Vũ Động Càn Khôn

Chương 542: Thiên Yêu Điêu chân chính




Một cái quang kén trắng đen cực lớn lơ lửng phiêu phù trong Đan hà, quang mang Sinh Tử Khí bao bọc xung quanh tạo nên một cảnh tượng vô cùng kỳ quái.

Từng cỗ khí huyết nhục mãnh liệt bên trong quầng sáng sinh tử đang luân chuyển, lặng lẽ phóng xuất ra mơ hồ. Trong cỗ khí tức này lại tràn ngập một sự hung bạo khó tưởng tượng nổi. Có thể thấy, tựa hồ bên trong quang kén đang sản sinh ra một đầu hung thú tuyệt thế vậy.

Lâm Động đứng ngoài Đan hà, ánh mắt có chút khẩn trương nhìn vào quang kén với quầng sáng ẩn hiện bao quanh. Tuy hắn có lòng tin với Tiểu điêu, nhưng rõ ràng trong lòng vẫn còn có chút lo lắng. Để hình thành được thân thể không phải là việc tầm thường, cho dù là cường giả nhập vào Cửu Nguyên Niết Bàn cũng không thể đảm bảo thành công. Việc lần này, sự mạo hiểm rõ ràng là không nhỏ!

Lâm Động quen biết Tiểu điêu đã nhiều năm, hắn có thể đạt được bước tiến như ngày hôm nay, hiển nhiên có công lao không nhỏ của Tiểu điêu. Tình cảm giữa hai người không phải là ít, nếu như Tiểu điêu có bề gì, e rằng sẽ là một sự đả kích lớn đối với Lâm Động.

- Tiểu tử ngươi lúc này không thể để xảy ra chuyện gì được!

Bàn tay Lâm Động khẽ nắm chặt lại, thì thào lẩm bẩm.

Ầm!

Cơ hồ là nghe được lời nói của Lâm Động, quang kén vốn không có động tĩnh trong bốn tháng nay, đột nhiên trong lúc này chợt rung lên mạnh mẽ. Một luồng sóng cuồng bạo tán phát ra, tạo ra từng đợt sóng lớn trên Đan hà.

- Hả?

Sự việc bất ngờ này khiến cho Lâm Động chợt cả kinh, ánh mắt vội nhìn ra. Hắn nhìn thấy bên ngoài quang kén chợt bắt đầu thoáng hiện lên một tầng quang mang tử hắc sắc. Nguồn truyện: Truyện FULL

Khi quang mang tử hắc sắc hiện lên, một cỗ hấp lực vô cùng hung hãn đột nhiên tuôn ra từ quang kén. Dưới lực hấp thụ có thể nói là vô cùng cuồng bạo này, Niết Bàn Khí bên trên Đan hà lập tức trở nên vô cùng hỗn loạn. Từng cột sáng do Niết Bàn Khí ngưng tụ thành từ trong Đan hà vọt mạnh ra, giống như hàng vạn con Cự long từ trong nước xông ra, hướng thắng về phía quang kén mà phóng vọt tới.

Xuy xuy!

Ngay khi Niết Bàn Khí vừa tiếp xúc với quang kén liền không hề có một sự bài xích nào, đã trực tiếp bị hút vào bên trong đó.

Niết Bàn Khí điên cuồng tiến vào trong quang kén, còn quang kén cũng như là một cái động không đáy, mặc cho có bao nhiêu Niết Bàn Khí chảy vào, nó vẫn không hề có dấu hiệu là sẽ dừng lại.

Ánh mắt Lâm Động hiếu kỳ nhìn Đan hà cơ hồ như đang muốn chấn động thiên địa ở ngay trước mắt mình. Hắn có thể cảm thấy Niết Bàn Khí ngưng tụ trong Đan hà đang bị quang kén hấp thụ với một tốc độ kinh người.

Không ngờ lại có lực hấp thụ mạnh mẽ đến thế này… chẳng trách Tiểu điêu nói hình thành thân thể sẽ cần cung cấp năng lượng vô cùng lớn. Nếu như không phải đang ở trên Đan hà này, cho dù là đem tất cả Niết Bàn Đan mà Lâm Động có trên người e rằng cũng không đủ cho Tiểu điêu hít một hơi.

Rầm ào ào!

Cùng với lượng Niết Bàn Khí khổng lồ đang điên cuồng đổ vào, quang mang tử hắc sắc trên quang kén cũng dần trở nên sẫm tối lại.

