[Đồng Nhân Inuyasha] Vĩnh Hằng Không Tồn Tại

[Đồng Nhân Inuyasha] Vĩnh Hằng Không Tồn Tại - Chương 10: Hiểu lầm




Vợ chồng Shiina rất nổi tiếng trong giới thượng lưu Nhật Bản.



Xuất thân của hai người cách nhau quá xa, yêu thương nhau nhiều năm nhưng không thể đến với nhau. Cha của Aoko không để ý tới sự phản đối của gia độc, từ bỏ quyền thừa kế sau đó cùng mẹ của Aoko kết thành vợ chồng, một năm sau, bọn họ sinh ra đứa con duy nhất — Shiina Aoko.



Cơ thể mẹ của Aoko từ trước tới nay rất yếu đuối, khi bà mang thai bác sĩ đã khẳng định đây là đứa con duy nhất trong đời này của bà.



Vợ chồng Shiina vô cùng yêu thương Shiina Aoko, đem hết khả năng của mình để nàng được hạnh phúc. Nhưng vào năm Aoko được ba tuổi, hai vợ chồng đột nhiên thay đổi thái độ với nàng, từ đó không hỏi không thăm, mãi như thế cho đến năm năm sau, khi bọn họ qua đời trong một tai nạn xe cộ.



Từ sau khi Shiina được ba tuổi, rốt cuộc không còn cảm nhận được hơi ấm của gia đình, tính cách vốn hướng nội dần dần trở thành lạnh lùng, thậm chí ngay cả quản gia và vú em phụ trách chăm sóc cuộc sống của nàng cũng không thể tới gần. Nàng mang theo trí nhớ kiếp trước sinh ra, cho nên ngày nàng mở mắt có thể hiểu được mọi chuyện xảy ra quanh mình. Nàng từng nghe cha mẹ nói, đứa bé này từ khi sinh ra đã là một cái thai chết, quái vật sống mà không có trái tim.



Sau đó Shiina Aoko mới biết, cha mẹ là vì vậy mà bắt đầu chán ghét nàng.



Nếu chán ghét nàng, vì sao trước đây lại sinh ra nàng, vì sao lại nuôi nấng nàng.



Nàng còn chưa kịp hỏi ra miệng, bọn họ đã vĩnh viễn rời đi.



Bảy tuổi Aoko lên làm người thừa kế gia tộc Shiina, vị trí mà mọi người đều mơ ước. Một đứa bé trong mắt mọi người vậy mà lại dựa vào thủ đoạn lợi hại và sự hỗ trợ của quản gia một hơi diệt sạch những kẻ không phục, lặng lẽ nắm trong tay tất cả quyền lợi, lạnh lùng nhìn đám người tham lam.



Khi đó nàng mới hiểu, thì ra đáng sợ hơn so với yêu quái, đó là lòng người.



Chìm trong đấu tranh quyền lợi, bị cô độc vây quanh, nàng dần dần quên đi nỗi hận với vợ chồng Shiina, nhưng oán khí trong lòng chỉ có tăng chứ không giảm. Cho nên người nhà Shiina đều mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim theo bản năng tránh né vấn đề nhạy cảm này, ngay cả quản gia đi theo Aoko cũng chỉ vào những dịp đặc biệt mới nhắc đến vợ chồng Shiina.



Nàng biết mình không có tư cách oán hận người khác, nhưng không thể kiềm chế được, oán niệm này đã giằng co như vậy mười mấy năm.



Vương Vũ thấy Aoko lạnh lùng nhìn mình, vội vàng nói : “Shiina tiểu thư…”



“Tôi không muốn nghe, anh không nghe thấy lời tôi nói sao ?!” Shiina Aoko nhíu mày nhìn quản gia “Tiễn khách.”



Người hầu vừa đưa trà bánh tới thiếu chút nữa bị ánh mắt sắc bén của Aoko dọa sợ “Dọn đi, không cần bày nữa !”



Người hầu sợ tới mức vội vàng chạy đi.



Quản gia gật đầu : “Vương tiên sinh, mời.”



Vương Vũ đưa tay muốn cản Shiina Aoko lại : “Shiina tiểu thư, xin hãy nghe lời tôi nói !”



“Đi ra ngoài !” Aoko trừng mắt nhìn quản gia “Còn thất thần cái gì, tiễn khách !”



