Vô Địch Hắc Thương

Chương 204




Cơ hồ Vô Tình vung kĩ năng theo bản năng. Phong Lực Trường chắn ở phía trước. Nhưng Hắc Long lượn tới. Lực Trường đến cái rắm cũng chưa phóng một cái đã biến mất. Hóa ra trên thân Hắc Long còn kèm theo cả kĩ năng bị động phá chú, phá nguyên tố. Kĩ năng phụ trợ của game thủ căn bản không tạo hiệu quả gì. Vô Tình lại sửng sốt. Hắc Long đã đến trước mặt. Một đôi long nhãn màu đỏ gần như to bằng cả một game thủ. Trong lúc nguy cấp, Vô Tình sử dụng cách bảo vệ mình nguyên thủy nhất – Toàn Phong Thuẫn. Kĩ năng hộ thuẫn của hắn đã được luyện tới đặc cấp. Phải biết rằng 98K Metal Slug của Demon cũng không phá được hộ thuẫn này. Lần này một lần nữa hắn lại khai thuẫn, buông bỏ tất cả ý niệm công kích trong đầu, mana toàn thân cho tập trung hết vào hộ thuẫn. 

Hộ thuẫn của nguyên tố sư có chung một nguyên lí. Hộ thuẫn mạnh hay yếu không thể chỉ đơn giản lấy cấp bậc của kĩ năng để luận. Ví như loại Toàn Phong thuẫn của Vô Tình trên thực tế là loại cao cấp, cường đại hơn Phong Bão thuẫn, Tật Phong Thuẫn, Thanh Phong thuẫn, yêu cầu cấp bậc cũng cao hơn. Tuy nhiên Toàn Phong thuẫn đặc cấp khẳng định không có khả năng phòng ngự tốt bằng Phong Bão thuẫn cấp đồ trắng. Tiếp theo là so sánh hộ thuẫn mạnh hay yếu bằng lượng mana mà game thủ dung nhập vào hộ thuẫn. Bình thường Toàn Phong thuẫn tiêu hao 3 mana mỗi giây. Toàn Phong thuẫn có thể trong một thời gian dài chịu đựng các loại thương tổn công kích. Nhưng không thể chịu nổi một kích cực kì mạnh. Nhưng một nguyên tố sư có thể tăng mạnh lượng mana dồn vào hộ thuẫn. Tỷ như sau khi kích họat, mỗi giây tiêu hao 50 mana thì khả năng phòng ngự của hộ thuẫn sẽ trở nên cực kì cương mãnh, chỉ là không thể duy trì trong một thời gian dài. Về phần cấp bậc kĩ năng, nó sẽ quyết định hiệu quả phòng ngự của hộ thuẫn. Ví dụ với phòng ngự công kích vật lí, phòng ngự công kích nguyên tố, phòng ngự công kích máy móc, phòng ngự tổn thương do độc, chống đạn… thì trên cơ bản, hộ thuẫn thần cấp cái gì cũng phòng được. Nhưng trước tiên phải xem anh có luyện được đến cấp bậc đó hay không.

Lần này Vô Tình khai thuẫn liền dồn mana với tỉ lệ tiêu hao là 80mana/s. Đây hoàn toàn là liều mạng. Xu thế lượn lờ của con Hắc Long này nhìn qua thực sự rất dọa người. “Đinh” một tiếng, hai chiếc sừng trên đầu Hắc Long đâm vào hộ thuẫn của Vô Tình. Vô Tình không chút động đậy, sau đó hắn liền cười, liều mình đứng vững chống chịu một kích mãn mãnh liệt này.

Hắc Long một lần nữa bay lên giữa không trung. Vô Tình thả lỏng, mau chóng uống thuốc bổ sung mana. Đúng lúc hắn đang uống Ma Lực Thủy, hai sừng của của Hắc Long bỗng nhiên biến thành màu vàng, lượn vòng một cái lại lần nữa lao xuống. Mục tiêu vẫn là Vô Tình. Vô Tình vừa thấy hai chiếc sừng có điểm cổ quái liền khai thuẫn tới cực hạn nhất, mỗi giây tiêu hao 100 mana. Nói thật, dựa theo thuộc tính toàn thân cùng hiệu quả của trang bị thì hắn cũng chỉ có thể duy trì nhiều nhất là 3 giây.

