“Hận!” Nguyên thần đạo đài Thi đạo nhân và Kim Thủy đạo nhân lơ lửng ở không trung ngửa mặt lên trời rít lên. Ở phía dưới bọn họ, pháp thể bọn họ đang sụp đổ, ở dưới Thái Âm, Thái Dương lực đan xen ăn mòn cấp tốc hóa thành hư ảo.
Thật sự là dốc hết nước tam giang tứ hải, cũng không cách nào rửa sạch hận ý của bọn họ đối với Cơ Hạo.
Pháp thể bọn họ rèn luyện trăm ngàn lần, căn bản để lập đạo của họ, thể xác bọn họ từ thời đại hồng hoang dựa vào vượt qua vô số trọng kiếp, mỗi một tấc máu thịt đều chất chứa vô số tâm tư, thân thể hao phí vô số công phu, cứ như vậy bị Cơ Hạo chém một kiếm.
Tất nhiên nguyên thần đạo đài còn đó, đạo hạnh cảnh giới chưa có chút tổn thất, nhưng bọn họ đã giống Viêm đạo nhân vừa rồi bọn họ còn đang cười nhạo, không còn thân thể, mất đi căn bản, nguyên thần đạo đài muốn có bước tiến cũng trở nên cực kỳ khó khăn.
“Cơ Hạo! Thủ đoạn của ngươi thật độc ác!” Nguyên thần đạo đài Thi đạo nhân gào thét khàn cả giọng, trong khí đen lượn lờ, một bóng người da bọc xương hung tợn vươn hai cánh tay vừa nhỏ vừa dài, hướng Cơ Hạo hung hăng chộp xuống.
“Sư huynh cẩn thận!” Tuy nhiều năm qua đã quen ngầm lục đục với nhau, vì một chút lợi ích tính kế lẫn nhau, nhưng mắt thấy Thi đạo nhân xúc động như thế muốn liều mạng với Cơ Hạo, một đám đạo nhân nguyên thần chấn động bị thương thế không nhẹ không nặng đều kinh hô.
Thi đạo nhân cường hãn là cường hãn ở trên thân thể hắn, mất đi thân thể, nguyên thần đạo đài Thi đạo nhân so với đồng môn khác cũng không xuất sắc, ngược lại còn tỏ ra yếu đi không ít. Dùng nguyên thần đạo đài mất đi thân thể che chở liều mạng với Cơ Hạo? Thế này thật sự là dùng đậu phụ đánh đao thép, hoàn toàn là tự tìm chết.
Thi đạo nhân sợ hãi bừng tỉnh, hắn cấp bứt ra muốn lui bước, Cơ Hạo lại cất tiếng cười to.
Hai mắt lóe ra thần quang hai màu vàng bạc, Cơ Hạo lớn tiếng quát: “Đã đến thì thôi, Thi đạo nhân, ngươi kiêu ngạo đủ lâu rồi.”
Trong đầu lóe ra vô số ý nghĩ, Cơ Hạo nhớ tới lần đầu tiên chạm mặt Thi đạo nhân, lần đầu tiên giao thủ cùng Thi đạo nhân, cùng với các loại phiền toái Thi đạo nhân tạo thành cho hắn.
Cười dài một tiếng, mi tâm đạo mâu Cơ Hạo chợt lóe, lại là một thanh tuệ kiếm thần thức ngưng tụ thành vô thanh vô tức bổ ra. dù là nguyên thần đạo đài Thi đạo nhân lui nhanh, hắn nhanh nữa cũng không nhanh bằng Cơ Hạo nổi lên một ý niệm.
Vấn Tâm Huệ Kiếm mang theo sự quyết tuyệt cùng quyết đoán chặt đứt tất cả chướng ngại, ngưng tụ Thái Âm, Thái Dương nhị khí làm một thể, đem Khai Thiên, Ích Địa, Vạn Vật Sinh, Vạn Vật Diệt bốn chiêu hợp nhất, mơ hồ mang theo một tia đạo vận khó lường Bàn Cổ thánh nhân khai thiên tích địa nhằm vào đầu chém xuống.
