Vũ Động Càn Khôn

Chương 541: Niết Bàn Hỏa Lôi Châu




Uy lực của Niết Bàn Ma Viêm đến mức nào, trong lòng Lâm Động hiểu rất rõ. Cái loại tồn tại này cho dù là cường giả đã tiến nhập vào Tam Nguyên Niết Bàn cũng đều vô cùng kiêng kỵ. Nếu như biết dùng đúng lúc thì rõ ràng là một sát chiêu không thể xem thường.

Đương nhiên, ai cũng đều biết rõ uy lực của Niết Bàn Ma Viêm, nhưng những cường giả vượt qua Niết Bàn Kiếp đều coi đây như cái gai trong mắt, đều cầu mong cho nó sớm biến mất. Đa số mọi người đều không có bản lĩnh cùng dã tâm như là Lâm Động, quyết thu phục Niết Bàn Ma Viêm để sử dụng.

Lâm Động rõ ràng là người làm việc vô cùng mau lẹ, trong lòng vừa quyết thì không hề nấn ná thêm chút nào. Tâm thần khẽ động, nguyên lực cùng tinh thần lực hùng hậu từ trong cơ thể cơ hồ lúc này đều tận lực xuất khai.

Ong ong!

Nguồn năng lượng khổng lồ gào thét bên trong thân thể Lâm Động, xuất hiện ra bên ngoài với hình dáng bất định bao vây lấy Niết Bàn Ma Viêm, sau đó quây chúng lại như lùa gia súc, tập trung chúng đến một chỗ.

Lúc này trong thân thể Lâm Động, những đốm Niết Bàn Ma Viêm màu đen đang hừng hực thiêu đốt. Nhưng thứ khiến cho rất nhiều kẻ độ kiếp cảm thấy khiếp sợ này, hiện tại đã bắt đầu có dấu hiệu yếu dần. Bởi vì xung quanh chúng, từ trên xuống dưới gần như toàn bộ đều bị tinh thần lực cùng nguyên lực của Lâm Động bao vây chặt lấy. Cho dù chúng phóng ra lực lượng dung hòa khủng bố nhưng cũng không thể thoát ra khỏi cái vòng vây đáng sợ này.

Có điều tuy Niết Bàn Ma Viêm bị Lâm Động thôi động nguyên lực cùng tinh thần lực bao vây chặt lấy, nhưng chỉ như vậy mà muốn thu phục chúng thì hiển nhiên là chuyện không thể. Niết Bàn Ma Viêm quả thực quá cuồng bạo, những lực lượng tầm thường hoàn toàn không có khả năng khuất phục chúng.

Nhưng tình huống này Lâm Động hiển nhiên là đã dự liệu trước, nếu như Niết Bàn Ma Viêm có thể dễ dàng hàng phục, vậy thì thứ này có lẽ cũng không có khả năng hiếm có như vậy.

Ô… ô… ông!

Bên trong vòng vây khép kín kia chợt vang lên một âm thanh vù vù kỳ quái. Chợt một tia sáng trắng nhè nhẹ thoát ra khỏi vòng vây, thoáng chớp lóe hiện lên. Những tia ánh sáng trắng nhẹ nhàng lơ lửng trước tinh thần lực và nguyên lực, trông tựa như nhân vật Đế vương nhận sự sùng bái của vạn dân vậy. Dưới luồng quang mang màu trắng này ngay cả Niết Bàn Ma Viêm vốn cường bạo bất tuân, cũng phải lui lại ít nhiều.

Tia sáng trắng ẩn hiện bất định, nhìn bằng mắt thường có thể thấy trong đó có một khối Thạch phù cổ xưa lơ lửng trong đó, một cảm xúc khó diễn tả từ trong đó như có như không khuếch tán ra.

Hiện tại trên người Lâm Động, có thể hàng phục Niết Bàn Ma Viêm hiển nhiên cũng chỉ có khối Thạch phù cổ xưa thần bí này mà thôi!

Đối với khối Thạch phù đã có được khá nhiều năm nay này, cho dù là Lâm Động hiện giờ cũng không rõ sự ảo diệu của nó. Những vũ kỹ năm xưa bên trong khối Thạch phù này đối với hắn hiện tại cũng đã mất đi tác dụng rồi, vũ kỹ mà hôm nay hắn đoạt được đã không chỉ là cấp độ tầm thường như vậy nữa. Những người sáng tạo ra những thứ vũ kỹ này đều từng là những nhân vật tiếng tăm lừng lẫy, vũ kỹ mà bọn họ dốc lòng tạo ra, cho dù là vũ kỹ trong Thạch phù cũng khó lòng có thể vượt qua nổi.

