Vũ Động Càn Khôn

Chương 388: Nói chuyện đêm




Lần Cuộc chiến Hạt giống của Vương triều Đại Viêm này, cuối cùng sau khi trải qua một phen đại chiến kịch liệt, kết quả sau cùng khiến mọi người hâm mộ nhất tất nhiên Gia tộc Lâm Thị. Một Gia tộc một lần chiếm hai cái danh ngạch là chuyện nhiều năm qua chưa từng xuất hiện, mà lần này lại rơi xuống trên đầu Gia tộc Lâm Thị, đây quả thật là chuyện không thể không khiến mọi người cực kỳ hâm mộ được.

Mà sau khi lần Cuộc chiến Hạt giống này kết thúc, đám người Lâm Động cũng không tiếp tục lưu lại ở Hoàng cung quá lâu mà trực tiếp quay trở về khu vực cư trú, để nghỉ ngơi và hồi phục.

Trong lần Cuộc chiến Hạt giống này, Lâm Động không thể nghi ngờ là vất vả nhất. Đây cũng không phải là do thực lực của hắn có vấn đề, mà do đối thủ mà hắn chạm trán thật sự quá mức cường hoành. Thực lực của Vương Chung, bất kể là Lâm Động có thán phục hay không thì người này quả thật không hổ danh là nhân vật mà ngay cả Lâm Lang Thiên cũng không làm gì được, sau khi thi triển rất nhiều thủ đoạn mới có thể thắng hiểm được một bậc. Nguồn: https://thegioitruyen.com

Theo Lâm Động phỏng đoán, cho dù Lâm Lang Thiên gặp phải Vương Chung, nếu như hắn không sử dụng đến đạo khí tức thần bí trong cơ thể thì sợ rằng cũng khó mà dễ dàng chiến thắng nổi.

Đại chiến vất vả như vậy tự nhiên khiến Lâm Động cực kỳ mệt mỏi, bởi vậy sau khi đặt chân về chỗ của mình, hắn liền trực tiếp trở về phòng. Hôm nay sau khi giành được danh ngạch, địa vị của hắn hiển nhiên không thể thấp hơn Lâm Lang Thiên, bởi vậy mà ngay cả Lâm Phạm cũng chỉ mỉm cười gật đầu, dặn dò hắn nghỉ ngơi cho tốt, chuẩn bị ngày mai lên đường đến Thánh Linh Đàm.

o0o

- Phù!

Lúc Lâm Động trở lại đình viện của mình thì Tiểu Viêm đang nằm sấp ở đó chờ đợi một ngày lập tức đứng lên, sau đó hưng phấn lao về phía Lâm Động. Bộ dáng quen thuộc này khiến trên khuôn mặt Lâm Động hiện lên một nụ cười.

- Ngươi ngày mai đến Thánh Linh Đàm hãy đem con hổ ngốc này theo, nếu quả thật giống như lời của những người kia, Thánh Linh Đàm là do tinh huyết của Viễn Cổ Thần Thú ngưng tụ thành, chỉ cần còn một chút tinh huyết sót lại, sẽ rất quan trọng đối với con hổ ngốc này, cũng để ngày sau có thể trùng kích đến Niết Bàn Cảnh!

Lúc này tiểu điêu hiện ra, lười biếng nói.

- Nếu như Thánh Linh Đàm này còn sót là tinh huyết của Thần Thú, vậy ngươi không muốn một chút sao?

Lâm Động cười nói.

- Xùy, điêu gia thân là Thiên Yêu Điêu, chính là chủng loài đứng đầu giới Yêu thú, bình thường toàn ăn Thần Thú, làm sao có thể để ý đến chút huyết mạch còn sót lại này chứ?

Nghe vậy, tiểu điêu khinh thường, nhếch miệng nói.

Lâm Động cười cười, cũng không để ý đến chuyện mạnh miệng của tiểu điêu, hắn vuốt đầu Tiểu Viêm, đột nhiên nói:

- Nghe nói Yêu thú tiến vào Niết Bàn Cảnh có thể biến ảo hình người? Tiểu Viêm đến khi nào mới có thể biến đổi?

- Đợi sau khi con hổ ngốc này vượt qua Niết Bàn Cảnh rồi hãy nói sau, đến lúc đó từ trong đến ngoài tẩy tủy phạt cốt, tự nhiên có thể biến ảo hình người. Chỉ có điều biến hình thì có gì hay chứ? Thân thể như thế quá yếu ớt, còn không bằng hình thể cường đại của Yêu thú.

