Võng Du Tranh Bá Yriel Đại Lục

Võng Du Tranh Bá Yriel Đại Lục - Chương 28: Rồng Lửa tập kích




Chiến đấu có thứ tự, có chiến thuật, phối hợp đầy đủ, chẳng mấy chốc, mấy trăm tên sơn tặc tiên phong liền bị đoàn đội của Edgar Winter giết sạch không còn một tên. Còn bên Edgar Winter, chỉ tốn Thể Lực và Pháp Lực mà thôi.



Trại Chủ đứng trong trại nhìn thấy liền hét lớn:



- Toàn bộ ra cho ta. Điều cả một trăm Kỵ Binh xuất chiến. Ta muốn nhìn thấy bọn chúng toàn bộ đều chết.



Lần này, không phải là mấy trăm tên sơn tặc nữa, mà là bốn nghìn tên. So với Bang Hội Emperor đông gấp hai mươi lần.



Đoàn người Edgar Winter cũng không sợ, Phó Đoàn Trưởng tiếp tục nói:



- Chống chịu phía trước, Hắc Ám Pháp Sư tấn công trực diện. Cung Thủ giết quân địch hai bên cánh. Cuồng Chiến Sĩ, Kiếm Sĩ thì sau khi hai bên va chạm, liền vòng qua hai cánh đánh gọng kìm bọn chúng. Lũ rác rưởi này có đông hơn cũng chỉ là rác rưởi mà thôi. Còn... Ủa, Đoàn Trưởng đâu rồi? Mà kệ đi, chuẩn bị tinh thần chiến đấu.



Đám sơn tặc đâm vào đội hình do Quang Minh Thánh Kỵ Sĩ và Thuẫn Chiến Sĩ kết hợp, liền bị chặn đứng lại, không thể tiến lên chút nào. Sau đó chúng liền bị dồn vào một chỗ, đứng rất gần nhau do hàng phía trước không thể tiến lên.



Hắc Ám Pháp Sư không bỏ qua cơ hội này, dùng kỹ năng diện rộng tiêu diệt hàng loạt sơn tặc. Sơn tặc ở phía sau thấy vậy liền chia ra ba đường, đánh cả ở giữa và hai cánh.



Nhưng khi vừa qua hai bên cánh, liền ăn ngay loạt mũi tên vào người, còn những sơn tặc có thể chạy đến hai bên cánh, thì lập tức bị Kiếm Sĩ và Cuồng Chiến Sĩ chém giết.



Sau đó, Kiếm Sĩ và Cuồng Chiến Sĩ từ hai bên tràn lên, như hai mũi khoan đâm sâu vào đội hình của đám sơn tặc ở hai bên cánh.



Lần này cho dù có số lượng đông hơn trước, nhưng mà sơn tặc vẫn bị đồ sát không thể phản kháng.



Đoàn Kỵ Binh của sơn tặc cũng xuất hiện, nhưng không kịp làm gì nhiều, một loạt tên từ phía Cung Thủ ngay lập tức lấy mạng chúng.



Phó Đoàn Trưởng nhìn thấy tình hình liền nói:



- Tập hợp đội hình, đẩy lên phía trước từng bước. Ta muốn áp sát doanh trại quân địch, lấy đầu tên Trại Chủ kia. Chắc là Đoàn Trưởng Edgar Winter đang tìm đường đến đó rồi. Cậu ấy biến mất nhanh thật.



Đám Cung Thủ xung quanh cũng vô cùng bất đắc dĩ, thân làm Đoàn Trưởng, nhưng Edgar Winter rất ít khi chiến đấu cùng đoàn đội của mình, mà toàn tách ra đánh lẻ.



Có Quang Minh Pháp Sư hỗ trợ, đội phối hợp Thuẫn Chiến Sĩ và Quang Minh Thánh Kỵ Sĩ dần dần tiến lên, đẩy lùi đám sơn tặc về phía sau. Đám sơn tặc mặc dù cố gắng, nhưng vẫn bất lực trước sức mạnh của Người Chơi Bang Hội Emperor.



Ở đây, chính là tập hợp những Người Chơi tài giỏi, tinh anh của Bang Hội Emperor, không phải là một đám sơn tặc áo vải, dùng đao cùn cung gỗ có thể so sánh được.



Khu vực rừng cây này bị sơn tặc thanh lý khá là thưa thớt, địa hình mặc dù hơi nhấp nhô, nhưng cũng không khó đi lắm. Người Chơi Bang Hội Emperor vững vàng từng bước tiến lên phía trước. Một vị đội trưởng khinh thường cười nói:





- Đám ô hợp này đúng là yếu ớt, cho dù số lượng nhiều hơn chúng ta cả hai chục lần, thì vẫn là ô hợp. Cái này chênh lệch nhiều quá, cũng không có hứng thú lắm.



Phó Đoàn Trưởng cười nói:



- Mặc dù là như vậy, nhưng cũng cần cẩn thận một chút, biết đâu tên Trại Chủ kia có giấu diếm át chủ bài.



