Chương 52: Tiên đạo
“Túi trữ vật” ba chữ đó hiện ra với nhiều nghi hoặc.
-Phải chăng vật nhỏ này là mô hình đồ chơi của chiếc túi nào đó, hay là vật bên chứa đựng bên trong rất nhỏ, ví dụ như mấy viên kim cương chẳng hạn.
Hoàng Mộc nghĩ vu vơ:
-Là túi thì hẳn sẽ có chỗ mở, mà thật không biết ai đặt cho cái hình hộp rắn chắc này là túi chứ, phải gọi là hộp trữ vật mới đúng.
-Ừ mình cũng thấy hộp trữ vật đúng hơn đó. Minh Nguyệt tiếp lời.
Sờ nắn vật nhỏ một lúc, tìm được nút bấm ở bên góc, nút bấm thiết kế bằng phẳng, nhìn qua không ai biết chỗ này có một cái nút.
Tách, nắp vật nhỏ bật mở ra, không biết bên trong có thứ gì, Hoàng Mộc không dám đổ nó lên tay, hắn phủi bụi dưới nền hang rồi để dốc cho những thứ trong đó chui ra.
Xuất hiện trên nền hang là những vật tí hon, gồm có: Một tờ giấy, một miếng vải, ba cuốn sách, một cây kiếm nhỏ.
Hoàng Mộc vẻ mặt nghi hoặc:
-Không phải chứ, chẳng lẽ tiên nhân cũng chơi đồ hàng (đồ chơi em bé) nhìn kích thước bộ xương thì tuổi đời vị tiên nhân này hẳn không nhỏ a.
Rất nhanh sau đó Hoàng Mộc biết lời hắn nói sai rồi. Những đồ vật trên nền hang từ từ to ra, đến khi khôi phục kích thước bình thường mới dừng lại.
Nhìn qua chúng rất cũ kỹ, dù để trong hộp trữ vật cũng không thể trốn thoát khỏi dòng thời gian bào mòn. Đã có kinh nghiệm với những cuốn sách mục nát trước đây, hễ chạm vào là thành vụn phấn nên mọi người rất cẩn thận khi mở những tài liệu này.
Đầu tiên là tờ giấy, nói là tờ giấy nhưng chất liệu của nó không giống giấy chút nào, chỉ là có thể uốn cong, bên ngoài cột thêm một đoạn dây giữ vị trí. Hoàng Mộc cẩn thận tháo sợi dây ra, nhẹ nhàng làm phẳng tờ giấy, may mắn nó không bị hư hại gì, trên mặt giấy hiệ ra loại chữ cổ xưa.
Hoàng Mộc dùng điện thoại dịch nội dung trên tờ giấy:
“Ta là Hùng Hiền An kiến trúc sư trưởng xây dựng các đại Kim tự tháp, việc này ta rất chán ghét do chúng bắt buộc dân thường phải lao động khổ sai. Bản thân ta đã từ chối nhiều lần nhưng chúng không từ bỏ ý định, còn bắt gia đình ta làm con tin để ép buộc.
Ta đành phải chấp nhận nhưng thời gian sau nghe được tin gia đình ta sau một lần chống đối đã bị chúng hạ sát, uất ức cùng thù hận, ta trộm đi túi trữ vật của chúng rồi trốn đến đây. May mắn được hội Quần Long thu nạp, với thiên tư trác tuyệt ta tu luyện một mạch đến Kim đan kỳ, cứ ngỡ với lực lượng cường đại thì có thể báo cừu thù, ai ngờ thần linh xuất hiện đánh ta trọng thương.
Hi sinh toàn bộ tu vi mới chạy về được nơi đây, tuy nhiên thương thế trầm trọng không thể chữa khỏi, ngày c·hết không còn xa, cũng không muốn làm liên lụy đến Quần Long hội, ta đành nuốt hộp trữ vật vào người, đồng thời đã mở khóa sẵn, chỉ cần bấm nút là có thể mở được. Bên trong có chứa pháp quyết của ta trên con đường tu luyện, sơ đồ cấu tạo Kim tự tháp và trận pháp đại cương tất cả được ghi trong ba cuốn sách có tựa đề tương ứng, nếu đạo hữu nào hữu duyên tìm được, vậy thay ta cảm tạ Quần Long hội. Ta Hùng Hiền An một đời ai oán.”
Hoàng Mộc lật trang giấy lại, phía sau ghi chép cách sử dụng hộp trữ vật.
Ngậm ngùi đọc dòng tâm sự của cổ nhân, Hoàng Mộc quay sang nhìn bộ xương ngồi kết già, những suy nghĩ hiện lên trong đầu hắn:
-Vị tiền bối Hùng Hiền An này tâm tư thật thiện lương, di ngôn cuối đời cũng chỉ là thay ta cảm tạ Quần Long hội chứ không phải là báo cừu thù, bởi ông ấy biết kẻ thù có lực lượng cường đại, người bình thường sao có thể chống trả.