Tiểu điêu vẫy vẫy móng vuốt, nói.

- Mặt khác tiểu tử à, chờ ngươi tiến vào Viễn Cổ Chiến Trường tham gia Bách Triều Đại Chiến, nên cẩn thận một chút, nơi đấy không thể so với Vương triều Đại Viêm, cả Đông Huyền Vực có ngàn vạn Vương triều đều có thiên tài, lúc đó sẽ tụ tập tại nơi đấy, ngươi hiện giờ nhìn thấy đám người Lâm Lang Thiên và Vương Chung quả thật là nhân vật thiên tài, nhưng ngươi phải biết rõ, cho dù là thiên tài cũng có tam lục cửu đẳng. Theo đánh giá của ta, thực lực của các ngươi mặc dù đứng đầu lớp trẻ ở Vương triều Đại Viêm, nhưng nếu đặt trong Bách Triều Đại Chiến, sợ rằng chỉ miễn cưỡng đạt trung đẳng mà thôi. Hơn nữa Bách Triều Đại Chiến vô cùng tàn khốc, nơi đó mới chân chính là mạnh được yếu thua. Trong Viễn Cổ Chiến Trường có những tài nguyên khiến người khác đỏ mắt, không có thực lực thì không nên tham lam, nếu không tiểu mệnh khó bảo toàn.

Nhìn ánh mắt có chút ngưng trọng của tiểu điêu, Lâm Động cũng khẽ gật đầu. Hắn chưa từng có chút khinh thường đối với cái gọi là Bách Triều Đại Chiến, hôm nay chỉ là một hồi Cuộc chiến Hạt giống liền khiến cho hắn cảm thấy hơi có chút chật vật, huống chi ở trong Bách Triều Đại Chiến hắn sẽ gặp đông đảo thiên tài. Trong đó thậm chí không ít người có thể càng biến thái hơn đám người Vương Chung và Mạc Lăng.

Vương triều Đại Viêm ở Đông Huyền Vực chỉ là một Vương triều nhỏ, theo cách nói của bọn hắn, muốn tại trong Bách Triều Đại Chiến mà bộc lộ tài năng, không khác gì khó hơn lên trời. Thậm chí, đem cái mạng nhỏ nhét vào nơi đó mà không trở lại thì cũng không chút thương xót đồng tình gì.

Hắn rất rõ, Bách Triều Đại Chiến mở ra nhiều năm như vậy, ở trong đó có thể bộc phát tài năng, tính ra phần lớn các thiên tài đều trở thành hòn đá lót chân cho người khác.

Lần tôi luyện này, không phải là những trải nghiệm trước kia của hắn có thể so sánh, hai năm qua lịch lãm rèn luyện, so sánh với Bách Triều Đại Chiến chỉ giống như trò đùa.

- Chỉ có điều Bách Triều Đại Chiến mặc dù nguy hiểm rất lớn, nhưng ở trong đó cũng là chỗ để trở nên mạnh mẽ tốt nhất. Ta lại hy vọng ngươi vào trong đó, ngươi thân mang thạch phù thần bí và Thôn Phệ Tổ Phù, sau này có chút phiền phức tất sẽ tìm đến ngươi. Nếu như ngươi không có thực lực, kết quả sẽ rất ư là thê thảm. Ta năm đó có thể may mắn thoát được có một chút sinh cơ, nhưng ngươi có thể không có cơ hội này, nếu như ngươi như vậy thì sẽ không còn hy vọng Đông Sơn tái khởi nữa.

Tiểu điêu nhỏ giọng nói.

Lâm Động yên lặng gật đầu. Hắn biết rõ thạch phù này thần bí và cường đại như thế nào. Cho đến bây giờ hắn cũng không biết thứ này đến tột cùng là cái gì, nhưng hắn rất rõ, thạch phù chắc chắn không phải vật tầm thường, nếu không thì hắn cũng không có khả năng ở trong Đại Hoang Cổ Bi, trở thành kẻ được Thôn Phệ Tổ Phù chấp nhận. Thạch phù này đúng là không thể nhìn thấu…

Thần bí mà cường đại như vậy, có lẽ về sau sẽ mang đến cho hắn đại kỳ ngộ hoặc là đại nguy cơ, bởi vậy, theo như lời tiểu điêu nói, hắn cần phải có thực lực cường đại để bảo vệ mình.

Lâm Động ngửa mặt lên trời, nhìn sắc trời dần ảm đạm, thở một hơi thật dài, trong mắt lóe lên chút lửa nóng. Đã như vậy hắn sẽ mượn Bách Triều Đại Chiến này, triệt để khiến bản thân hoàn toàn lột xác.

