Võng Du Tranh Bá Yriel Đại Lục

Võng Du Tranh Bá Yriel Đại Lục - Chương 31: Truyền thuyết về Thế Giới Dưới Lòng Đất




Trần Văn Lâm không phải đợi lâu, chỉ khoảng ba mươi phút, liền thấy toàn bộ số binh sĩ được giao nhiệm vụ thăm dò hang động đã hoàn thành nhiệm vụ và quay trở lại. Có lẽ không ngoài dự đoán của hắn, không hề có bất kỳ ai bị thương hay gặp phải vấn đề bất trắc gì, đám Goblin trong hang chắc hẳn là đã chết toàn bộ.

Một binh sĩ tiến lên, nhưng mà có chút gì đó do dự rồi mới nói:

- Lãnh Chúa đại nhân, việc này có lẽ cần ngài vào trong xem xét ạ.

Trần Văn Lâm có chút bất ngờ hỏi:

- Có vấn đề gì kỳ lạ sao?

Binh sĩ kia liền đáp lại:

- Khá là kỳ lạ ạ. Những tên Goblin ở trong đều đã chết, nhưng chúng tập trung hết vào chỗ một cánh cửa bằng đá đã đang hé mở, tất cả đều chết ở khu vực đó, nhưng không một Goblin nào vào bên trong, cho dù bọn chúng đều chết sạch ở bên ngoài.

Trần Văn Lâm gật gù nói:

- Đúng là có phần kỳ lạ, ta sẽ xem xét rồi đưa ra quyết định sau. Có tìm được kho báu của chúng không.

Binh sĩ kia ngay lập tức nhanh chóng trả lời:

- Đã tìm được, vẫn để bên trong ạ. Số lượng rất nhiều, có lẽ cần phải thông báo người trong lãnh địa đến vận chuyển mang về.

Trần Văn Lâm quay sang Tony Gelatin nói:

- Ngươi lập tức cùng một người nữa dùng tốc độ nhanh nhất trở lại Thôn Markham nói Quản Lý Helen Zilch phái người đến đây vận chuyển đồ đạc về. Những người còn lại theo ta vào bên trong, ta muốn xem bọn Goblin rác rưởi này đang định làm trò gì mà lại tập trung hết vào một chỗ. Hừ, bọn chúng muốn chết cùng nhau chắc.

Tony Gelatin lập tức đáp lời:

- Vâng, thưa Lãnh Chúa đại nhân.

........

Mười phút sau, dưới sự chỉ dẫn của binh sĩ lúc nãy, Trần Văn Lâm đã đến chỗ mà binh sĩ kia nói là có phần kỳ lạ lúc nãy.

Lần này thì ngay cả Trần Văn Lâm cũng cảm thấy vô cùng kỳ lạ và quỷ dị.

Chỗ này là một sảnh khá lớn và rộng, cứ như một quảng trường vậy. Trần hang khá cao, phải đến ba mươi mét là ít, bên dưới thì nằm la liệt xác Goblin, tất cả đều đã chết ngạt. Bọn chúng cũng không nằm đè lên nhau thành đống như kiểu lộn xộn thường thấy của Goblin. Phần sảnh này phải sâu ít nhất cả trăm mét, đều bị xác Goblin bao phủ.

Trần Văn Lâm mang theo đuốc dẫn các binh sĩ đi vào bên trong. Khi đến cuối sảnh, hắn thấy một cánh cửa đá hoa cương khá to và nặng nề, phải cao đến gần chục mét, rộng bốn mét, phiến cửa đá này dày tầm hai mươi phân. Vấn đề là cánh cửa đá này cũng không đóng, mà đang khép hờ, kẻ hở ra đủ để một người Nerz trưởng thành đi vào bên trong, thì Goblin cũng có thể đi vào, nhưng bọn chúng không có bất kỳ tên nào đi vào, mà đều chết ở bên ngoài, thậm chí là không có Goblin nào ở gần cánh cửa đá trong phạm vi năm mét cả.

Trần Văn Lâm lập tức chỉ vào ba binh sĩ nói:

- Các ngươi vào bên trong quan sát và tìm hiểu mười phút, sau đó quay lại đây báo cáo. Nếu gặp chuyện gì, hãy hét lên thật to để mọi người đều biết.

Trần Văn Lâm cũng không dám mạo hiểm tính mạng mình để đi vào khu vực bên trong cánh cửa đá. Phải biết là bên trong có thứ gì đó, làm cho đám Goblin cho dù chết ngạt, cũng không dám tiến vào bên trong để có thể sống sót. Khi chưa rõ tình hình, hắn không ngu ngốc gì mà tự mình đi vào bên trong thăm dò.