Hoàng Mộc kìm nén những dòng cảm xúc nổi lên, giữ tâm ý tập trung ghi nhớ cách điều khiển hộp trữ vật.
Hắn chưa vội thao tác với hộp trữ vật ngay mà chuyển sự chú ý đến ba cuốn sách nằm trên nền động, tựa đề ba cuốn sách lần lượt là Pháp Quyết tu luyện tiên đạo từ luyện khí kỳ đến Kim đan kỳ, Sơ đồ cấu tạo Kim tự tháp, Trận pháp đại cương.
Mọi người nhìn ba cuốn sách ai cũng rất to mò và hi vọng, chỉ cần chúng không bị thời gian làm cho hư hỏng vậy cánh cửa với tiên đạo của mỗi người sẽ được mở.
Hoàng Mộc hết sức nhẹ nhàng lật trang bìa từng cuốn sách, nhưng số phận trêu ngươi, ba âm thanh vang lên bụp bụp bụp.
Cả ba cuốn nát thành vụn phấn chỉ còn lại trang bìa làm từ chất liệu khác còn đọc được.
Năm người nét mặt buồn bã, hành trình đến đây không phải dễ dàng gì, thường xuyên phải đối mặt với nguy hiểm, gặp nhiều may mắn cùng nhân duyên hỗ trợ mới có thể tìm được ba cuốn sách, vậy mà khi tìm được rồi tất cả lại tan biến.
Hoàng Mộc hít sâu rồi thở mạnh, gạt đi những nỗi buồn vu vơ, hắn lấy từ đám bụi phấn ra ba trang bìa, lau đi những bụi bặm bám trên đó, rồi dùng điện thoại chuyển ngữ.
Hai cuốn đầu chẳng còn gì ngoài cái tựa đề, nhưng cuốn Pháp Quyết tu luyện tiên đạo thì mặt sau của trang bìa có nêu sơ lược về tiên đạo:
"Tiên đạo chính là cầu trường sinh, có nhiều phương pháp để thực hiện điều đó, tuy nhiên nội dung cuốn sáchs này ta chỉ nêu đến vấn đề cốt lõi nhất của tiên đạo đó hấp thu thiên địa linh khí, luyện hóa nó cùng các cách sử dụng.
Tu luyện tiên đạo cần hấp thu thiên địa linh khí, nhưng kẻ hấp thu thiên địa linh khí chưa hẳn đã là người tu tiên đạo. Quỷ đạo, yêu đạo cũng hấp thu linh khí vậy, cái khác biệt giữa các đạo chính là ở tâm, tu tiên cốt ở tâm hài hòa với trời đất, đạt đến cảnh giới thuận theo tự nhiên, trường tồn cùng thiên địa.
Có điều từ xưa đến nay mấy ai làm được điều đó, nên hầu hết người tu hành đi theo các biện pháp nghịch thiên, thông qua các phương pháp cực đoan để tăng cường lực lượng. Đi theo con đường này khi tiến cấp lên kim đan sẽ chịu lôi kiếp, tùy theo nghiệp chướng gây ra mà lôi kiếp mạnh yếu khác nhau. Bản thân ta muốn báo cừu thù cũng chọn con đường tắt, nghịch thiên đi lên.
Con đường tiên đạo cần trải qua các cảnh giới: Luyện khí, trúc cơ, linh dịch, kim đan. Trên kim đan chỉ có thần linh mới đạt được còn nhân loại cơ bản chỉ đến kim đan là tận cùng. Ở mỗi cảnh gới lại chia làm sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ. Kim đan hậu kỳ lực áp sơn hà, tuổi thọ tăng đến 2000 năm.
Ở giai đoạn luyện khí dùng sức nâng của cánh tay để chia làm sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ. Sơ kỳ một tay có thể nâng được 200kg, trung kỳ 400kg hậu kỳ 600kg, khi đạt đến hậu kỳ lực lượng tăng trưởng sẽ rất khó khăn, bây giờ cần điều chỉnh cho sức mạnh thể chất cùng linh lực cân bằng sau đó thực hiện đả thông kinh mạch để tiến giai lên trúc cơ kỳ, quá trình này cần có trúc cơ đan hỗ trợ, cùng với công pháp đả thông kinh mạch phù hợp.
Nội dung trang đầu tiên ta sẽ viết về cách luyện trúc cơ đan cùng với công pháp đả thông kinh mạch, hai thứ này là điều không thể thiếu để tiến giai lên trúc cơ kỳ.”
Trang đầu tiên của cuốn sách hiện đã tan thành vụn phấn, mọi người xem mà hụt hẫng, cứ như ai đó đang trêu đùa.
