Vũ Động Càn Khôn

Chương 382: Huyết Ma Tu La Thương




Huyết thương hồng sắc lộng lẫy giống như dính máu tươi vậy, từ bên trong thanh huyết thương tràn ngập ra một cỗ khí tức huyết tinh nồng đậm, lập tức khiến trong đại điện nhốn nháo.

- Huyết Ma Tu La Thương!

Lúc cây thương dữ tợn này xuất hiện trong tay Vương Chung thì cũng sắc mặt của Lâm Động cũng mạnh mẽ biến đổi, chợt trong mắt xuất hiện vẻ ngưng trọng nồng đậm. Lần này trước khi đến đây, hắn cũng tìm hiểu không ít các loại tin tức tình báo về Gia tộc Vương Thị. Mà trong đó, cây thương này chính là hung khí nổi danh nhất của Gia tộc Vương Thị, Huyết Ma Tu La Thương.

Nghe nói thanh Huyết Ma Tu La Thương này cũng là do một vị tiền bối trong Gia tộc Vương Thị được siêu cấp tông phái nhìn trúng, cuối cùng ban thưởng thanh bảo bối này. Mặc dù cũng là Linh bảo Địa cấp, nhưng cây thương này lại tràn ngập huyết tinh khí. Trong cây thương đó, linh khí quanh năm của nó bị huyết tinh ăn mòn, đã hóa thân thành Huyết Hồn, cực kỳ hung lệ. Trong những năm nay, không ít cường giả của Gia tộc Vương Thị đều muốn thu phục nó, nhưng đều không ngoại lệ gặp phải phản phệ. Một người xui xẻo nhất còn bị mất đi tính mệnh, từ đó càng khiến thanh danh hung khí này càng vang xa, không ngờ hôm nay lại bị Vương Chung thu phục được.

- Có thể khiến ta sử dụng Huyết Ma Tu La Thương, ngươi cho dù bại cũng không có gì phải tiếc nuối!

Vương Chung tay cầm huyết thương, bên trong đồng tử huyết quang ngưng tụ. Giờ này khắc này, trong mỗi câu nói của hắn phảng phất đều kèm theo mùi vị máu tươi nồng đậm. Loại ba động này khiến cho huyết dịch trong cơ thể con người dường như cũng ngưng tụ lại.

Ong!

Vương Chung hiển nhiên cũng không muốn cho Lâm Động quá nhiều thời gian, huyết thương trong tay đột nhiên nện xuống mặt đất, lập tức khiến sàn nhà cứng rắn trực tiếp bị chấn rạn. Rồi sau đó mũi thương phát ra một làn sóng âm quỷ dị, nhanh chóng từ trong huyết thương khuếch tán ra.

Lúc Lâm Động nhìn thấy sóng âm quỷ dị kia, sắc mặt hơi trầm xuống. Bởi vì hắn phát hiện lúc loại sóng âm này xâm thực vào, huyết dịch trong cơ thể hắn không ngờ lại tự động sôi trào, loại cảm giác này phảng phất như muốn phá thể mà ra vậy.

- Cây hung thương này thật quỷ dị, lại có thể ảnh hưởng đến huyết dịch trong cơ thể con người!

Hai mắt Lâm Động nhắm lại, rồi sau đó tâm thần khẽ động, từng đạo lực lượng thôn phệ rất nhỏ liền từ trong cơ thể phát tán ra, trực tiếp cưỡng ép đem những sóng âm đang xâm thực tiến vào cơ thể, thôn phệ đi.

Vù!

Mà cũng lúc Lâm Động chống cự lại sóng âm quỷ dị kia, huyết quang trong mắt Vương Chung đột nhiên ngưng tụ, rồi sau đó thân hình trong chốc lát liền hóa thành một đạo hồng quang phóng đi. Huyết thương trong tay quét ngang, nhanh như thiểm điện xuất ra từng đạo thương hoa lạnh lẽo bao phủ những nơi yếu hại quanh người Lâm Động, linh khí lạnh lẽo trực tiếp để lại trên mặt đất từng đạo dấu vết cực sâu.

Đinh đinh đinh!

Đối mặt với công kích mạnh mẽ như vậy của Vương Chung, Lâm Động cũng không dám chậm trễ, cổ kích trong tay phóng ra, biến đổi xuất ra từng đạo kích ảnh, mạnh mẽ chống lại những thương hoa lăng lệ đó. Nhất thời, thanh âm thanh thúy của kim loại không ngừng vang lên trong đại điện, hai đạo thân ảnh giống như quỷ mị chớp động trong hư không, mỗi một lần giao thoa đều tạo nên kình phong ẩn chứa năng lượng dị thường cuồng bạo.

