Vũ Động Càn Khôn

Chương 472: Trận pháp trong cơ thể




Ngoài thành Ma Nham, bầu trời trong chốc lát trở nên yên tĩnh, mọi người trên tường thành có chút kinh ngạc nhìn vị trí Lâm Động biến mất một cách quỷ dị, hiển nhiên không ngờ rằng tên đó lại trực tiếp rời đi như vậy.

Trên tường thành sau một hồi trầm mặc thì những ánh mắt có chút hả hê nhìn về phía Thạch Hiên, vẻ mặt tái nhợt trên bầu trời. Hôm nay Vương triều Ma Nham huy động rất nhiều nhân lực, thậm chí ngay cả cường giả Nhất Nguyên Niết Bàn là Thạch Hiên cũng tự mình ra tay, chỉ có điều cuối cùng vẫn bị Lâm Động thuận lợi mang một trăm vạn Niết Bàn Đan đi. Hành vi đó quả thực là hung hăng tát lên mặt Vương triều Ma Nham một cái, hơn nữa lại còn vang rất kêu.

Thạch Hiên giữa không trung dường như cũng cảm nhận được những ánh mắt đó, sắc mặt vốn tái nhợt lại càng trở nên khó coi hơn. Mà lúc này, trận pháp quang võng đầy trời lúc này cũng dần trở nên ảm đạm, những cường giả của Vương triều Ma Nham từ phía xa xông đến, vẻ mặt có chút nơm nớp lo sợ nhìn khuôn mặt dữ tợn như muốn cắn người của Thạch Hiên. Ngay cả thở mạnh một cái cũng không dám.

- Truyền lệnh xuống cho ta, chỉ cần ai bắt được Lâm Động, đem đầu hắn giao ra thì không chỉ một trăm vạn Niết Bàn Đan trên người gã thuộc về hắn, mà Vương triều Ma Nham còn cho hắn thêm năm mươi vạn Niết Bàn Đan nữa!

Ánh mắt âm trầm của Thạch Hiên đảo qua nơi Lâm Động biến mất, âm thanh lạnh thấu xương vang vọng khắp bầu trời, đồng thời lọt vào tai những người đứng trên tường thành.

Xôn xao!

Lời của Thạch Hiên vừa dứt, trong mắt những người đang hả hệ đột nhiên dâng lên một cỗ tham lam. Thù lao như vậy cộng lại cũng đến một trăm năm mươi vạn Niết Bàn Đan, thủ bút thật lớn. Nếu như người nào có thể có được thủ bút này thì việc trùng kích Niết Bàn Cảnh hiển nhiên không cần phải lo lắng đến việc thiếu Niết Bàn Khí nữa.

Lệnh truy nã này thật có chút điên cuồng!

Âm thanh xôn xao giống như làn sóng nhanh chóng tràn ra, cuối cùng lan khắp cả tòa thành thị. Phần lớn mọi người đều bị số lượng Niết Bàn Đan khổng lồ này khiến cho rung động, ngay sau đó, ánh mắt đều trở nên đỏ rực.

Chỉ có điều, một vài người tỉnh táo thì lại âm thầm lắc đầu, một trăm năm mươi vạn Niết Bàn Đan mặc dù hấp dẫn, thế nhưng Lâm Động cũng không phải là đèn cạn dầu. Hơn nữa hắn có thể dưới sự bao vây dày đặc của Vương triều Ma Nham bình yên rời đi, muốn bắt được hắn há là chuyện dễ dàng vậy sao?

Niết Bàn Đan này cũng không phải là dễ hưởng.

Đương nhiên, người có lý trí dù sao vẫn là số ít, một trăm năm mươi vạn Niết Bàn Đan đủ để rất nhiều người điên cuồng.

Thạch Hiên nhìn tòa thành thị đang xôn xao, trong mặt xẹt qua một tia cười lạnh, khẽ lẩm bẩm nói:

- Đắc tội với Vương triều Ma Nham ta, ta sẽ khiến cho ngươi tại Chiến trường Viễn Cổ khó tiến nửa bước, Lâm Động, ta xem ngươi có thể trốn chui trốn nhủi như chó nhà có tang bao lâu!

o0o

Mà lúc Thạch Hiên tuyên bố truy nã Lâm Động, Lâm Động cũng đã trốn vào trong không gian Viễn Cổ Bí Thược. Khi hắn tiến vào trong không gian này, Viễn Cổ Bí Thược lại lần nữa tiến vào trong hư vô, cho dù là với năng lực của Thạch Hiên thì cũng không thể nào phát hiện được.