Hoàng Mộc suy nghĩ từng nội dung bài viết trên trang bìa rồi nói với cả nhóm:
-Chúng ta y theo thần thức pháp yếu để hấp thu thiên địa linh khí, vậy chắc hẳn là đang đi theo con đường tiên đạo, nếu xét theo cấp bậc phân chia của cổ nhân, vậy năm người chúng ta ở giai đoạn luyện khí hậu kỳ, muốn từ luyện khí tấn thăng lên trúc cơ cần phải làm ba việc:
Thứ nhất là điều chỉnh linh lực và sức lực cơ thể cân bằng với nhau.
Thứ hai là cần có công pháp đả thông kinh mạch.
Thứ ba là phải có trúc cơ đan.
Minh Nguyệt nghe vậy nghi vấn:
-Không nói hai thứ ở sau điều đầu tiên để tiến cấp lên trúc cơ kỳ là linh lực và sức lực cơ thể phải cân bằng nhưng như thế nào là cân bằng chứ?
Hoàng Mộc đáp:
-Các cậu còn nhớ lúc trước linh lực chúng ta đạt đến bình cảnh không thể tăng tiến, chỉ khi sức mạnh cơ thể tăng lên thì linh lực mới có thể tiếp tục tăng trưởng. Từ đó suy ra với một mức độ lực lượng cơ thể nhất định sẽ chỉ hấp nạp được một mức độ linh lực tương ứng. Vì thế để hai lực lượng cân bằng, chúng ta chỉ việc giữ nguyên lực lượng cơ thể đồng thời tu luyện linh lực đến cực hạn.
-Mộc nhà ta thông minh quá. Minh Nguyệt reo lên.
Đổng Kiếm tiếp lời: Vấn đề thứ nhất y theo cách của Hoàng Mộc để giải quyết, vậy còn hai vấn đề còn lại thì sao?
-Trúc cơ đan là gì thì mình không biết nhưng công pháp đả thông kinh mạch thì biết khá nhiều đó, chẳng phải môn võ công nào cũng có phương pháp đả thông kinh mạch sao. Nhiều khả năng khí công trong các môn võ chính là linh khí hồi xưa, chỉ là khi linh khí bị phong ấn rồi thì khí công biến thành những thứ ảo tưởng không có tác dụng gì.
-Mộc nói cũng có lý, vậy chúng ta thử chọn một môn khí công đả thông kinh mạch xem sao.
-Chuyện đó từ từ để mình tìm hiểu đã, dù sao linh khí đả thông kinh mạch là chuyện sử dụng lực lượng thiên địa để khai thông kinh mạch, nó khác hoàn toàn với khí công một loại lực lượng hình thành trong trí tưởng tượng. Trước mắt chúng ta thử xem cái hộp trữ vật này hoạt động như thế nào.
Y theo giấy hướng dẫn sử dụng, Hoàng Mộc trải tấm vải xanh ra giữa nền hang động, tấm vải xanh này là vật dụng rơi từ trong hộp trữ vật, mọi người đặt các vật dụng khác nhau lên tấm vải, chủ yếu là các hành lý.
Hoàng Mộc bấm nút mở khóa ba lần liên tiếp, bỗng linh lực cơ thể bị chiếc hộp hút lấy rồi từ trong hộp trữ vật phát ra ánh sáng xanh. Hắn chiếu luồng sáng này đến các vật phẩm đặt trên tấm vải, tấm vải rộng 10m2 bị ánh sáng xanh phủ kín không thừa không thiếu. Hắn nhận ra rằng dù đưa hộp trữ vật ra hay lại gần hơn thì ánh sáng xanh luôn phủ kín tấm vải. Sau đó bằng mắt thường có thể nhận thấy, những vật dụng cùng với tấm vải kích thước nhỏ dần đến khi bỏ lọt hộp trữ vật mới dừng lại.
Thì ra dụng cụ này có chức năng thu nhỏ những vật phẩm đặt trên tấm vải xanh, sau khi đã thu nhỏ đến kích thước nhất định thì có thể bỏ vào hộp, chứ không phải trong hộp là một không gian rộng lớn, tồn tại biệt lập.
Cầm những vật phẩm tí hon trên tay có cảm giác nặng nề như cũ, dù chúng bị thu nhỏ nhưng vẫn bị định luật bảo toàn khối lượng chi phối, giữ nguyên cân nặng như cũ.
Hoàng Mộc đưa một số vật nhỏ bỏ vào hộp trữ vật rồi đóng lại, kỳ lạ thay lúc này trọng lượng chiếc hộp nhẹ tênh chỉ như một hộp diêm.
Những vật phẩm không đưa vào hộp ít phút sau chúng liền trở lại kích thước cũ.
Nhìn tình huống lạ kỳ trước mắt khiến Hoàng Mộc ngạc nhiên:
-Công nghệ tiên tiến đến mức nào mới có thể thu nhỏ một vật rồi làm triệt tiêu trọng lượng của vật đó chứ, chiếc hộp này tuyệt đối không đơn giản chút nào, chả trách một vị kim đan phải nuốt nó vào bụng để che dấu.