“Bang!”

Hai chiếc sừng màu vàng giống như hai chiếc dùi xoáy vào hộ thuẫn của hắn, nhưng không xuyên sâu vào. Nhưng lần này Hắc Long không bay đi mà dường như tiếp tục tăng lực độ.

“Ôn con!” – Vô Tình chửi một tiếng. Thời gian 3 giây rất nhanh liền trôi qua. Toàn Phong thuẫn biến mất không còn chút bóng dáng, tăm hơi. Đôi kim giác như hai thanh đại chùy nện vào ngực hắn. Vô Tình bị đâm bay đi mấy chục mét ra khỏi tế đàn như một tờ giấy mỏng lững lờ bị thổi xuống vực sâu. Trong nháy mắt bị đâm, hắn đã bị giết.

Hồng thương trị số: “-1000!”

Bên cạnh, mọi người vẫn còn đang phóng kĩ năng. Do hiệu quả chồng nguyên tố, trọn cái đầu của Hắc Long đều bị lửa lớn thiêu đốt. Nó thực sự đã bị nhóm nhân loại chọc giận, bay lên trời, ngửa đầu kêu khan vài tiếng rồi lại lao xuống một lần nữa. Mục tiêu lần này là nhắm thẳng vào một nguyên tố sư đang mở Liệt Hỏa thuẫn. Tên này học Vô Tình, lập tức buông bỏ công kích, lập tức gia cố thuẫn. Kết quả cũng giống như Vô Tình, chặn được cú thứ nhất. Hắc Long cũng bay lên trời, lần nữa chuẩn bị đâm mạnh một cú lần thứ hai. Lần thứ hai lao xuống quả nhiên phong sinh khởi vân, lôi đình vạn quân.

Nhưng đúng lúc đó, dị biến xuất hiện. Sau khi Hắc Long đâm đầu vào trong Liệt Hỏa thuẫn, chưa kịp phát toàn lực đã bị một tia hàn quang đâm thẳng tới từ bên cạnh.

“Sụt!”

Tia hàn quang đâm trúng mắt nó.

Hồng thương trị số: “-26!”

Kiếm thứ nhất này không tính, sự lợi hại chân chính ở sau. Tiêu Dao Tán Tiên liên tục đâm kiếm thứ hai, thứ ba, thứ tư. Đây là đại chiêu Tật Phong Thứ vu cấp của cô. Kĩ năng này sử dụng rất đơn giản: dựa vào tốc độ ra tay và lực lượng liên tục đâm ra ít nhất năm kiếm trở lên. Kĩ năng này không hoa lệ mà chỉ thể hiện sự lợi hại của chiến sĩ cận chiến. Khi tốc độ cùng lực lượng kết hợp với nhau một cách hoàn mĩ, cho dù là cọng cỏ khô cũng xuyên thấu được một kiện kiên giáp.

“Phốc phốc phốc!” 

Con mắt trái của Hắc Long trúng vài kiếm, liền xuất hiện tình trạng đình trệ. Hộ thuẫn nguyên tố sư đã biến mất nhưng Hắc Long vẫn còn duy trì tư thế bất động.

Hồng thương trị số: “-30!”

Hồng thương trị số: “-31!”

Hoàng thương bạo kích: “-66!”

Lục thương trị số: “-93!”

Lục thương trị số: “-96!”

Hoàng lục song sắc: “-153!”

Tất cả mọi người đều bị sốc. Đây chính là sự lợi hại của đệ nhất cao thủ khu Tịch Tĩnh. Nhất kiếm cao thương, nhất kiếm xuất sắc, nháy mắt đã đánh ra 500 điểm thương tổn. Đổi lại nếu thứ bị đánh là người khác thì có nghĩa là đã tạo gần 5000 điểm thương tổn.

“Chiến sĩ hung mãnh thế sao?” – Diệp Sảng có chút không tin nổi. Nhưng sự thật lại rành rành trước mắt.

