Võng Du Tranh Bá Yriel Đại Lục

Võng Du Tranh Bá Yriel Đại Lục - Chương 182: Cướp bóc




Phía đông nam Vùng Đất Loạn Lạc.



Trần Văn Lâm dẫn theo ba mươi nghìn binh sĩ tiến vào khu vực này, với một tiêu quan trọng nhất đó chính là tìm kiếm nô lệ.



Tại Vùng Đất Loạn Lạc, rất nhiều thế lực tồn tại dưới dạng đoàn đội thương nhân, Dong Binh Công Hội, thành trì quân sự.



Nhưng cách thức hoạt động của họ, là kết hợp giữa đoàn đội thương nhân và Dong Binh Công Hội.



Những Dong Binh Công Hội này tự thành lập một Thương Đội cho riêng mình. Sau đó họ tự đi tìm kiếm tài nguyên, trong đó có cả nô lệ. Và tìm kiếm thì có cướp bóc từ chính những Dong Binh Công Hội khác.



Sau đó, những Dong Binh Công Hội này lại tự hộ tống hàng hóa của Thương Đội, tiến về ba Vương Quốc xung quanh, hoặc thậm chí những Vương Quốc xa hơn để đổi lấy tiền Vàng, hoặc trang bị.



Đối với những nô lệ này, các Dong Binh Công Hội rất ít khi giữ lại để gia tăng số lượng thành viên công hội. Những người bị bắt làm nô lệ có thù hận không hề nhỏ với đám Dong Binh Công Hội kia, nên các Dong Binh Công Hội tất nhiên sẽ không giữ lại làm để đào tạo thành người của mình.



Về phần Trần Văn Lâm, hắn đã lên sẵn kế hoạch tìm kiếm nô lệ. Hắn sẽ không bao giờ tấn công vào các Thôn làng hoặc Thị Trấn để bắt người, cách này trái ngược với cách làm người của hắn, hơn nữa sẽ không thể biến những người mà hắn bắt được kia trở thành công dân của Thị Trấn Markham.



Cách duy nhất, nhưng đồng thời cũng là nhanh nhất, ít tốn sức nhất chính là cướp người từ trong tay những Dong Binh Công Hội kia.



Cũng không biết là do may mắn, hay tại Vùng Đất Loạn Lạc này có quá nhiều Thương Đội buôn bán nô lệ. Trần Văn Lâm mới chỉ tiến vào Vùng Đất Loạn Lạc chưa tới hai tiếng, đã gặp một Thương Đội đầu tiên.



Nhìn từ xa, đoàn Thương Đội này giống như một con rắn dài, khổng lồ.



Những nô lệ xếp thành bốn hàng dài, có xích sắt buộc vào chân, tay. Đồng thời cũng có xích nối từ người này sang người kia. Trong đám nô lệ, có nam có nữ, có nhỏ có lớn. Nhưng đặc biệt, không có người già. Mua nô lệ, không ai đi mua người già làm gì cho mệt, bán không ai mua. Nên những Thương Đội này mỗi khi tiến hành cướp bóc, đều sẽ giết hết những người đã quá năm mươi tuổi.



Nhiều nhất, vẫn là những thanh niên nam giới tuổi từ mười tám đến ba mươi. Đây là nhóm nô lệ dễ bán nhất. Những nam thanh niên này được đối xử không tốt lắm, hở ra một chút là sẽ bị đánh đập. Những chiếc roi gai sắt khi quất vào người, để lại những vết thương vô cùng đau đớn. Nhưng chỉ dừng ở mức đau đớn và chảy chút máu, chứ không gây thương tích gì ảnh hưởng quá nhiều. Không ai muốn mua một tên nô lệ tàn tật về cả.



Còn trẻ con và nữ nhân trẻ tuổi, nhất là nữ nhân xinh đẹp chính là những nô lệ có thể bán được nhiều tiền nhất.



Những gia tộc lớn tại các Vương Quốc đều rất yêu thích mua trẻ con dưới mười tuổi về. Không phải để mua về nuôi, mà dùng để đào tạo thành những đội tử sĩ, sát thủ chuyên nghiệp.