Ầm!

Giữa không trung đại điện, hai đạo thân ảnh lại lần nữa mang theo lực lượng hung hãn chính diện giao phong. Chấn động cuồng mãnh quét ra, một đạo thân ảnh trong đó trực tiếp bị phản chấn ra hơn mười mét, cuối cùng dừng lại tại trên một cột đá khổng lồ, không ngờ lại chính là Lâm Động!

Xem bộ dạng như vậy, Lâm Động trong đợt giao phong vừa rồi không ngờ đã thoáng yếu thế hơn một chút, thực lực của Vương Chung quả nhiên là cường hãn vô cùng.

Hơn nữa, lúc Lâm Động từ trên cột đá rơi xuống, chỉ thấy phía trên cổ kích không ngờ lại bị nhiễm một tia huyết tinh khí, không ngừng ăn mòn vào trong cổ kích, thậm chí còn có xu thế chui vào trong cơ thể Lâm Động.

Bộ dạng này hiển nhiên là vừa rồi lúc hai người giao phong, Huyết Ma Tu La Thương của Vương Chung đã bất tri bất giác đem loại huyết khí đặc thù mà tà dị này ăn mòn vào trong cổ kích, danh tiếng hung khí quả nhiên là danh xứng với thực!

- Lâm Động, dựa vào Linh bảo Cao cấp này của ngươi không đủ để chống lại huyết khí xâm thực của Huyết Ma Tu La Thương ta đâu!

Nhìn tình hình trên cổ kích của Lâm Động, Vương Chung cười lạnh nói.

- Hừ, huyết khí gì đó trong mắt ta cũng không phải là khó giải quyết!

Nói xong, Lâm Động lại cười lạnh một tiếng, không ngờ xòe bàn tay ra, lực lượng thôn phệ bắt đầu khởi động tại trên cổ kích, trực tiếp mạnh mẽ đem huyết khí âm trầm thôn phệ mất.

Nhìn một màn này, cặp mày Vương Chung hơi nhíu lại. Huyết khí của Huyết Ma Tu La Thương vô cùng bá đạo, có thể ăn mòn nguyên lực, thậm chí cả Linh bảo, gặp phải loại tình huống này, cho dù là cường giả Tạo Hóa Cảnh đại thành cũng phải đau đầu. Không ngờ rằng kết quả lại không như hắn mong đợi, Lâm Động không ngờ lại đem huyết khí giải quyết gọn gàng như vậy.

Vương Chung nghi hoặc, tất nhiên hắn không biết huyết khí của Huyết Ma Tu La Thương mặc dù bá đạo, nhưng gặp phải Thôn Phệ Tổ Phù, thần bảo trong thiên địa thì hoàn toàn không có tư cách có một phần bá đạo nào.

- Tu La Chi Nhãn!

Công kích không có kết quả, huyết quang trong mắt Vương Chung càng nồng đậm hơn, chợt chỉ thấy thủ ấn biến đổi. Phía trên Huyết Ma Tu La Thương, huyết khí nhanh chóng lượn lờ, sau đó trực tiếp ở trên thân thương ngưng tụ thành một con mắt huyết sắc cực kỳ quỷ dị.

Vù!

Đạo ánh mắt huyết sắc này vừa xuất hiện thì huyết khí lượn lờ quanh thân Huyết Ma Tu La Thương cũng nhanh chóng hội tụ trong chốc lát. Trên con mắt đó, huyết quang bạo xạ, sau đó một đạo huyết quang lớn bằng ngón cái đột nhiên bạo xuất ra, hung hăng bắn về phía Lâm Động.

Đạo huyết quang này vừa xuất hiện thì không khí xung quanh cũng bắt đầu chạy trốn sạch sẽ, trực tiếp hình thành một mảnh chân không, tốc độ vì vậy càng nhanh chóng hơn vài phần.

Huyết quang trong đồng tử Lâm Động nhanh chóng phóng đại, sắc mặt của hắn cũng trở nên ngưng trọng hơn rất nhiều, từ trên đạo huyết quang này, hắn cảm thấy một loại mùi vị nguy hiểm cực kỳ nồng đậm.

Ầm!

Ánh mắt chớp động, Lâm Động cũng không dám lưu thủ nữa, miệng nhếch lên một cái, một đạo hắc quang liền gào thét ra, đón gió mà bành trướng, hóa thành ngọn núi to gần một trượng, hắc mang trên ngọn núi hung hăng nện xuống đạo huyết quang.

Ầm!