Không gian của Viễn Cổ Bí Thược vẫn là một quảng trường hắc thạch, không hề có chút nhân khí. Lâm Động từ trong quảng trường hắc thạch này hạ xuống, tay áo vung lên, Tiểu Viêm từ trong tay áo thoát ra, đồng thời Tiểu điêu cũng thoáng hiện.

- Chuyện gì xảy ra?

Nhìn Tiểu điêu, Lâm Động cau mày hỏi.

- Tự ngươi xem đi!

Tiểu điêu cào cào móng vuốt, ánh mắt thoáng có chút cổ quái.

Đối với ánh mắt của Tiểu điêu, Lâm Động trong lòng hơi giật mình, tâm thần lập tức nhập vào trong thể nội, sau khi trải qua xem xét cẩn thận một hồi, hắn rốt cuộc đã phát hiện vấn đề.

Phía trên đan điền của hắn không biết từ lúc nào đã xuất hiện một mảnh hào quang, bên trong tia sáng mơ hồ có một đạo quang tuyến tràn ra, phảng phất như hợp thành một cái quang trận cực nhỏ vô cùng phức tạp khó hiểu.

Sự cổ xưa, khó hiểu, và khí tức quỷ dị của nó khiến trái tim của Lâm Động cũng trầm xuống. Đây chính là ấn tượng đầu tiên của Lâm Động đối với trận pháp này.

Mà nhìn thấy trận pháp này, Lâm Động cũng sửng sốt một chút, hiển nhiên không rõ tại sao thứ này lại đột nhiên xuất hiện trong cơ thể hắn…

Hơn nữa, khiến cho Lâm Động kinh dị chính là không biết tại sao hắn luôn cảm thấy trận pháp này có chút rườm rà phức tạp, lại có chút cảm giác quen thuộc.

Lâm Động cau mày, cẩn thận quan sát. Cứ như thế một lúc lâu sau, sắc mặt của hắn rốt cuộc cũng có chút thay đổi, bởi vì hắn nhìn thấy đan điền ở bên dưới trận pháp đang lơ lửng không ngờ lại có một nguồn năng lượng tràn ra, cuối cùng bị trận pháp hấp thu.

Tình huống như vậy khiến cho Lâm Động chấn động mãnh liệt. Thứ đáng chết này không ngờ lại trộm nguyên lực của hắn.

Lửa giận trong lòng bùng phát, tâm thần Lâm Động khẽ động, một luồng nguyên lực hung hăng tràn về phía cái quang trận ngu xuẩn đó. Nhưng bất luận hắn xuất ra bao nhiêu thì quang trận vẫn sừng sững bất động, ngược lại còn có dấu hiệu hấp thu mạnh hơn, điều này khiến cho Lâm Động vội vàng dừng lại hành vi lỗ mãng.

- Đây là thứ gì?

Thi triển một vài thủ đoạn nhưng Lâm Động vẫn vô kế khả thi, chỉ có thể đem tâm thần rời khỏi cơ thể, nhìn về phía Tiểu điêu, sắc mặt có chút khó coi hỏi.

- Nếu như ta đoán không sai thì đây chính là trận pháp kỳ lạ ẩn giấu bên trong Uẩn Thần Bồ Đoàn. Cũng chính bởi vì sự tồn tại của nó cho nên Bồ Đoàn mới có công hiệu dung hợp lại loại lực lượng lại.

Tiểu điêu trầm ngâm nói.

- Trận pháp chết tiệt này đang hấp thu nguyên lực của ta!

Lâm Động nghiến răng nghiến lợi nói, nếu cứ để trận pháp này tùy ý hấp thu tiếp, hắn còn có thể tu luyện được nữa sao? Mặc dù trận pháp này dường như hấp thu không phải quá nhiều, nhưng loại hấp thu giống như tằm ăn lá dâu này mới chân chính đau tận xương tủy, cho nên thứ này cần phải giải quyết sạch sẽ.

- Trận pháp này không phải là loại đơn giản, ta vừa rồi đã thử quan sát một chút, thứ này có công hiệu dung hợp rất thần kỳ.

Tiểu điêu chậm rãi nói.

Lâm Động trừng mắt, chuyện này không phải là nói nhảm sao? Hắn phải dựa vào Uẩn Thần Bồ Đoàn mới có thể đem nguyên lực và tinh thần lực dung hợp, từ đó tạo thành Tinh nguyên lực đặc biệt cường đại.

- Đây không phải là dung hợp với ngươi, mà là dung hợp càng thêm phức tạp và rối rắm, ví dụ như đem hai hoặc nhiều loại lực lượng cùng dung hợp lại với nhau.

