Ma đầu hét lên thảm thiết, vốn dĩ bị ma lực phản phệ, bây giờ, đến cơ hội thở cũng không có, đập vào mắt toàn là những nắm đấm điên cuồng, loạn xạ khiến lão ta đến đứng cũng không thể đứng vững.
Tên trộm mắt lác dừng lại.
Lão già râu chữ bát cũng dừng lại.
Hai huyết nhân cũng dừng lại.
Trận đấu ba chọi ba mà giờ có vẻ bốn người họ đã thành khán giả rồi. Đấy là cảnh giới Chân Linh sao? Đấy là cảnh giới Địa Tạng sao? Là cấp Chân Linh đang quần cảnh giới Địa Tạng sao? Tu võ đạo bao nhiêu năm, đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy cảnh xông về phía trước, chiến đấu ở cự li gần ác liệt như thế, đến cả cấp Địa Tạng cũng không có sức kháng cự. Mặc dù trạng thái của ma đầu không được tốt nhưng cũng không đến nỗi thê thảm đến vậy chứ?
“Là do hắn quá mạnh!”
Dù lão già râu chữ bát nhận xét như vậy.
Người lão ta nói tất nhiên là Triệu Bân! Từ đầu đến cuối, vẻ mặt hắn không hề thay đổi. Theo lão ta, chỉ có người mang tinh thần kiên định thì mới có được biểu cảm như thế, chắc vì đã từng trải qua nhiều sóng gió nên dù là gặp phải một Địa Tạng ma hóa, hắn cũng không có vẻ gì lo sợ.
Ọc!
Ọc!
Lúc họ đứng xem thì hai huyết nhân đã khụy xuống.
Bản tôn ăn đòn bị phản phệ thì bọn họ cũng bị lây, biến thành một vũng máu ngay.
Ọc!
Sau đó, Triệu Bân lại bị văng ngược ra.
Tóc lão già mặc mãng bào xõa ra vì bị đánh quá dữ, cũng có thể là vì bị nện quá đau nên cơ thể đã biến dạng, không còn giống người nữa. Trước đó lão ta còn có chút lý trí, giờ thì đã hoàn toàn trở thành một kẻ điên, đến chân nguyên hộ thể cũng đột ngột tan biến, ma sát điên cuồng gào thét, không biết đây là của lão già mặc mãng bào hay là của ác quỷ địa ngục nữa, hình ảnh khiến người ta phải sởn gai óc.
“Lấy mạng tên đó!”, tên trộm vặt bổ sung thêm nửa câu sau.
Hai người đồng loạt hành động, họ giương sát kiếm như ánh sáng thần thánh kinh người, một người đâm xuyên từ trước ngực ma đầu ra sau lưng, một người chọc thẳng từ phía sau lưng ma đầu ra trước ngực.
Giết!
Chút sức mạnh của lão già mặc mãng bào còn sót lại vẫn khiến hai người họ bị chấn đến hộc máu và bay ngược về sau.