Rú thảm một tiếng, nguyên thần đạo đài Thi đạo nhân khói đen lượn lờ bị bổ một kiếm, vô số khí đen long lanh trong suốt từ trong nguyên thần đạo đài xé rách của hắn bay ra, càng có lửa màu vàng bạc bám vào trên nguyên thần đạo đài của hắn, trong nguyên thần hắn chất chứa các loại ý niệm bất lương, các loại dục - vọng tham lam, vô số tâm tư âm tà không thể để lộ với người ta, đều bị lửa hai màu vàng bạc đốt thành một làn tro bụi.
Giữa không trung, chỉ để lại một viên bổn nguyên lạc ấn của Thi đạo nhân rạng rỡ tỏa sáng.
Cơ Hạo chỉ tay, muốn đem bổn nguyên lạc ấn Thi đạo nhân cũng triệt để gạt bỏ, đột nhiên trong thân thể còn đang thiêu đốt của Thi đạo nhân một mảng ánh vàng phóng lên, một tờ bồ đề linh phù ánh vàng rực rỡ bao lấy bổn nguyên lạc ấn của Thi đạo nhân lao thẳng lên trời.
Trong hư không nứt ra một vết nứt rất nhỏ, một hơ thở không tên từ trong vết nứt đó trào ra, bổn nguyên lạc ấn Thi đạo nhân ở trong ánh vàng khẽ run lên, bị hút vào vết nứt đó.
“Đó là...” Nguyên thần đạo đài Kim Thủy đạo nhân run lên một cái, sắc mặt chợt trở nên cực kỳ khó coi.
“Đó là... U Minh thế giới, nơi luân hồi.” Cơ Hạo khẽ nhíu mày, nhận ra lai lịch hơi thở lạ kia. Nguyên thần đạo đài Thi đạo nhân bị hắn chém giết, nhưng bổn nguyên lạc ấn của gã lại bị đưa vào luân hồi!
Trên người Thi đạo nhân có bồ đề linh phù lá bồ đề bản thể Mộc đạo nhân chế thành. Mộc đạo nhân tu vi cỡ nào, bồ đề linh phù của hắn uy lực to lớn đến cực điểm. Có bồ đề linh phù che chở, Cơ Hạo căn bản không dễ dàng có thể chém giết Thi đạo nhân như vậy.
Nhưng Cơ Hạo đã nhẹ nhàng như vậy đem sự tình làm xong. Mãi cho đến nguyên thần đạo đài Thi đạo nhân bị chém giết, bồ đề linh phù thẳng đến lúc Cơ Hạo muốn gạt bỏ bổn nguyên lạc ấn của Thi đạo nhân mới đột nhiên phát động, che chở bổn nguyên lạc ấn Thi đạo nhân trốn vào trong luân hồi.
“Tổ sư!” Kim Thủy đạo nhân ngửa mặt lên trời rên rỉ một tiếng.
“Tổ sư nhà ngươi, muốn các ngươi trốn vào luân hồi, một lần nữa đầu thai, một lần nữa tu luyện!” Liên tục hấp thu linh hồn bổn nguyên mấy đại Vực Ngoại Thiên Ma cấp Ma tôn biến thành, Cơ Hạo nay ý niệm rõ ràng, một ý niệm có vô số linh quang lóe ra, hắn lập tức hiểu rõ một số vấn đề mấu chốt nào đó bên trong.
Mộc đạo nhân, là cố ý để Thi đạo nhân bị Cơ Hạo chém giết, cuối cùng mới che chở bổn nguyên lạc ấn của gã đưa vào luân hồi.
Sau khi tiến vào luân hồi, Thi đạo nhân một lần nữa đầu thai, ở dưới bồ đề linh phù bảo vệ, hắn không có khả năng đầu thai làm sài lang hổ báo các loại ngoại tộc, khẳng định sẽ đầu thai làm người. Một khi Thi đạo nhân đầu thai làm người, Mộc đạo nhân một lần nữa đem hắn dẫn vào môn hạ, lấy tích lũy hùng hậu của hắn kiếp trước, Thi đạo nhân mới sinh không cần mất bao nhiêu thời gian là có thể một lần nữa nắm giữ đại thần thông, đại pháp lực.
