Vũ Động Càn Khôn

Chương 376: Ban Sơn Nhị Tướng




Trong tòa đại điện rộng lớn, dưới ánh sáng của những ngọn đuốc lập lòe, trên mái vòm cao hàng trăm trượng còn khảm vô số dạ minh châu phản chiếu ánh sáng âm u lạnh lẽo.

Không khí trong đại điện có phần căng thẳng. Ở giữa điện, hai gã nam tử đang đứng khoanh tay trước ngực nhìn Lâm Động với ánh mắt lạnh lẽo mà đầy thương hại. Một lát sau, người có một vết sẹo trên mặt đột nhiên lên tiếng, giọng nói trầm trầm khiến người ta không dám coi thường.

- Ta biết ngươi, Lâm Động, nhân vật gần đây danh chấn khắp Vương triều Đại Viêm. Nghe nói Lâm Lang Thiên cũng không làm gì được ngươi.

Khi người đó lên tiếng, Lâm Động cũng dừng bước lại, hắn cũng đã đứng ở trung tâm đại điện. Nhìn hai người kia, tuy đã biết lần này xui xẻo gặp phải tình huống một chọi hai, nhưng sắc mặt Lâm Động vẫn rất bình tĩnh:

- Nếu ta không nhầm thì hai vị là Ban Sơn Nhị Tướng của Sơn Nhạc Tông, Lục Khôi và Hồ Ngô?

- Ha ha, nếu đã nghe thấy danh tiếng của bọn ta, ta nghĩ chắc ngươi cũng biết mình xui xẻo đến mức nào rồi. Tỷ lệ nhỏ như vậy mà ngươi lại gặp phải, chỉ có thể nói là vận khí của ngươi quá tệ!

Đứng bên cạnh gã nam tử có vết sẹo, gã có dáng vẻ khôi ngô chợt mỉm cười quái dị, nói.

- Lâm Động, ta biết ngươi cũng có thủ đoạn, nếu đánh đơn độc có lẽ hai bọn ta không ai thắng được ngươi, nhưng lần này trời đã giúp để bọn ta gặp nhau. Bọn ta đã quen biết nhau mười mấy năm trời, liên thủ lại, thực lực không chỉ đơn giản là tăng gấp đôi. Nếu ngươi tự động từ bỏ, hai ta sẽ không làm gì ngươi cả, để cho ngươi rời đi an toàn!

Gã nam tử có vết sẹo trên mặt nhìn chằm chằm vào Lâm Động nói.

Tính ra, danh tiếng của hai gã kia ở Vương triều Đại Viêm vẫn cao hơn Lâm Động một bậc. Dù sao Lâm Động cũng chỉ mới xuất hiện, còn họ thì đã nổi danh từ lâu rồi. Tuy thực lực cả hai chỉ là Tạo Hóa Cảnh tiểu thành, nhưng những năm gần đây hai người họ liên thủ đã từng đánh bại cả cường giả Tạo Hóa Cảnh đại thành, vì thế mà mới có danh tiếng được như bây giờ.

Những người tham gia Cuộc chiến Hạt giống đều không phải loại tầm thường, nếu không thì bọn họ cũng không có tư cách đến đây.

Nghe vậy, Lâm Động chỉ khẽ mỉm cười, rồi lắc lắc đầu nói:

- Xin lỗi, Bách Triều Đại Chiến lần này ta giành chắc một suất rồi!

- Ha ha, ngay cả hai người bọn ta còn không dám nói sẽ thuận lợi giành được, tuy Lâm Lang Thiên cũng không làm gì được ngươi, nhưng cũng phải cho ngươi biết rằng, dù là Lâm Lang Thiên e là cũng không có sự chắc chắn tuyệt đối như vậy đâu!

Nam tử có gương mặt khôi ngô nói.

- Hắn không chắc chắn, không có nghĩa là ta cũng không chắc chắn!

Lâm Động từ từ giơ tay ra, nhìn hai người kia khẽ nói:

- Hai ngươi cùng ra tay đi!

Nghe vậy, ánh mắt Lục Khôi và Hồ Ngô cùng lóe lên hàn ý. Tư thái của Lâm Động đã thể hiện rõ ràng, hắn sẽ không dễ dàng rút lui. Nếu đã vậy thì chỉ còn cách đánh cho hắn phục sát đất mà lăn đi!

- Hai người bọn ta đã có lòng tốt khuyên nhủ, nhưng ngươi lại không biết tốt xấu. Nếu đã vậy thì cũng đừng trách bọn ta hạ thủ không nương tay!

