Vũ Động Càn Khôn

Chương 519: Đan phòng




Bên trong Đan trận khổng lồ, từng đạo thân ảnh từ bốn phương tám hướng phóng đến. Sau đó sự hô hấp của tất cả lúc này cũng trở nên ngưng trọng, rõ ràng là đã bị số Niết Bàn Đan ở đây làm cho bị chấn động.

Ầm!

Từng ánh mắt đỏ rực lên, một thoáng sau, những đan phòng chứa đựng Niết Bàn Đan không ngừng bị phá hủy một cách ngang ngược. Dòng Niết Bàn Đan đỏ thẫm bèn rầm rầm tuôn tràn ra, Niết Bàn Khí kinh người cơ hồ như thực chất vậy.

Nhìn những dòng Niết Bàn Đan như thủy triều từ trong Đan phòng tràn ngập ra, tất cả mọi người đều nuốt nước bọt mạnh một cái, sau đó bèn là một sự cướp đoạt gần như đến mức điên dại.

Trong lúc tranh đoạt, hiển nhiên là không thể tránh khỏi bạo phát những trận đại chiến vô cùng quyết liệt. Những người đến đây đa số đều đã bị số Niết Bàn Đan khổng lồ này làm cho mất hết lý trí. Đối với cường giả Niết Bàn Cảnh mà nói, Niết Bàn Đan vô cùng quan trọng, chỉ khi có được đủ Niết Bàn Khí, bọn họ mới có thể tiếp tục rèn luyện thân thể và nguyên lực, sau đó đạt tới trình độ có thể trùng kích thêm một lần Niết Bàn Kiếp nữa.

Theo cách tu luyện thông thường, hút lấy Niết Bàn Khí, chẳng qua chỉ có thể ở cấp độ thấp, còn như muốn tăng nhanh tốc độ tu luyện, Niết Bàn Đan là thứ không thể thiếu. Vì vật này, mất đi lý trí hiển nhiên cũng là một chuyện vô cùng bình thường.

Trong khi ở Đan trận đang bạo phát lên những tiếng chém giết, Lâm Động cũng không vì vậy mà dừng lại. Ánh mắt của hắn nhìn sâu bên trong Đan trận, ánh mắt tập trung vào một tòa Đan phòng rộng lớn ở sâu trong đó.

Tuy rằng đối với số Niết Bàn Đan kia hắn rõ ràng cũng rất thèm muốn, nhưng hắn cũng biết cân nhắc thiệt hơn. Chỉ cần có Sinh Tử Chuyển Luân Đan thì Tiểu điêu có thể khôi phục lại thân xác, thực lực cũng theo đó mà sẽ nhanh chóng hồi phục. Đến lúc đó có cường giả chân chính như Tiểu điêu thủ hộ bên thân mình, những lợi ích có được chắc chắn là sẽ vượt xa số Niết Bàn Đan lúc này xông vào tranh đoạt.

Hơn nữa, từ góc độ mối quan hệ của hai người mà nói, Lâm Động càng có lý do để từ bỏ số Niết Bàn Đan đó. Trong mắt hắn, Tiểu điêu dĩ nhiên là quan trọng hơn nhiều so với cả ngàn vạn Niết Bàn Đan kia!

Diện tích của Đan trận này vô cùng lớn, nên cho dù với tốc độ của Lâm Động cũng phải mấy phút sau mới đến được phía trước Đan phòng ở chỗ sâu nhất kia.

Tòa Đan phòng này so với những nơi khác trong Đan trận càng lộ vẻ cổ xưa hơn, bên trên cánh cửa ố vàng, mơ hồ có những cỗ ba động năng lượng như ẩn như hiện, từ đường vân hoa văn cổ xưa kia tán phát ra.

Ánh mắt Lâm Động vui mừng nhìn tòa Đan phòng cổ kính này, không nói thêm lời nào, nguyên lực từ trong cơ thể tuôn tràn ra, sau đó một quyền hung hãn nện thẳng vào hướng cửa chính.

Đùng!

Cánh cửa chính nhận lấy một kích toàn lực của Lâm Động, nhưng sự tan vỡ trong dự liệu lại không xảy ra, mà Lâm Động lại bị bắn ngược trở ra. Bước chân trên mặt đất đạp xuống mấy bước, lúc này thân hình mới đứng vững lại, trên mặt lập tức hiện lên một sự kinh ngạc tột cùng.

- Đây là một loại pháp môn để phòng vệ, không có cách nào có thể công phá được. Bất luận ngươi thi triển ra sự công kích cường mãnh đến mức nào, trừ phi có thể đập nát nó, nếu không, nó sẽ phản lại toàn bộ lực của ngươi.

Tiểu điêu chợt hiện ra nhìn chằm chằm cửa lớn một lúc, đột nhiên nói.

- Sử dụng Thôn Phệ Tổ Phù với nó đi! Sự phòng vệ này tuy lợi hại nhưng đã bị ăn mòn qua nhiều năm tháng rồi, giải quyết nó cũng không phải là một việc khó khăn.