HP của Hắc Long đã dừng lại ở số có ba chữ số.

Tiêu Dao Tán Tiên là cao nhân gan lớn. Cô đã nắm chắc thật tốt thời cơ này, cũng tìm đúng sơ hở. Vô luận người hay quái, chỉ cần bị đánh trúng sơ hở là không thể chịu nổi một kích. Sau khi kết thúc đại chiêu, Tiêu Dao Tán Tiên rõ ràng cũng đình trệ động tác, cầm kiếm đứng tại chỗ không nhúc nhích được.

Lúc này Truy Mệnh và Thiết Thủ ở bên cạnh lập tức vung lợi kiếm xông lên. Kĩ năng của hai người rất hoa lệ, kiếm quang như lưu thủy xuất hiện. Con mắt trái của Hắc Long triệt để bị mù, hoàn toàn bị phá, tối đen. Trông qua vô cùng đáng sợ. Hai người cũng phế đi hơn 200HP của nó. Thêm nữa, nguyên tố sư cũng vây tứ phía điên cuồng tung kĩ năng. HP Hắc Long chỉ còn 500 điểm cuối cùng.

“Ngao~~”

Hắc Long phát ra tiếng gào thét thống khổ, kinh thiên động địa, lao lên đám mây đen trên không trung. Chớp, sét loằng ngoằng. Dường như bầu trời cũng tức giận.

“Giết chết ngay lập tức!” – Lôi Lôi thở dài trong lòng. Những mãnh nam mãnh nữ đám Tiêu Dao Tán Tiên cuối cùng vẫn thất bại trong gang tấc, không thể đưa boss vào chỗ chết. Nếu không thể, vậy thì boss sẽ phản kích càng khủng bố hơn.

Quả nhiên, thân mình Hắc Long vặn vẹo, đuôi rồng dài mấy chục mét xoay vòng ngược chiều kim đồng hồ quét tới. Quả nhiên là thần long bái vĩ. Tính cả Tiêu Dao Tán Tiên, mười người trên tế đàn toàn bộ bị đuôi rồng quét trúng ngực. Kích này là cỡ nào uy vũ. Trên đầu mỗi người đều bay lên trị số thương tổn -1000, sau đó đều bay khỏi tế đàn, rơi xuống vực sâu. Dù không bị quét chết thì bị rơi xuống vực cũng không tránh khỏi cái chết.

Trên tế đàn chỉ còn lại hai người cuối cùng là Kim Tổng Quản và Yến Vân.

Trên cầu gỗ, Diệp Sảng đang nhấc AUG vẫn còn trợn mắt há mồm. Hắn chưa từng thấy qua loại miểu sát này. Thực ra cũng có thể tưởng tượng được. Vừa rồi Hắc Long đảo qua một cái, trên cơ bản đã bao trùm hơn phân nửa tế đàn. Kim Tổng Quản cùng Yến Vân đều có vận khí tốt, còn đang ở một bên uống thuốc thay đạn mới tránh khỏi một kiếp này. Mới vừa nãy trên tế đàn còn lúc nhúc bao nhiêu người, lúc này đã hoàn toàn bị xóa sạch, hôi phi yên diệt.

Diệp Sảng vẫn còn ngây người, Yến Vân đã chạy lên cầu gỗ: “Đừng xem, Diệp tử, chạy!!”

Lúc này Diệp Sảng mới tỉnh cơn mơ [đang uýnh nhau cũng ngủ hả mầy :v], thừa dịp Hắc Long còn chưa khôi phục liền nhanh chóng rời khỏi nơi này. Hiện tại mấy người này mà chọn đánh Hắc Long là muốn chết.

Nhưng mà Hắc Long chỉ còn 500HP, chạy như vậy thất sự là rất đáng tiếc a!

Nghĩ vậy nhưng Diệp Sảng cũng không dừng lại.