Kagome bị giọng nói nghiêm khắc của nàng dọa sợ, vội vàng đứng dậy, không biết làm sao đứng ở một bên : “Tiền bối…”



Quản gia vội vàng chạy đến, lễ phép nói : “Vương tiên sinh, Đại tiểu thư nhà tôi hôm nay không tiện tiếp khách, xin anh rời đi.”





Vương Vũ thở dài, lấy danh thiếp ra đặt lên bàn trà bằng đá cẩm thạch, gật gật đầu : “Hôm nay Shiina tiểu thư có vẻ không rảnh, chờ cô bình tĩnh lại, làm ơn hãy liên hệ với tôi, chuyện này rất quan trọng, xin Shiina tiểu thư hãy để trong lòng, tôi xin cáo từ.”



Chờ sau khi Vương Vũ theo quản gia rời đi, sắc mặt Aoko mới chậm rãi dịu đi, quay sang



Kagome : “Thật xin lỗi, dọa em rồi.”



Kagome lắc đầu : “Vì sao tiền bối lại không muốn nhắc tới cha mẹ mình.”



“Hai người họ không yêu tôi, thậm chí còn chán ghét tôi.” Aoko ngồi xuống, bưng tách hồng trà lên “Tôi không nói tới hai người họ, xem như là đã an ủi hai người trên trời có linh thiêng rồi.”



“Sao tiền bối có thể nói như vậy ?! Em không hiểu !” Kagome thốt ra :“ Trên thế giới này có cha mẹ nào lại không yêu con cái, tiền bối có hiểu lầm điều gì không ?”



Aoko dừng tay, dường như nhớ tới điều gì nhưng lại không muốn nghĩ quá sâu, đứng dậy nói : “Đi ăn cơm đi.”







Kagome lại cảm động rớt nước mắt rồi, bữa cơm trưa này quả thật quá xa hoa ~~



Nàng thành thật nói với quản gia vẫn luôn ở bên cạnh thêm đồ ăn : “Bác quản gia, mấy thứ này quá ngon, ô ô, cả đời Inuyasha cũng không có lộc ăn như thế này, hắn chỉ có thể ngồi trên chiến trường gặm mì tôm cháu mang tới thôi !”



Tuy rằng quản gia nghe không hiểu lời nàng, nhưng cũng hiểu được ý tứ của nàng, cung kính nói : “Nếu tiểu thư Higurashi thích, tôi sẽ bảo phòng bếp làm thêm mấy phần.”



Kagome liều mạng gật đầu.



Aoko ngồi đối diện từ lúc vào bàn ăn vẫn không yên lòng, chỉ ăn một chút rồi thôi. Sau đó dưới sự thúc giục của quản gia nàng mới lấy lại tinh thần, nhưng cũng không động đũa, mà nói với Kagome đang uống nước trái cây : “Em và Inuyasha đã làm lành ?”



Kagome dừng động tác, gật gật đầu : “Vâng, mấy ngày trước đã làm lành.”



Aoko ngẩng đầu nhìn nàng : “Vì sao làm lành, vì sao phải tạm nhân nhượng để bảo toàn lợi ích toàn cục, em nên hiểu rõ…”



Kagome chậm rãi gục đầu xuống, giọng nói có chút nặng nề : “Em biết, người Inuyasha thích chính là Kikyou, cần cũng là Kikyou. Nhưng chỉ cần em tưởng tượng, không bao giờ…không bao giờ gặp lại hắn nữa, trái tim lại đau nhói. Em thích Inuyasha, không biết từ bao giờ đã thích hắn. Em chỉ muốn gặp lại hắn, muốn ở bên cạnh hắn, cùng hắn đi tìm ngọc tứ hồn, chỉ cần được như vậy, cũng đủ rồi.”



“Tiền bối em rất ngốc phải không, tiền bối có cười em không…”



“Đúng là rất ngốc, nhưng không đáng cười. Đó là chuyện thường tình của con người, tôi có thể hiểu được.”



“Tiền bối đang nói về mình và Sesshomaru à ?”



Aoko trầm giọng : “Tôi không muốn nói tới chuyện của Sesshomaru.”




Kagome không dám hỏi thêm, đành nói sang chuyện khác : “Nếu không thì em nói qua mấy chuyện đã xảy ra gần đây ở Chiến quốc cho tiền bối nghe nhé, lúc thu thập ngọc tứ hồn đã xảy ra rất nhiều chuyện.”



Aoko từ chối cho ý kiến.