Lâm Động từng thử thăm dò các năng lực khác của Thạch phù nhưng lần nào cũng thất bại. Bởi mỗi khi hắn dùng tinh thần lực tiến vào thăm dò đều như là đá chìm xuống đáy biển, Thạch phù hoàn toàn không hề có một chút phản hồi nào, khiến cho Lâm Động cảm thấy chán nản. Dần dà hắn cũng phải thuận theo tự nhiên, dù sao thì Thạch phù này cũng còn ở trong thân thể hắn, nếu như hắn gặp phải tình huống nguy hiểm, Thạch phù ít nhất cũng có thể xuất ra theo bản năng, dù nhiều dù ít cũng có thể đỡ cho hắn một chút phiền toái.

Thạch phù dưới sự thôi động của Lâm Động, bay lơ lửng phía trước đám Niết Bàn Ma Viêm, từng tia ánh sáng trắng nhè nhẹ ẩn hiện nhìn như yếu ớt, nhưng thực sự vô cùng cường hãn.

Ong ong ong!

Một lát sau khi Thạch phù xuất hiện, đột nhiên có một tia quang mang màu trắng vọt mạnh ra, đan xen vào nhau, hóa thành một cái lưới khổng lồ bao phủ lấy Niết Bàn Ma Viêm vào bên trong.

Đối mặt với lưới ánh sáng ấy, Niết Bàn Ma Viêm cũng không cam chịu bị bắt. Lúc này những đốm lửa nhất thời bốc lên bừng bừng, lực dung hóa tràn ra, rõ ràng là muốn dung hợp luôn cái lưới ánh sáng kia.

Xuy xuy!

Nhưng mà sự dung hợp lúc này rõ ràng là cũng không thu được hiệu quả gì rõ rệt. Lưới ánh sáng trắng nhạt nhìn qua cơ hồ rất mỏng manh, nhưng lúc này dưới lực dung hòa của Niết Bàn Ma Viêm lại hoàn toàn không suy chuyển. Có thể thấy, lực dung hòa của Niết Bàn Ma Viêm đối với nó hoàn toàn không có chút hiệu quả nào.

Lưới ánh sáng có thể vô sự trước lực dung hóa này khiến cho khả năng của Niết Bàn Ma Viêm rõ ràng cũng bị giảm đi nhiều. Lưới ánh sáng lướt đến, đầu tiên là nhốt Niết Bàn Ma Viêm vào bên trong, sau đó mặc cho nó giãy dụa cách cũng không thể nào thoát được ra ngoài.

- Trấn áp!

Lâm Động nhìn thấy tình hình thuận lợi như vậy, cũng chợt cười nhạt, sau đó tâm thần khẽ động, Thạch phù vọt mạnh ra, trực tiếp xuất hiện một đám ánh sáng trắng nhè nhẹ, dưới sự tán phát của luồng ánh sáng này, một đám Niết Bàn Ma Viêm vốn đang vô cùng điên cuồng cũng trở nên tĩnh lặng đến lạ thường.

Năng lực của Thạch phù quả thực vượt qua dự liệu của Lâm Động. Niết Bàn Ma Viêm khi trước khiến cho hắn phải đau đầu, không ngờ giờ đây nằm trong tay Thạch phù lại không hề có chút phản kháng nào. Điều này thực khiến cho Lâm Động không thể không thầm thán phục, Thạch phù này quả nhiên là thần bí khó lường!

- Ngưng!

Thạch phù đang trấn áp Niết Bàn Ma Viêm, lưới ánh sáng chợt nén chặt lại, lập tức Niết Bàn Ma Viêm trong đó cũng bắt đầu nhanh chóng bị ép chặt lại. Từng cỗ ba động cuồng bạo không ngừng tán phát, có điều dưới sự trấn áp của Thạch phù cũng không thể truyền ra ngoài được.

Niết Bàn Ma Viêm ngày càng nhỏ lại, nhưng màu sắc lại trở nên ngày càng thâm sâu hơn, mơ hồ có những cỗ ba động như muốn hủy diệt mọi thứ xuất khai.

Một đốm Niết Bàn Ma Viêm to lớn bắt đầu dần dần biến mất, thay vào đó là năm đốm hỏa diễm nhỏ hơn, có một màu đen trông thật thâm sâu. Một lát sau, đốm hỏa diễm nhỏ kia chợt phình to ra một chút, cuối cùng to ra cỡ đầu ngón tay thì mới dừng lại.

Năm khối tròn màu đen to bằng ngón tay lặng lẽ lơ lửng bên trong lưới ánh sáng, im ắng không một tiếng động, nhưng toát ra một loại khí tức khiến cho người khác phải cảm thấy khiếp sợ.

Niết Bàn Ma Viêm lúc trước không ngờ đã bị Lâm Động dần áp chế trở thành năm khối hắc châu hỏa!

