Dù chúng ra sức chống cự nhưng con rồng cũng dễ dàng lao tới rồi nuốt chửng chúng vào bụng.
Sau khi chén sạch lũ thiên sứ thì con rồng chuyển mục tiêu về phía vị thần và lao tới.
Vị thần cầm lấy thanh kiếm của mình chém tới trước nhưng con rồng đã nhanh chóng quấn lấy thanh kiếm rồi phun lửa vào anh ta.
Chỉ là con rồng bỗng hóa thành tro tàn rồi tan biến và vị thần lại 1 lần nữa chống thanh kiếm xuống đất.