Còn nữ nhân trẻ tuổi, lại xinh đẹp thì ai cũng hiểu.



Xung quanh con rắn lớn làm bằng nô lệ này, là các thành viên của Dong Binh Công Hội. Cứ cách khoảng mười mét, sẽ có một tên. Mỗi tên đều cầm theo một cây roi gai, bên hông đeo loan đao. Đám nam nhân mà chỉ cần đi chậm một chút thôi, sẽ ngay lập tức ăn đòn vào lưng.



Nhưng mà đám Dong Binh Công Hội này không phải lúc nào cũng nghiêm túc làm việc. Ở một đoạn thuộc về chỗ của nữ nhân nô lệ xinh đẹp, hơn hai chục tên dong binh bỏ vị trí, không thèm chú ý đến mấy nô lệ đang đi phía trước, mà chăm chăm nhòm ngó vào một nữ nhân Người Rắn.

Đội Trưởng, nữ nhân Người Rắn này thật xinh đẹp, có thể cho anh em trong đội hưởng dụng được không?

Một tên dong binh tộc Người Đầu Trâu liếm môi, liếc nhìn một nữ nhân Người Rắn vô cùng xinh đẹp. Với mái tóc màu tím óng ánh, thân hình nóng bỏng của tộc Người Rắn, khuôn mặt xinh đẹp quyến rũ, phần đuôi màu mè rực rỡ.

Để im cô ta ở đó đi, cấm các ngươi giở trò. Nữ nhân này để hiến cho gia tộc Lecttor đó, các ngươi là làm hỏng chuyện, Hội Trưởng sẽ chặt đầu các ngươi ra.

Nghe đến gia tộc Lecttor và Hội Trưởng, mấy tên dong binh kia không khỏi rụt đầu lại. Dong Binh Công Hội Sand bọn hắn được một gia tộc lớn tại Vương Quốc Lurther chống lưng, chính là gia tộc Lecttor kia.




Hồi Trưởng của bọn họ thì không cần nói, một gã vô cùng hung tàn, tính khí thất thường, và cực kỳ khó tính. Nhưng cuối cùng, cũng chỉ là một con chó của gia tộc Lecttor.



Cho dù là một con chó của gia tộc Lecttor, nhưng cũng là Hội Trưởng của bọn họ. Một khi để gã tức lên, thì bị chém đầu cả đám cũng là chuyện bình thường.

Đội Trưởng, ả còn là xử nữ sao?

Tên Người Đầu Trâu kia không cam lòng lắm. Nếu như không phải là xử nữ, thì cho dù có làm gì đi nữa, cũng không bị phát hiện. Tìm cách đe dọa để nữ nhân Người Rắn kia không dám méc chuyện ra là xong. Nhất là khi một đám bọn hắn cùng làm, thì nữ nhân kia càng không dám nói ra. Quý tộc là quý tộc, làm gì có quý tộc nào lại thèm một bông hoa rách rưới bị hàng chục người dùng qua chứ. Nên nữ nhân Người Rắn kia nếu bị nhiều người xâm hại như vậy, nhưng vì tương lai, chắc cũng không dám kể ra chuyện này.



Tên đội trưởng kia hừ lạnh nói:

Là xử nữ đó, ngươi có ngon thì động vào. Động vào xong thì báo cho ta một tiếng, để ta tìm cách chạy trước. Ta cũng không muốn chết chung với các ngươi.

Ngạch. Thôi thì sờ một chút cũng được vậy.

Người Đầu Trâu lúng túng nói, không được làm tới bến, đúng là nản nha.

Hừ, cứ mang suy nghĩ tham sắc như ngươi, thể nào cũng có ngày chết. Đừng động vào nàng, ngươi biết nàng được đích danh Tử Tước Jack Lecttor chỉ điểm bắt giữ không? Nếu như nàng kể ra chuyện ngươi sàm sỡ nàng, thì ngươi sống được chăng.