Tiểu điêu nói đến đây thì trong mắt có chút kinh dị, có lẽ năng lực này cũng khiến cho nó cảm thấy có chút khiếp sợ.

Lâm Động rốt cuộc cũng sửng sốt một chút, đợi đến khi hắn cẩn thận suy nghĩ việc này đại biểu cho cái gì thì khóe miệng mới không nhìn được nhếch lên, chợt tim có chút đập mạnh. Trận pháp này quả thật cổ quái, cũng không biết là có nó ở trong cơ thể đến tột cùng là chuyện tốt hay chuyện xấu.

- Trong cơ thể của ngươi có ba cỗ lực lượng, nguyên lực, tinh thần lực và lực thôn phệ của Thôn Phệ Tổ Phù, nếu như ngươi có thể điều khiển được trận pháp này, nói không chừng có thể dung hợp được ba loại lực lượng với nhau. Đến lúc đó ngươi dùng lực lượng dung hợp này thi triển vũ kỹ thì uy lực phát ra chắc chắn còn mạnh mẽ hơn.

Tiểu điêu khẽ nói.

- Nghe cũng không tệ, chỉ có điều trận pháp này hiển nhiên cũng không phải là đèn cạn dầu. Ta vừa rồi đã thử một chút, nhưng không hề có chút hiệu quả, nó vẫn đang không ngừng hút nguyên lực của ta.

Lâm Động cười khổ nói.

- Với năng lực của ngươi quả thật không thể nào khiến cho trận pháp này dao động được chút nào, phải tìm thứ có thể trấn áp được nó thì mới có thể khiến ngươi dễ dàng sai khiến sử dụng nó.

Tiểu điêu ngược lại kinh nghiệm vô cùng lão luyện, hơi trầm ngâm nói.

Lâm Động nhíu mày, quang trận này hiển nhiên không đơn giản, nói không chừng địa vị cũng tương đối lớn, nếu như muốn trấn áp để dễ dàng sai khiến thì chỉ e cũng không phải đơn giản.

- Trận pháp này chắc chắn là kiệt tác của một vị siêu cấp cường giả, thường nhân có được có lẽ cũng không có biện pháp gì, chỉ có điều ngươi thì lại khác.

Tiểu điêu cười cười, chỉ chỉ vào lòng bàn tay của Lâm Động.

Mặc dù trong lòng thoáng có chút chấn động với vị siêu cấp cường giả theo lời của Tiểu điêu, chỉ có điều Lâm Động vẫn rất nhanh hồi phục lại tinh thần, bàn tay hơi siết lại nói:

- Ý ngươi là… Thôn Phệ Tổ Phù và Thạch phù?

- Ừ, bất kể trận pháp này có lai lịch như thế nào, chỉ cần Thôn Phệ Tổ Phù và Thạch phù thần bí cũng đủ để trấn áp nó rồi!

Tiểu điêu gật đầu nhè nhẹ nói.

Buồn cười, Thôn Phệ Tổ Phù chính là một tám đại Tổ Phù trong thiên địa, là do thiên địa tạo thành, lực lượng có thể thôn phệ được cả thiên địa. Mà Thạch phù thần bí cũng có lai lịch bất phàm, cho dù là Tiểu điêu lúc trước thì cũng không thể nhìn thấu lai lịch của nó. Có hai đại thần vật này tọa trấn, bất kể cái trận pháp khỉ gió này do ai tạo ra thì cũng tuyệt đối khó có thể chống đỡ.

Nhìn thấy Tiểu điêu khẳng định như vậy, Lâm Động cũng lặng lẽ thở dài một hơi, sau đó cũng không chần chừ nữa, lập tức ngồi xếp bằng nói:

- Bắt đầu thôi!

- Ừ!

Tiểu điêu khẽ gật đầu, cười nói:

- Đây cũng xem như là nhân họa được phúc, nếu như có thể trấp áp được trận pháp này, có lẽ về sau đối với ngươi sẽ có rất nhiều chỗ tốt. Nguồn: https://thegioitruyen.com

Lâm Động gật đầu, cũng không nói gì thêm, trong mắt trở nên nóng bỏng. Nắm đấm của hắn siết chặt lại, hắn trái lại muốn xem xem trận pháp này đến tột cùng lợi hại tới mức nào? Bất kể thứ này là do siêu cấp cường giả nào tạo ra, chỉ cần nó ở trong cơ thể của hắn thì cho dù là rồng thì cũng phải cuộn lại, là hổ thì cũng phải nằm sấp xuống.