Vô Địch Hắc Thương

Chương 71: Trận chiến giằng co trên cầu




Vừa lao ra khỏi đại môn liền thấy phía bên cầu đối diện đèn đuốc sáng trưng, quả nhiên có khoảng hơn bốn mươi người chơi đang đứng, tất cả đều là nữ game thủ, chức nghiệp gì cũng có, cầm đầu là một nữ ngoạn gia rất nổi bật. Đó là một nguyên tố sư ăn mặc thướt tha như tiên tử, phong tư trác tuyệt, khuôn mặt vô cùng thanh lệ, dáng người tao nhã đến nổi không có lời nào để mô tả, ánh mắt lộ ra sức hấp dẫn dễ khiến người ta mê muội. Kể cả bọn Tiêu Sái Chạy Một Hồi cũng phải ngẩn người, tuyệt sắc mỹ nữ của Lạc Hoa Lưu Thủy quả nhiên không phải nói ngoa.



Sắc mặt của Ma Lạt Trư Đầu trầm xuống:

- Là Tình Thâm Thâm Vũ Mông Mông của Lạc Hoa Lưu Thủy, ĐCMN sao lần này lại đụng tới nhân vật lợi hại khó nhằn như vậy!



Diệp Sảng đột nhiên hô to lên:

- Người phía đối diện nghe đây, Bảo Bảo Hi Phạn đã bị chúng ta khống chế, nếu các ngươi dám qua cầu, chúng ta liền chém nàng thành mảnh vụn!



Trong lòng Tình Thâm Thâm Vũ Mông Mông cả kinh, nha đầu Bảo Bảo này luôn luôn rất cơ trí, sao lần này lại bại lộ?



Diệp Sảng quả nhiên là một tuổi trẻ anh tài, mọi chuyện xảy ra hắn phỏng đoán đúng đến chín phần mười. Lạc Hoa Lưu Thủy lần này cũng nhắm đến BOSS Hoàng Lăng, đáng tiếc không tìm thấy đường, toàn bộ tiểu đội tiền trạm đã bỏ mình ở bờ cát bên ngoài, người sống sót chỉ còn Bảo Bảo Hi Phạn. Lúc này Thời Thượng Thiếu Gia lẻ loi một mình tiến đến, hắn quen thuộc cơ quan lăng mộ này, lại có máy móc chiến xa mở đường, quan trọng hơn nữa là hắn thích khoe mẽ, kết quả bị người ta nắm được nhược điểm, biến hắn thành kẻ ngốc đùa chơi, vừa lừa trang bị của hắn lại dẫn đại quân đến thu BOSS. Hiện tại thông lộ đã mở, nhiệm vụ của Bảo Bảo Hi Phạn về cơ bản là đã hoàn thành.



Tình Thâm Thâm Vũ Mông Mông trầm giọng nói:

- Cách Lực bằng hữu, chào các người, chúng ta là vì BOSS mà đến, không muốn kiếm chuyện với công ty Cách Lực.Mong các ngươi không gây khó dễ với người của chúng ta. Nếu có thể, hai nhà chúng ta tổ chức thành đoàn thể đánh BOSS, trang bị phân chia 5-5!



Nàng tự cho là trả lời như vậy rất có phong phạm đại tướng, nhưng không ngờ là khiến cho lời "Thề non hẹn biển" của Bảo Bảo Hi Phạn hoàn toàn trở thành một trò khôi hài.



Thanh âm xa xa truyền tới, trong mộ thất sắc mặt Thời Thượng Thiếu Gia tái nhợt :

- Bảo Bảo.. nàng...



Bảo Bảo Hi Phạn hai mắt đẫm lệ lưng tròng:

- Lão công, ta đối với người là thật lòng, mong người tin tưởng ta, tình yêu của ta đối với người sẽ không bao giờ thay đổi, vĩnh viễn cũng sẽ không thay đổi, thật mà...



Thời Thượng Thiếu Gia này máu toàn dồn về phía dưới chứ không lên đầu nên đến chết cũng không khôn ra được. Lúc này mà hắn vẫn còn do dự, tình mí lị yêu, lời mí lị hứa, cái đống c.. chó của ngươi trét đầy heroin, rõ ràng rất thối, nhưng vẫn cố tình khiến người ta phải đầu óc choáng váng mụ mị.



Lúc này trên cầu Diệp Sảng chưa kịp mở miệng, Chơi Một Cái Không tính tình nóng nảy nghe Tình Thâm Thâm Vũ Mông Mông kêu gọi đầu hàng, không nhịn được mắng to:

- C.. chó thì để cho mẹ ngươi xơi đi nhá, dùng thủ đoạn hạ lưu, còn không biết xấu hổ nói cái gì chia 5-5. Năm cái con mẹ ngươi, chia cái con mẹ ngươi ấy!