Kagome tự biên tự diễn nói tiếp : “Naraku thật sự rất đáng chết, hắn lại dùng ngọc tứ hồn để hồi sinh Kohaku em trai của Sango, muốn hại chết chúng em ! A, Inuyasha đã có thể vận dụng thuần thục Thiết toái nha, còn chiếm được rất nhiều kỹ năng mới, lợi hại nhất là “Thiên toái nha đen” có thể phá vỡ mọi kết giới, thật sự rất uy phong..Tóm lại mấy ngày gần đây đúng là rất vất vả…”



“Quản gia.”



Giọng nói rất nhỏ của Aoko đánh gãy Kagome đang lải nhải : “Đi mời vị Vương Vũ tiên sinh kia tới đây.”



Quản gia ngây người một lúc rồi khôi phục lại, ôn hòa nói : “Vâng, Đại tiểu thư.”



Aoko quay sang nhìn Kagome đang sửng sốt : “Tôi quyết định tin tưởng em một lần, ăn xong chưa, nếu ăn xong rồi thì cùng tôi đến phòng khách.”



Kagome nuốt xuống thức ăn trong miệng, vội vàng gật đầu : “Vâng ạ, ăn xong rồi ăn xong rồi ! Nhưng mà…em đi tới đó, có phiền đến chị không…”



“Sẽ không.”



Vương Vũ đã đợi ở phòng khách được một lúc, nhưng không động tới một chút trà bánh trên bàn, ánh mắt nhìn chằm chằm vào vị trí cửa vào, dường như rất vội vàng. Vừa thấy Aoko và Kagome tiến vào, lập tức đứng lên, lễ phép chào : “Shiina tiểu thư.”



Quản gia dọn đến trà bánh mới, sau đó đứng thẳng sang một bên.



Aoko gật đầu, cùng Kagome ngồi đối diện với hắn : “Vương tiên sinh, có gì xin mời nói thẳng.”



Vương Vũ nhìn Kagome và quản gia, thấy Aoko không ngại liền nói thẳng : “Aoko tiểu thư, tôi muốn nói về chuyện cha mẹ cô và thân thế của cô.”




Aoko gật đầu, trong lòng đã bắt đầu kinh ngạc, về chuyện thân thế của nàng, từ khi sinh ra nàng so với bất kì ai cũng rõ hơn, có chuyện gì cần nói nữa. Mặc dù người ngoài không biết nàng mang theo trí nhớ kiếp trước, nhưng thân thể này còn mang theo ẩn tình gì ?



Vương Vũ hít sâu một hơi, thận trọng nói : “Shiina tiểu thư, tôi muốn xác nhận một việc, cô có phải…đã mang theo trí nhớ kiếp trước ?”



Aoko và Kagome đồng loạt sửng sốt : “Vì sao…lại hỏi như vậy ?”



Vương Vũ đẩy đẩy gọng kính : “Thật không dám giấu diếm, trưởng lão của gia tộc tôi khi tiểu thư vừa mới sinh ra đã từng tới Nhật Bản, phát hiện trên người tiểu thư mang theo chấp niệm dày đặc, chấp niệm mạnh mẽ như thế chỉ có thể là mang theo trí nhớ trực tiếp chuyển thế. Hơn nữa từ khi sinh ra Shiina tiểu thư đã không giống người thường, không khóc không cười, ánh mắt trong trẻo mà lạnh lùng, các trưởng lão càng thêm tin tưởng vào điều này.”



Aoko nhìn Vương Vũ một lúc lâu, gật đầu : “Phải, tôi có được trí nhớ kiếp trước.”



Vương Vũ nhẹ nhàng thở ra : “Vậy thì chuyện tiếp theo sẽ dễ nói rồi. Shiina tiểu thư có thể không biết, thân thể của Shiina phu nhân vốn dĩ rất yếu ớt, từ khi mang thai bác sĩ đã dặn đây là đứa con duy nhất trong đời này của bà, bởi vậy vợ chồng Shiina đối với cô vô cùng che chở, chỉ là ngay khi sắp sinh, bác sĩ lại nói tình huống đứa bé không tốt lắm, có thể khi vừa sinh ra đã là một cái thai chết, Shiina phu nhân vô cùng đau khổ.”



“Shiina tiên sinh yêu thương phu nhân, cũng muốn đứa bé này, liền phái người tới Trung Quốc mời vài vị trưởng lão trong gia tộc của tôi tới, xin bọn họ cứu sống Shiina tiểu thư. Các trưởng lão đồng ý.”