Lâm Động biết rõ thời gian cấp bách, cũng không dám trì hoãn thêm nữa nhanh chóng tiến lên phía trước, bàn tay cực kỳ mềm dẻo áp lên trên cánh cửa chính cổ kính. Sau đó lực thôn phệ bạo phát ra, ăn mòn dần từng đạo hoa văn cổ xưa bên trên cửa chính.

Xuy xuy!

Khi lực thôn phệ tuôn tràn ra, từng đạo hoa văn cổ xưa cũng dần dần trở nên mờ hơn, một lát sau, hoàn toàn biến mất.

Theo cùng với sự biến mất của những đạo hoa văn cổ xưa đó, cửa chính này đột nhiên trở nên mục nát với một tốc độ kinh người, cuối cùng rắc một tiếng, liền sụp đổ xuống trước mặt Lâm Động.

Ầm!

Theo sau sự sụp đổ của cửa chính, bên trong Đan phòng ở phía sau, một cỗ đan khí như một ngọn núi lửa bị phong bế ngàn năm, mạnh mẽ bộc phát ra.

Đan trận chẳng khác nào thực chất từ trong Đan phòng chui ra, khiến cho ngay cả Lâm Động cũng bị chấn động lùi ra. Sau đó đan khí bay lên không, trông như một cột khói, trong vòng trăm dặm có thể nhìn thấy rất rõ.

- Chết tiệt!

Nhìn thấy Đan phòng này vừa mở ra đã xuất hiện biến cố như vậy, Lâm Động lập tức không nhịn được mắng lên một tiếng giận dữ. Biến cố thế này, chắc chắn là sẽ có rất nhiều cường giả sẽ lập tức đến đây.

- Đi, tranh thủ đi vào nào!

Lâm Động quay về phía Tiểu Viêm đứng sau lưng vẫy ta một cái, sau đó liền như một tia chớp xông vào trong Đan phòng.

Bên trong Đan phòng, ánh sáng nhìn lờ mờ đến mức ảm đảm, nhưng lại tràn đầy sự nhu hòa, chỉ có do đan khí vẫn còn đang lởn vởn, khiến cho tầm nhìn người khác bị cản trở mà thôi.

Nhưng sự cản trở này sau một hồi thích ứng đã có thể nhìn thấy rõ ràng, Lâm Động ngẩng đầu đưa mắt nhìn, đột nhiên nhịn không được hít vào một ngụm hàn khí. Bạn đang đọc truyện tại - https://thegioitruyen.com

Đan phòng này diện tích không nhỏ, trong đó sừng sừng là những cột đá lớn, mà ở trên chỗ cao nhất của những cột đá này, đều lơ lửng một loại đan dược màu sắc không giống nhau. Những cỗ đan khí kinh người không ngừng tán phát ra từ những đan dược này, chỉ nhìn đan khí này cũng thấy, những đan dược này tuyệt đối không phải vật tầm thường.

Ánh mắt Lâm Động hơi chút run rẩy đảo qua đảo lại, một lát sau ngưng tụ lại trên một loại đan dược mềm mại để lộ ra một chút ngân sắc, lúc này cả người chợt run lên mãnh liệt, giọng nói lẩm bẩm:

- Đây chính là Độ Ách Đan?

Cái gọi là Độ Ách Đan, còn gọi là Độ Kiếp Đan, cơ hồ chính là một loại đan dược quý giá mà cường giả Niết Bàn Cảnh nào cũng mơ ước. Ai cũng biết, thứ mà cường giả Niết Bàn Cảnh e ngại nhất chính là Niết Bàn Kiếp. Rất nhiều cường giả Niết Bàn Cảnh, đều bị vướng lại ở bước này, Độ Ách Đan này, có thể tăng tỷ lệ thành công vượt qua Niết Bàn Kiếp!

Mọi người thường nói, chỉ cần có được Độ Ách Đan, coi như là đã có cơ hội đến bảy phần thành công vượt qua Niết Bàn Kiếp. Tuy có lẽ hơi khuếch đại, nhưng cũng đủ thấy sự ghê gớm của loại đan dược này.

Vì vậy, khi Lâm Động nhìn thấy Độ Ách Đan mà hắn cũng mới chỉ nghe nói lại đột nhiên xuất hiện ở đây, nên mới có thái độ như vậy.

Đối với Niết Bàn Kiếp, hắn đương nhiên cũng rất kiêng ngại, tuy có được Thạch phù thần bí hộ thể, nhưng Niết Bàn Cửu Kiếp, mỗi kiếp sau lại càng khủng khiếp hơn kiếp trước, hắn hiện tại mới qua được kiếp thứ nhất, ai có thể bảo đảm các kiếp sau hắn đều có thể thuận lợi vượt qua? Còn nếu như có được Độ Ách Đan này, rõ ràng là coi như có được một sự bảo đảm.

Lâm Động liếm liếm mép, trong ánh mắt không giấu nổi một sự nôn nóng, một thoáng sau, thân hình của hắn trực tiếp vọt mạnh ra, một tay hướng về phía Độ Ách Đan bên trên trụ đá bắt lấy. Vật này, hắn không thể nào không lấy!