Tình Thâm Thâm Vũ Mông Mông không hề tức giận, vẫn mang sắc mặt hòa nhã nói:

- Cách Lực bằng hữu, binh bất yếm trá, phải có kẻ thắng người thua, tất cả mọi người đều là cầu tài. Không nên vì mấy chuyện nhỏ nhặt này mà tức giận, cùng lắm thì chia 3-7 cũng được, BOSS này không phải dễ đối phó như các ngươi nghĩ đâu.



Lời nói của tuyệt sắc mỹ nữ như Tình Thâm Thâm Vũ Mông Mông, độ tin tưởng vẫn là tương đối cao, dù sao cũng là đại bang phái, không thể hứa hẹn lung tung, cho nên Ma Lạt Trư Đầu không trả lời, hắn đang tự hỏi đối sách. Diệp Sảng thầm nghĩ đợi lát nữa nếu BOSS xuất hiện, bên mình sẽ rơi vào cảnh hai phương thụ địch, nếu cứ tiếp tục như vậy rất có thể toàn bộ sẽ treo. Còn như Tình Thâm Sâu Vũ Mông Mông đang nói, hoàn toàn chỉ là nói suông, vào thời điểm này, chỉ có thằng ngu mới đi tin nàng.



Vì thế Diệp Sảng bắt đầu kêu:

- Lão Đại, giá trị tà ác của ta sắp được 1000 điểm, hay là để cô nàng kia làm cho ta sướng một lần, dù sao cũng sẽ bị thiên lôi của hệ thống đánh chết hạ 10 cấp, cho ta thử đi, các ngươi bắt lấy tay chân nàng, cho ta đâm hai kiếm, là có thể bắt đầu rồi...

Lời này hắn cố ý hét thật to, làm cho mọi người giật nảy mình. Thật sự hắn là đang ba xạo, cái gì 1000 điểm cái gì thiên lôi, chỉ là hư cấu mà thôi. Cho dù ngươi trâu bò cỡ nào, chuyện cưỡng gian cũng không phải dễ dàng như vậy, so với đánh BOSS Thần cấp còn khó hơn.



Nhưng mà Tình Thâm Sâu Vũ Mông Mông nhìn thấy phía đối diện tất cả đều là đàn ông, trong lòng liền nóng nảy, phất tay nói:

- Lên!



Ba cái trọng giáp chiến sĩ múa đao xông lên cầu. Cuồi cùng Tình Thâm Sâu Vũ Mông Mông cũng trúng ám chiêu của Diệp Sảng, cây cầu này rất chật, hơn nữa chiều dài 100 m, há có thể dễ dàng xông tới như vậy sao? Diều hâu của Ta Yêu Một Cây Củi lập tức bay lên phun lửa, ba nữ chiến sĩ mạo hiểm xông tới, khí thế hung hãn.



"Đát đát đát đát đát!"




Họng súng MP5 bắt đầu phun lửa, vỏ đạn rơi tung tóe trên mặt đất. Loạt đạn này bắn ra thật hung mãnh, công kích của MP5 là 15 điểm, bản thân Diệp Sảng có thêm 40 điểm viễn trình, trên đầu nữ chiến sĩ cầm đầu liên tục bay lên một chuỗi "- 42"! MP5 còn có chỗ tốt chính là dư lực rất mạnh, nếu sau khi bị bắn trúng mà còn gắng gượng xông tới, tốc độ sẽ rất chậm. Trong khoảnh khắc nữ chiến sĩ đã nằm thẳng cẳng trong vũng máu không động đậy.



" Tay súng dũng cảm, ngươi ác ý sát hại người chơi cao hơn mình 7 cấp, giá trị tà ác +7!"



- Ta ngất, không phải vậy chứ!

Diệp Sảng có chút do dự, tận dụng cơ hội này, hai nữ chiến sĩ đã lao lên, phía sau một dòng người cũng chạy lên cầu nhỏ.



Đại chiến đã xảy ra, Tiêu Sái Chạy Một Hồi bắt đầu khiêu vũ gia tăng thuộc tính cho mọi người.



- Lão tử mà sợ đám mặc váy này sao?

Ma Lạt Trư Đầu hào khí lên mây, huy kiếm xông lên cầu.



Quả thật Ma Lạt Trư Đầu có chút tài năng, toàn thân trang bị phòng ngự của hắn rất cao, hơn nữa lực lượng rất mạnh, vọt tới giữa cầu, đại đao của hai nữ chiến sĩ bổ thẳng xuống. Hai ánh lửa chớp lên leng keng, phần bả vai áo giáp bị chém trúng, trên đầu Ma Lạt Trư Đầu bay ra trị số thương tổn là "- 44" và "-56".