Trong lúc đợi chờ nhàm chán, Trần Văn Lâm quay sang một binh sĩ bên cạnh hỏi cho có lệ:

- Ngươi nghĩ ở bên trong có thứ gì? Tại sao đám Goblin lại không dám đi vào bên trong? Cứ nói ra suy nghĩ của ngươi.

Binh sĩ kia chần chờ một lát rồi nói:

- Thưa Lãnh Chúa đại nhân, rất có thể bên trong cánh cửa này là lối vào thế giới lòng đất trong truyền thuyết.

Trần Văn Lâm chỉ hỏi đại, không ngờ lại nhận được câu trả lời này. Hẳn liền hỏi nhanh:

- Thế giới dưới lòng đất? Là thế nào? Biết gì thì cứ nói cho ta.

Binh sĩ kia đáp:

- Đây là một truyền thuyết khá lâu đời, đến thời điểm hiện tại cũng không còn mấy người biết đến.

Những binh sĩ xung quanh cũng tò nhìn qua, bọn họ cũng chưa từng nghe hay đọc về cái gọi là thế giới dưới lòng đất trong miệng binh sĩ kia.

Binh sĩ vừa mở miệng như cảm thấy rất nhiều ánh mắt nhìn mình lom lom, không khỏi có chút hồi hộp, không biết nên nói tiếp hay dừng lại. Trần Văn Lâm thấy vậy phải nói:

- Ngươi cứ kể tiếp đi, biết gì nói nấy?

Binh sĩ kia giống như đang tổ chức lại từ ngữ, suy nghĩ xem nên nói như thế nào, cũng phải mất nửa phút gã mới nói:

- Cái này là ta cũng ngẫu nhiên đọc được từ một bản sách cũ, ở đó nói rằng hang động của Goblin sinh sống, thực ra chính là đường dẫn vào "Thế Giới Dưới Lòng Đất". Yriel không chỉ có nền văn minh trên mặt đất, mà thậm chí còn có "Thế Giới Dưới Lòng Đất", "Vương Quốc Biển Sâu" và "Vùng Đất Bị Lãng Quên". Thời rất xa xưa, khi mà trên Yriel có vô số tộc loài sinh sống, đa dạng về chủng loại, rất nhiều tộc loài trong số đó đều có trí thông minh vô cùng cao, giống như Nhân Loại, Night Elve và Light Elve hiện tại vậy

- Sau nhiều năm chiến tranh giết chóc, cuối cùng thì đại lục Yriel cũng thuộc về Nhân Loại.

- Nhân Loại khi đó trở thành chủ nhân của đại lục Yriel, và Nhân Loại chỉ cho phép các bộ tộc có trí thông minh thấp như dã thú sinh sống.

- Tộc Orc thì bị đuổi xuống các dãy núi cao phía cực nam đại lục Yriel.

- Tộc Light Elve và Night Elve cũng phải đi ra hai đảo Yshin và Panmera cách xa đại lục Yriel.

- Còn có rất nhiều tộc loài khác không muốn phải rời bỏ quê hương, nhưng vì bị Nhân Loại đuổi giết, phải chạy trốn xuống các hang động dưới lòng đất. Sau này những tộc loại này phát hiện ra một hệ thống hang động thông với nhau sâu bên dưới mặt đất hình thành "Thế Giới Dưới Lòng Đất", còn những tộc loài xui xẻo chỉ tìm được những hang động cạn, không thông với hang động kia đều bị Nhân Loại tìm được và tiêu diệt.

- Không những thế, những tộc loài sống gần biển thì bỏ chạy xuống đáy biển, hình thành "Vương Quốc Biển Sâu".

- Còn riêng về "Vùng Đất Bị Lãng Quên" thì quyển sách cổ đó không nói đến.

Đến đây binh sĩ kia dừng một chút rồi tiếp tục:

- Goblin trước kia thực ra cũng là một thành viên của "Thế Giới Dưới Lòng Đất", nhưng vì bọn chúng quá yếu kém, nên bị các tộc loài khác đẩy lên canh gác các lối vào, ngăn chặn Nhân Loại tấn công xuống phía dưới. "Thế Giới Dưới Lòng Đất" phân chia đẳng cấp vô cùng sâm nghiêm, tộc loài càng mạnh, sẽ ở vị trí càng gần trung tâm. Yếu nhất Goblin, phải ở sát mặt đất.