Mà khi đó, thân phận Thi đạo nhân là nhân tộc.
Nhân tộc được khí vận Bàn Cổ thế giới ưu ái, là chủ thiên địa. Một đệ tử nhân tộc có được đại thần thông, đại pháp lực, so với hồng hoang đại năng Thi đạo nhân càng có thể đem tới cho giáo môn của Mộc đạo nhân cùng Hoa đạo nhân càng nhiều khí vận, càng nhiều lợi ích hơn.
Cơ Hạo nháy mắt hiểu thấu tính toán của Mộc đạo nhân—— nếu bọn Thi đạo nhân có cố gắng, chưa bị người ta đánh chết, như vậy vui vẻ để bọn họ duy trì nguyên dạng, dù sao cũng là nền móng hồng hoang đại năng, bọn họ chiến lực mạnh mẽ, đối với tông môn có lợi ích cực lớn.
Nếu bọn họ bị người ta đánh chết, như vậy thì mặc cho bọn họ bị người ta đánh chết, chỉ cần cuối cùng bảo vệ bổn nguyên lạc ấn của bọn họ tiến vào luân hồi là được. Từ đó, vài năm sau, môn hạ Mộc đạo nhân, Hoa đạo nhân sẽ có thêm một số lớn đệ tử tinh anh, hơn nữa bọn họ đều là xuất thân thuần túy nhân tộc, điều này sẽ cho tông môn lợi ích lớn hơn nữa.
“Ha ha, ha ha, ha ha!” Cơ Hạo cầm Thái Cực Thần Phong nhìn Kim Thủy đạo nhân liên tục cười lạnh.
Kim Thủy đạo nhân hiển nhiên cũng đã nghĩ thông tiền căn hậu quả trong đó. Gương mặt hắn vặn vẹo nhìn bầu trời, khàn giọng rống giận một tiếng, lao đầu hướng Cơ Hạo húc tới.
Cơ Hạo không chút khách khí vung tay trái lên, một đạo Vũ Dư Thần Lôi đánh ra, lôi hỏa cương mãnh mau lẹ hung hăng đánh ở trên nguyên thần đạo đài Kim Thủy đạo nhân, Kim Thủy đạo nhân không có bất cứ sự phản kháng nào, pháp bảo bên mình cũng không có bất cứ phản ứng nào, mặc cho một tia sét của Cơ Hạo đem đạo đài của hắn đánh cho tan thành mây khói.
“Tổ sư từ bi!” Kim Thủy đạo nhân cuối cùng chỉ để lại một tiếng thở dài, trong thân thể đang thiêu đốt của hắn cũng bay lên một đạo bồ đề linh phù, cuốn bổn nguyên lạc ấn của hắn trốn vào luân hồi.
“Các ngươi, ai tới ăn của ta một kiếm?” Trong cái giơ tay nhấc chân thoải mái đuổi đi Thi đạo nhân và Kim Thủy đạo nhân, tay trái Cơ Hạo khẽ gõ Thái Cực Thần Phong, tiếng kiếm ngân thanh thúy chấn động hư không rung lên, hắn cười hướng một đám đạo nhân nhóm Viêm đạo nhân miệng phun máu tươi ở phía trước nhìn qua.
Trầm mặc hồi lâu, một đạo nhân da màu xanh đen hổn hển hét lên: “Cơ Hạo, ngươi chẳng qua là ỷ vào uy năng của chí bảo, lại đánh lén ám toán mới giết được hai vị sư huynh... ngươi nếu có gan, so đấu thần thông pháp thuật với chúng ta!”
Cơ Hạo cất tiếng cười to, dựa vào uy năng chí bảo? Chẳng lẽ các ngươi dùng Vạn Giới Bài trấn áp mình, thì không tính là dựa vào uy lực chí bảo sao?
Khẽ lắc đầu, Cơ Hạo không chút do dự vung kiếm chém xuống.
Đám người Man Man, Thiếu Ti đồng thời động thủ, trong cái bóng của Cơ Hạo cũng có một bóng đen giống như cá bơi lao ra.