Thân hình Lâm Động cực nhanh, lóe lên một cái, liền đã xuất hiện trước Độ Ách Đan đó, nguyên lực hùng hậu tuôn ra dữ dội, hóa thành bàn tay lớn, một trảo hướng thẳng về Độ Ách Đan.

Ầm!

Nhưng mà, khi Lâm Động chuẩn bị bắt được đan dược đó, thân người lập tức rung lên, một cỗ đan khí kinh người tuôn ra, mơ hồ phảng hình thành một bóng người mờ ảo, chống đỡ lại bàn tay của Lâm Động.

- Ồ?

Sự phản kháng của Độ Ách Đan khiến cho Lâm Động chợt thấy sửng sốt. Rõ ràng là không ngờ ngay cả một viên đan dược cũng có thể phản kháng lại. Nhưng sự sửng sốt chỉ kéo dài một khoảnh khắc, liền ngay lập tức lấy lại tinh thần. Lúc này hắn khẽ cười một tiếng, lòng bàn tay gập lại, một hắc động bèn liền lập tức tuồn tràn ra.

Xuy!

Cỗ đan khí cường đại đó vừa mới tiếp xúc với hắc động, liền ngay lập tức bị khống chế, Lâm Động liền thò tay ra, cuối cùng đã lấy được Độ Ách Đan vào trong tay.

Đan dược vừa vào tay, một sự ấm áp nóng hổi tán phát ra. Mơ hồ bên trong, Lâm Động có thể cảm nhận được những cỗ năng lượng kỳ dị ẩn chứa trong đó.

- Cái này chính là Độ Ách Đan sao?

Lâm Động bất giác không nhịn được sự hiếu kỳ trong lòng, quan sát đan dược được đồn đại nhiều này. Viên đan dược lộ ra màu bạc, ở trên có đan văn chằng chịt, như những vì sao buổi sớm vậy. Cho dù là độ rực rỡ hay những thứ khác đều giống y hệt.

Nếu đem thứ này ra ngoài đấu giá, e rằng ít nhất cũng có giá trên ba trăm vạn Niết Bàn Đan. Hơn nữa bỏ ra giá trị như vậy nhưng chưa chắc đã có được, vô số cường giả Niết Bàn Cảnh đều sẽ vì viên đan dược này mà tranh đoạt đến đầu rơi máu chảy.

Lâm Động lật tay lại quẳng viên Độ Ách Đan vào túi Càn Khôn, sau đó ánh mắt nôn nóng nhìn đan dược phía trên những trụ đá khác. Đan dược ở nơi đây hiển nhiên đều không phải vật tầm thường.

- Tiểu Viêm, tùy ý mà lấy, có thể lấy bao nhiêu cứ việc lấy bấy nhiêu!

Lâm Động quay về phía Tiểu Viêm thúc giục. Bọn hắn nhờ nhanh chân đến đây đầu tiên, thừa dịp không có ai cùng tranh đoạt nên phải tranh thủ ra tay.

Nghe thấy lời nói của Lâm Động, Tiểu Viêm cũng không khách khí, chợt vọt mạnh ra, hắc quang từ trong lòng bàn tay tràn ra, cuồn cuộn cuốn về phía những đan dược kia.

Hai người gào thét ầm ĩ trong Đan phòng, những chỗ đi qua cho dù là đan dược gì có tác dụng thế nào, chỉ cần có thể lấy được đều lấy hết. Một nơi như thế này không phải có thể dễ dàng lúc nào cũng có thể gặp được.

Tốc độ thu thập của cả hai rất nhanh, nhưng vẫn không thể thu được hết trong Đan phòng này. Khoảng vài phút sau, Lâm Động chợt nghe thấy không xa phía sau truyền đến những tiếng xé gió dồn dập. Từng đạo thân ảnh như thiểm điện xông vào bên trong Đan phòng.

Xôn xao!

Sau khi những người này xuất hiện, cũng đều nhìn thấy từng loại đan dược quý báu không hề tầm thường đó. Một vài kẻ ánh mắt nham hiểm, lúc này lập tức hít mạnh vào một ngụm hàn khí, trong chốc lát, dường như có thể cảm nhận thấy huyết mạch đang sôi sục trong thân thể.

- Đều đến rồi sao?

Lâm Động cũng cảm nhận được động tĩnh của những gã này, lúc này hai mắt nheo lại. Nhưng hắn lúc này chợt quan sát vị trí chính giữa trong Đan phòng, sau đó ngẩng đầu lên, ánh mắt ngưng tụ vào vị trí chính giữa đó.

Ở đó có một cột đá cổ xưa màu đen, ở trên đỉnh cột đá là một viên đan dược với sắc đen trắng giao thoa với nhau, tựa như là âm dương dung hợp, lặng lẽ lơ lửng trên đó. Mơ hồ, có một mùi vị của sinh tử tuôn trào ra.

- Sinh Tử Chuyển Luân Đan!

Trong chớp mắt, miệng của Lâm Động lập tức trở nên khô khốc. Bên trong Thạch phù, khí tức của Tiểu điêu cũng chợt chấn động lên một cách mãnh liệt.