Hai người bọn Lục Khôi giậm chân, lập tức hai luồng khí tức mạnh mẽ tràn ra từ trong thân thể bọn chúng. Hiển nhiên hai gã này vô cùng hiểu nhau, thậm chí công pháp tu luyện cũng giống nhau. Vào khoảnh khắc khí tức dâng tràn đã có dấu hiệu khí tức dung hòa, điều đó càng khiến khí thế thêm mạnh mẽ hơn vài phần!

Tuy miệng nói vậy, nhưng trong lòng hai người bọn họ cũng không chút coi thường Lâm Động.

Những người đến được đây đều là nhân vật kiệt xuất của Vương triều Đại Viêm, không chỉ có thiên phú trời cho, mà tâm tính, trí lực cũng không phải là thứ mà người thường có thể sánh bằng. Những sai lầm như coi thường địch thủ đương nhiên bọn họ sẽ không mắc phải!

Ầm!

Khí tức trào dâng, cùng với đó là một luồng nguyên lực mạnh mẽ như sóng triều dâng lên. Hai người bọn Lục Khôi nắm chặt bàn tay, hai cây cự chùy lập tức xuất hiện trong tay bọn họ.

Thân thể hai người gần như đồng thời lao lên, một trái một phải, hình thành nên một thế hợp kích. Hai cây chùy trong tay mang theo sức mạnh hung hãn, nhanh như chớp tấn công Lâm Động.

Ầm ầm!

Sức mạnh của hai người cũng khá lớn, cặp chùy vung lên khiến không khí như muốn nổ tung, tạo nên những khoảng không khí trống rỗng.

Đối mặt với công kích hung hãn của hai người, Lâm Động không những không lùi mà ngược lại bước lên trước một bước. Nguyên lực trong cơ thể cuộn trào, cuối cùng biến thành những luồng xoáy nguyên lực di chuyển khắp cơ thể. Sau đó, hắn bình tĩnh nắm tay thành quyền đánh ra một chưởng!

Keng!

Hai nắm đấm của Lâm Động đánh mạnh vào hai cây chùy, hai tiếng va chạm kim loại vang lên khắp đại điện. Một luồng kình lực bùng nổ từ chỗ tiếp xúc, ngay cả mặt sàn bằng sắt cũng xuất hiện những đường nứt nhỏ.

Dưới sự bùng nổ đáng sợ đó của kình lực, hai cây cự chùy đã bị nắm đấm của Lâm Động đánh bật ra sau. Lập tức sắc mặt hai người bọn Lục Khôi trở nên nặng nề. Rõ ràng bọn họ không thể nào ngờ nổi Lâm Động chỉ dựa vào nắm đấm mà đỡ được một chiêu này của hai người bọn họ!

- Giỏi, chả trách mà ngay cả Lâm Lang Thiên cũng không làm gì được người, quả nhiên bản lĩnh không tệ!

Nhưng bọn Lục Khôi quả nhiên cũng không phải loại tầm thường. Nhìn thấy thực lực Lâm Động mạnh mẽ, trong cặp mắt cả hai đều bùng cháy lên từng tia lửa nóng. Thân thể hai người rung lên, cơ thể bắt đầu phình to ra, dưới lớp da có vô số những luồng sáng đen di chuyển, một thứ sức mạnh hùng hồn cũng trên thân thể lan tỏa ra.

- Ma Sơn Thể!

Theo sau tiếng hét của hai người, cơ thể bọn họ bỗng biến to ra tựa như người khổng lồ. Những tia sáng đen di chuyển khắp người bọn họ, dần ngưng tụ lại mang theo một luồng sức mạnh lớn lao. Rõ ràng hai người này cũng có tu luyện vũ kỹ luyện thể.

- Muốn so sánh sức mạnh cơ thể à?

Lâm Động cười nhạt, thủ ấn biến đổi nhanh chóng.

- Ma Viên Biến!

Cùng với sự biến đổi của thủ ấn, thân thể Lâm Động cũng phình to ra, hư ảnh Ma Viên khổng lổ dần dần ngưng tụ. Chỉ là hư ảnh Ma Viên mà Lâm Động biến ra bây giờ dường như đã rất thực chất. Thậm chí, ở một trình độ nào đó có thể nói là một con Viễn Cổ Long Viên thật sự. Sự hung bạo trong đó không hề thua kém đầu Viễn Cổ Long Viên mà hắn đã giết lúc trước.

Đứng trước đầu Viễn Cổ Long Viên khổng lồ này, hai người bọn Lục Khôi giống như là trở nên bé nhỏ hơn rất nhiều.

Nhìn thấy một màn này, sắc mặt hai người bọn họ tràn đầy vẻ kinh ngạc rồi lập tức trở nên trầm trọng.

- Sơn Nhạc Chùy!