- Hây a!!

Ma Lạt Trư Đầu rống to một tiếng, mặc kệ bản thân dính đòn, đâm thẳng một kiếm.



"Phập!"



Bạo kích hoàng thương: "- 242!"



Một nữ chiến sĩ bị một kiếm của hắn đâm xuyên qua bả vai, sau khi Ma Lạt Trư Đầu rút kiếm ra lại lật tay quét ngược một kiếm, hàn quang hiện lên, dĩ nhiên lại là một đòn bạo kích: "-256!"



Vị nữ chiến sĩ này anh dũng nằm xuống, máu tươi từ lồng ngực tuôn ra ồng ộc.



Tình Thâm Sâu Vũ Mông Mông kinh ngạc thầm nhủ, công ty Cách Lực lần này cử người tới thật là lợi hại, vừa có cao cấp chiến sĩ vừa có súng tự động, xông vào e là thương vong rất lớn.



- Lên!

Tình Thâm Sâu Vũ Mông Mông lại phất tay, một đám tay súng và nguyên tố sư ầm ĩ xông lên cầu.



Trận chiến đấu nổ ra kịch liệt, song phương giao hỏa ở trên cầu, tiểu đội Cách Lực bên này có Ma Lạt Trư Đầu cùng Yêu Người Đậm Sâu ở phía trước dựa vào ưu thế lực lượng cao phòng ngự cao mà chống đỡ, Ta Yêu Một Cây Củi không ngừng triệu hồi diều hâu quấy nhiễu nguyên tố sư ở hai bên cầu và tay súng phía sau, Diệp Sảng cùng Chơi Một Cái Không thì ứng đầu cầu hình thành mũi giáp công bằng hỏa lực. Trong Thế Giới Thứ Hai bây giờ, MP5 đích xác rất có tư cách cường giả, rất nhiều người chơi của Lạc Hoa Lưu Thủy chỉ biết trơ mắt nhìn lan can cầu bị đạn bắn cho bụi bay tung tóe, tạo nên từng đóa từng đóa hoa lửa bay tới tấp về phía bên này. Tất cả mọi người không dại, nếu bị đợt sóng hoa lửa quét qua một lần, không chết cũng trọng thương, vì thế toàn bộ lo mà nằm úp sấp xuống. Khẩu súng lục Margolin của Chơi Một Cái Không tuy rằng tốn thời gian nạp đạn, nhưng mà uy lực cực lớn. Một phát trúng đích là hơn 100 điểm thương tổn, hơn nữa hắn nổ súng rất đặc sắc, không giống Diệp Sảng, mặt Diệp Sảng bị ánh lửa biến thành lúc sáng lúc tối,còn hắn lại nhắm chặt mắt trái, cứ đoàng một phát, ánh chớp lóe lên, trên cầu tất có máu tươi nở rộ.



Sức sát thương của tiểu đội Cách Lực rất lớn, Lạc Hoa Lưu Thủy không có khả năng chống cự tương đương, nhưng nhờ có nguyên tố sư phía sau phóng tường lửa và băng tiễn nên hai người Ma Lạt Trư Đầu cũng không trụ được, vừa đánh vừa lui. Tiêu Sái Chạy Một Hồi liền xông lên phóng kỹ năng "Trị liệu ánh sáng", vì thế hai người lại hồi phục, song phương trên cầutriển khai đánh giằng co. Lúc này một đám tay súng phía đối phương bắt đầu bắn loạn, nào là K-54, PPK bắn bùm bùm, ở giữa còn kèm theo tiếng súng Desert Eagle trầm đục, Diệp Sảng cùng Chơi Một Cái Không lập tức dính vài phát đạn, trên vai Diệp Sảng bị máu tươi loang đỏ một mảng lớn.



Tình Thâm Sâu Vũ Mông Mông đột nhiên hạ lệnh:

- Tắt hết tất cả đèn!



Nước cờ này của nàng rất chính xác, đèn pin và đèn chiếu sáng vừa tắt, trên cầu trên một mảnh tối đen, chỉ có kỹ năng của nguyên tố sư có thể chiếu sáng lên cả không gian trong khoảnh khắc, ngoài ra là lúc tay súng nổ súng họng súng toát ra ánh lửa. MP5 của Diệp Sảng bắn phá cực kỳ mãnh liệt, hắn bóp cò súng một phát thì lửa đạn trong bóng đêm rất rõ ràng. Diệp Sảng trở thành một mục tiêu dễ bị công kích, hầu như tất cả khẩu súng của các tay súng đều nhắm ngay chớp lửa đạn đó mà nã.



- Cẩn thận!