Kim Tổng Quản căn bản chạy không được. Mặc dù tốc độ của hắn không nhỏ, nhưng ý nghĩ giết boss phát tài đã thôi thúc cái gen điên cuồng trong hắn. Kim Tổng Quản cầm Kim Xà Kiếm vẩy một cái, lỗ hổng triệu hồi lại được mở ra. Lần này từ trong lỗ hổng hiện ra một cái Nghịch Thập Tự đồ án, bên trong bay ra một con thần ưng còn to lớn hơn vừa nãy. Cả người con thần ưng này phát ra ánh kim quang, trong cái nền không gian đen đặc này không khác gì một vật thể sáng chói mắt duy nhất.

Thần ưng dang hai cánh trên không trung, chuẩn bị tư thế. Kim Tổng Quản hung tợn ra lệnh một tiếng: “Xông lên!!!!”

Thần ưng bão tố lao ra, tốc độ nhanh khiến cho người ta tán thán không thôi. Bay đến đâu cũng kéo theo một vệt kim quang. Thần ưng chuẩn xác xẹt qua mắt phải Hắc Long, sau đó biến mất.

Diệp Sảng và Yến Vân đứng trên cầu, đồng thời tán thưởng: “Con mẹ nó, thật cao công!”

Hồng thương trị số: “-200!”

Kim Tổng Quản lập tức xụi lơ trên mặt đất. Vọng tưởng cuối cùng cũng tan vỡ.

Hắc Long lượn đến, dùng hai chiếc sừng hất một cái. Kim Tổng Quản ngã xuống vực sâu. Nhưng hắn không hề la lên một tiếng nào! Có thể hắn biết mình đã tận lực, kêu la vô ích. Hắn coi như chết có ý nghĩa.

Diệp Sảng cùng Yến Vân cũng không nghĩ dư một ý nào, hỏa tốc chạy lên đầu cầu: “Đi!”

Lôi Lôi và Tinh Tinh đều đứng ngu người bất động, biểu tình hoàn toàn tuyệt vọng. Yến Vụ thì xụi lơ trên đất, con mắt chăm chú nhìn chằm chằm sau lưng Yến Vân.

Diệp Sảng nhìn lại. Máu ngừng chảy. Hắc Long đang bay dọc theo cầu gỗ tới đây. Con boss này đã phẫn nộ cực điểm. Hôm nay nó không thể bỏ qua một người nào ở đây.

“Đi!!!” – Yến Vân điên cuồng hét lên một tiếng, lấy sa ưng ra vung vẩy – “Ta cấp thấp, chết trong này còn hơn các người chết!”

Diệp Sảng thấy ấm áp trong lòng, tất cả nhiệt huyết dâng tới đỉnh đầu. Đây chính là người anh em của hắn, luôn phân tích lợi hại rõ ràng như vậy, cũng là người đầu tiên có thể chắn đao cho hắn.

Đám Lôi Lôi đều chạy tới phía cầu gỗ mạn bắc. Sân bên kia thì Yến Vân chạy về phía đông, vừa chạy vừa nổ súng về phía Hắc Long. Làm như vậy để hấp dẫn toàn bộ cừu hận của boss lên mình, như vậy ít nhất có thể tranh thủ thêm thời gian cho Diệp Sảng.

“Ấm ầm ầm!” – Tiếng sa ưng vội vã, có thể thấy trong lòng người nổ súng còn vội vã hơn.

Nhưng sau khi súng vang lên mấy tiếng, Yến Vân nghe thấy một tiếng súng thanh thúy mà hữu lực vang lên. Hắc Long không còn đuổi hắn nữa mà vẫn cứ bay về phía cầu gỗ.

Yến Vân hoảng sợ quay đầu lại: “Diệp tử, ông điên rồi!”

Diệp Sảng đứng ở cầu gỗ, không chút động đậy, đưng vững vàng ổn định như Định Hải Thần Châm, giơ súng tà tà lên trời, mắt trái nhắm chặt, mắt phải nhìn chằm chằm vào kính ngắm, đầu ngón tay giữ chặt cò súng. 

Tất cả mọi người đều giật mình, đứng ngốc ra. Ngoại trừ một chữ “điên”, thật sự không thể tìm được một từ gì để hình dung ra Diệp Sảng bây giờ.