Chỉ cần mình trở nên cường đại, mặc kệ sau này có phiền toái gì tìm đến tận cửa đều có thể tự nhiên ứng phó!

o0o

Bóng đêm bao phủ Hoàng Thành nguy nga, mặc dù là đêm khuya, nhưng trong Hoàng Thành vẫn giăng đèn kết hoa, vô cùng phồn hoa náo nhiệt.

Lâm Động tĩnh lặng ngồi xếp bằng trong đình viện, Tiểu Viêm phủ phục bên cạnh hắn, đôi huyết dực ngẫu nhiên phe phẩy, trong đình viện lúc này mang theo từng đạo tiếng gió.

Trong yên tĩnh, Lâm Động đang khép hờ hai mắt đột nhiên chậm rãi mở ra, quay đầu sang nhìn về phía trên tường viện. Nơi ấy có một đạo thân hình im lặng đứng ở nơi đó, lập tức không khỏi cười nói:

- Tộc trưởng Lâm Phạm, đã trễ như vậy rồi sao còn chưa nghỉ ngơi?

- Ha ha, thật có chút cao hứng, có lẽ không dễ ngủ!

Lâm Phạm lao xuống, còn chưa đến bên cạnh Lâm Động thì Tiểu Viêm ở bên cạnh đột nhiên đứng lên, trong con mắt hổ lóe lên vẻ cảnh giác và hung ác. Đợi đến sau khi Lâm Động khẽ vung tay thì nó mới chậm rãi hạ xuống, lại lần nữa phủ phục xuống đất.

- Một hung thú thật tốt!

Lâm Phạm nhìn Tiểu Viêm, khen nhẹ một tiếng, rồi sau đó chuyển hướng về phía Lâm Động, lại than nhẹ một tiếng:

- Thực sự không ngờ rằng, trong Phân gia lại xuất hiện một nhân vật như ngươi, đây chính là lần đầu của Gia tộc Lâm Thị những năm gần đây.

Lâm Động mỉm cười, cũng không nói gì.

- Vốn cho rằng Cuộc chiến Hạt giống lần này, có thể để ngươi và Lâm Lang Thiên phân ra thắng bại, không ngờ lại có kết quả như vậy.

Lâm Phạm ngồi xuống bên cạnh Lâm Động nói:

- Thân phận hiện nay của ngươi và Lâm Lang Thiên hoàn toàn giống nhau, ân oán giữa các ngươi ta đã bất lực, muốn giải quyết như thế nào, toàn bộ đều dựa vào chính các ngươi.

- Tộc trưởng yên tâm, ta nếu như có được thành tựu, Gia tộc Lâm Thị tất sẽ được nhận phúc trạch!

Lâm Động cười, hắn biết rõ Lâm Phạm muốn nói gì, chợt dừng lại, lại tiếp tục nói:

- Chỉ có điều Tộc trưởng hẳn cũng biết ta cần các người phải làm gì cho ta a?

- Chỉ cần Vương triều Đại Viêm vẫn còn Gia tộc Lâm Thị, Viêm Thành tuyệt đối sẽ không bị chút thương tổn nào.

Lâm Phạm chậm rãi nói.

- Lần này ta đánh bại Vương Chung, có lẽ Gia tộc Vương Thị sẽ nảy sinh hận ý.

Lâm Động thản nhiên nói.

- Ta sẽ cảnh báo Vương Lôi, một khi ta phát hiện bọn hắn có bất kỳ hành vi nhằm vào Phân gia ở Viêm Thành thì hai gia tộc Lâm Vương sẽ chính thức quyết liệt, không chết không thôi!

Trong mắt Lâm Phạm hàn ý bắt đầu dày dặc, nói gằn từng chữ.

Cùng Gia tộc Vương Thị quyết liệt, một cái giá cực lớn như vậy, nếu như Lâm Động có thể tại trong Bách Triều Đại Chiến biểu hiện được, vậy thành quả sau này sẽ không thể hạn lượng, một Gia tộc Vương Thị đến lúc đó thì tính là cái gì?

Lâm Phạm thân là Tộc trưởng, chọn lựa như thế nào có thể thấy rõ. Lâm Động bây giờ có thể không thể cùng so sánh với Gia tộc Vương Thị, nhưng về sau, hắn sẽ hiểu rằng cho dù một trăm Gia tộc Vương Thị sợ rằng cũng không thể so sánh với một mình Lâm Động.

- Đã như vậy thì xin đa tạ Tộc trưởng!