Ngoài miệng nói như thế, nhưng Phó Đoàn Trưởng cũng không thực sự quá để ý, trận chiến này đối với bọn họ mà nói là quá đơn giản. Bọn họ toàn là người kinh qua nhiều trận chiến, kinh nghiệm dày dạn, kỹ năng cá nhân ai nấy đều xuất chúng. Bọn họ tin tưởng cho dù có gặp phải vấn đề bất ngờ, cũng có thể trở mình giải quyết.



Phó Đoàn Trưởng nhìn một chút tình hình rồi ra lệnh tiếp:



- Nguyên Tố Pháp Sư vào vị trí, tấn công xa nhất có thể, đánh phá đường lui của quân địch. Không được để chúng lùi lại phía sau quá nhiều. Ta muốn dùng xác bọn chúng trải đường cho chúng ta đến doanh trại.




Oanh.



Oanh.



Những tiếng oanh tạc từ phía sau truyền đến, làm cho đám sơn tặc đang vô lực chống đỡ lại càng cảm thấy lo sợ.



Nguyên Tố Pháp Sư có thể nói là trên chiến trường lợi khí. Kỹ năng diện rộng của bọn họ nhiều vô cùng, thêm vào có lực phá hoại mạnh như kiểu Động Đất, Bão Lửa, Thủy Thần..... Đều có khả năng tiêu diệt mảng lớn quân đội kẻ địch.



Những tiếng đinh tai nhức óc vang lên, bụi đất văng ra, vô số sơn tặc muốn chạy về đằng sau đều bị những đám lửa cản đường. Không còn đường chạy, chúng lại điên cuồng liều mạng lao lên phía trước, rồi lại bị Hắc Ám Pháp Sư hạ gục. Chết bởi Hắc Ám Pháp Sư, còn kinh khủng hơn nhiều, da thịt thối rữa, nội tạng thối nát. Cảnh tượng vô cùng hãi hùng.



Người Chơi Bang Hội Emperor từng bước từng bước chậm rãi tiến về phía trước, nơi họ đi qua, xác của sơn tặc nằm đầy mặt đất, đa số đều chết không toàn thây.



Có lúc, đám sơn tặc cũng muốn đổi kế sách, dùng số lượng lớn bao vây đối phương lại, rồi giết đám Pháp Sư phía sau, nhưng chúng cứ đi ra bên hai cánh, là chết còn nhanh hơn. Dần dần, sơn tặc dường như chỉ biến đứng nhìn kẻ địch giết chết mình. Không phản kháng, cũng không phản kháng nổi, muốn làm nhưng không đủ sức làm.



Thời gian trôi qua, chỉ trong vòng nửa tiếng, hơn bốn nghìn sơn tặc đã chết quá nửa. Trại Chủ vô cùng tức giận, nhưng cũng lo lắng cho tính mạng của mình. Gã là tội phạm bị truy nã, lên làm Trại Chủ sơn tặc vô cùng uy phong, tiền bạc cũng không thiếu. Nên gã không muốn chết. Nghĩ rồi gã liền chui về căn phòng của mình, ôm theo hòm gỗ chứa đầy những vàng bạc châu báu quý giá nhất trong trại để chuẩn bị chạy trốn.



Đáng thương lũ sơn tặc ở bên ngoài đang liều mạng chiến đấu, nhưng không biết rằng vị Trại Chủ của bọn họ đang thu dọn đồ đạc bỏ lại bọn họ tự chịu chết.



Trại Chủ buộc rương gỗ lên chiến mã của mình, đanh định leo lên chiến mã rời đi, gã bỗng nhiên cảm thấy nguy hiểm. Đây là cảm giác của một kẻ đã nhiều năm chiến đấu, giết người hình thành. Không chút do dự vung thanh đao to lớn lên.



Keng.




Một mũi tên bị chặn đứng bởi lưỡi đao, gãy làm đôi.



Trại Chủ trong lòng thầm mắng: "Nguy hiểm thật, súy chút nữa thì mất mạng, thằng ôn nào làm chuyện này?".



Gã theo hướng mũi tên đưa mắt lên tìm kiếm. Trên sân doanh trại cách gã không xa, một thanh niên mặc giáp nhẹ, tay cầm cung đang lạnh lùng theo dõi gã, ánh mắt giống như đang nhìn con mồi làm gã vô cùng nổi giận, cộng thêm những đè nén từ cuộc chiến tích tụ, gã cũng nhận ra thanh niên này chính là kẻ lúc nãy dùng cung bắn chết rất nhiều cấp dưới của gã. TrạiL nâng đao lên lao về phía thanh niên tóc vàng trẻ tuổi kia hét lớn:



- Đồ khốn, ta sẽ băm xác ngươi ra từng mảnh, ném cho chó ăn.