Nhìn thấy năm khối hắc châu kỳ lạ to bằng ngón tay này, trong lòng Lâm Động chợt dâng lên cảm giác vừa kinh sợ vừa vui mừng, sau đó hai mắt đang nhắm chặt dần mở ra, hai ngón kẹp lấy, một khối hắc châu đã xuất hiện giữa hai ngón tay hắn.

Những khối hắc châu do Niết Bàn Ma Viêm ngưng tụ thành hoàn toàn không hề nóng, trái lại còn có chút lành lạnh. Nhưng Lâm Động biết rõ, một khi thứ này thực sự ra tay, e là một gã cường giả Tam Nguyên Niết Bàn cũng phải chật vật mới đối phó được.

- Thứ này… gọi là Niết Bàn Hỏa Lôi Châu đi.

Lâm Động vuốt vuốt vật tròn đen này, sau khi đem số Niết Bàn Ma Viêm trong người áp chế hết lại, chỉ có thể thu được năm viên Niết Bàn Hỏa Lôi Châu này, nhưng hắn tin rằng rồi đây chắc chắn nó sẽ cho những hiệu quả bất ngờ.

- Thu hoạch lớn nhất là đã vượt qua Niết Bàn Kiếp!

Ngón tay giữa Lâm Động búng một cái, liền đem Niết Bàn Hỏa Lôi Châu thu vào trong cơ thể, sau đó duỗi lưng mệt mỏi, lập tức xương cốt toàn thân hắn phát ra một loạt những tiếng kêu cách cách. Một cảm giác mạnh mẽ trước giờ chưa từng thấy từ tứ chi bách hài toàn thân lan ra, cuối cùng tràn ra khắp cơ thể hắn, như là thủy triều dâng lên, hùng hậu mà mạnh mẽ.

Tam Nguyên Niết Bàn!

Trên khuôn mặt Lâm Động chợt hiện lên một nụ cười hài lòng. Trải qua sự khổ luyện trong bốn tháng nay, thực lực của hắn rõ ràng là đã đạt đến mức có thể làm cho rung trời chuyển đất. Hắn hiện tại so với khi mới tiến vào Viễn Cổ Bí Tàng giống như là một trời một vực vậy.

Cường giả vượt qua ba lần Niết Bàn Kiếp, cho dù là tìm khắp vùng Chiến trường Viễn Cổ cũng có thể coi như là một nhân vật tuyệt thế. Tuy rằng bên trên còn có những nhân vật mạnh mẽ hơn nhiều, nhưng Lâm Động cũng không hề sợ hãi. Hắn hôm nay đã có át chủ bài rất mạnh, kẻ thù khó khăn nhất của Tam Nguyên Niết Bàn chính là Niết Bàn Ma Viêm này, cho dù là cường giả nhập vào Tứ Nguyên Niết Bàn có muốn đối phó, e rằng cũng là một việc không hề dễ.

Lâm Động bừng tỉnh từ trong suy nghĩ, thoáng cảm ứng một chút sự biến đổi trong cơ thể, sau khi không thấy chút động tĩnh nào nữa, lúc này mới ngẩng đầu lên, phóng tầm mắt ra phía sau.

Trong Đan hà ngoài mấy trăm trượng kia, một cái quang kén cực lớn lơ lửng trên không, ánh sáng trắng đen bao bọc xung quanh, Sinh Tử Khí tràn ra bạo liệt, giống như một vòng tuần hoàn sinh tử vậy.

Quang kén hôm nay so với bốn tháng trước rõ ràng là đã lớn hơn đến chục lần, hơn nữa Lâm Động cũng cảm ứng được một cỗ khí tức yếu ớt trong đó đang dần trở nên mạnh mẽ hơn với một tốc độ kinh người. Nguồn truyện: Truyện FULL

Nhưng quan trọng nhất là, bên trong quang kén, Lâm Động bắt đầu cảm nhận được rõ ràng cỗ khí tức của một thân thể!

Tiểu điêu đang tồn tại ở trạng thái Yêu linh, không có thân thể, nhưng bên trong quang kén hôm nay lại xuất hiện loại khí tức này, xem ra hiệu quả của Sinh Tử Chuyển Luân Đan thật sự đã bắt đầu được phát huy.

- Phải nhanh lên…

Cảm nhận được thân thể kia đang di chuyển, Lâm Động nhẹ giọng nói. Tiểu điêu tiến vào tầng sâu nhất bế quan đã bốn tháng, nếu như không có biến cố gì lớn xảy ra ngoài ý muốn, có lẽ sẽ chỉ một thời gian ngắn nữa thôi là sẽ xuất quan.

Sau khi Tiểu điêu xuất quan, khi đó hắn sẽ là một đầu Thiên Yêu Điêu đứng ở đỉnh phong trong giới Yêu thú!

Đối với trạng thái chân thật của Tiểu điêu, trong lòng Lâm Động thực cũng vô cùng hiếu kỳ!

-----o0o-----