Lâm Động nhẹ nhàng gật đầu, hai người đều là người thông minh, nói chuyện cũng không có gì phải khách sáo, đây cũng là một tràng giao dịch thích hợp nhất.

Lâm Phạm cười cười, chợt tiếng nói vừa chuyển, nói:

- Viễn Cổ Chiến Trường chính là do những siêu cấp tông phái mở ra một đạo không gian. Ta phải nhắc nhở ngươi, trong không gian đó có Niết Bàn Khí vô cùng nồng đậm. Ở nơi đó cho dù là cường giả Tạo Hóa Cảnh, có thể từ trong nguyên lực thiên địa tinh luyện Niết Bàn Khí ngưng tụ thành Niết Bàn Đan. Nếu như ngươi vào trong đó, tốt nhất nên nắm bắt, mau chóng gom góp thật nhiều Niết Bàn Đan, trùng kích Niết Bàn Cảnh. Bởi vì chỉ khi ngươi tiến vào Niết Bàn Cảnh thì mới có khả năng được những siêu cấp tông phái kia nhìn trúng.

- Hả? Ngay cả thực lực Tạo Hóa Cảnh cũng có thể tinh luyện Niết Bàn Đan, Viễn Cổ Chiến Trường này quả nhiên là một vùng đất kỳ dị, khó trách những Vương triều này đều muốn vươn tới nơi đó.

Người nào cũng biết trùng kích Niết Bàn Cảnh thì Niết Bàn Khí chính là quan trọng nhất, phải có đủ Niết Bàn Đan, nhưng Niết Bàn Đan rất khó đạt được. Phải biết rằng cường giả Niết Bàn Cảnh mới có thể ngưng tụ được, nhưng lúc này, ở trong Viễn Cổ Chiến Trường, ngay cả Tạo Hóa Cảnh cũng có thể làm được điều này, đây quả thật khiến người khác khó có thể tin được.

- Ta lúc trước vì trùng kích Niết Bàn Cảnh mà phải tiêu hao hai mươi vạn Niết Bàn Đan, gần như khiến Gia tộc Lâm Thị bị tiêu hao hơn phân nửa…

Lâm Phạm cười khổ một tiếng nói:

- Nhưng mà vẫn còn một chuyện khác mà ta phải nhắc nhở với ngươi, lúc tiến vào Niết Bàn Cảnh, chuẩn bị Niết Bàn Đan càng nhiều càng tốt, điều này liên quan đến Niết Bàn Kiếp sau này mạnh hay yếu.

Lâm Động âm thầm lè lưỡi. Hai mươi vạn Niết Bàn Đan, hắn trên người bây giờ chỉ có hơn một ngàn viên, nói cách khác, bây giờ cho dù hắn đủ tư cách trùng kích Niết Bàn Đan thì cũng không dám chân chính động thủ.

- Niết Bàn Đan trong Đại Hoang Cổ Bi hẳn là có số lượng này, chỉ đáng tiếc không gian Cổ Bi hiện nay đã có người thủ hộ, cho dù lần sau mở ra nữa thì sợ rằng cũng không ai dám tiến vào…

Lâm Động có chút tiếc nuối, sớm biết như vậy thì lúc trước nên liều chết đoạt nhiều một chút.

- Tốt lắm, bây giờ cũng không còn sớm nữa, ngươi hãy nghỉ ngơi sớm đi, ngày mai phải tiến vào Thánh Linh Đàm. Đây cũng là một cơ hội không tệ, xác xuất thất bại khi tiến vào Niết Bàn Cảnh không nhỏ, chỉ có điều nếu như ngươi hấp thu được linh dịch trong Thánh Linh Đàm để tẩy tủy phạt cốt thì sẽ đề cao tỷ lệ thành công. Đây chính là chuyện cực kỳ trọng yếu, bằng không cho dù có nhiều Niết Bàn Đan hơn cũng vô ích.

Lâm Phạm nhìn sắc trời một chút, rồi sau đó cũng không nói nhiều nữa, phất tay với Lâm Động, sau đó đi ra ngoài viện.

Nhìn thân ảnh Lâm Phạm biến mất trong bóng đêm, Lâm Động cũng nhẹ nhàng thở ra một hơi. Xem ra, để đám người phụ thân tại Vương triều Đại Viêm an bình thì hắn phải dốc toàn lực ứng phó rồi…

- Cha, các người cứ sống một cuộc sống an bình tại Vương triều Đại Viêm, mưa to gió lớn ở bên ngoài cứ để mình ta chặn lại!