Thanh niên trẻ tuổi tóc vàng, mặc giáp nhẹ chính là Edgar Winter. Trong khi đoàn đội đang chiến đấu ở ngoài, hắn nhân cơ hội lẻn đi, tiếp cận và giết sạch số sơn tặc còn lại trong doanh trại thì gặp gã Trại Chủ này đang định ôm đồ chạy trốn. Nên hắn liền cho gã Trại Chủ một mũi tên nhắm ngay vào giữa trán, ai ngờ bị đối phương cản được.



Thật ra gã Trại Chủ này thực lực cũng không hề yếu, chính là cấp đầu mục, so với đám sơn tặc ô hợp kia mạnh hơn nhiều lắm.



Nhưng Edgar Winter không quan tâm, một mũi tên tiếp tục lao về phía Trại Chủ, vẫn bị ngăn chặn. Hắn dùng Lướt Ngược kéo dài khoảng cách, một mũi Băng Tiễn bắn ra.



Trại Chủ theo bản năng nãy giờ dùng đao đón đỡ, bỗng nhiên cảm thấy vô cùng hoảng sợ, thân thể gã lạnh lẽo đến không thể cử động được, rồi trơ mắt nhìn một mũi tên cắm vào trán mình.



.....



Một tiếng sau, Phó Đoàn Trưởng dẫn đội giết hết bốn nghìn sơn tặc, nhìn thấy chẳng còn kẻ địch nào, liền hô lớn:



- Tiến vào doanh trại sơn tặc. Thu chiến lợi phẩm.



Phó Đoàn Trưởng cùng mấy đội trưởng khác hồ hởi tiến vào, nhìn thấy bên trong có khoảng gần một trăm xác chết nằm vất vưởng khắp nơi. Còn ở bãi trống trung tâm doanh trại, Quân Đoàn Trưởng của bọn họ - Edgar Winter đang ngồi thảnh thơi trên một chiếc ghế, bên cạnh chính là xác của tên Trại Chủ.




Phó Đoàn Trưởng thở dài nói:



- Quân Đoàn Trưởng, lần nào cũng vậy nha. Cậu nên đợi mọi người một chút chứ, chúng tôi còn chưa được chửi nhau với tên Trại Chủ ngu xuẩn này nữa.



Edgar Winter không quan tâm mấy nói:



- Cãi nhau với tên ngu xuẩn này làm gì, để ngu giống hắn chắc?



Nói xong Edgar Winter ném cái rương châu báu kia cho Phó Đoàn Trưởng dặn:




- Đồ vật bên trong trị giá 539 Vàng. Gửi về cho Bang Chủ xử lý đi.



Phó Đoàn Trưởng hỏi thêm:



- Quân Đoàn Trưởng, cậu kiểm tra hết doanh trại chưa?



Edgar Winter có chút phiền phức nói:



- Chưa, soát doanh trại vẫn chưa làm. Nhưng chắc cũng không còn được bao nhiêu đâu.



........



Một lúc sau, Phó Đoàn Trưởng và những đội trưởng đến gặp Edgar Winter nói:



- Đã xong, lần này thu hoạch được 690 Vàng. Đã gửi toàn bộ về cho Bang Chủ, ngài ấy nói chúng ta làm tốt lắm, ngày mai sẽ có thưởng.



690 Vàng, trong khoảng thời gian hiện tại thì sẽ là một khoản rất lớn để Bang Hội Emperor có thể phát triển mạnh hơn. Tổng bộ của Bang Hội Emperor nằm ở phía bắc khu Mountwind, đang phải chịu cảnh mùa đông, nên đa số thành viên tinh anh đều rời xuống phía nam tiếp tục cày cấp, tìm kiếm thêm tài chính cho Bang Hội, còn những thành viên thấp hơn, thì phải ở lại khai thác vật liệu. Ngoài nhóm của Edgar Winter, còn có chín nhóm khác cũng đã đi tới phía nam.



Edgar Winter đứng lên, đang chuẩn bị nói cái gì, bỗng nhiên một tiếng gầm vang động trời đất phát ra.



Rống.....



Cho dù Edgar Winter nghe thấy tiếng gầm này cũng cảm thấy tâm thần có chút bất an, tim đập nhanh hơn bình thường.



Từ trên cao, một sinh vật khổng lồ màu xám, nó to như một chiếc máy bay thương mại loại lớn trên Thiên Tinh, đang đằng đằng sát khí lượn lờ xung quanh.



Edgar Winter mồ hôi lạnh chảy ra hét lớn:



- Rồng, Rồng tấn công. Mau bày trận.



Phó Đoàn Trưởng cũng hoảng sợ vô cùng, cố lấy bĩnh tĩnh nói:



- Quang Minh Pháp Sư, Quang Minh Thánh Kỵ Sĩ, mau tạo lồng bảo vệ cả đoàn. Nguyên Tố Pháp Sư, Cung Thủ, Hắc Ám Pháp Sư mau tìm đến Thuẫn Chiến Sĩ để được bảo vệ và phản kích. Kiếm Sĩ, Cuồng Chiến Sĩ tự bảo vệ, có cơ hội thì tấn công.