Ánh mắt Aoko lạnh tanh, không nhìn ra được cảm xúc gì. Kagome lại nắm chặt tay vào, lặng im nghe.



“Quả nhiên Shiina tiểu thư vừa sinh ra đã là một thai chết, các trưởng lão dùng chú ngữ được lưu truyền từ xa xưa của gia tộc đem linh hồn của cô phong ấn vào trong thân thể, ban cho cô một sinh mạng mới. Nhưng chú ngữ kia sau vài trăm năm lưu truyền cũng không còn đủ sức mạnh, bởi vậy đã sinh ra tác dụng phụ, Shiina tiểu thư, không có nhịp tim.”



Nói xong, không khí im lặng.



Aoko thản nhiên hỏi : “Đây là chuyện anh muốn nói ?”



Vương Vũ lắc đầu, yên lặng nhìn nàng : “Loại chuyện này là nghịch thiên sửa mệnh, trái với đạo trời, cho nên vợ chồng Shiina mới có thể vài năm sau đã qua đời trong một tai nạn xe cộ.” Nói xong thở dài một tiếng : “Tôi cũng nghe nói mấy năm nay, Shiina tiểu thư dường như vẫn luôn oán hận cha mẹ, thậm chí cũng không thường đi tảo mộ, chuyện này Shiina tiểu thư thật sự đã hiểu lầm lệnh đường. Cha mẹ cô sợ là sau khi hai người họ rời đi cô sẽ đau khổ, cho nên mới cố ý làm tổn thương cô.”



Quản gia sau khi nghe xong, thật lâu mới đột nhiên nói với Aoko : “Đại tiểu thư, chuyện này có thể cô thật sự đã hiểu lầm lão gia và phu nhân. Không dối gạt tiểu thư, tôi thường xuyên thấy lão gia và phu nhân đợi sau khi tiểu thư ngủ say, mới thật sự quý trọng nhìn tiểu thư, thậm chí là lấy lòng bằng quà, để tôi dùng danh nghĩa của mình đưa cho tiểu thư. Lão gia và phu nhân thật sự yêu thương tiểu thư, không hy vọng tiểu thư gặp tổn thương.”



Aoko không để lộ nét mặt, chỉ có bàn tay bất giác nắm chặt vào nhau, không mặn không nhạt nói : “Cảm ơn Vương tiên sinh đã nhắc nhở, anh đặc biệt đến đây giải trừ hiểu lầm giữa cha mẹ và tôi, thật sự rất cảm ơn anh.”



Vương Vũ lại lắc đầu : “Chỉ là một phần trong đó, tôi còn muốn xác nhận một chuyện khác, gần đây Shiina tiểu thư có phải cảm thấy cơ thể không khỏe ?”



Aoko nhìn qua : “Không khỏe về mặt nào ?”



“Đau đầu, rất hay buồn ngủ.”



Aoko sửng sốt, chậm rãi nói : “Phải.”



Vương Vũ nghe vậy thở dài một tiếng : “Quả nhiên…”



Kagome khẩn trương hỏi : “Tiền bối làm sao vậy ?”



“Sức mạnh của chú ngữ đang yếu dần, có thể là Shiina tiểu thư đã làm chuyện gì đó hao phí sức mạnh, các trưởng lão của gia tộc cảm nhận được, mới cố ý để tôi tới đây xác nhận.”



Kagome sửng sốt : “Yếu dần ? Là bởi vì tiền bối đã xuyên tới Chiến quốc chiến đấu với yêu quái sao ?” Vội vàng hỏi han : “Chú ngữ yếu dần thì thế nào ?”



Vương Vũ có chút ủ rũ : “Linh hồn của Shiina tiểu thư đã bị chú ngữ phong ấn trong cơ thể, nếu chú ngữ yếu dần, linh hồn sẽ rời khỏi thân thể, nhưng linh hồn liên tục bị chú ngữ áp chế, có thể sẽ…hồn phi phách tán.”



Sau khi Vương Vũ rời đi thật lâu, Aoko vẫn ngồi ở ghế sôpha im lặng nhìn ngoài cửa sổ, không biết đang nghĩ gì.



Kagome đã uống đến tách hồng trà thứ mười, nhịn không được nói : “Tiền bối…chị có khỏe không, thật xin lỗi…lời nói của em hôm nay có hơi nặng, thật sự là quá thất lễ.”



Aoko thản nhiên gật đầu : “Kagome, em đi về trước đi, tôi muốn yên tĩnh một mình.”