Tên Đội Trưởng tức giận nói, gã Người Đầu Trâu này cái gì cũng được, chiến đấu không sợ hãi, lực lượng lại mạnh mẽ. Nhưng mắc cái tật luôn muốn sơ múi một chút từ đám nô lệ.



Lần này, bọn hắn tấn công một bộ lạc Người Rắn, giết gần tám nghìn người, bắt được hơn hai mươi nghìn người. Nhưng cái quan trọng nhất, chính là Nữ Vương của bộ lạc này, Nữ Vương Annie Ashley.



Tử Tước Jack Lecttor, chính là con trai của Công Tước Gun Lecttor, người thừa kế gia tộc Lecttor sau này.



Tử Tước Jack Lecttor yêu thích sắc đẹp của Nữ Vương Annie Ashley, người đứng đầu một bộ lạc Người Rắn nhỏ. Nên ra lệnh cho bọn hắn bắt nàng ta trở về. Tiện thể ra tay bắt cả bộ lạc người ta luôn.




Tại Thế Giới Dưới Lòng Đất, xinh đẹp nổi tiếng nhất phải kể đến tộc Succubus. Một tộc loài không có nam nhân. Nữ nhân thì ai ai cũng xinh đẹp tuyệt trần. Nhưng tộc Succubus lại có thiên phú Bóng Tối, cực kỳ khó bắt được. Nên mỗi một nô lệ tộc Succubus, đều có giá gấp cả nghìn lần những nô lệ khác. Hơn nữa, những Dong Binh Công Hội khi bắt được tộc Succubus, đều rất cẩn thận cho người canh gác. Vừa đề phòng chạy trốn, vừa để phòng mấy gã dong binh t*ng trùng lên não, không kiềm chế được ra tay với tộc nữ nhân Succubus.



Đó chính là lý do vì sao Trần Văn Lâm chỉ mua được hơn mười nghìn người của tộc Succubus.



Còn tộc thứ hai nổi tiếng về sắc đẹp, chính là tộc Người Rắn. Tộc này nữ nhiều, nam ít. Lại theo chế độ mẫu hệ. Tộc Người Rắn nổi tiếng có dáng người chuẩn, làn da trắng, và chiếc đuôi rắn mê hoặc lòng người.



Vị Nữ Vương Annie Ashley kia quả thật rất xinh đẹp, so với những nữ nhân Succubus cũng không hề thua kém. Cũng không khó hiểu vì sao gã Người Đầu Trâu kia lại khó kiềm chế đến vậy.



Nhưng khi nghe đến nữ nhân Người Rắn kia được đích thân Tử Tước Jack Lecttor chỉ điểm, tên Người Đầu Trâu liền ỉu xìu. Lương tại Dong Binh Công Hội Sand không hề thấp, thường xuyên được thưởng thêm, nên gã cũng không muốn vì một nữ nhân, mà phải bỏ trốn. Có tiền, gã hoàn toàn có thể tìm đến các Kỹ Viện. Mặc dù không so được với vị Nữ Vương Annie Ashley kia, nhưng ít ra cũng không bị nguy hiểm đến tính mạng.

Được rồi, trở về vị trí đi, cũng sắp đến Vương Quốc Lurther rồi. Đừng để xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. Lần chuyển hàng này, Hội Trưởng đã hứa thưởng cho mỗi người chúng ta năm Vàng. Đầy đủ các ngươi ăn chơi một phen.

Tên Đội Trưởng rưởng hắng giọng một cái, nhắc nhở mọi người trở về vị trí của mình. Lần này, bọn họ không thể để xảy ra sơ suất gì được. Nếu không thì không cần đám cướp "hàng" ra tay, mà chính Tử Tước Jack Lecttor sẽ xử lý bọn họ.

Cảm tạ Đội Trưởng, cảm tạ Hội Trưởng.

Mấy người đang định quay trở lại vị trí, thì bỗng nhiên nghe được tiếng vó ngựa dồn dập. Số lượng rất đông, phải lên đến vài chục nghìn người là ít.



Tên Đội Trưởng sắc mặt biến đổi, lần hộ tống này, bọn họ chỉ có hơn năm nghìn người.