Hai người bọn Lục Khôi nhìn nhau, bàn chân giẫm mạnh lên mặt đất, ngay cả mặt sàn cũng bị giẫm nát vụn. Hai cây cự chùy trong tay bọn họ bỗng nhiên biến to, hung hăng đập vào vùng không khí trước mặt. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Ầm!

Hai cây cự chùy đập vào hư không khiến cả đại điện như rung chuyển, rồi hai đạo hắc quang hoành tráng bùng nổ, mơ hồ như hình thành nên một ngọn núi to lớn, ập xuống đầu Lâm Động.

- Grào!

Con Long Viên hư ảnh đang bao trùm quanh thân thể Lâm Động đột nhiên ngửa mặt lên trời gầm lên một tiếng thét của Ma Viên, rồi hai cánh tay to lớn giơ ra, nghênh đón ngọn núi tạo thành từ hắc quang kia.

Ầm ầm!

Mặt đất bên dưới chân nơi con Ma Viên đang đứng nhất thời bị vỡ ra thành từng mảnh. Ngọn núi tạo nên từ vũ kỹ mà bọn người Lục Khôi thi triển đủ để đè chết một cường giả Tạo Hóa Cảnh tiểu thành, nhưng mà lúc này lại bị hư ảnh Ma Viên của Lâm Động chặn đứng!

Ầm!

Hai tay Ma Viên đột nhiên chấn động, đẩy bay ngọn núi ngưng tụ từ hắc quang kia ra, rồi những đạo kim quang lấp lánh tràn dâng, hình thành nên một kim đài khổng lồ. Đầu Ma Viên kia chợt tóm lấy cái kim đài kia, dùng làm vũ khí chém thẳng về phía bọn Lục Khôi.

Nhìn thấy thanh thế kinh hoàng đó, sắc mặt bọn Lục Khôi kịch biến, vội vàng vận chuyển nguyên lực, dùng hai thanh cự chùy đánh mạnh về phía kim đài.

Ầm!

Một tiếng nổ rung trời vang lên, một làn sóng rung động mạnh mẽ lan tỏa ra xung quanh!

Sức mạnh khổng lồ từ Ma Viên khiến sắc mặt hai người Lục Khôi từ nặng nề chuyển thành kinh hãi.

Bọn họ vốn nổi danh về sức mạnh thân thể nhưng lúc này sức mạnh mà Lâm Động thể hiện còn lớn hơn cả hai người họ liên thủ nữa!

Keng keng keng!

Khi cánh tay hai người bắt đầu tê dại, thế công của đầu Ma Viên mà Lâm Động biến ra vẫn không ngừng. Kim đài khổng lồ liên tiếp oanh kích lên hai người Lục Khôi, thứ sức mạnh hung bạo đó khiến không khí trong đại điện như muốn nổ tung.

Đối mặt với thế công đột nhiên trở nên cuồng dã của Lâm Động, cuối cùng hai người Lục Khôi thầm kêu khổ một tiến. Lúc này bọn họ mới hiểu những lời mình vừa nói thật nực cười!

Keng!

Lại một đòn của kim đài giáng xuống, sức mạnh đáng sợ đó đã đánh văng cặp chùy trong tay của bọn Lục Khôi. Cả hai người cũng giống như những con ruồi nhỏ bé bị đánh văng đi, thân thể bay đập vào một cây cột đằng sau, sắc mặt trắng bệch.

Hư ảnh Ma Viên của Lâm Động dường như cũng có linh tính, nó tiếp tục bước những bước rung chuyển đất trời, đuổi theo hai người bọn Lục Khôi.

Thấy vậy, sắc mặt bọn Lục Khôi chợt tái nhợt, vội vàng lùi nhanh về sau đồng thời hét to:

- Ngươi thắng rồi!

Ầm!

Nghe thế đầu Ma Viên đột nhiên dừng bước, rồi ánh sáng rung chuyển, hư ảnh Ma Viên cũng tan đi, thân hình Lâm Động cũng lộ ra. Hắn vặn người mấy cái, nhìn hai người Lục Khôi, có vẻ đánh chưa đã tay, hỏi:

- Không đánh nữa à?

Nghe thấy thế, bọn Lục Khôi không khỏi rung người lên một trận. Bọn họ vốn định muốn lấy sức đè người, nhưng không ngờ lại bị Lâm Động đè bẹp ngược lại. Cứ đánh tiếp thì chỉ có bọn họ biến thành bao cát cho Lâm Động đánh mà thôi. Hai người mặt mày ủ rủ nói:

- Không đánh nữa!

- Hà hà, cảm ơn đã nhường nhịn!

Lâm Động không kìm được cười một cái. Hắn biết lượt đầu tiên hắn đã qua một cách thuận lợi rồi!