- Nhưng bọn họ cũng đâu biết rằng đại lục Yriel lần nữa lâm vào chiến tranh loạn lạc đã vô số năm. Nội chiến tiêu hao sức mạnh của Nhân Loại. Cho dù như vậy, ba tộc Light Elve, Night Elve và Orc cũng không dám ho he gì. Chỉ đến khi Thần Tai Ương Bane tạo ra loài Rồng vô địch, thì khi đó Nhân Loại mới thực sự gặp phải đe dọa. Ba tộc trên cũng thừa cơ nghỉ ngơi dưỡng sức mấy nghìn năm vùng lên trở lại, hy vọng chiếm được một phần trong miếng bánh Yriel thơn ngon a.

Binh sĩ kia kể xong liền thở dài không nói gì nữa. Mỗi người nghe xong câu chuyện này đều có suy nghĩ riêng. Người thì cảm thán thế giới này còn thật nhiều bí mật, người thì lại nghĩ Nhân Loại khi xưa thật huy hoàng, người thì căm giận lũ Rồng tàn ác.

Còn Trần Văn Lâm, hẳn lại cảm thấy "Thế Giới Dưới Lòng Đất" chính là một cơ hội, một cơ hội để sau này hắn có thể gia tăng thực lực, cả của Lãnh Địa Markham lẫn bản thân hắn. Đồng thời, hắn cũng thấy được, nội chiến thật đáng sợ. Tòa thành cho dù có vững chãi, có bất khả xâm phạm, thì cũng bị nội chiến, lục đục nội bộ ăn mòn đến sập đổ. Khi xưa, nếu Nhân Loại không nội chiến, thì cho dù loài Rồng có xuất hiện, thì những tộc như Light Elve, Night Elve hay Orc cũng không dám bén mảng đến lãnh địa của Nhân Loại một lòng đoàn kết.

Bầu không khí sau câu chuyện này bỗng nhiên trở nên trầm mặc lại, nặng nề hơn, không ai nói gì, ai cũng suy nghĩ về câu chuyện binh sĩ kia kể lại. Đồng thời cũng biết thực tế tàn nhẫn. Nếu như một ngày nào đó Nhân Loại thất bại, bị Orc hoặc Light Elve hoặc Night Elve đánh bại, liệu bọn họ có phải giống như những tộc loài sống bên trong "Thế Giới Dưới Lòng Đất", phải tìm một nơi bí ẩn để sống chui rúc, hi vọng bảo vệ được dòng máu Nhân Loại. Có thể lắm chứ.

Trần Văn Lâm đang suy nghĩ thì thấy ba binh sĩ kia được phái đi làm nhiệm vụ thăm dò quay trở lại.

Trần Văn Lâm liền tiến lên hỏi, hắn muốn chứng thực câu chuyện kia:

- Thế nào? Đằng sau cánh cửa này có thứ gì?

Một binh sĩ trong đó nói:

- Thưa Lãnh Chúa đại nhân, bên trong không có gì nguy hiểm, nhưng lại có một đường hầm dẫn sâu vào trong lòng đất, đường hầm rất dài, chúng tôi bỏ ra toàn bộ thời gian để thăm dò đường hầm này nhưng cũng không thể đi hết được. Đành phải quay trở lại báo cáo và chờ chỉ thị của ngài.

Trần Văn Lâm gật đầu nói:

- Được rồi, chúng ta dừng cuộc thăm dò tại đây. Chuyển hết xác Goblin ra ngoài, đào một cái hố cách đây ít nhất mười Kilomet để chôn bọn chúng. Chúng ta sẽ ở đây chờ cho đến khi đội vận chuyển đến lấy chiến lợi phẩm. Trong thời gian này dọn cho thật sạch hang động và trại bên ngoài. Sau này ta sẽ cần dùng đến.

Đã chắc chín mươi phần trăm là câu chuyện của binh sĩ kia có thật, Trần Văn Lâm cũng không muốn tiếp tục thăm dò. Goblin là tộc yếu nhất của "Thế Giới Dưới Lòng Đất", đám bên dưới phải mạnh hơn nhiều lắm, bây giờ hắn chưa đủ trình độ để thăm dò, sau này mạnh hơn, hắn sẽ tự mình xuống bên dưới xem thế nào. Hiện tại thì chưa được, lần này đánh bại được Goblin, cũng là nhờ có mưu kế, kết hợp với việc bọn chúng đã bị đuổi khỏi và cấm không được quay trở lại "Thế Giới Dưới Lòng Đất", hắn mới chiến thắng được hoàn mỹ như vậy.