Dưới sự quan sát của Lâm Động, sự hấp thụ cơ hồ đến mức tham lam này liên tục tiếp diễn trong trọn một ngày. Sự hấp thụ đến mức này khiến cho da đầu Lâm Động phải run lên. Thiên Yêu Điêu này cũng thật là khủng khiếp, năng lượng cần thiết không ngờ nhiều đến như vậy. Nhưng may mắn là sự hấp thụ không thể khống chế nổi này cũng không tiếp diễn quá lâu, nếu không, e rằng cho dù là toàn bộ Đan hà này cũng sẽ bị Tiểu điêu nuốt sạch không còn chút gì.

Sạt!

Khi sự hấp thụ tiếp diễn đến trưa ngày thứ hai, một âm thanh cực nhỏ lặng lẽ truyền vào trong tai Lâm Động.

Âm thanh này không vang, nhưng khi lọt vào tai Lâm Động lại vô cùng chói tai. Thân thể hắn lúc này chợt run lên, ánh mắt nhìn về phía quang kén đã hoàn toàn trở thành màu tím đen, đồng tử đột nhiên co rụt lại. Bởi vì trên quang kén đó, hắn nhìn thấy một vết rạn nứt đang dần lan rộng ra.

Hắn biết rằng, lần bế quan này của Tiểu điêu dường như là đã hoàn thành!

Từng vết nứt hiện rõ lên, nửa giờ sau, các vết nứt đã tràn ngập khắp cả quang kén mà Lâm Động đang nhìn không chớp mắt kia. Tia sáng màu tím đen thần bí mà âm u từ trong vết nứt tán phát ra, từng cỗ khí hung lệ toát ra mạnh mẽ.

Sạt sạt!

Đúng lúc số lượng những vết nứt đạt đến cực hạn, một mảnh nhỏ của quang kén bắt đầu rơi xuống…

Ầm!

Một mảng quang kén rơi xuống này, như là một áp lực cuối cùng làm nổ tung núi lửa vậy. Trong chớp mắt, quang kén cực lớn dưới ánh mắt đang co rút mạnh mẽ của Lâm Động đột nhiên nổ tung. Những luồng sáng tím đen hung hãn vô cùng, giống như muốn phá vỡ trời xanh, xông thẳng lên trời. Khắp cả không trung lúc này cũng bị ánh sáng tím đen bao trùm lấy.

Lâm Động ngẩng đầu, ánh mắt nhìn chăm chú vào luồng sáng tím đen đang tràn ra. Ở nơi đó, một bóng đen to lớn vô cùng dần ngưng tụ lại. Sau đó phốc một tiếng, hai cánh dơi tím đen rộng chừng đến trăm trượng từ trong luồng sáng đó phóng ra, vỗ nhẹ một cái, một cơn lốc vòi rồng điên cuồng liền cuồn cuộn cuốn ra.

Đôi cánh dơi cực lớn vừa hiện ra, một đôi mắt cơ hồ tràn ngập tử hắc sắc cũng từ trong luồng sáng tím đen đó xuất hiện, sau đó nó ngẩng đầu lên, rít gào một tiếng!

- U u u!

Một tiếng gầm rú kỳ lạ cơ hồ như những tia sóng âm, mang theo một sự điên cuồng và kích động không thể che giấu chợt vang lên chói tai từ trong luồng sáng kia. Đan hà phía dưới, cũng bị chấn động tạo nên từng đợt sóng lớn.

Sự lan tràn khắp bốn phía của sóng âm đó khiến cho Lâm Động cũng bị cuốn vào bên trong. Thấy vậy, tay áo hắn lập tức vung lên, một chiếc lồng kim quang từ trong cơ thể phát ra, bao bọc lấy thân thể hắn vào bên trong.

Bang bang!

Sóng âm nện vào lồng kim quang, làm cho phía trên đó bạo phát ra những rung động mạnh mẽ, nhưng không thể triệt để phá tan được nó.

Lâm Động cũng không để ý đến những chấn động bạo phát phía trên lồng kim quang, ánh mắt của hắn đang chăm chú nhìn lên bầu trời. Luồng sáng tím đen ở đó đang dần biến mất, sau đó, một đầu Yêu thú to lớn đến trăm trượng chợt xuất hiện với một cảm giác choáng ngợp trong tầm mắt của hắn.