Chơi Một Cái Không xoay người lao tới, hất Diệp Sảng ngã xuống.




"Phập! phập!”



Chơi Một Cái Không dính hai phát đạn vào lưng, xuất hiện hai cái trị số thương tổn "-100", có thể thấy được là cùng một người bắn tới, và có thể khẳng định là đó chính tay súng.cầm khẩu Desert Eagle. Diệp Sảng hoảng sợ, lần này nếu không phải có Chơi Một Cái Không, mình suýt nữa bị hắc thương của người ta bắn gục, lại có thêm một kinh nghiệm quý giá a.



Chơi Một Cái Không bị thương nặng, thở hổn hển cười lạnh:

- Đừng tưởng rằng lão tử muốn cứu ngươi, chỉ có điều ngươi là chủ lực, ngươi phải còn sống đi ra ngoài, mạng ta rẻ, nhưng ngươi thì có giá trị, còn hơn đầu heo ngốc kia, ngươi phải trụ được cho lão tử! Vì điểm tín dụng của mọi người!



Trong lòng Diệp Sảng cảm thấy đau xót, lời của Chơi Một Cái Không làm cho người ta thấy khó nghe nhưng mà lại rất đúng. Nếu có tiền thì ai lại muốn tới nơi này để bị khinh bỉ cơ chứ? Ai lại nguyện ý vì điểm tín dụng mà nhìn bang nữ nhân này lên mặt, nhìn tên đầu đần Thời Thượng Thiếu Gia không biết tốt xấu cơ chứ?



Hai người Diệp Sảng vừa ngừng bắn, nguyên tố sư đối phương lập tức có được cơ hội, vội vàng phóng toàn bộ kỹ năng. Trong khoảnh khắc sinh ra kỹ năng cường quang làm hiện ra vị trí hai người bọn họ, những tay súng khác lại một trận bắn loạn, hai người Diệp Sảng lăn tròn trên mặt đất, vô số đạn bắn cho đất đá vỡ vụn bùm bùm bay tung tóe. Tuy rằng Ma Lạt Trư Đầu bên này tạm thời không có áp lực, nhưng mà hắn cũng biết chủ lực bên mình chính là hai tay súng, nếu cứ tiếp tục như vậy, đội hình của mọi người sẽ bị băm nát.



- Hà huynh đệ, chạy vào hỏi lối ra, thiếu gia sẽ biết!

Ma Lạt Trư Đầu kêu to.



Diệp Sảng gật gật đầu, thu hồi súng chạy vào bên trong.



- Có lối thoát không?

Diệp Sảng hỏi.



Thời Thượng Thiếu Gia chần chừ nói:

- Có thì có, chỉ có điều anh bạn à, ta muốn mang lão bà cùng đi!



- Ngươi điên rồi?

Diệp Sảng mở to hai mắt nhìn, nhưng hiện tại tình thế khẩn cấp, hắn không muốn lãng phí thời gian, trầm giọng nói:

- Lối ra ở đâu?



- Anh bạn, các ngươi không cần thương tổn Bảo Bảo, nàng đối với ta là thật tâm, tất cả chúng ta có thể cùng nhau đi!

Lúc này Thời Thượng Thiếu Gia cũng biết bên ngoài chiến đấu rất hung hiểm, hắn đã đánh mất ý niệm chờ hạ BOSS, nhưng hắn lại không có đánh mất ý niệm nữ nhân này vẫn là người hắn yêu.



Bảo Bảo Hi Phạn cũng nhìn Diệp Sảng một cách tội nghiệp:

- Hà đại ca, ta và các ngươi cùng nhau đi thôi, ta thật sự không muốn cùng lão công tách ra, mong ngươi tin ta. Để ta đi nói chuyện với am tỷ, các nàng sẽ không thương tổn các ngươi.



- Nói đủ chưa?

Diệp Sảng rất ít khi nổi giận, hiện tại cũng không nhịn được rống to:

- Lão tử chính là tổ tông diễn trò, không ai có thể ở trước mặt ta giả vờ diễn kịch.



Hai người Thời Thượng Thiếu Gia hoảng sợ, Diệp Sảng càng giận, bộ mặt dữ tợn này làm cho người ta không chiến mà bại, giống như muốn ăn tươi nuốt sống người ta vậy. Bảo Bảo Hi Phạn lại tránh ở phía sau Thời Thượng Thiếu Gia, Diệp Sảng không có công phu đoi co với hắn, bởi vì lúc này hắn nghe được bên ngoài Tiêu Sái Chạy Một Hồi mắng to:

- ĐCM các ngươi, đồ kỹ nữ!



Diệp Sảng vừa nghe là biết bên ngoài chắn chắn đã xảy ra chuyện, vì thế lập tức lao ra.