Hai bên va vào nhau, năng lượng cuồng bạo lập tức thổi quét ra, tiếp xúc những cột đá thì trực tiếp nổ tung.

- Linh bảo Địa cấp?

Nhìn một màn này, ánh mắt Vương Chung cũng hơi ngưng trọng. Hắn nhìn ngọn núi màu đen, trong mắt lóe lên vẻ suy tư, một lát sau dường như nghĩ tới điều gì đó, thân thể chấn động, thanh âm cũng có thêm một tia kinh dị nói:

- Đây chính là Trọng Ngục Phong trong Gia tộc Lâm Thị? Bảo vật này đã nhiều năm không ai có thể điều khiển, ngươi không ngờ lại có thể thu phục được?

- Hắc hắc, ngươi đã có thể thu phục được Huyết Ma Tu La Thương, chẳng lẽ ta lại không thể thu phục Trọng Ngục Phong hay sao? Ngươi đánh đã tay rồi, vậy thì đến lượt ta!

Lâm Động cười lạnh một tiếng, chợt thân hình hắn khẽ động, xuất hiện phía trên Trọng Ngục Phong. Rồi sau đó chỉ thấy một vòng liệt nhật từ trong cơ thể dâng lên, cuối cùng lơ lửng trên đầu hắn, trái tim, tứ chi. Giờ khắc này, toàn thân Lâm Động đều bị loại quang mang chói mắt này che lấp, mà cùng lúc đó, một loại lực lượng khiến Vương Chung biến sắc bắt đầu chậm rãi từ trong cơ thể Lâm Động tán phát ra.

- Lục Dương Bàn Sơn!

Tiếng quát trầm thấp mạnh mẽ theo quang mang chói mắt truyền ra, rồi sau đó Lâm Động trực tiếp khom người, song chưởng chộp lấy đỉnh núi Trọng Ngục Phong. Nhất thời cả ngọn núi đều bị hắn cường hoành nâng lên, rồi sau đó sải bước ra giống như người tí hon khiên núi vậy, hung hăng vũ động ngọn núi ném về phía Vương Chung. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Công kích của Lâm Động như vậy khiến cho người ta vô cùng sợ hãi, Trọng Ngục Phong giờ phút này đã bành trướng đến hơn trăm lần. Thân hình của hắn giống như con kiến, nhưng chính con kiến này lại có thể nâng Trọng Ngục Phong lên, một màn này không chỉ khiến cho khóe mắt Vương Chung run rẩy mà ngay cả đám người Lâm Phạm ở bên ngoài vẻ mặt cũng rung động, sức nặng của Trọng Ngục Phong cho dù là cường giả Tạo Hóa Cảnh đỉnh phong cũng không thể dịch chuyển nổi a!

Ầm ầm ầm!

Trong đại điện, không khí nổ tung, khí lãng đáng sợ khuếch tán ra, cột đá xung quanh trực tiếp rung chuyển đổ vỡ. Lâm Động lúc này hiển nhiên đã đem toàn bộ lực lượng trong cơ thể ép ra, phối hợp với thể tích đáng sợ của Trọng Ngục Phong, cho dù là cường giả Tạo Hóa Cảnh đỉnh phong cũng không dám ngạnh kháng.

- Vương Chung, tiếp ta một núi thử xem!

Lâm Động hạ giọng quát, âm thanh xé gió vang khắp bầu trời, tràn ngập mùi vị khiêu khích.

- Hừ! Thật sự cho rằng ngươi làm gì được ta hay sao?

Nghe thấy tiếng gầm nhẹ của Lâm Động, ánh mắt Vương Chung cũng phát lạnh, cắn đầu lưỡi một cái, một ngụm máu phun ra, trực tiếp rơi trên Huyết Ma Tu La Thương. Nhất thời, huyết quang trên thân thương bạo tràn, cuối cùng ùn ùn tràn ra.

- Tu La Huyết Hồn, hiện!

Huyết quang trong mắt Vương Chung càng lúc càng dày đặc. Ngay sau đó, hắn mạnh mẽ hét to một tiếng, thủ ấn nhanh chóng biến ảo.

Mà theo thủ ấn Vương Chung biến ảo, huyết quang từ trên Huyết Ma Tu La Thương cũng nhanh chóng ngưng tụ. Ngắn ngủi chỉ trong chớp mắt, một đạo huyết ảnh mơ hồ khổng lồ liền mang theo khí huyết tinh chậm rãi ngưng tụ trong đại điện.

Lúc đạo huyết ảnh này ngưng tụ, ngọn núi khổng lồ Lâm Động cũng nện mạnh xuống, mang theo một cỗ lực lượng gần như là hủy diệt hung hăng đập tới.