Đó là một đầu Yêu thú khổng lồ to lớn cả trăm trượng, toàn thân hiện ra một màu tử hắc sắc, một đôi cánh dơi to lớn từ phía sau lưng dần xòe ra, cơ hồ che khuất cả bầu trời. Hai cánh tay tím đen to lớn, bên trên như có những đường hoa văn thần bí lập lòe, tán phát ra một cảm giác vô cùng đáng sợ.

Hai bàn tay cũng vô cùng to lớn, đầu ngón tay sắc bén, lóe ra hàn mang. Sự sắc bén này, cho dù là Lâm Động bây giờ nhìn thấy cũng có một cảm giác lạnh lẽo chạy khắp thân thể. Hắn không hề có chút nghi ngờ, hai trảo này có một lực lượng sắc bén đáng sợ có thể xuyên thủng qua người của hắn.

Xoạt!

Cự Thú lơ lửng phía chân trời, cặp cánh dơi cực lớn sau lưng vỗ chầm chậm, một cỗ khí thế khó có thể diễn tả từ trong cơ thể đó cuốn ra. Dưới luồng khí thế này, đến cả trời đất cũng phải trở nên biến sắc.

Đây là một đầu hung thú tuyệt thế chân chính!

Cảm giác này so với lúc trước khi Lâm Động gặp Thanh Long cũng khó có thể sánh được!

- Đây chính là bản thể của Thiên Yêu Điêu sao?

Lâm Động nhìn đầu cự thú khiến cho ngay cả hắn cũng cảm thấy e ngại, trong ánh mắt đều tràn ngập sự kích động, lẩm bẩm nói.

Trước kia luôn nghe Tiểu điêu ba hoa chích chòe về năng lực và uy nghiêm của bản thân, nhưng Lâm Động không hề để ý, hôm nay được chính mắt nhìn thấy bản thể của Thiên Yêu Điêu, hắn giờ đây không thể không tin. Thiên Yêu Điêu Tộc này thực sự có được khí phách đáng sợ, có thể thôn tính cả Long Tộc!

Đầu Thiên Yêu Điêu lơ lửng phía chân trời, ngửa mặt lên trời rít một tiếng. Sau một hồi, tiếng kêu cơ hồ như chấn nhiếp cả thiên địa mới dần dần giảm xuống. Sau đó, nó chậm rãi cúi đầu, đôi mắt tím đen có chút kỳ lạ và thần bí đó quay sang nhìn về phía Lâm Động.

Lâm Động ngẩng đầu lên, ánh mắt cũng nhìn lại, không hề vì cái khí thế đáng sợ lúc này trên thân thể đó mà phải lùi lại.

Ầm!

Trong khoảnh khắc hai mắt nhìn nhau, trong đôi mắt Thiên Yêu Điêu đột nhiên phóng ra một tia hàn mang vô cùng sắc bén. Hai cánh nó khẽ động, trực tiếp hóa thành một đạo quang ảnh vọt mạnh ra. Cặp trảo đủ để dễ dàng xuyên thủng Niết Bàn Kim Thân của một gã cường giả Tam Nguyên Niết Bàn hướng thẳng về phía Lâm Động bổ nhào đến.

Một màn này khiến cho Lâm Động chợt ngơ ngạc. Ánh mắt của hắn chỉ là nhìn vào cặp đồng tử màu tím đen kia, lồng sáng kim quang vốn bao quanh thân thể, lúc này đã tự động tán phát hết ra rồi.

Từ trong đôi mắt kia, hắn có thể nhận ra một cảm giác quen thuộc. Hắn không tin, Tiểu điêu sẽ ra tay với hắn!

Bá!

Tốc độ của Tiểu điêu nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi, cơ hồ chỉ một chớp mắt đã vượt qua không gian, mang theo thân ảnh cực lớn xuất hiện phía trên Lâm Động. Áp lực này, đủ đến khiến cho một người bình thường phải run như cầy sấy.

Ầm!

Hai tròng mắt màu tím đen của Tiểu điêu nhìn Lâm Động, hàn mang sắc bén chợt trở nên rõ rệt hơn. Một loáng sau, chưởng trảo cường bạo lại một lần nữa chém ra. Nhưng mà, ngay khi sắp chạm vào thân thể Lâm Động, chưởng trảo đột nhiên chuyển hướng, nện vào khoảng không gian hư vô đằng sau lưng Lâm Động.

Khi chưởng phong sắc bén chém ra, giọng nói lạnh lùng của Tiểu điêu lúc này cũng chợt vang lên trong không gian:

- Cút ra đây cho ta!